Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Liệu Sự Tồn Tại Của Tôi Là Sai Lầm ?

Chương 14: Khi Kẻ Kiêu Ngạo Biết Yêu




Chương 14: Khi Kẻ Kiêu Ngạo Biết Yêu

**Chương 14: Khi Kẻ Kiêu Ngạo Biết Yêu**

Sau khi đạp xe khoảng 6 phút thì tôi cũng đã tới nơi, khoảng cách của nơi này với trường tầm 15 phút đi bộ nên cũng không gọi là quá xa.

Đây là một quán nước khá nổi tiếng với sinh viên chúng tôi, chổ này thường là địa điểm tụ tập của các hội bạn thân với nhau.

Tuy nổi tiếng là thế nhưng số lượng khách để quán cũng chỉ gọi là vừa đủ mà thôi, do có khá nhiều quán tốt hơn cạnh tranh ở gần đây nên cũng chính vì nhiều quán như thế mà mỗi quán cứ như là một địa điểm giải trí riêng của mỗi trường vậy.

Nơi đây là địa điểm mà học sinh trường tôi thường tới sau khi học xong, phong cách bày trí của nơi này khá là thu hút giới trẻ, dù chỉ mới đứng trước cửa quán thôi là bạn sẽ thấy được sự bắt mắt của nó rồi.

Bên ngoài cửa quán họ trang trí khá cầu kì nhưng không khiến khách hàng cảm thấy rối mắt và khó chịu, trước cửa quán có 2 dãy hoa và mỗi dãy có chiều dài khoảng 1 mét.

Khi ngước lên phía trên bạn sẽ thấy một bảng hiệu màu vàng, trên đó họ gắn khá nhiều loài hoa với nhau tạo thành một bản hiệu đầy bắt mắt và thơ mộng.

Vào đến bên trong quán bạn sẽ thấy phong cách trang trí của họ có nét riêng vô cùng rõ rệt, với việc lấy hoa cỏ làm phong cách trang trí là chủ yếu khiến cho bạn cảm thấy bản thân như bước vào khu rừng cổ tích vậy.

Mỗi một cành cây hay một cành hoa nơi đây đều được quán làm rất chân thật khiến bạn nhìn thoáng qua cũng không thể phân biệt được chúng là giả hay không, dù nhiều chi tiết như vậy nhưng cách bày trí của quán vô cùng thông minh khiến khách cảm thấy không bị ngột ngạt khó chịu và đấy chính là điểm cộng của tôi dành cho họ.

" Lấy cho em một ly trà đào. "

" Vâng ạ "

Sau khi bước vào trong quán tôi gọi một ly trà đào cho mình, cách phục vụ của nhân viên vô cùng chuyên nghiệp và nhanh nhẹn nên chỉ đợi khoảng 2 phút nước của tôi gọi đã hoàn thành.

" Của bạn là 20.000 gen ạ. "

" Đây ạ. "

" Xin cám ơn quý khách. "

Sau khi nhận nước và trả tiền xong thì tôi bước lên lầu, ở đây có khoảng 2 tầng dành cho khách hàng để họ có thể thoải mái tận hưởng sống ảo.

Thường thì tôi, Alan và Leo sẽ ở trên tầng một nhưng lúc nãy tôi nhận được tin nhắn của Alan là bọn nó ở tầng hai thế là tôi phải lết lên thêm một tầng nữa.

" Haaa cuối cùng cùng đến, đi uống nước thôi mà cũng mệt thế này. "

Sau một lúc leo cầu thang thì tôi cũng đã đến nơi, vào đến bên trong tầng 2 này tôi nhận ra cách trang trí nó khác hoàn toàn với tầng một chúng tôi thường lui tới ở dưới đó.

Nếu tầng một họ trang trí bằng các loài hoa của mùa xuân thì tầng hai này thì họ trang trí bằng các loài hoa của mùa đông, một sự phân chia vô cùng rõ rệt nhưng cũng rất thu hút và đẹp mắt.

Vừa bước vào tôi ngay lập tức nhận ra hai bóng dáng quen thuộc đang ngồi góc bên phải cạnh cửa sổ vì thế tôi đi thẳng đến đó lập tức.

" Bọn mày cũng ít có hành tao quá ha. "

Nghe thấy giọng than thở đó tụi nó nhận ra tôi đã đến.

" Tao cũng có muốn đâu, là do thằng Leo nó cứ bắt phải lên đây cho bằng được đấy. "

" Xin lỗi mà ha ha. "

Leo chấp tay lại xin lỗi tôi.

Nhìn nó hối lỗi như thế thì sao mà nỡ trách được nữa đây, thật là hết cách mà.

Sau đó tôi ngồi xuống và bắt đầu nói chuyện với tụi nó một lúc.

" Thế mày đã để ý đến em nào rồi nói đi. "

" Phụt- "

Đang uống nước thì đột nhiên thằng Leo nó phụt ra khi nghe Alan nói đến việc bất ngờ này.



" Gì chứ ? Tao chỉ đến đây tìm kím thông tin thôi, mày nói gì thế Alan ? Haha "

Nó đang bối rối và ra vẻ cố biện minh trước những gì Alan nói.

" Nếu tìm kiếm thông tin thôi thì mày đã nhờ ai đó làm hộ rồi chứ chả mất công gì đi đến đây đâu, mày có nhiều người thế mà. "

"..... "

Lúc này tên Leo im lặng trước lời nói của Alan rồi.

" Lúc bước vào quán tao có thấy biểu hiện của nhân viên với mày dường như có chút thân thiết nên tao đoán rằng dạo gần đây mày thường lui tới quán này khá nhiều, tao cũng có để ý hành động của mày mấy bữa nay đó là mày về sớm hơn mọi khi đúng bảy phút không hơn không kém. Với một đứa kiêu ngạo như mày thì ngoài việc thu thập thông tin thì chỉ có thích ai đó thường xuyên lui tới đây ra thì chả còn lí do gì khác để mày canh thời gian chuẩn để đến đây cả, mà cái thu thập thông tin đã bị loại rồi nên chỉ còn cái thích ai đó thôi. "

Phân tích hay thật, phải nói trong mấy chuyện yêu đương này nó nhạy bén phết.

Alan là đứa đầu tiên phát hiện ra tôi đang quen Alia và nó cũng là đứa đầu tiên biết được Alia đối xử lạnh nhạt với tôi luôn, tuy tính cách có phần ngao ngáo nhưng đầu óc của nó cũng thuộc hàng kinh khủng đấy chứ chả đùa đâu.

Trong ba đứa chơi thân bọn tôi thì Leo đẹp trai nhất và giỏi thu thập thông tin, tôi là đứa giỏi đánh nhau với vẽ đẹp còn Alan là đứa thông minh và nhanh nhẹn nhất, không chỉ thế trong mấy cái việc yêu đương này thì độ nhạy bén của tên Alan này nó như được nâng lên một tầm cao mới vậy.

" Sao nào, chỉ cần mày khai ra thì có khi tao giúp được đấy hehehe. "

Vừa đe dọa nhưng nó cũng cho thằng Leo một chút hy vọng, việc này có lẽ đối với nó khá thú vị nên nó nở nụ cười khoái chí.

" ...... "

Từ lúc bị nói trúng tim đen đến giờ Leo vẫn chỉ ngồi im lặng chưa nói lời nào.

" Thôi nào nói đi con trai, mày cũng có thoát được đâu. "

Alan lao đến khoác vai và tiếp tục nói những lời đe dọa đó với thằng Leo.

" Thôi được rồi, người tao thích là.....là....Kemi lớp trưởng lớp A4. "

" Khụ khụ. "

Khi nghe Leo nó nói cái tên người mà nó thích tôi liền sặc nước vì bất ngờ.

" Mày nói Listil Kemi lớp trưởng lớp A4 á ? "

Alan cũng khá ngạc nhiên với việc đó nên nó đã hỏi lại một lần nữa cho chắc chắn.

" Đúng.....đúng vậy đó. "

" Thôi từ bỏ đi người anh em, mày không có cửa với người ta đâu nên chấp nhận sự thật đê. "

Dù không muốn dập tắt hy vọng của bạn mình nhưng tôi cũng đành phải nói ra để nó nhận ra sự thật, thà đau một lúc còn hơn về sau phải đau dài dài.

Listil Kemi lớp trưởng năm nhất A4, có thể nói cô ấy là một trong những nữ sinh nổi bật nhất khối. Không phải vì vẻ bề ngoài mà là về học lực của cô ấy, điểm số thi vào trường của Kemi đứng top 4 toàn khối, một sự khác biệt lớn với tên Leo này.

" Thì tao cũng biết tao với cô ấy có chút khác biệt, dù thế cũng có thể có chút hy vọng mà đúng không ? "

Nó vẫn cố vớt vát lại một tí gì đó, thật là cái tên Leo này chả biết từ bỏ gì cả.

" Không, chẳng có hy vọng nào đâu người anh em, cũng không phải là chút khác biệt mà phải nói là khác biệt quá lớn mới đúng. "

" Hự "

Những lời nói của tôi như một cú vả thẳng vào mặt nó khiến nó nằm gục lên bàn, lúc này đây bộ dạng này của nó khác hoàn toàn với dáng vẻ kiêu ngạo thường ngày khiến tôi có chút gì đó cảm thấy hả hê.

" Thế hôm nay cô ấy sẽ đến đây nên mày mới rủ bọn tao tới đây đúng không ? "

Alan cầm ly nước lên vừa uống vừa hỏi, ly nước của nó là nước chanh thì phải.



" Đúng vậy, cô ấy thường đến đây chơi với bạn của cổ vào tầm giờ này. "

Vẫn còn nằm gục trên bàn nó trả lời Alan.

" Cũng không cần phải rầu rĩ như thế, biết đâu mày hợp với cô ấy thì sao. "

" Mày nói thật chứ ? "

Nghe thấy lời của Alan tên Leo dường như tìm thấy được hy vọng nó liền bật khỏi bàn nhìn Alan như một vị cứu tin.

" À...à đúng vậy. "

Vừa nói Alan vừa quay mặt đi chổ khác để né tránh, không sao đâu người anh em tao hiểu nỗi khổ của mày mà.

" Vậy đợi cô ấy đến đây mày thử bắt chuyện xem cô ấy như nào. "

Thôi thì tôi thử đưa ra phương án giúp nó xem sao.

" Như vậy xấu hổ c·hết mất. "

" Mày là thiếu nữ trong trắng hay gì mà xấu hổ !? "

Tôi và cả Alan đồng thanh nói khi nghe thấy câu tởm lợm đó của nó, thật là thường ngày ngạo mạn như con sư tử nhưng khi yêu vào rồi cứ như thiếu nữ ấy.

" Cô...cô...cô ấy đến rồi kìa. "

Leo vừa nói với khuôn mặt xấu hổ vừa chỉ về hướng cánh cửa tôi bước vào lúc nãy.

" Đó sao ? "

Khi quay lại nhìn theo hướng của nó chỉ tôi thấy một nhóm gồm 5 người, nhóm của họ có 2 nam và 3 nữ.

Người đi đầu chính là Kemi, cô ấy có khuôn mặt khá bình thường, mái tóc của cô ấy hơi xoăn và có màu xanh dương ở phần đuôi cùng với cặp mắt màu vàng.

Đi phía sau chính là bốn người bạn của cô ấy, vì chưa từng nghe và tiếp xúc với họ nên tôi cũng chẳng biết ai một trong số họ cả.

" Cô ấy ngồi xuống rồi kìa, mày tới bắt chuyện thử đi Leo. "

Khi thấy Kemi ngồi xuống tôi liền hối thúc thằng bạn của mình tiến tới bắt chuyện với crush của nó.

" Lỡ cô ấy không thích hay bơ tao đi thì ngại c·hết mất. "

Vừa nói Leo vừa lấy tay che mặt mình lại.

" Cái tên này bộ dạng kiêu ngạo thường ngày của nó đâu mất rồi ? "

Tôi quay sang nói với Alan.

" Cứ cái tình hình này mày không tiến triển được gì đâu Leo à. "

Alan bày ra bộ mặt thất vọng nói với nó.

" Thôi cứ để tao như thế đi, đợi khi nào có cơ hội tao sẽ tính sau. "

Khi nghe nó nói câu đó tôi và Alan nhìn nhau thở dài.

" Thôi được rồi bọn tao cũng không thể ép mày được, nhưng cho tao hỏi tí là mày thích nhỏ từ bao giờ vậy ? "

Chắc Alan nó cũng nhận ra giờ có nói nó thế nào cũng chẳng được gì nên nó chuyển sang hỏi một câu hỏi dành cho tên Leo này.

" Ưm~...... "



Leo bày ra bộ mặt trầm ngâm một lúc.

" Đừng nói với tao là cả cái này mày cũng không nói được nhé. "

Tôi ngạc nhiên nói.

" À không, thôi được rồi tao sẽ nói. "

Sau đó nó kể cho hai đứa tôi là nó bắt đầu thích Kemi vào khoảng 2 tuần trước khi nó đang đi học về thì bắt gặp một k·ẻ c·ướp túi đồ của bạn cô ấy, sau đó ngay lập tức Kemi đang chạy theo bắt hắn ta, khoảng khắc mà cô ấy lao đến tung một cước thật mạnh vào mặt khiến t·ên c·ướp đó b·ất t·ỉnh đã để lại một ấn tượng trong lòng nó.

Tất nhiên là nó không đổ cô ấy ngay lập tức như thế được, khoảng hai ngày sau việc đó nó lại gặp cô ấy ở trong siêu thị mua đồ lúc đó cô ấy giúp nó nhặt chiếc ví mà nó đánh rơi và cũng kể từ đó nó dần dần để ý đến kemi và thích cổ lúc nào không hay.

" Nghe giống như chuyện tình của nam nữa chính trong mấy bộ truyện tình cảm ấy nhỉ. "

" Thật "

Alan nó cũng gật đầu đồng ý với câu nói của tôi.

" Thì đó, chắn chắn đó là định mệnh rồi. "

Nó bày ra vẻ mặt mừng rỡ nói với hai đứa tôi.

" Vậy thì tới bắt chuyện rồi từ từ làm thân với cô ấy đi. "

" Không được, không được đâu. "

Vừa nghe câu nói của Alan thì ngay lập tức nó trở nên xấu hổ từ chối.

" Đúng là thằng vô đụng mà. "

Thấy bộ dạng đó của nó nên tôi cũng bồi thêm một câu cho đỡ tức.

Sau đó tôi thử nhìn qua bên phía của Kemi thì thấy bọn họ nói chuyện khá vui vẻ với nhau, mà hình như tôi thấy Kemi có thoáng nhìn qua bên chúng tôi thì phải, chắc đó chỉ là tưởng tượng của tôi thôi.

" Thôi giờ có nói gì thêm cũng chẳng được gì, tụi mình chơi game đi. "

Để thay đổi bầu không khí một chút tôi đã đề nghệ cả bọn chơi game.

" Ừm. "

Cả hai đứa nó đều gật đầu đồng ý

Sau đó cả đám lấy điện thoại ra mở và bắt đầu vào game, thể loại mà game chúnh tôi chơi là Moba. Đây là dạng game ăn lính đẩy trụ 5v5, người chơi sẽ chọn vị tướng mà mình yêu tích để đấu với nhau và phá hủy trụ của đối phương, đội nào phá hủy thành công trụ chính của kẻ dích trước sẽ thắng.

Phải cảm ơn con game này vì nhờ nó mà tôi có thể làm quen được với hai đứa chúng nó đấy, lúc mới vào học tôi khá khó khăn để kết bạn nhưng sau đó khi thấy tôi lấy điện thoại ra chơi con game này thì chúng nó tới bắt chuyện với tôi. Cả hai đứa nó sau đó gửi lời mời kết bạn với tôi trong game rồi hẹn tối chơi chung, được một thời gian chơi chung với nhau thì dần dần trở nên thân thiết như bây giờ.

" Rồi bắt đầu chiến thôi nào. "

Tôi háo hức nói khi vừa vào trận, phải nói rằng tôi khá là thích con game này.

" Tao sẽ gánh trận này cho tụi bay xem. "

Alan tự tin khoe mẽ.

Sau đó bọn tôi chơi game tới tầm 7 giờ tối thì cũng bắt đầu ra về, trong suốt quá trình đó thằng Leo vừa đánh game vừa lén liếc nhìn qua Kemi.

Tôi cũng có để ý là nhóm của Kemi hình như đã về trước chúng tôi tầm 30 phút thì phải, khi thấy nhóm Kemi rời đi thì mặt của Leo đã tỏ ra vô cùng tiết nuối.

" Thôi hẹn gặp lại tụi bay vào ngày mai nhá. "

Vừa ra khỏi cửa quán tôi tạm biệt hai đứa nó vì đường về nhà tôi ngược chiều với hai đứa chúng nó.

" Tạm biệt. "

Cả hai đứa đều vẫy tay tạm biệt tôi, khi tạm biệt xong tôi cũng lên xe chạy về nhà, vừa trên ngồi trên xe tôi cừa cảm thấy khá vui vì lâu rồi tôi mới được đi chơi chung với tụi nó.