Diêu Tông Văn nói:
Dứt lời liền cùng Chu Vĩnh Xuân cáo từ.
Nguyễn Đại Thành đi theo tiễn hai người, trong lòng bất ổn, cực kỳ hoang mang. Y muốn giữ họ lại để nói chuyện sâu hơn, lại nhất thời không biết nên nói gì, chỉ cau mày nhìn họ đi mất.
Khi đã đi xa chỗ ở của Nguyễn Đại Thành, Chu Vĩnh Xuân ha hả cười nói:
Diêu Tông Văn cười lạnh một tiếng:
Chu Vĩnh Xuân nói:
Diêu Tông Văn có chút đắc ý, nói:
Chu Vĩnh Xuân hỏi:
Diêu Tông Văn nói:
...
Giờ Tỵ ngày hai mươi mốt tháng bảy, Trương Nguyên và vợ con tiễn tỷ tỷ, tỷ phu ở bến tàu Đại Thông kiều ngoài cửa Sùng Văn. Trương Nhược Hi để lại gia nhân đắc lực Lục đại tráng lo việc hiệu buôn Thịnh Mỹ. Đợi Vương Vi hồi kinh, Lục đại tráng liền có thể xuôi nam.
Đối với hai đứa con trai của Trương Nguyên, Trương Nhược Hi rõ ràng thiên vị Trương Hồng Tiệm, không phải vì Trương Hồng Tiệm là do Thương Đạm Nhiên sinh, mà là Hồng Tiệm là ca khó sinh khiến Trương Nhược Hi lo lắng nhiều ngày. Thời gian Hồng Tiệm và Trương Nhược Hi ở chung cũng lâu, rất thân với Trương Nhược Hi, vừa thấy cô cô Trương Nhược Hi liền mặt mày hớn hở đòi bế. Còn tiểu Minh Khiêm bốn tháng tuổi không khóc quấy lại yên tĩnh, không làm Trương Nhược Hi vui lòng được.Đương nhiên, đây chỉ là so sánh giữa hai huynh đệ, Trương Nhược Hi đều thích cả hai đứa cháu, nàng nói:
Lại nói:
Họ lưu luyến không rời, rơi lệ chia tay.
Sau đó Trương Nguyên và vợ con trở lại ngõ Lý Các Lão, đã thấy nội thị Cao Khởi Tiềm chờ ở cửa sảnh, y vừa thấy hắn liền thi lễ nói:
Trương Nguyên vốn hẹn sau giờ Ngọ ngày mai gặp Chung thái giám, hiện tại Chung thái giám đợi không được đến ngày mai, ắt hẳn có việc đột xuất.
Trời thu cao lồng lộng, giữa trưa mặt trời chiếu ánh nắng rực rỡ xuống mặt hồ, tạo thành từng chùm ánh sáng long lanh phản chiếu trên mặt hồ, làn nước trong vắt lăn tăn gợn sóng khi có từng làn gió nhẹ thổi qua. Trên hồ bềnh bồng thuyền hoa của nữ quyến quan nhân đi du ngoạn, nhìn không khác gì du ngoạn ngày xuân, nhưng nhìn kỹ hàng liễu rủ lá bên bờ thì đã khô quắt lại, không còn mơn mởn xanh mướt nữa. Tiếng ve đã không còn râm ran, chỉ còn rỉ rả những tiếng luyến tiếc vì sức tàn lực kiệt, có lẽ qua một đêm thu này, ve lại mai danh ẩn tích, chuẩn bị cho lớp ve tương lai cho mùa sau. Hít một hơi thật sâu ngửi được trong gió vạn vật bỗng nhiên tăng thêm đủ hương vị mà chỉ mùa thu mới có.
Mà đập vào mắt chính là phong diệp trên núi Vạn Tuế ngoài Huyền Vũ Môn đã bắt đầu chuyển sang màu đỏ, núi Vạn Tuế là nơi cao nhất bao quanh hoàng thành, từ đỉnh núi phong đỏ kia nhìn lên, chính là không trung bao la xanh biếc.
