Chương 7: Cuộc chiến kì lạ
Chiến đấu liên miên đến tận nửa đêm mới kết thúc nhưng dư âm của nó lại không hề dừng lại.
Sáng sớm ngày hôm sau hai bên đều ăn ý không tiếp tục t·ấn c·ông đối phương.
Hoàng cùng với đồng đội của mình đang tham gia vào công cuộc dọn dẹp chiến trường.
Khắp nơi trên tường thành là xác c·hết nằm la liệt, máu nhuộm đỏ một tầng trên tường thành.
Phía dưới thành khung cảnh cũng không kém chút nào thậm chí còn kinh khủng hơn trên thành.
Ở dưới thành xác c·hết đã chất thành từng đống dưới chân thành.
Nhưng kinh khủng nhất chính là ở dưới kia lúc trước còn là địa hình bằng phẳng thì giờ đã hoàn toàn biến đổi.
Đứng từ trên thành có thể thấy rõ rất nhiều hố to tựa như hố bom hay những rãnh nứt sâu như mặt đất bị xé rách.
Tưởng tượng lại những âm thanh khủng kh·iếp hay những sóng ánh sáng ngập trời thì có thể hiểu được tại sao địa hình lại biến đổi lớn như vậy.
Tối ngày hôm qua những cường giả siêu phàm của hai bên xem ra đã xuất động.
Xem ra thì cuộc c·hiến t·ranh này không hề dễ vượt qua như vậy.
Bởi vì xác c·hết rất nhiều chiến trường lại rất ngổn ngang nên hầu hết quân pháo hôi đều bị trương dụng đi dọn dẹp chiến trường.
Đối với những quý tộc kia mà nói thì quân pháo hôi cùng với nô lệ không khác là mấy căn bản không được coi là người cho nên những công việc cực khổ lại bẩn thỉu như dọn xác này đương nhiên là rơi xuống đầu bọn họ.
Một lần dọn là đến tận giữa trưa, từng núi xác c·hết được chất đống ngoài thành bắt đầu được châm lửa đốt lên.
Nhìn mấy núi xác c·hết này dù là bất kì ai cũng không khỏi cảm thán sự tàn khốc của c·hiến t·ranh.
Lần này những quý tộc kia có vẻ như sau một trận thủ thành chiến thắng rất cao hứng bọn họ lại cho phép những pháo hôi này được chọn lấy v·ũ k·hí trang bị từ đống lớn chiến lợi phẩm kia.
Đây có lẽ là niềm vui ngoài ý muốn đối với Hoàng, hắn nhờ có lần này đã góp đủ cho mình một bộ giáp cơ bản cùng với một cây thương tốt, lần sau lên chiến trường cũng tự tin hơn nhiều.
...
Quãng thời gian tiếp theo cả hai bên như có một sự ăn ý nào đó, cả hai bên đều đóng cửa không ra án binh bất động suốt nửa tháng trời.
Hoàng cũng nhân thời gian này tranh thủ hồi phục lấy thực lực bản thân mình.
Bọn họ những pháo hôi này ngoài thời gian thực hiện nhiệm vụ canh gác cùng với tu sửa tường thành thì hầu hết thời gian đều rảnh rỗi.
Hoàng rất chăm chỉ tận dụng tối đa thời gian có thể có của mình để luyện tập tăng cường độ thích ứng với môi trường trọng lực của thế giới này.
Trải qua thời gian nửa tháng này chăm chỉ luyện tập Hoàng có cảm giác hắn chỉ còn một bước nhỏ nữa thôi là có thể triệt để thích ứng mở khóa tu vi của mình.
...
Tùng...tùng...tùng...tùng...
Tiếng trống trận lại vang vọng lên trong quan ải, các binh sĩ lại hớt hải vơ lấy trang bị của mình tập hợp đội hình lại bắt đầu tiến ra chiến trường.
Lần này không còn là một đợt công thành chiến nữa mà là một trận dàn trận c·hiến t·ranh tổng lực của cả hai bên.
Hai bên dàn quân trên một bãi đất rộng với tất cả lực lượng vốn có của mình, lần này Hoàng có thể thấy rõ sự hiện diện của những tướng lĩnh hai bên.
Những tên quý tộc mặc trên mình những bộ chiến giáp hoa lệ cưỡi những con chiến mã hùng dũng nghênh ngang đứng trước hàng quân.
Hai bên mở màn là một màn khẩu chiến kịch liệt giữa đám quý tộc của cả hai bên, cụ thể nội dung Hoàng cũng không nghe rõ vì đứng quá xa.
Sau đó hắn liền thấy dàn tướng lĩnh hai bên bắt đầu đọ sức bằng những màn đấu tướng kịch liệt.
Hoàng có thể thấy rõ ràng những tướng lĩnh kia hầu hết đều có một thân tu vi đấu khi không kém chút nào chiến đấu giữa bọn họ diễn ra rất kịch liệt.
Nhưng điều khiến cho Hoàng rất băn khoăn ở đây chính là dù chiến đấu kịch liệt là vậy nhưng họ lại không hệ hạ sát thủ với đối phương mà chỉ đánh đến điểm là dừng.
Nói là đấu tướng thì có vẻ không giống vì Hoàng cảm nhận được cuộc đấu của họ giống như anh em trong nhà đang tỉ thí với nhau thì đúng hơn.
