Liễu Bích Là Ta! Chính Ta!

Quyển 3 - Chương 7




Liễu Bích thấy hình dáng của Hoán Cốt đột nhiên nở nụ cười, nàng cười rất tươi, thật sự rất tươi.

Năm đó sáu thánh đồ tranh đấu, Bác Bì, Tinh Diện Quân đối với Maya chuyên tâm bảo vệ, mà Hoán Cốt, Hủ Thi, hai người đều muốn mình trở thành giáo chủ, Cư Nha thuộc băng đảng của Dyland, còn có trung lập là Lư Mục. Mấy người này đánh nhau sống chết, cuối cùng Bác Bì với thực lực mạnh nhất bảo hộ Maya chạy đi cùng Tinh Diện chân quân và Lư Mục, Hủ Thi quy thuận Dyland, còn Hoán Cốt thế đơn lực cô lại không chịu theo Dyland nên không có biện pháp nào hơn là hợp tác cùng Bác Bì và Lư Mục, ủng hộ Maya đồng thời bốn người bọn họ liên thủ tự vệ, nếu không hắn sớm đã bị Hủ Thi cùng Cư Nha gϊếŧ.

Cho nên xác thực Bác Bì cùng Hoán Cốt trong lúc đó là hợp tác giả, không phải là bằng hữu, chuẩn xác hơn một chút thì bọn họ dưới sức ép của Dyland mới miễn cưỡng ở cùng một chỗ với địch nhân, còn Lư Mục chắc chắn là theo Tinh Diện, Tinh Diện lại chạy theo phe của Maya.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao Bác Bì đưa Hoán Cốt đến tay Liễu Bích, để cho nàng tùy tiện "chơi đùa".

Bây giờ Dyland đã chết nên cả hai đều không bận tâm đối phương, thực lực mạnh hơn tự nhiên phải...

Liễu Bích trầm tư, Bác Bì muốn cho mình thừa dịp Hoán Cốt bị trọng thương kiếm được trên người hắn một điểm tốt cuối cùng, sau đó tự mình ra tay lột da hắn!

"Ngươi bây giờ còn có tư cách cự tuyệt ta sao?" Sắc mặt của Liễu Bích trở nên tà ác, nụ cười âm trầm, so với gϊếŧ Hoán Cốt còn muốn kinh khủng hơn.

Hoán Cốt thầm kiểm tra cơ thể mình, cả kinh nói: "Đáng chết! Thương thế của ta..."

"Hoán Cốt tiên sinh thân ái, Bác Bì dám đưa ngươi đến tay ta dám chắc có thể xác định bản lĩnh của ngươi không đủ thương tổn đến ta, cho nên không nên do dự, nói cho ta hết thảy!"

"Hừ... ta không nói thì làm sao? Ngươi có thể gϊếŧ ta? Gϊếŧ chết thủ hộ đấu thần cho hai vị huynh trưởng của ngươi?" Hoán Cốt cười lạnh lùng.

"Dyland đã chết, Hủ Thi cùng Cư Nha đều trọng thương nên cơ bản là không còn gì uy hiếp, mà ngươi cũng bị trọng thương. Ngươi nói ta sẽ hồi báo chuyện ngươi dọa ta thế nào? Hắc hắc..."

"Ta không tin ngươi có thể làm gì đối với ta?" Hoán Cốt cười lạnh.

"Lisa, ngươi còn nhớ Lisa chứ?"

Hoán Cốt thần sắc biến đổi, cả giận nói: "Mấy ngày trước việc ở trên Địa Cung sơn gấp gáp nên ta còn chưa kịp hỏi ngươi. Ngươi mang Lisa dấu ở nơi nào? Tại sao ta rõ ràng cảm ứng được ả ở bên người ngươi nhưng lại tìm không được ả? Ngươi đã làm chuyện điên gì thế?"

Liễu Bích sờ vào má, cười nói: "Không có ta chỉ điểm ngươi vĩnh viễn không tìm được ả, cũng không có biện pháp hoàn thành Dã Tổ Hắc Ám, đến lúc đó ngươi chuẩn bị hướng Yết Đế thần tạ tội đi! Các hạ thân ái, không biết là thái độ cầu người của ngươi rất không tốt sao?"

"Ngươi!" Hoán Cốt đứng bật dậy, chỉ vào Liễu Bích muốn chửi.

Liễu Bích thấy bộ dáng tức giận của Hoán Cốt thì kinh thường bĩu môi, nhàn nhạt nói: "Ngươi bây giờ không có tư cách chỉ vào ta, thu hồi ngón tay của ngươi lại! Ngươi thương thế quá nặng khiến động tác bị ảnh hưởng, ta có thể giúp ngươi..."