Đây là mùa thu năm Vạn Lịch thứ bốn mươi lăm, trước đêm Hậu Kim xâm lấn, cảnh thu vẫn như mọi năm, ca múa vẫn như thái bình thịnh thế. Trương Nguyên ngồi xe đi dọc bờ biển, tiểu nội thị Cao Khởi Tiềm có chút cẩn trọng ngồi ở một bên xe ngựa, len lén nhìn trộm, vị này là Trương tiên sinh, Trương tiên sinh dường như đang đăm chiêu, nhưng cũng không hỏi Chung công công mời gặp có gì việc gấp?
Qua thủy đình ở Hỏa Thần miếu chính là tòa nhà của Chung thái giám, Trương Nguyên lúc này dường như mới chợt bừng tỉnh hỏi:
Cao Khởi Tiềm ló đầu nhìn ra ngoài, đáp:
Trương Nguyên xuống xe ngựa trước tòa nhà của Chung thái giám, lệnh cho Lai Phúc, Uông Đại Chuỳ chuyển lễ vật cho Chung thái giám vào trong. Những lễ vật này đều là mang về từ Triều Tiên, ngoại trừ nhân sâm, lông chồn và Phỉ Thúy, bảo thạch ra, Chung thái giám là thái giám có văn hóa, nên Trương Nguyên còn chuẩn bị không ít giấy Cao Ly, quạt Tế Châu, khí cụ bằng đồng v.v.
Ngồi ở sảnh một lát, Chung Bản Hoa và Khách Ấn Nguyệt vội vội vàng vàng chạy tới. Trương Nguyên thấy bộ dạng hai người này có đôi có cặp, chẳng lẽ đã thành sự thực.Đứng dậy thi lễ nói:
Chung thái giám và Khách Ấn Nguyệt vội vàng đáp lễ. Khách Ấn Nguyệt nói:
Dứt lời, ánh mắt vưa chuyển, nhìn lướt qua mặt Trương Nguyên rồi nhanh nhẹn bước ra ngoài.
Chung thái giám cho thị nữ đi hết ra ngoài, liền mở miệng nói:
Nói tới đây, Chung thái giám ngừng lại, nhíu mày nhìn Trương Nguyên, xem Trương Nguyên có phản ứng gì không. Hà Nam đạo Ngự Sử Hàn Tuấn tấu chương cực kỳ chua ngoa lợi hại, trong lần kinh sát năm nay rất nhiều quan viên Đông Lâm đều là do Hàn Tuấn thập di bị buộc tội giáng chức phế truất, lúc này quay bút chuyển hướng công kích về phía Trương Nguyên, mà Thẩm Các lại đường hoàng tiến cử Ôn Thể Nhân. Kẻ xướng người hoạ, rõ ràng ý đồ muốn đẩy Trương Nguyên ra khỏi chức Đông cung nhật giảng quan, Phiếu nghĩ [IMG]http://us.i1.yimg.com/us.yimg.com/i/mesg/emoticons7/79.gif[/IMG] của Phương Tòng Triết rõ ràng dứt khoát ủng hộ Ôn Thể Nhân nhậm chức Giảng quan. Tình cảnh của Trương Nguyên không ổn, nếu Trương Nguyên không thể bảo vệ chức Giảng quan Đông cung, đối với Chung thái giám cũng là một đả kích nặng nề, cho nên Chung thái giám còn sốt ruột hơn so với Trương Nguyên.
[IMG]http://us.i1.yimg.com/us.yimg.com/i/mesg/emoticons7/79.gif[/IMG] Quan viên dâng thư lên Hoàng đế, trước hết phải nhập các, do Nội các Đại Học sĩ đưa ra các kiến nghị ban đầu, được gọi là phiếu nghĩ.
Trương Nguyên lẳng lặng lắng nghe, thần sắc không thay đổi, nói:
Chung thái giám nói:
Ti Lễ Giám đương nhiệm chưởng ấn thái giám là Lý Ân, và có quan hệ không tệ với Vương An, Đông cung sở dĩ luôn được biết nội tình của Hàn Tuấn và tấu chương ở Thẩm các nhanh như vậy đều là do Lý Ân lộ ra tin tức với Vương An. Vương An có quan cảm hơi tệ với Trương Nguyên, vì vậy Chung thái giám liền mật báo với Trương Nguyên để tìm cách ứng phó.
Trương Nguyên trầm ngâm một lát, hỏi:
Chung thái giám nói:
Trương Nguyên nói:
Chung thái giám nói: