Lẳng Lơ Tao Nhã

Chương 500: Hán gian đáng sợ (1)




Đến ngày hai mươi tư tháng mười, tuần phủ Liêu Đông Lý Duy Hàn truyền tình hình biên giới khẩn cấp, quân Bát Kỳ Hậu Kim sau khi đánh tan một vạn đại quân của Trương Thừa Dận thì lập tức vây đánh tiến công phía bắc Phủ Thuận, Phủ An phía nam Thiết Lĩnh, đánh liên tiếp mười một trại lớn nhỏ. Lý Vĩnh Phương- nguyên Phủ Thuận du kích tiên phong Kiến nô, lúc quân Bát Kỳ tiến đánh trại Tùng Sơn thì Lý Vĩnh Phương ra sức khuyên hàng. Quân dân trại Tùng Sơn mở cửa trại đầu hàng, bốn xung quanh nếu trại nào không chịu đầu hàng sẽ phải chịu tàn sát nặng nề. Quanh Phủ Thuận chừng mấy trăm dặm, ngoài thành Thanh Hà được mệnh danh là nơi hiểm trở vẫn đang cố thủ thì những trại thành khác đều bị cướp sạch không còn gì. Người và lương thực cướp được đều bị chở đi, trước khi lui binh bọn chúng còn phóng hỏa, đốt hết thành trại và nhà cửa...

Ngày hai mươi sáu tháng mười, chiếu chỉ hạ, cử Chiêm Sự phủ Tán Thiện Từ Quang Khải làm sứ giả đến Triều Tiên sắc phong Lăng Dương Quân Lý Tống làm quốc vương Triều Tiên.

Ngày hai mươi chín, sứ đoàn Đại Minh rời kinh. Trương Nguyên tiễn ra ngoài cửa Sùng Văn, trận tuyết rơi đầu tiên từ mùa đông đến nay, ngoài cửa Sùng Văn trắng xóa một màu. Trương Nguyên và sư huynh Từ Quang Khải lưu luyến tiễn biệt nhau. Từ Quang Khải hiểu biết về tình thế Liêu Đông gần giống như Trương Nguyên, chuyến đi lần này có thể thuyết phục Triều Tiên cùng chống chọi với Hậu Kim.

Đám người Vũ Yên, Kim Trung Thanh lần lượt từ biệt Trương Nguyên, Vũ Yên khẩn thiết nói: - Tệ bang có thể bạt loạn phản chính cũng là nhờ ân đức của Trương đại nhân. Ngài thanh liêm, viễn thần không dám lấy lễ tục để cảm tạ. Xin mượn lời trong thơ của Đào Uyên Minh: "Núi sông ngàn dặm, khó có cơ hội cùng nhau nói cười..." Hôm nay từ biệt không biết ngày nào mới có thể được lắng nghe lời vàng ngọc của Trương đại nhân.

Trương Nguyên nghe Vũ Yên dẫn ra câu thơ của Đào Uyên Minh thì tự nhiên nghĩ ngay đến ẩn sĩ mù, tinh thông bói toán, châm cứu, kiếm thuật mà lại đam mê thơ Đào Uyên Minh. Nhưng hiện lên trong đầu hắn bây giờ lại là dáng vẻ của một thiếu nữ xinh đẹp: nón tre lụa đen, áo trắng eo thon, lông mày nhỏ mà cao, con ngươi đen trắng rõ ràng, mũi cao tinh khôi, lông mi dài, nhọn cằm, thần thái rất động lòng người.

Đây là ấn tượng của Trương Nguyên trong lần đầu tiên gặp Trinh Minh Công chúa tại đại đồng quán Bình Nhưỡng.

Trương Nguyên thầm nghĩ:

"Trinh Minh Công chúa không nói gì đến những việc làm sai trái của mệnh đồ, danh vị cũng đã khôi phục lại, khổ tận cam lai rồi."

Mùa đông rét lạnh đã đến, đất đai Liêu Đông đã bị băng tuyết che phủ. Nô Nhĩ Cáp Xích không tiếp tục tăng cường tiến đánh thành Thanh Hà nữa, cuối tháng mười áp tải mười vạn người Hán và lượng lớn tiền lụa lương thảo cướp được về. Chiến hỏa Liêu Đông tạm thời ngưng, nhưng ở Bắc Kinh của Đại Minh lại nhanh chóng triển khai một trận đấu với quân của Hậu Kim. Đại Minh mêng mông làm sao có thể để Kiến Châu Nữ Chân đến xâm lược được, nhất định phải đánh trả lại.

Do thành Phủ Thuận bị phá, Trương Thừa Dận đến một quân cũng không còn. Tuần phủ Liêu Đông Lý Duy Hàn khó chối được sai lầm này. Đã có mấy vị quan buộc tội Lý Duy Hàn ngu ngốc vô dụng, nhất định phải chọn một đại thần khác đắc lực kinh lược Liêu Đông. Thế là, Dương Hạo hiểu rõ Liêu sự, nhàn rỗi nhiều năm cũng đã có thời cơ rồi.

Mặc dù Hoàng đế Vạn Lịch lười tiếp triều, nhiều tấu sớ của các đại thần ông ta đều lựa chọn giữ lại chứ không biểu lộ thái độ tiêu cực, nhưng vẫn coi trọng về việc Liêu Đông xâm chiếm biên giới. Từ sau khi tin Phủ Thuận bị chiếm đóng truyền đến kinh thành thì ba đêm liên tiếp Hoàng đế Vạn Lịch đều mơ ác mộng. Mỗi lần ông đều mơ thấy một người con gái ngoại tộc cưỡi trên người và đâm ông ta, lúc tỉnh dậy thì toàn thân mồ hôi đầm đìa.

Không cần mời các hạ thần đến giải mộng thì Vạn Lịch hoàng đế cũng hiểu được đại diện của người con gái ngoại tộc đó chính là người tộc Nữ Chân. Sự uy hiếp của Kiến Châu Nữ Chân với triều đình Đại Minh đã vô cùng cấp bách. Ngày mười sáu tháng mười nhận được tin Trương Thừa Dận- tổng binh Liêu Đông đã bại trận thì Hoàng đế Vạn Lịch đứng ngồi không yên. Từ sau vụ án đĩnh kích năm ngoái, hoàng đế không triệu kiến ngoại thần nữa, nhưng lần này không gặp ngoại thần không được. Ngày hai mươi mốt tháng mười Hoàng đế đã triệu kiến nội các và sáu bộ tại điện Văn Hoa để cùng bàn về tình thế nguy hiểm của Liêu Đông.

Đại diện Bộ Binh Thượng thư Tiết Tam Tài bẩm báo Liêu Đông thiếu quân lương, từ mùa thu năm ngoái đến nay đã thiếu năm mươi vạn lượng, khẩn cầu hoàng thượng đại phát quân lương để Liêu Đông mộ binh ứng phó với sự công kích của nô tù. Nô tù dấy binh xâm phạm biên giới, có các bộ lạc Mông Cổ hỗ trợ, đợi mùa xuân sẽ lại xâm phạm biên giới. Uông Khả Thụ- Kế Liêu tổng đốc mặc dù đã lựa chọn và điều động sáu nghìn năm trăm binh lính, viện binh theo kỳ hạn nhưng binh lính vẫn chưa đủ, vì vậy Đại Minh chiêu mộ binh lính, chuyển quân lương, thời khắc khó mà trì hoãn.

Hoàng đế Vạn Lịch vừa nghe thấy phải lấy tiền từ nội khố thì liền nói: - Ngân khố đã trống không rồi, chi dùng trong cung còn chưa đủ, làm gì có dư thừa bạc để hỗ trợ quân lương. Việc này cứ để Binh bộ và Hộ bộ cùng bàn bạc hỗ trợ quân lương đi. Thái Phó Tự còn có thể bỏ ra chút ngân lượng để mua ngựa chiến mà. Ông nói quanh co về quân lương rồi lại nói: - Quân Liêu binh hùng thế mạnh, việc biên giới vô cùng nguy cấp, bên ta sẽ phải cử một viên quan tổng binh, lệnh đến thời hạn đến nhận chức, thu xếp việc quân, tất cả các công việc phòng ngự.

Phương Tòng Triết khởi tấu nói các thần quan lớn tới các khoa đều thiếu quan, nhất thiết phải bổ sung nên tiến cử Dương Hạo hiểu biết rõ kinh lược Liêu Đông, lại chỉ trách tuần phủ Liêu Đông Lý Duy Hàn hèn hạ không có chí tiến thủ, theo cách chức điều tra, tất cả đều do Hữu Thiêm Đô ngự sử Chu Vĩnh Xuân thay thế. Hoàng đế Vạn Lịch đã phê chuẩn, lệnh cho Lại bộ lập tức triệu Dương Hạo vào triều.

