Chương 12: Cục diện và tình thế liên tục được xoay chiều!
Quay trở lại trận chiến......
"Cuối cùng thì trâu điên mãi chỉ là trâu điên chẳng thể khá khẩm hơn nỗi haiz" Nhị Lang thở dài khi nhìn đôi mắt của Hắc Ngưu.
"Chấp mê bất ngộ cũng là cái tội không nhẹ đâu"
"Phong Vũ Lôi Quạt!"
XOẸT
Nhị Lang tay xoè rộng quạt giấy liên tục phẩy trên không trung với khuôn mặt bình thản.
Nhưng hắn không phải phẩy quạt giấy để tạo gió mát cho bản thân.
Hắn đang triệu hoán một thứ gì đó trên bầu trời.
"Nhanh lên Hắc Ngưu, rốt cuộc hắn đang làm trò quái quỷ gì nữa đây!?" Hắc Công Báo vừa căng thẳng vừa hối thúc Hắc Ngưu lao nhanh đến Nhị Lang.
"Đừng hòng làm trò màu mè trước ta, ta không sợ đâu!"
ẦM XOẸT
Bầu trời lúc này mây dông ẩn hiện lôi điện ùn ùn kéo đến bao trùm cả khu phố nhỏ một cách nhanh chóng bằng với tốc độ chớp mắt của con người.
"Cái *bíp* gì thế này, thời tiết mây dông xuất hiện thất thường hai lần trong ngày rồi thậm chí còn lôi điện còn đánh xuống trúng người làm người đó điên loạn" Một người đàn ông vừa chạy s·ơ t·án khỏi khu phố vừa ngoảnh đầu lại chửi thề.
"Mau chạy đi mọi người, ở lại sống không sống mà c·hết cũng không xong có khác mấy t·ra t·ấn tình thần đâu!!!"
"Chạy nhanh hơn nữa, đừng dừng lại!!!!"
Người vẫn còn ở trong khu phố nghe những lời này từ người đàn ông liền vác hai chân lao đi như cơn gió Usain Bolt.
"Anh ơi em chạy không nỗi nữa rổi, anh cõng em đi"
"Ráng lên đi em, anh thở không ra hơi vẫn phải cố dắt em đi cùng đấy"
"Em không biết đâu huhu"
"Khóc cái *bíp* gì, cô muốn c·hết tại cái khu phố mà cô bảo tôi dẫn đến thì cứ ngồi chờ c·hết đi, tôi còn muốn sống chưa muốn c·hết đâu"
"Ơ...ơ đừng mà, đừng bỏ em lại mà"
"Mới quen vài hôm đã muốn làm ông nội tôi rồi, tự mà lo cho bản thân đi, tôi chạy trước đây"
Đôi khi trận chiến này vô tình cũng như gián tiếp làm đổ vỡ những tình yêu và cuộc tình vừa chớm nở đã tàn.
Thật oái oăm làm sao!?
ẦM RẮC UỲNH
Bổng dưng một luồng gió phong xoáy tròn xuất hiện và mở rộng ra từ một đám mây dông xuống tới mặt đất tạo thành cảnh tượng hùng vĩ.
Trên đường di chuyển, luồng gió phong cuốn theo tất cả mọi thứ gần đó phá hủy mọi thứ, kể cả những nhà gạch xây kiên cố rồi ném xuống ở một khoảng cách sau đó không lâu.
ẦM ẦM XOẸT
Tiếng từ luồng gió phong làm hình ảnh trước mắt càng thêm hoang tàn và kích thích thị giác cũng như thính giác.
Hình ảnh luồng gió phong đã cuốn hết mọi thứ bay bổng trên không trung làm cảnh tượng hỗn độn ấy giống như cảnh vị thần quyền năng kiểm soát tất cả hành tinh trong lòng bàn tay và tùy ý làm theo ý muốn.
RÀO RÀO
Từ đám mây dông đổ ập xuống một cơn mưa rào tạo nên cảnh đầy vi diệu trong màn đêm u tối với những giọt mưa rơi xuống những công trình đổ nát vẫn còn đang cháy xém.
"Khốn kiếp, dừng lại Hắc Ngưu!" Hắc Công Báo sắc mặt không tốt lắm gào lên ra lệnh.
"Ta bảo ngươi dừng lại ngay cho ta"
KÍT BỊCH
Hắc Ngưu đang lao nhanh phải dừng lại đột ngột tạo ra ma sát toé ra lửa một khoảng dài.
GÀO ẦM!
Hắc Ngưu gầm lên biểu hiện việc nó không hiểu lý do tại sao chủ nhân lại buộc nó dừng lại việc tiêu diệt kẻ thù trước mắt.
Chẳng lẽ chủ nhân nó bỏ cuộc không muốn g·iết nữa và không cho nó ăn thịt tên kia để đột phá tấn thăng tu vi hoá hình?
"Im miệng đi Hắc Ngưu!"
"Tên này lấy đâu ra sức mạnh đó ở đâu ra vậy chứ!?" Hắc Công Báo nghiến răng tức giận nhìn cảnh tượng mà Nhị Lang tạo ra.
"Có thể sử dụng chiêu "triệu mưa hoán gió" đến mức này chỉ với Kim Đan Hậu Kỳ mà đến cả ta dù đã sử dụng Phượng Hoàng Hắc Kiếm để cưỡng chế tấn thăng tu vi lên nửa Nguyên Anh Sơ Kỳ cũng không thể làm được"
Hắn nhận ra tình cảnh hiện tại không thể đối chọi Nhị Lang bằng cách một đối một nếu không muốn sống nữa.
Điều mà Nhị Lang đang làm với hắn là điều không thể làm được ít nhất ở thời điểm hiện tại.
Phải biết rằng đạt Trúc Cơ có thể điều khiển các thuộc tính dễ dàng, đạt Kim Đan thì ngay lập tức có thể phi không hoặc ngự kiếm phi hành.
Nhưng điều khiển thuộc tính là một chuyện, triệu hoán thời tiết lại là một đẳng cấp cao hơn không thể so sánh.
Một nửa bước Nguyên Anh Sơ Kỳ nhờ vào Phượng Hoàng Hắc Kiếm như hắn cũng chưa đủ tư cách có thể làm điều này.
Chứng tỏ tu vi và sức mạnh của Nhị Lang không đơn giản là Kim Đan Hậu Kỳ.
Hắn cảm thấy bản thân không thể đối kháng với sức mạnh này của Nhị Lang.
Đó là lý do lúc này Hắc Công Báo rất kiêng dè và dè chừng đột ngột như vậy.
"Không còn thời gian để suy nghĩ nữa rồi, nếu rút lui ngay bây giờ thì chắc chắn sẽ bị thuộc hạ dưới trướng cũng như Giáo Chủ dị nghị và châm chọc" Hắc Công Báo tay nắm chặt lại run rẩy.
"Rồi một lúc nào đó chắc chắn sẽ bị đào thải khỏi Hắc Công Giáo vì ta là người đã đề xướng kế hoạch tiêu diệt Nhị Lang của Nhị Gia này cho toàn giáo làm theo"
"Rốt cuộc phải làm sao đây!?"
Tới nước bước này, Hắc Công Báo biết rằng bản thân mình tiến cũng được mà lùi cũng không xong trong kế hoạch diệt sát Nhị Lang đã thất bại ngay từ ban đầu đang không ngừng chấp vá sai lầm trong bế tắc.
Diễn biến đi theo chiều hướng đến cả bản thân hắn cũng không thể ngờ được.
Tình thế đảo lộn hoàn toàn từ kẻ đi săn thành kẻ bị săn một cách khó hiểu.
Đến lúc hắn phải đưa ra lựa chọn tiếp tục kế hoạch này đến cùng bảo toàn danh dự nhưng có thể m·ất m·ạng tất cả hay chấp nhận rút lui bảo toàn tính mạng và thuộc hạ.
.........
KENG
"Không được, không thể được!"
"Mặc kệ hắn có làm hay giở thêm trò gì nữa, ta không thể dừng lại kế hoạch này" Hắc Công Báo cầm lên Phượng Hoàng Hắc Kiếm giơ lên trời với đôi mắt rực lửa.
