Ngày mười lăm tháng hai, Dương Hạo sớm đã dọn đến Quảng Ninh nhận được tin thủ quân Thanh Hà tử trận, y thất kinh hồn vía, vội triệu tập Lý Như Bách, Hạ Thế Hiền đến Quảng Ninh cùng thương lượng đối sách. Trong tình hình Thanh Hà có một vạn thủ quân chiến đấu một ngày một đêm cũng không thể trụ vững, hơn nữa theo lời bá tính còn sống sót kể Trâu Tham tướng đã anh dũng chiến đấu, một vạn tướng sĩ dưới trướng cũng tử chiến. Điều này khiến Dương Hạo kinh hãi, cuộc nói chuyện cùng Trương Nguyên vào đêm tuyết kia lại hiện lên trong tâm trí.
Sau khi Trương Nguyên biết phương án tác chiến bốn lộ xuất binh từng dâng thư lên Dương Hạo, nói Mã Lâm, Lý Như Bách đều khó gánh trọng trách, chọn chủ tướng cho hai lộ này phải cân nhắc kỹ. Dương Hạo không để ý, cho rằng Trương Nguyên chưa từng quen biết Mã Lâm và Lý Như Bách, nào biết có dùng được hay không.
Nhưng không chỉ có Trương Nguyên phản đối Mã Lâm làm chủ tướng quân bắc lộ, giám quân bắc lộ Phan Tông Nhan cũng nói Mã Lâm hèn nhát không gánh vác được, mời tướng khác làm soái, còn Mã Lâm là kế dự phòng, bằng không tất bại.
Phan Tông Nhan là giám quân của lộ quân Mã Lâm, giám quân nói chủ tướng không thể gánh vác khiến Dương Hạo khó xử. Mã Lâm là Khai Nguyên tổng binh, đóng quân lâu ở Bắc quan, để y làm chủ tướng quân bắc lộ là thích hợp nhất, do đó Dương Hạo không định để người khác làm. Song thất bại ở Thanh Hà khiến Dương Hạo phải suy xét lại sức chiến đấu của quân Hậu Kim, lực sát thương thấp của súng kíp súng pháo ở Thanh Hà cũng khiến y sầu lo.
Sau khi thương nghị cùng Kế Liêu tổng đốc Uông Khả Thụ, Liêu Đông Tuần phủ Chu Vĩnh Xuân và Liêu Đông Tuần án Vương Đình, Dương Hạo quyết định hoãn lại thời gian xuất binh. Vốn định là ngày hai mươi hai tháng hai, hiện giờ hoãn lại nửa tháng, phái thêm gián điệp, thám báo dò hỏi quân tình kiến Nô.
Sớm định ra ngày tiến quân, lộ tuyến và chủ phó tướng báo lên triều đình, Dương Hạo liền lấy lý do đổi chủ tướng quân nam lộ phái người cấp báo Binh bộ, để Liêu Đông Đô Chỉ Huy Sứ Hàn Nguyên Thiện thay thế Lý Như Bách làm chủ tướng quân nam lộ. Năm đó Dương Hạo từng cùng huynh đệ Lý Như Tùng, Lý Như Bách vào Triều Tiên chống Oa, khi đó Lý Như Bách dũng mãnh thiện chiến, để lại ấn tượng sâu sắc với Dương Hạo. Hai mươi năm sau gặp lại Lý Như Bách, Lý Như Bách qua tuổi sáu mươi tóc hoa râm, thân thể mập mạp, còn đâu khí thế anh dũng. Khi nói đến đợt tiêu diệt Hách Đồ A Lạp, Lý Như Bách dường như không có lòng tin. Dương Hạo nghĩ đi nghĩ lại, so với đổi Mã Lâm, không bằng đổi đi Lý Như Bách phóng túng tửu sắc hai mươi năm ở nhà, Thanh Hà bị chiếm đóng, Lý Như Bách có cứu viện cũng không kịp qua, đây chính là lý do lâm trận đổi tướng.
Ngày mười tám tháng hai, Nô Nhĩ Cáp Xích sau khi công phá Thanh Hà thì phái người gửi một phong thư cho Dương Hạo, trong thư viết rằng:
"Nếu Hoàng đế trách cứ người Liêu Đông, rút binh biên phòng về, nghĩ ta là đúng, giải bày mối hận của ta, lại cho Vương tử ta sắc thư, thì chiến tranh cớ gì không ngừng? Đem sắc thư Phủ Thuận đã thưởng cho ta năm trăm đạo, sắc thư Khai Nguyên một ngàn đạo, cho ta quan binh; ngoài ra cho ta cùng các Bối Lặc đại thần đứng đầu của ta tơ lụa ba ngàn xấp, bạc trắng ba ngàn lượng, hoàng kim ba trăm lượng, như thế ta không xâm phạm nữa, đôi bên tự giữ biên giới."