Nói xong, thân hình Liễu Bích bất động, nàng thầm xuất ra một tấm kính thuỷ tinh, "hô" tự hướng tới Hoán Cốt.

Hoán Cốt mù mờ chưa phát giác ra. Hắn mở miệng, gầm lên, vừa mới đi tới phụ cận, còn chưa có nói ra khỏi miệng liền cảm thấy một hơi thở cực kỳ thần thánh áp tới. Không đợi hắn phản ứng, "a" một tiếng, tấm chắn liên hoa đã nện Hoán Cốt xuống mặt đất, ép hắn không thể động đậy.

Mặc dù lúc Hoán Cốt toàn thịnh có thể không thèm để ý uy lực của tấm chắn, nhưng đấu khí của hắn sớm đã tiêu hao sạch sẽ, làm sao có thể chống đỡ lực lượng của tấm chắn này.

Nhãn lực của Hoán Cốt cũng không thấy, cũng bởi vì không thấy cho nên hắn mới mơ hồ.

Đây là lực lượng gì?

Liễu Bích thích ý ngồi xuống, thân thể không một động tác, không khí đột nhiên như một bức tường áp đảo chính hắn.

Đấu khí thực thể hóa? Không có khả năng! Nếu là đấu khí thực thể hóa thì chính mình không có khả năng cảm ứng được đấu khí sao? Hay đây là vận dụng cao cấp mộc hệ - Tường khí?

Ngưng khí thành tường, vô hình áp định! Chỉ cần có không khí liềp lập vào bất bại.

Ân, nhất định là vậy, một chiêu này chỉ có cao cấp đấu thần thực vật hệ mới có thể dùng, Mercury dựa vào hai cấp pháp sĩ mộc hệ sao?

Liễu Bích cúi người đoạt lấy thiết câu từ trong tay Hoán Cốt, bảo trì ẩn hình tấm chắn ngăn chặn hắn, một mặt bình thản nói:

"Hoán Cốt, ngươi muốn làm gì? Chẳng lẽ với thực lực của ngươi còn muốn gặp ta, hai cấp pháp sĩ, hành đại lễ sao?"

Chẳng lẽ hắn còn chưa bằng pháp sĩ cấp hai? Đầu óc Hoán Cốt mơ hồ. Từ biểu hiện trước kia của Liễu Bích, hắn bình thường không để nhị cấp tiểu pháp sĩ vào mắt, nhưng sự thật sờ sờ truớc mắt nói cho Hoán Cốt biết...

Ngươi nếu tin tưởng Mercury là nhị cấp pháp sĩ thì thật ngu ngốc.

Thân thể Hoán Cốt trên mặt đất không cách nào phán đoán được cụ thể tấm chắn kia khống chế hắn mạnh mẽ tới đâu, hơn nữa nó cũng không có đấu khí. Nhưng hắn cảm giác khí tức trên lưng vô cùng thần thánh, lúc nhỏ hắn đã được cảm thụ khi Yết đế thần hạ xuống thần dụ cũng thần thánh như thế. Không, khí tức của Mercury còn thần thánh hơn của Yết đế thần gấp mầy lần.

Khí tức thần thánh như thế, chẳng lẽ... chẳng lẽ ả là thần? Trong lòng Hoán Cốt nảy sinh ra một ý nghĩ hoang đường, lập tức hắn chối bỏ, hắn nghĩ "Được rồi, Yết đế thần tứ dư lịch đại giáo chủ thần lực, từ ngoại công Mercury một đời giáo chủ bắt đầu Yết đế thần lực đã đoạn, cho nên Dyland kế nhiệm mới có thể làm nhiều chuyện như vậy."

Chẳng lẽ Mercury chính là huyết mạch thánh nữ, kế thừa chung cực thần lực của Yết đế thần? Ít nhất tại huyết mạch thì điểm này hoàn toàn thông.

"Yết đế nhĩ lô đế! Ngươi không có khả năng chỉ là nhị cấp pháp sĩ, nhị cấp pháp sĩ tuyệt không có loại năng lực này! Yết đế nhĩ lô đế! Chẳng lẽ... Yết đế thần mang vinh quang của ngoại công ngươi đang mất tích chuyển tới người ngươi?"

Liễu Bích sửng sốt, nàng không biết trong lòng Hoán Cốt nghĩ tới nhiều chuyện như vậy, bất quá nếu Hoán Cốt hiểu lầm vậy thì mình sao không thích được. Học ngữ khí của thần thánh, Liễu Bích nhìn về phía cửa sổ.

"Yết đế nhĩ lô đế, ngươi nói gì?"