"Danh dự Hắc Công Tử ta không thể bị ô uế theo kiểu này được"
"Có c·hết cũng phải c·hết anh dũng để thuộc hạ Hắc Công Giáo đời đời nhớ đến còn hơn bị phỉ nhổ nhục nhã muôn đời vì hèn nhát"
Bản thân Hắc Công Báo luôn trung thành với tư tưởng rằng:
"C·hết vinh quang còn hơn sống nhục nhã muôn đời!!"
ẦM XOẸT
"Thuộc hạ Hắc Công Giáo dưới trướng của Hắc Công Tử ta có nghe rõ chứ!?" Hắc Công Báo gầm lên nói lớn.
ẦM ẦM
"Chúng tôi vẫn luôn ở đây sẵn sàng nghe lệnh của Hắc Công Tử một cách tuyệt đối!" Một tên hắc y nhân có tu vi Kim Đan Hậu Kỳ bước ra đại diện chấp tay hành lễ.
"Chúng ta lên rừng xuống biển vì Hắc Công Giáo bất chấp tính mạng vì kế hoạch vĩ đại của chúng ta"
"Quyết tử cho Hắc Công Giáo quyết sinh!!!"
"Đúng vậy, đúng vậy!!!" Những hắc y nhân còn lại đồng thanh lên tiếng.
"Quyết tử cho Hắc Công Giáo quyết sinh!!!"
ÙNG ÙNG
Âm thanh đồng lòng của đám hắc y nhân làm rung chuyển cả một vùng bầu trời trên đầu của khu phố này như thể hiện sự nghiêm túc của mỗi cá nhân đang ở đây.
"Tốt, tốt, rất tốt!!" Hắc Công Báo nhìn toàn bộ hắc y nhân gật đầu hài lòng.
"Thế mới xứng đáng là người của Hắc Công Giáo chúng ta chứ, không uổng công ta hạ quyết tâm haha"
"Còn giờ thì....."
ẦM RẮC
Hắc Công Báo bùng nổ tối đa tu vi nửa bước Nguyên Anh Sơ Kỳ tứ phương để thể hiện sự ngoan cường đối với thuộc hạ dưới trướng.
"Xông lên tiêu diệt Nhị Lang cho ta, ai lấy được đầu của hắn thì tất cả những người ở đây sẽ được ta khao một bữa tiệc lớn nhất cái thành phố Hà Đông này" Hắc Công Báo cười lớn ra lệnh.
"Không c·hết không thôi!"
ẦM XOẸT
"Rõ!! Tất cả xông lên tiêu diệt Nhị Lang" Toàn bộ hắc y nhân gầm toáng lên lao đến phấn khích.
"Lấy được đầu tên Kim Đan Hậu Kỳ mà đã có thể dễ dàng được một bữa tiệc không say không về rồi haha"
"Tới lúc đó tha hồ bào mòn túi tiền đầy ắp của Hắc Công Tử rồi"
"Hôm đó sẽ thi xem ai uống nhiều rượu nhất chi nhánh chúng ta là số dách"
Tiếng gào của Hắc Công Báo như ngọn đuốc châm ngòi cho sự hỗn loạn đẩy lên cao đến cực điểm.
Dục vọng, khao khát, cảm xúc, lý trí của đám hắc y nhân bộc lộ rõ ràng chẳng giấu giếm chút nào.
Đám hắc y nhân lấy tốc độ nhanh nhất có thể áp sát Nhị Lang để gây áp đảo số lượng ngay từ đầu vì chẳng ai nghĩ một Kim Đan Hậu Kỳ có thể làm gì hay gây sóng gió lớn cho bọn hắn.
Lấy thịt đè người!
"Dùng lễ nghĩa để vun trồng sĩ khí của thuộc hạ dưới trướng là một cách không tồi đâu, Hắc Công Báo" Nhị Lang bất ngờ thốt lên trong lúc thi triển Phong Vũ Lôi Quạt trên không trung.
"Một khi sĩ khí đã hăng, cành đánh với Nhị Lang ta thì thuộc hạ của ngươi càng mạnh tay hơn nữa"
"Não ngươi cũng chứa không ít nếp nhăn đâu nhể?"