Cuộc chiến này ngay từ đầu đã gây nên rất nhiều nghi ngờ trong lòng Hoàng về ý nghĩa và mục đích của nó thì hiện giờ màn đấu tướng này lại càng gợi lên nghi ngờ của hắn.
Hai bên hai quốc gia cho dựng lên hai tòa quan ải ở rất gần nhau chỉ cách một khoảng chống đủ lớn để hai bên dàn trận dồi bắt đầu tụ tập q·uân đ·ội đến đánh người đến ta đi.
Hiện giờ dàn trận đánh quy ước đấu tướng lại không lấy tính mạng của nhau thì thử hỏi đánh nhau như vậy để làm gì.
Quá nhiều điều mờ ám để Hoàng không khỏi không suy nghĩ về mục đích thật sự của cuộc chiến có vẻ khôi hài này.
Sau một màn đấu tướng vô thưởng vô phạt chỉ đổi lại được vài đợt tung hô của quân sĩ hai bên thì đại chiến bắt đầu nổ ra.
Không có bất cứ một chiến thuật c·hiến t·ranh nào đáng nói được hai bên sử dụng, đơn giản chỉ là đại quân hai bên áo lên đánh giáp lá cà với nhau như những kẻ vô não.
Lần này không còn là quân pháo hôi đối đầu với quân tinh nhuệ như lần công thành trước đó nữa mà hai bên rất quy củ khi để lực lượng đối trọng của hai bên chiến đấu với nhau.
Có nghĩa là quân pháo hôi sẽ đối đầu với quân pháo hôi của đối phương, giáp sĩ tinh nhuệ hai bên sẽ đối đầu nhau, thậm chí kị binh hai bên cũng đối đầu nhau trong một cuộc giao tranh tốc độ cao trên lưng ngựa.
Điều điên rồ nhất chính là lực lượng cung thủ hai bên lần này đều không tham chiến.
Các tướng lĩnh và quý tộc nắm giữ sức mạnh hủy diệt không tham gia còn có thể hiểu được nhưng các cung thủ cũng không tham gia thì thật khó hiểu.
Hoàng lần này thực sự đã trở thành chỉ huy của đội quân pháo hôi, đối thủ của họ chỉ là những người lính pháo hôi của đối phương mà thôi.
Dưới sự chỉ huy có bàn bản của Hoàng mà bọn họ đã vững vàng áp chế lấy đối phương, mặc dù không có một chức danh chính thức nhưng tất cả mọi người đều tin tưởng vào sự chỉ huy của hắn.
Sự tín nhiệm này là đặc biệt đáng quý trong hoàn cảnh hiện tại, cũng nhờ sự tín nhiệm này mà bọn họ có thể dễ dàng lấy được thế thượng phong rồi từ từ áp chế lại hoàn toàn phe đối diện.
Đứng trước một đội quân còn non trẻ nhưng đã tương đối bài bản hiện giờ lại bị áp chế gặt gao khiến cho lính pháo hôi của đối phương vốn dĩ sĩ khí không có nhanh chóng mất tinh thần chiến đấu.
Trong mặt đối phương hiện tại bọn họ không giống như một đội quân pháo hôi mà là một đội quân tinh nhuệ giả dạng mà thành.
Tinh thần chiến đấu đi xuống khiến cho sĩ khí nhanh chóng băng diệt bại cục đã định.
Dù gánh chịu thiệt hại chỉ 1/10 quân số nhưng đối phương đã nhanh chóng quay đầu lại bỏ chạy.
Hoàng không để mọi người truy kích đối phương mà để tất cả giữ nguyên đội hình quan sát kỳ biến trên chiến trường.
Hắn phát hiện rằng những cuộc chiến đấu khác cũng không có dấu hiện gì là dừng lại và nhưng đội quân khác cũng không có dấu hiệu sẽ can thiệp vào cuộc chiến của nhau.
Kế tiếp sau các lính pháo hôi thì chiến trường tiếp theo có kết quả chính là chiến trường của các kị binh.
Phía bên bọn họ nhận lấy thất bại khi mà lượng lớn kị binh đã chịu thiệt hại khi đối đầu với kị binh đối phương.
Duy nhất còn rằng co chính là cuộc chiến của các giáp sĩ, hai bên đều là những binh sĩ tinh nhuệ được trang bị rất đầy đủ, trong trạng thái đánh giáp lá cà như vậy rất khó có thể phân ra thắng thua.
Hoàng có cảm giác như bọn họ đang trong một trận đấu thể thao thay vì trong một trận c·hiến t·ranh.
Nhưng nếu như là một trận đấu thể thao thì môn thể thao này có vẻ cũng quá tàn bạo rồi, hay đúng hơn là quá tàn bạo với những người dân tầng dưới chót rồi.
Nhưng để có thể để cho hai bên kiềm chế mà thực hiện một cuộc chiến đấu kì hoa như vậy chắc chắn cần phải có một lực lượng nào đó đủ mạnh có thể áp chế cả hai phe.
Nếu như không có một thế lực thứ ba mạnh mẽ phủ lên đầu họ thì không đời nào cuộc chiến sẽ diễn ra theo kiểu như vậy khi đó sẽ là một cuộc chiến không khoan nhượng giữa cả hai bên.