Chương 6: Chiến đấu
Trải qua mấy ngày chỉnh đốn q·uân đ·ội thì cuối cùng cuộc chiến đã chính thức bắt đầu.
Hoàng lúc này đang đứng trên chiến trường trong đội hình của nhóm quân pháo hôi.
Trước mặt bọn họ lúc này chính là tòa quan ải hùng vĩ của đối phương.
Trên đầu bọn họ lúc này đá lớn đang bay ầm ầm từ hậu phương không dừng dội vào tòa quan ải kia.
Nhiệm vụ của những pháo hôi trong trận chiến hôm nay là leo tường t·ấn c·ông lên tường thành đối phương nếu đối phương không chịu ra thành chiến đấu.
Trong trường hợp đối phương quyết đinh ra thành chiến đấu thì bọn họ những pháo hôi này sẽ là tuyến đầu tiên đối đầu với địch nhân.
Trên tường thành quân lính đang co đầu rút cổ trong công sự chống đỡ lấy công kích đến từ khí giới công thành.
Hoàng rất bất ngờ trước uy lực của những khí giới công thành này, trước kia trong lãnh địa cũng từng chế tạo ra cẩu đá nhưng uy lực không được như vậy, hắn có thể thấy rõ mỗi lần đá lớn v·a c·hạm vào tường thành đều tạo nên sóng xung kích mạnh mẽ.
Rất có thể người ở thế giới này đã đem một yếu tố siêu phàm nào đó áp dụng vào những khí giới công thành này.
Nếu như lúc này hắn có mặt tại trận địa cẩu đá thì chắc chắn có thể thấy ở mỗi cỗ cẩu đá lúc này đều có một ma pháp sư gia trì ma pháp cho mỗi phát bắn.
Dù là bắn phá mạnh mẽ như vậy nhưng bao nhiêu đó cũng không đủ để gây thiệt hại cho tòa quan ải hùng vĩ kia.
Trải qua vài loạt điên cuống oanh tạc cuối cùng vẫn không thể g·ây t·hương t·ích cho tường thành chỉ huy q·uân đ·ội quyết định đình chỉ oanh tạc.
Chiến trường rơi vào một khoảng lặng ngắn ngủi, cả hai bên đều đang chờ đợi đối phương làm ra quyết định.
Trong bầu không khí nặng lề này cổng thành phía bên kia bất chợt mở ra.
Từ trong thành từng đoàn giáp sĩ bắt đầu tuân ra, bọn họ di chuyển rất trật tự tiến nhanh mà không loạn chỉ cần nhìn qua là biết đây chính là tinh binh.
Những binh sĩ này trang bị đầy đủ v·ũ k·hí áo giáp rất chỉnh tề, nhìn lại phía bên mình là một đoàn lính pháo hôi ô hợp Hoàng không khỏi c·hết lặng.
Hắn có thể nhìn thấy rõ sự kinh hoàng trong mắt những người đang đứng bên cạnh mình.
Nếu như để hai bên đối đầu thì không khác nào đả kích hủy diệt với bọn họ.
Hoàng nhìn về đằng sau nơi đội quân tinh nhuệ bên mình đang đứng thì phát hiện ra những binh lính tinh nhuệ này cũng đang chĩa mũi giáo vào họ.
Nhìn tiết tấu này là muốn dồn những pháo hôi này lên chiến đấu cùng đội quân tinh nhuệ kia.
Hoàng biết nếu không làm gì đó hắn có thể sẽ c·hết cũng nhóm quân ô hợp này mất.
“Mọi người đừng sợ càng sợ hãi càng nhanh c·hết.”
“Đứng gần vào nhau, mũi thương chĩa ra ngoài thủ thật vững không để bọn vượt qua”
“Khiên đâu mau mau chuyển lên phía trước, tất cả bình tĩnh không được chạy loạn, không thể dời khỏi đội hình nếu không sẽ c·hết càng nhanh”
Tiếng hô hoán của Hoàng giống như một cọng cỏ cứu mạng níu giữ lại tinh thần mọi người.
Những người này bất chi bất giác đã làm theo chỉ lệnh của Hoàng như một bản năng.
“Tất cả giữ vững tinh thần, đứng thật vững sát vào nhau sắp v·a c·hạm rồi”
“Ầm..ầm..”
Hai bên bắt đầu v·a c·hạm vào nhau, các giáp sĩ của đối phương với ưu thế về sức mạnh đã đẩy lùi những người lính pháo hôi này lại.
Cũng may mắn có sự can thiệp của Hoàng nên đội hình chỉ bị đẩy lùi chứ không triệt để tan tác.
Một khi đội hình tan tác viễn cảnh sẽ là một trận đồ sát không khoan nhượng của đối phương.
“Mọi người mau trợ giúp hàng đầu tiên, giữ chắc vào không được để họ tiến thêm nữa”
“trường thương đâu rồi, công kích đi đâm bọn họ”
Dưới sự chỉ huy của Hoàng đội quân pháo hôi bất ngờ đã trụ vững lại trước sự công kích của những giáp sĩ tinh nhuệ kia.