BỘP BỘP
"Ngươi nói không đúng lắm mà không sai đâu nhưng não nhiều nếp nhăn thì ta đây không dám nhận" Hắc Công Báo ngồi bình thản trên Hắc Ngưu cười nhạt vỗ tay đáp lại.
"Ta đây vẫn còn non kém khi lên kế hoạch tiêu diệt Nhị Lang ngươi nhưng không nghĩ ngươi sẽ mạnh ngoài mức dự kiến của ta đến như vậy đâu"
"Nên chỉ còn mỗi cách dùng số lượng lớn nhưng chất lượng cao để đè bẹp chất lượng cao nhưng số lượng hạn chế như ngươi thôi"
"Sẵn sàng bị ta với thuộc hạ Hắc Công Giáo dưới trướng hái cái đầu của ngươi đi!"
"Tốn nước bọt nói chuyện với ta cũng không cứu ngươi sống sót thêm đâu, thuộc hạ của ta ở đây chẳng có ai dưới Kim Đan để ngươi g·iết như gà cả"
GÀO ẦM!
Tiếng gầm của Hắc Ngưu như bồi thêm sự khiêu khích trong lời nói của Hắc Công Báo càng nhiều thuốc súng nồng nặc.
Tình thế giữa Hắc Công Báo và Nhị Lang luôn đảo chiều một cách bất thường không thể ổn định.
Chẳng thể biết trước ai sẽ là người thắng cuộc cuối cùng trận chiến do Hắc Công Báo khơi dậy trước.
"Ồ thì ra là như vậy, ngươi cũng không ngốc mà đâm đầu t·ấn c·ông một mình như ta nghĩ lúc nãy....." Nhị Lang châm biếm đáp lại.
"Mà là ngươi não tàn hơn ta tưởng, đồ có não như không hừ!"
"Phong Vũ Lôi Quạt - Giáng Lôi!"
"Cái gì, bất cẩn nữa rồi!!" Hắc Công Báo sắc mặt trắng bệch ra khi nghe những lời từ Nhị Lang.
"Các ngươi mau tìm chỗ trú ẩnnnn!!!!"
Đến khi Hắc Công Báo nhận ra sai lầm chồng chất cũng đã quá muộn rồi.
Hắn đang đưa thuộc hạ của mình vào chỗ c·hết!
XOẸT ẦM
Đám mây dông trên trời ẩn hiện lôi điện như nhận được mệnh lệnh của Nhị Lang liền giáng xuống những tia lôi chứa sức mạnh thuần túy nhất của trời đất tạo thành.
Không phân biệt, không thất tình lục dục, không ô uế!
Chỉ đơn giản là diệt sát bất kì ai khi được ra lệnh bởi Nhị Lang.
ẦM ẦM ẦM
Ba tia lôi điện đánh xuống ngẫu nhiên ở những vị trí khác nhau chẳng được biết trước.
Thế nhưng......
"Awww....." Một tiếng thét chưa hết lời đã im bặt.
"Khốn kiế....aww" Lại là một âm thanh chửi bới chưa dứt câu đã tắt lịm.
"Awww...ủa..ta chưa c·hết, ta chưa c·hết may quá...aww" Một giọng nói phấn khích tưởng chừng sẽ sống sót nhưng không.....
Tất cả đều c·hết ngay lập tức.....
TĨNH...
Trong thoáng chốc, cả khu phố hoang tàn này đã im lặng đến mức có thể nghe tiếng gió cũng như tiếng thở của người đối diện.
Những tên hắc y nhân khi chứng kiến cảnh tượng vừa rồi liền đứng yên tại chỗ, một số mồ hôi ròng ròng chảy sau lưng.
Một người đứng trên không trung triệu lôi điện đánh xuống một cách bình tĩnh không chút sợ sệt khi chống lại số lượng lớn hơn là bọn hắn.
Cảnh tượng quá khó để tin được!
"Sao, chẳng phải vừa nãy bảo sẽ dùng số lượng lớn đè c·hết một Kim Đan Hậu Kỳ cỏn con như ta mà" Sắc mặt Nhị Lang có chút không ổn cố tỏ ra bình tĩnh.