"Được rồi, trước khi ta hôn mê đã thấy một đoá hoa gì đó thần thánh màu vàng gϊếŧ Dyland một lần, vậy đó cũng là..."

Nói không nổi nữa, bởi hắn đã thấy Liễu Bích chậm rãi vươn tay, chầm chậm hiện lên trên tay nàng, chầm chậm xoay tròn kim quang ánh ngọc.

"Đây là siêu cấp thần lực Yết đế thần tứ dư cho ngươi ư?"

Hoán Cốt kinh hãi. Tiếp đó, Hoa Bách hợp trên tay Liễu Bích tiêu thất, Hoán Cốt cảm thấy bụng hắn căng lên, một cỗ cảm giác tử vong áp bức dấy lên trong lòng hắn, đây là cường đại lực lượng có tính nổ mạnh, tùy thời có thể cướp đi tính mạng của hắn.

Liễu Bích dương dương tựa ở cửa, nói như không có việc gì: "Ta thầm nghĩ, bây giờ ta không cần động thủ cũng có thể gϊếŧ ngươi!"

Hoán Cốt chỉ cảm thấy cường lực trong bụng đang bành trướng bỗng nhiên biến mắt, hắn há miệng, giật mình nhìn Liễu Bích: "Được rồi, ngươi muốn biết cái gì? Bác Bì không nói cho ngươi biết sự tình gì sao?"

Bất quá, hắn lại nói thầm: "Mấy năm nay ta có cảm giác Bác Bì là lạ, tựa hồ hắn không muốn nhắc tới chuyện năm đó."

Liễu Bích nghe được trong lòng chớp động, nói: "Tiếp tục lời nói mới rồi, Redi chính là Bác Bì, bất quá cái gì?"

"Redi chính là Bác Bì, bất quá Bác Bì không phải Redi!"

Hoán Cốt nói: "Thuật dịch dung của Bác Bì là nhờ vào Tinh Diện chân quân, hắn không bao giờ hiện chân diện mục cho dù là trước năm thánh đồ khác, chỉ là khi còn nhỏ ta có nhìn qua hình dáng của hắn, nhưng sau khi trưởng thành dung mạo của mỗi người đều có sự biến hóa. Bây giờ ngươi để cho Bác Bì bỏ mặt nạ ra đứng trước mặt ta, ta cũng không thể xác nhận hắn là Bác Bì."

"Ngươi nói Redi cũng là do Bác Bì hóa trang thành sao?" Liễu Bích gật đầu: "Tiếp tục nói, từ sau khi ngoại công ta mất tích có gì đều nói cho ta biết. Bác Bì, tên cổ quái kia nói rất không rõ ràng."

"Năm đó ngoại công ngươi cùng Tả trưởng lão mất tích, ta cùng Hủ Thi đều muốn làm giáo chủ nhưng Bác Bì cùng Cư Nha kiên trì theo quy định của pháp điển, ủng hộ Dyland, bọn họ một người là Hữu trưởng lão, thực lực của thánh đồ so với ta mạnh hơn, ta cùng Hủ Thi chỉ có thể chấp nhận. Sau chuyện đó ngươi hẳn biết Dyland dùng mẫu thân ngươi làm vật nghiệm phẩm, dẫn đến sáu thánh đồ tranh đấu quyết liệt."

"Lúc ấy Bác Bì thực lực cường đại nhất mang theo Maya tới ViquinX. Ta cùng Hủ Thi nhân cơ hội muốn tranh làm giáo chủ nên ở lại Huyền Vũ Đảo cùng Dyland tranh đấu... Đến mấy năm trước, Hủ Thi đầu phục Dyland, ta không có biện pháp nào khác đành đi tìm Bác Bì cùng hắn liên thủ, sau đó mới biết còn có Lư Mục cùng Tinh Diện theo họ!"

Nói đến dây, Hoán Cốt dừng một chút, lại nói: "Lúc ấy Maya đã qua đời rất lâu, Bác Bì đột nhiên xuất hiện, thực lực của hắn càng tăng mạnh nên dễ dàng đánh bại ta, hắn cùng ta đạt thành hiệp nghị, chúng ta liên thủ đối phó sự đuổi gϊếŧ của Dyland, nhưng ta phụ trách bảo vệ an toàn cho hai vị huynh trưởng của ngươi."

Liễu Bích âm thầm gật đầu, Hoán Cốt nói so với Bác Bì không hơn bao nhiêu nhưng hẳn là hắn không có nói xạo: "Bác Bì tiên sinh của chúng ta thật sự là thần bí. Được rồi, nếu ngươi mấy năm trước mới bắt đầu bảo vệ hai vị huynh trưởng của ta, vậy hẳn đối với người ở Michael trang viên rất quen thuộc, ngươi cho rằng Bác Bì có thể cũng giống năm đó hóa thân thành Redi, hóa trang thành một người ở bên ta?"