Dương Hạo nhìn thư Nô Nhĩ Cáp Xích gửi đến, không khỏi giận dữ nói: - Nghịch tặc quá sức kiêu ngạo, ngông cuồng, còn dám tới xin thưởng. Đang định sai người chém kẻ đưa thư, bỗng nhiên lại đổi chủ ý. Dương Hạo thương nghị cùng Uông Khả Thụ, Chu Vĩnh Xuân lấy Nạp Lan Ba Khắc Thập đôi vê Lý Vĩnh Phương, trước đây y đã luồn tin đồn ra, vì vậy mới có cuộc đối thoại giữa Trâu Trữ Hiền và Lý Vĩnh Phương ở đầu thành Thanh Hà.
Uông Khả Thụ từ chối cho ý kiến, Chu Vĩnh Xuân cũng cau mày nói: - Đại Minh ta sao có thể cùng kiến Nô trao đổi tù binh! Chu Vĩnh Xuân sớm biết đây là đề nghị Trương Nguyên nói với Dương Hạo.
Dương Hạo nói: - Nạp Lan Ba Khắc Thập đối với Đại Minh mà nói không hề có ích, nuôi gã chỉ phí đồ ăn, mà phản tướng Lý Vĩnh Phương lại vì địch mà chiêu hàng người Hán ở Liêu Đông, tội ác tày trời. Nếu có thể đôi vê người này xử cực hình, làm gương cảnh cáo cho chư tướng Liêu Đông.
Chu Vĩnh Xuân nói:
Dương Hạo nói: - Nếu gã không chịu đổi, Lý Vĩnh Phương nghe nói cũng run sợ, nảy sinh hiềm khích thì sẽ có biến, điều này có lợi với phe ta.
Chu Vĩnh Xuân thấy Dương Hạo vẫn kiên trì, nói: - Dương Thị lang nếu cố chấp muốn vậy, hạ quan không còn gì để nói.
Dương Hạo liền bảo kẻ đưa thử chuyền lời đến Nô Nhĩ Cáp Xích, tuyên bố đại quân bốn mươi bảy vạn người sắp quét ngang Kiến Châu, lệnh Nô Nhĩ Cáp Xích sớm tự trói quy hàng. Điều này đương nhiên là phô trương thanh thế, dụng ý là tạo khủng hoảng cho kiến Nô.
Nô Nhĩ Cáp Xích dĩ nhiên sẽ không bị dọa, nhưng nghe thấy lấy Nạp Lan Ba Khắc Thập để đổi Lý Vĩnh Phương, gã có chút động tâm. Lúc này gã đang thảo luận với con trai Đại Thiện và Hoàng Thái Cực, Đại Thiện chủ trương trao đổi, Hoàng Thái Cực kiên trì phản đối, hai người tranh chấp không thôi. Nô Nhĩ Cáp Xích nói: - Trước tiên không cần lo việc này, làm thế nào đối phó đại quân triều Minh mới là đại sự sinh tử tồn vong. Ta nếu thắng, Đại Minh sẽ cung kính đưa Ngạch Nhĩ Đức Ni trở về, ta nếu chiến bại...
Nô Nhĩ Cáp Xích không nói thêm nữa, chỉ nói: - Các ngươi đều hiểu được.
Đại Thiện nói: - Dương Hạo chỉ có mười hai, mười ba vạn binh mã, nào có bốn mươi bảy vạn. Theo thám báo phía tây Phủ Thuận, phía nam Đống Ngạc cho hay, hai lộ này có rất nhiều quân Minh tập kết, xem ra quân Minh muốn tiến công từ mấy lộ.
Hoàng Thái Cực nói: - Còn có quân Triều Tiên ở đông lộ, bắc lộ Khai Nguyên và Diệp Hách liên quân, có lẽ phía tây Ái Dương còn có một lộ quân, phỏng chừng có từ bốn tới năm lộ quân Minh theo Đông Tây Nam Bắc giáp công Hách Đồ A Lạp.
Đôi mắt Nô Nhĩ Cáp Xích lóe sáng, cười lạnh nói: - Kệ bọn chúng dùng mấy lộ, ta chỉ cần một lộ.