"Tại sao lại dừng rồi?"
"Đừng có khiêu khích hay làm hoang mang thuộc hạ của ta làm gì cũng chẳng giúp ngươi câu kéo thời gian thêm bao nhiêu đâu" Hắc Công Báo cười nhạt tinh ý đáp lại trầm lặng.
"Tưởng ta ngốc mà không ra nhận ra ngươi đang sử dụng Phiến Pháp có thể gây phản phệ đòn đánh ngược cho người thi triển".
"Đúng là Công Pháp của người sử dụng rất mạnh nhưng chẳng có thứ gì là hoàn hảo kể cả bản thân thiên địa này cũng có những thiếu sót đừng nói là ngươi"
"........." Nhị Lang trầm lặng không đáp lại.
Chẳng biết từ khi nào đằng sau lưng Nhị Lang đã ướt đẫm máu huyết tuôn ra mặc dù chẳng có v·ết t·hương trước đó.
(Phản phệ khi dùng Phong Vũ Lôi Quạt lên 3 người kia là Kim Đan Trung Kỳ tới nhanh hơn ta nghĩ rồi) Nhị Lang sắc mặt dần nghiêm trọng trong lòng.
(Dù ta có thể g·iết được hắn ngay lập tức nhưng phản phệ nếu giáng lôi xuống với người có tu vi hơn cả người thi triển thì phản phệ sẽ trầm trọng hơn)
(Đến lúc đó bị hàng trăm tên hắc y nhân của Hắc Công Giáo t·ruy s·át thì chỉ có c·hết)
(Không một thành viên Nhị Gia nào xuất hiện ứng cứu chứng tỏ Nhị Gia có phản bội tiếp tay cho kẻ thù)
(Lẩn này nếu sống sót trở về phải báo phụ thân về việc thanh lọc thành viên trong gia tộc)
"Băng Hoả Kiếm Pháp!"
Một đường Kiếm Khí chưa Linh Hoả nồng đậm hoà cùng Linh Băng thuần khiết bất ngờ nhắm đến cổ của Nhị Lang.
KENG RẮC ẦM
Kiếm Khí ngay khi chạm phải quạt giấy của Nhị Lang kịp thời chắn lại vỡ vụn thành từng mảnh kiếm khí.
"Đang ở tình thế bất lợi cho ngươi mà lại im lặng không nói gì chứng tỏ ngươi muốn tìm cách trốn thoát khỏi đây" Hắc Công Báo thu lại Phượng Hoàng Hắc Kiếm vừa thi triển Kiếm Pháp lên tiếng.
"Quả nhiên ta đoán không sai ngươi đang chịu phản phệ từ Phiến Pháp vừa rồi"
"Các thuộc hạ dưới trướng của Hắc Công Giáo, mau tiếp tục xông lên lấy đầu hắn, hắn bị trọng thương rồi!"
ẦM ẦM
"Giết, g·iết, g·iết hắn lập công cho Hắc Công Tử haha!".
Như được bổ sung sỉ khí cực mạnh, cả đám hắc y nhân liền lấy lại tâm trạng cười lớn tiếp tục lao đến áp sát Nhị Lang.
"Phong Vũ Lôi Quạt - Giáng Lôi!"
ẦM ĐÙNG
"Aww...bùm" Một tên hắc y nhân tu vi Kim Đan Sơ Kỳ bị lôi điện đánh trúng liền nổ tung toé máu.
".......... - Giáng Lôi!"
ẦM ĐÙNG
"Aww.... không cam...." Lại một tên Kim Đan Trung Kỳ nổ banh xác thành cơn mưa "thịt".
"....... - Giáng Lôi!"
"....... - Giáng Lôi!"
ẦM ẦM ĐÙNG ĐÙNG
Nhị Lang liên tục thi triển Phong Vũ Lôi Quạt với cường độ lớn diệt sát đám hắc y nhân nhiều nhất có thể bất chấp phản phệ ngày càng nghiêm trọng.
"Không cần phải sợ sệt Nhị Lang hắn, hắn chẳng thể trụ được bao lâu đâu!" Hắc Công Báo liên tục chỉ đạo như một tướng quân điều binh khiển tướng thực thục.