"Người bên ngươi thật sự chỉ có lão bà Miya và thân bộc Tiaa, còn có một đứa nhỏ ngốc nghếch là Tio, thân thể bọn họ cùng với Bác Bì khác xa nhau, trong sáu thánh đồ cho dù là ta - Hoán Cốt tinh thông nhất cũng không có biện pháp làm cho thân xác biến thành hình dáng nọ!"

Nói xong, Hoán Cốt nghi hoặc nhìn Liễu Bích: "Ngươi... không, ngài kế thừa thần lực Yết đế chi thần, nếu ngài muốn trọng chỉnh Dã Tổ thần giáo, ta có thể giúp ngài. Ta nguyện ý hướng ngài tuyên thệ thuần phục!"

Hắn hướng mình thuần phục sao? Liễu Bích khép hờ hai mắt, trầm ngâm một lúc, nàng suy nghĩ Hoán Cốt là người thế nào.

Hoán Cốt không chính thức là bằng hữu, điểm này Liễu Bích dám chắc, hắn thuần phục mình vì cho rằng bách sắc hoa thần là Yết đế chi thần lực, loại trung thành này cũng không thể được. Bây giờ Bác Bì đang bế quan chữa thương nên không chiếu cố mình được, mình phải đề phòng Hoán Cốt.

Vậy bây giờ gϊếŧ chết Hoán Cốt sao? Thật đáng tiếc, hắn là cửu cấp đấu thần.

Đúng lúc này, bên ngoài có tiếng đập cửa "ầm ập", tiếp đó là thanh âm của Penelope truyền đến: "Mụ mụ, James ngất rồi, không ai chơi với bối bối nữa."

Băng tuyết Tộc đáng chết, ngươi sao lại ngất a! Liễu Bích ý bảo Hoán Cốt chờ trong phòng, nàng vừa đi ra đã thấy tiểu nữ nhi đáng yêu chính đang gõ cửa: "Nữ nhi, tại sao James..."

Lời vừa khỏi miệng, Liễu Bích ý thức được có chút không đúng, lập tức đóng cửa lại - nàng lại kêu "nữ nhi".

Phốc, tiểu nữu nhi kia biến thàn Eros, hắn rất giản đơn giải thích: "Băng tuyết Tộc không đủ trung thành, tỷ tỷ không thích nên muốn thành lập với hắn ý niệm khế ước, kết quả Băng tuyết Tộc không chịu nổi tinh thần lực của tỷ tỷ, ngất rồi!"

"Ý niệm khế ước? Là cái gì?"

Eros liếc mắt nhìn Liễu Bích, chu miệng nói: "Cao nhân nói chuyện cao siêu, ngươi thật ngu muội."

Nói xong, hắn nhắm mắt lại, cũng không có giải thích.

"Cái..., tiểu bại hoại ngươi, còn dám vậy sao! Nhi tử!"

Penelope đến, Eros trở về, tiểu nha đầu tự nói: "Ý niệm khế ước là dị năng chủng tộc của bối bối, chuyên môn dùng để nuôi sủng vật. Mụ mụ không phải sợ James không nghe lời, bối bối cùng hắn lập khế ước, trừ phi tinh thần lực của James cường đại hơn so với bối bối thiệt nhiều thiệt thiệt nhiều lần, nếu không hắn phải nghe lời! Hì hì, bối bối đáng yêu không?"

"Lão thiên, nữ nhi thân ái, Mụ mụ yêu ngươi!" Liễu Bích mừng rỡ, tiểu nữu nhi còn có năng lực này? Quá mạnh mẽ a!

"Nữ nhi, ngày mai Mụ mụ mua cho ngươi thiệt nhiều thiệt nhiều món đồ chơi... cái gì, lại biến thành Eros!"

Theo tiếng "nữ nhi" của nàng, Penelope biến thành Eros, tiểu tử bất mãn nghĩ thầm "Ý niệm khế ước? Đáng chết, trong mắt cao thủ không đáng giá."

Bất quá Mụ mụ hình như rất thích Ý niệm khế ước của tỷ tỷ.... Đã biết là cao nhân, có đúng là phải xuất ra ý niệm khế ước gì đó để mụ mụ cao hứng không? Nếu không thật mất mặt.

Liễu Bích không biết Eros nghĩ cái gì, nàng lập tức để tiểu nữu kia biến thành nữ nhi, nụ cười trên môi: "Bối bối, ngươi có thể giúp Mụ mụ một chút không?"