“Đừng hể hổng, mau lấp lại chỗ trống không được để địch tiến sâu vào đội hình”
Các binh sĩ pháo hôi hôm nay chiến đấu anh dũng đến lạ thường, không chỉ phòng thủ kiên cố mà phản công cũng rất có độ.
Những con người này đã vượt qua được sự hoảng loạn ban đầu và đã bắt kịp được với cường độ của chiến trường.
Có sự chỉ huy của Hoàng bọn họ đã không còn mờ mịt mệnh ai người đó đánh nữa mà vô hình chung đã liên kết thành một khối thống nhất.
Chiến đấu càng ngày càng khốc liệt thì những người lính này sẽ càng quen thuộc với chiến trường.
Từ ngày mới vào trong quân doanh Hoàng đã nhận định rằng những tân binh này có chất lượng khá tốt và bây giờ điều đó đã được minh chứng khi mà khả năng thích ứng của những người lính này là khá tốt.
Ù...ù...ù...
Tiếng tù và vang lên từ phía tòa quan ải đối diện, quân lính đối phương ngay lập tức bắt đầu rút lui về thành.
Ngay cả khi rút lui thì đội thình của bọn họ cũng không có dấu hiệu tán loạn khiến cho ngay cả những loạt tên bắt về phía họ cũng không tạo ra được nhiều hiểu quả.
Đội quân pháo hôi lúc này reo họ điên cuồng vì trận chiến đầu tiên bọn họ đã thuận lợi vượt qua.
Hoàng tranh thủ nhắc nhở những người lính đi đầu nhanh tay thu lấy chiến lợi phẩm từ xác c·hết của một số địch nhân để lại tranh thủ dấu đi trước khi những tên quý tộc kịp phản ứng lại.
Trận chiến này tuy rằng nhìn vào rất là khốc liệt những thực chất tỉ lệ t·ử v·ong lại không phải là có.
Dù sao trong trận chiến vẫn không có sự tham dự của các lực lượng siêu phàm.
Những người phàm này chiến đấu với nhau trong một đội hình chặt chẽ trên chiến trường như vậy thì sát thương gây ra là không đáng kể chút nào.
Nếu như không thể đánh tan được sĩ khí hoặc đội hình của đối phương thì rất khó tạo ra được đột biết trên chiến trường.
Cả trận chiến là vậy nhưng cả hai bên t·hương v·ong gộp lại cũng chỉ mấy chục người.
Trang bị trên người mấy tên lính xấu số của đối phương rất nhanh đã bị mọi người lột bỏ rồi chia nhau mỗi người một món dấu mất trong sự hỗn loạn sau trận chiến.
Đến khi mấy tên quý tộc ra lệnh thu dọn chiến trường thì cũng chỉ có thể dọn xác cùng với thu được mấy món trang bị khá lớn mà bọn người kia không thể giấu được như bản giáp.
Dọn dẹp xong chiến trường tụ lại đống xác c·hết thiêu hủy để tránh d·ịch b·ệnh lan tràn thì tất cả lại quay trở lại doanh trại nghỉ ngơi.
Sau trận chiến này rất nhiều người trong doanh pháo hôi đã nhìn Hoàng bằng ánh mắt khác sưa.
Quá khứ mấy ngày vừa rồi hắn vắt hết óc mới có thể kết giao được với trăm người gần mình nhưng chỉ sau một trận chiến tất cả mọi người đã biết đến hắn.
Cứ theo cái đà này thì chỉ cần biểu hiện tốt thì việc trở thành chỉ huy ngầm của đội quân này.
Qua trận chiến này mấy người dọn chiến trường kia cũng đưa cho hắn một thanh đao tốt như một món quà cảm tạ.
Một ngày cứ thế qua đi màn đêm dần buông xuống trong sự thổn thức của nhiều người.
Hoàng sau khi hoàn thành nhiệm vụ canh gác của mình đi vào trong lều nghỉ ngơi thì bất chợt biến cố phát sinh.
Keng...keng...keng...
Tiếng kẻng vang vọng lên khắp tòa thành phá vỡ bầu không khí yên tĩnh của màn đêm.
“Địch nhân công thành địch nhân công thành”
Tiếng ho hoán vang vọng đánh thức tất cả quân doanh, mọi người vội vàng vùng dậy lấy v·ũ k·hí chạy nhanh đến tường thành.
Hoàng cũng với một bộ phận quân pháo hôi được phân đến đóng giữ lấy khu vực cổng thành.
Từ vị trí đứng dưới này hắn có thể nghe thấy rõ tiếng hô hào chém g·iết phía trên kia, thi thoảng lại có thể thấy nhưng tia sáng lóe lên sáng rực trời.
Tiếng chém g·iết vang vọng rất dữ dội rồi tiếng công thành khí đập ầm ầm vào cổng thành khiến cho trái tim mọi người ở đây đập thình thịch.