"Cứ tiếp tục áp sát tìm cơ hội lấy đầu hắn!"
XOẸT KENG!
"C·hết đi giúp ta Nhị Lang, chúng ta muốn được thả ga nhậu nhẹt" Một tên hắc y nhân tu vi Kim Đan Trung Kỳ khàn tiếng phấn khích gào lên.
"Ta sắp không chịu nỗi nữa rồi kaka"
Hắn dùng con dao găm sắc nhọn được tẩm độc dược cực mạnh kèm với hai lưỡi dao cũng sắc bén tương tự đâm trục diện đầu Nhị Lang.
Sát khí được bộc phát tối đa như sợ người khác không phát hiện hắn g·iết Nhị Lang.
"Phong Linh Quạt!" Nhị Lang dứt khoát gầm lên.
XOẸT ĐÙNG
"Không thể nào...awww" Tên hắc y nhân chưa kịp chạm vào Nhị Lang đã gào lên đau đớn c·hết ngay lập tức.
ỰC ỰC
"Số lượng là quá nhiều so với linh khí còn sót có thể thi triển tiếp tục Phiến Pháp này" Nhị Lang sắc mặt ngày càng khó khăn âm trầm nuốt đan dược bổ sung linh khí.
"Đan dược cũng không còn nhiều, sắp không xong đến nơi rồi!"
ẦM ẦM
Tuy liên tục có thể g·iết từng tên hắc y nhân với lôi điện nhưng một cây chẳng thế chống lại mãi mãi cơn bão lớn.
Vừa phải tiêu diệt hắc y nhân ở phạm vi rộng lớn vừa phải tiêu diệt những tên áp sát đến gần liên tục bào mòn sức lực của Nhị Lang.
Đám hắc y nhân chẳng còn sợ sệt như ban đầu mà bất chấp tính mạng để tìm cách áp sát g·iết Nhị Lang ngay khi có cơ hội.
Số lượng là quá nhiều để hắn kiểm soát cục diện trận chiến này!
"Ngươi để lộ ra sơ hở chí mạng rồi, Nhị Lang!" Hắc Công Báo bất chợt xuất hiện sau lưng Nhị Lang tay cầm Phượng Hoàng Hắc Kiếm cuỡi Hắc Ngưu cười gằn lên tiếng.
"Thôi xong ta rồi....không thể kịp né hay đỡ đòn" Nhị Lang nhận ra tình thế của bản thân.
Không kịp nữa rồi.....
"Kiếp sau nhớ đừng chọc giận Hắc Công Báo cũng như Hắc Công Giáo bọn ta đấy, c·hết không biết bao nhiêu là đủ đâu" Hắc Công Báo giơ cao Phượng Hoàng Hắc Kiếm cuời lớn.
"Hắc Kim Kiếm Pháp!"
Ngay khi lưỡi kiếm chỉ còn cách cổ Nhị Lang một phân...
Hiện tượng biến dị phát sinh!
CRẮC ĐÙNG
Một bàn tay không chút sợ sệt chặn đứng Phượng Hoàng Hắc Kiếm bẻ gãy lưỡi kiếm ngay lập tức.
"Cái gì!?" Hắc Công Báo bất ngờ quát lên.
"Rốt cuộc là tên nà...phốc awww"
VỤT ẦM
Bàn tay đó sau khi bẽ gãy Phượng Hoàng Hắc Kiếm liền đánh trực diện ngực Hắc Công Báo đẩy hắn cùng Hắc Ngưu trượt một đoạn dài thổ huyết liên tục.
Mọi chuyện diễn ra quá nhanh chỉ trong một hơi thở trước khi Hắc Công Báo g·iết c·hết Nhị Lang.
"Lâm Thiên ta xém chút nữa là không kịp cứu lấy Nhị Lang ngươi tới nơi" Một giọng nói thở phào nhẹ nhõm lên tiếng.
"Cũng may là ta đến kịp rồi phù"
Tình thế trận chiến lại một lần nữa tiếp tục xoay chiều!
(END CHAPTER)