Hoàng Thái Cực nói: - Phải phái thêm người thăm dò, nắm bắt thời gian và lộ tuyến quân Minh tiến công, trước tiên tập trung binh lực đánh tan lộ chủ lực, các lộ còn lại tất chạy tán loạn.
Nô Nhĩ Cáp Xích nói: - Nghe nói triều Minh đề bạt Lý Như Bách làm Liêu Đông tổng binh, xem ra triều Minh quả thực không còn tướng dùng được, Lý Như Bách kia lớn hơn ta sáu tuổi, hơn nữa nhàn cư nhiều năm, làm sao có thể đánh giặc.
Hoàng Thái Cực nói: - Đỗ Tùng cũng được đề bạt, người này dũng mãnh thiện chiến, phải đề phòng nghiêm ngặt. Nhi thần đề nghị phái người đến Tát Nhĩ Hử, xây công sự phía tây Giới Phiên Sơn để phòng bị quân Minh theo tây lộ đánh thẳng vào Hách Đồ A Lạp.
Nô Nhĩ Cáp Xích phê chuẩn, đồng thời cũng lệnh đại quân bát kỳ sẵn sàng rút lui khỏi Hách Đồ A Lạp. Nô Nhĩ Cáp Xích cực kì kiêng kỵ đối với đợt tiến công lần này của quân Minh. Thực ra phương án tác chiến "Kệ bọn chúng dùng mấy lộ, ta chỉ cần một lộ" là kế dự bị, một khi giao chiến bất lợi, Nô Nhĩ Cáp Xích định từ bỏ Hách Đồ A Lạp, dẫn quân bát kỳ lui về Hổ Nhĩ Cáp, chỉ cần kỵ binh chủ lực còn đó, chắc chắn sẽ có lúc Đông Sơn tái khởi.
......
Cái gọi là gậy trúc đánh rắn hai đầu sợ. Bên phía Dương Hạo dò hỏi kỹ tình hình thực tế khi Trương Nhận Dận binh bại và Thanh Hà thất thủ, cực kỳ kiêng kỵ sức chiến đấu của quân bát kỳ, lòng tin tất thắng cũng có chút dao động.
Liêu Đông Phó tổng binh Hạ Thế Hiền lần này còn mang về mấy bộ khôi giáp của quân trường giáp kiến Nô, thử lấy súng kíp và cung tiễn bắn cũng khó xuyên thủng gây sát thương cho địch. Đương nhiên, loại khôi giáp nặng đến trăm cân này cũng không phải quân sĩ bình thường có thể mặc, chỉ có người dũng mãnh hữu lực mới có thể khoác trọng giáp này tiến hành chiến đấu, mà Nữ Chân thì lại có nhiều người như thế.
Ngày hai mươi hai tháng hai, Binh bộ trả lời, đồng ý để Hàn Nguyên Thiện làm chủ tướng nam lộ, đồng thời đốc thúc Dương Hạo mau chóng tiến binh.
Ngày hai mươi chín, Nội các Thủ phụ Phương Tòng Triết viết thư đốc thúc Dương Hạo phát binh tiến công, Binh bộ Thượng thư Hoàng Gia Thiện, Binh khoa Cấp sự trung Triệu Hưng Bang cứ cách hai ngày lại phát cờ đỏ đốc chiến, nói để lâu thiếu quân lương, lợi ở tốc chiến.
Dương Hạo bị đốc thúc mãi, quyết định mùng năm tháng ba đại quân khởi hành, ngày mười một tháng ba quân bốn lộ đồng thời hành động, ngày mười hai hợp doanh trước Nhị Đạo quan tiến về phía trước.
......
Lúc này Nô Nhĩ Cáp Xích cũng đã biết quân Minh có bốn lộ quân. Khi triệu tập các Bối Lặc đại thần thảo luận đối sách, Đại Bối Lặc Đại Thiện cho rằng lộ Thanh Hà có chủ tướng là Lý Như Bách, Lý Như Bách tuổi già hèn nhát, tất không dám dẫn đầu ra biên giới, cho nên lộ này không cần thủ. Thay vào đó tập trung binh lực đối phó các lộ Thẩm Dương, Phủ Thuận, lộ này chủ tướng là Đỗ Tùng, Đỗ Tùng hữu dũng vô mưu, lại thích tranh công, tất sẽ một mình liều lĩnh, có thể phục kích tiêu diệt ở khu vực Tát Nhĩ Hử.
Đám người Nô Nhĩ Cáp Xích không biết chủ tướng lộ Thanh Hà không còn là Lý Như Bách, mà chính là Hàn Nguyên Thiện vừa thay đổi khi lâm trận.