Ba ngày sau, Tiết Tam Tài của Thự Binh Bộ Sự mới trình sớ bẩm báo lên Hoàng đế Vạn Lịch kết quả của buổi chầu các chư quan Binh bộ: một là điều động ba vạn người ở Bảo Định, Chân Định sung quân. Hai là gia đinh cũng phải thu dụng được trên nghìn người, Sơn Hải quan làm Kế Liêu môn hộ, cần phải bổ nhiệm một vị đại tướng đem binh đi đàn áp. Như thế vừa đảm bảo kinh sư không có lo lắng, vừa lên tiếng ủng hộ Liêu Đông. Bảo Định Tổng binh Vương Tuyên ở Quan Nội, Binh bộ sẽ đề cử Diên Tuy Tham tướng Đỗ Tùng trú quân tại Sơn Hải quan. Trương Thừa Dận sau khi chết trận thì thiếu người đảm nhận Tổng binh Liêu Đông nên đề bạt phế tướng Lý Như Bách.

Bản tấu chương của Tiết Tam Tài vừa dâng trình lên thì tin phản tướng Lý Như Bách chiêu hàng trại Tùng Sơn đã truyền về. Mười một làng có tường xây quanh như Phủ An, Hoa Báo Xung, Tam Sá Nhi đều rơi vào tay giặc. Sau khi giặc Kiến Châu Nữ Chân cướp bóc bốn phía thì đốt hủy thôn trại, áp giải người Hán và trâu bò về Hách Đồ A Lạp để qua trận tuyết của mùa đông năm nay.

Sau khi lui binh, Nô Nhĩ Cáp Xích thả hai người thương nhân tù binh Phủ Thuận, để bọn họ gửi thư cho Lý Duy Hàn ở Quảng Ninh. Hai người thương nhân đó đều là thủ hạ của Lỗ thái giám, trong đó một người đã từng đi theo Trương Nguyên đến Triều Tiên, tên là Trương Nho Thân, một người khác tên là Dương Hi Thuấn. Hai người đó đều giao bức văn thư của Nô Nhĩ Cáp Xích cho Lý Duy Hàn, lấy lý do bảy nỗi hận lớn để khởi binh, lại yêu cầu triều Minh phái quan đến để cùng đàm phán với Đại Kim của gã về việc cống nạp và hủy bỏ chiến tranh. Trong đó đề cập đến việc trả lại Nạp Lan Ba Khắc cùng với thủ cấp của Hỗ Nhĩ Hãn.

Thành Phủ Thuận đã bị phá, Trương Thừa Dận chết, quân dân Liêu Đông tổn thất vô cùng thê thảm. Tuần phủ Liêu Đông như Lý Duy Hàn tất nhiên hiểu được những tội lỗi mà mình phải gánh chịu. Để giảm bớt đi chỉ trách của quan viên trong triều đối với việc y không làm tròn trách nhiệm, thì Lý Duy Hàn trong khi chuyển bức văn thư của Nô Nhĩ Cáp Xích thì đã trình một bản tấu lên Hoàng đế. Y cố ý tô đậm điều hận thứ bảy trong bảy điều hận của Nô Nhĩ Cáp Xích. Y nói việc Kiến Châu Nữ Chân khởi binh xâm lược Liêu Đông là do Trương Nguyên bắt buộc. Đây là tâm lý bỉ ổi của Lý Duy Hàn muốn tìm người chịu tội thay mình, Lý Duy Hàn lúc đó vẫn chưa biết triều đình đã bãi quan của y rồi.

Ngày hai mươi chín tháng mười, Lại bộ và Binh bộ sau khi trải qua buổi chầu đã trình thư kiến nghị lên Hoàng đế Vạn Lịch: Khôi phục Dương Hạo làm Binh bộ Tả Thị lang kiêm Đô ngự sử kinh lược Liêu Đông, Uông Khả Thụ- Tổng đốc Kế Liêu dẫn binh đến thẳng Quảng Ninh; Chu Vĩnh Xuân thay thế cho Lý Duy Hàn làm Tuần phủ Liêu Đông, tuần phủ từ Quảng Ninh dời đến Liêu Dương, hợp lực giữ thành với tổng binh Liêu Đông mới nhận chức Lý Như Bách. Đợi sau khi đại binh đến rồi sẽ tính kế tiến thủ, thiết lập quân trấn Sơn Hải quan. Do Diên Tuy Tham tướng Đỗ Tùng nhận chức Tổng binh Sơn Hải quan. Tổng binh Bảo Định Vương Tuyên dẫn binh mã dời đến Quan Nội, cùng với Đỗ Tùng bảo vệ kinh sư. Quân lương sẽ nhanh chóng được phát đến, Hoàng đế phải mở ngân khố để trợ giúp quân lương.