Nguồn: MT
Đầu giờ Thìn, Trương Nguyên và anh rể Thương Chu Tộ cùng nhau vào Thừa Thiên môn. Triều hội ngày mùng một là Đại lễ năm mới. Theo tổ chế, Hoàng đế phải đích thân đến Hoàng Cực điện tiếp nhận triều bái chúc phúc của bách quan và các quần thần nơi xa. Nhưng Hoàng đế Vạn Lịch đã nhiều năm không tham gia vào Triều hội ngày mồng một rồi. Năm nay cũng không ngoại lệ, vẫn do Lễ bộ, quan viên Hồng Lư tự chủ trì. Nghi thức và lễ tiết rườm rà, chạy theo hình thức mà thôi. Trương Nguyên nhìn thấy Tần Lương Ngọc một thân quan phục và bốn vị sứ thần của Triều Tiên cũng trong đội ngũ, cũng có tấu chương chúc mừng năm mới nộp cho quan viên Ti Lễ Giám.
Sau khi Triều hội giải tán, các quan lục tục ra Hoàng Cực môn. Cửa bên, ngoài quân sĩ Vũ Lâm Vệ ra, còn có hai thái giám Đông cung đang chờ. Chính là Chung Bản Hoa và Hàn Bản Dụng, hai người phụng mệnh của Thái tử mời Tiền Long Tích, Quách Xương, Thành Cơ Mệnh, Từ Quang Khải, Tôn Thừa Tông, Trương Nguyên, Mã Chi Kỳ, bảy vị Đông cung Giảng quan này đến Pháp Hoa điện. Hoàng thái tử Chu Thường Lạc muốn tiếp kiến bảy vị Đông cung Giảng quan. Đám người Trương Nguyên đến Văn Hoa chính điện, bái kiến Hoàng thái tử. Hoàng thái tử nói một vài lời chúc năm mới, đồng thời ban cho lễ vật năm mới, mọi người tạ ơn, bái tạ mà đi.
Trương Nguyên tìm một cơ hội hỏi Chung Bản Hoa:
Chung Bản Hoa nói:
Ngày mùng năm Tạp Gia sẽ ở ngoài cung.
Được, Chiều ngày mùng năm ta tới chúc tết Công công.
Trương Nguyên chắp chắp tay, bước nhanh theo sư huynh Từ Quang Khải ra khỏi Văn Hoa môn.
Theo lệ thường, Đông cung Giảng quan vẫn cần phải đến Nội Các trực phòng bái kiến Các Thần. Trương Nguyên cũng đi theo, Phương Tòng Triết và Ngô Đạo Nam đều có mặt. Phương Tòng Triết nhìn thấy Trương Nguyên xấu hổ phẫn hận không ngớt, rất muốn trả lại bái thiếp trước mặt Trương Nguyên nhưng nghĩ lại vẫn là nên nhịn. Y đường đường là Thủ Phụ. Nhất thiết phải có vẻ rộng rãi độ lượng khoan dung. Bây giờ trả lại bái thiếp cũng không tổn hại gì đến Trương Nguyên, ngược lại lộ ra Phương Tòng Triết y sinh lòng căm tức cá nhân.
Phương Tòng Triết thản nhiên mỉm cười, nói với Trương Nguyên:
Trương Nguyên thầm nghĩ: “ Lão gia hỏa này lời nói có ý châm biếm a! Trong quan trường Đại Minh, Hải Thụy là nhân vật mà người ta chỉ dám nhìn từ xa chứ không dám đến gần, nói khó nghe một chút là nhân vật khiến người ta ghét. Phương Tòng Triết tán tụng ta là Hải Thụy, ta sao dám nhận.”
Hắn bèn cung cung kính kính nói:
Phương Tòng Triết trong lòng cười lạnh, trên mặt mỉm cười, nói:
Cười một tiếng rồi thôi.
Trương Nguyên cùng với các quan viên khác ra khỏi Thừa Thiên môn, chắp tay cáo từ rồi tản đi khắp nơi. Trừ những quan viên đang trực, bây giờ đều là kỳ nghỉ, phải qua Nguyên tiêu mới chính thức đi làm.
Từ Quang Khải và Trương Nguyên sóng vai mà đi. Từ Quang Khải lắc đầu thở dài nói:
Trương Nguyên nói:
Từ Quang Khải cười khổ, dừng bước lại, quay đầu nhìn Tử Cấm thành. Vừng dương vừa ló, ánh mặt trời chiếu lên tuyết đọng trên ngói vàng mái cong Thừa Thiên môn cũng có vẻ ung dung. Giống như trang nghiêm của Đại Minh còn tồn tại, thầm nghĩ: “ Quân chủ không có chí tiến thủ, Chính lệnh không được việc, các quan viên bận nội chiến, ít có tấm lòng lo cho đất nước. Cường hào thôn tính, sự chênh lệch lớn giữa giàu nghèo, ăn sung mặc sướng, xa xỉ, còn nghèo khó thì không tránh được đói rét”.
Từ Quang Khải đang nghĩ như vậy, lại nghe Trương Nguyên nói:
“A!” Từ Quang Khải giật mình kinh hãi, hỏi:
Trương Nguyên nói:
Từ Quang Khải suy ngẫm một lát, gật đầu nói:
Trương Nguyên nói:
Sau khi từ biệt Từ Quang Khải, Trương Nguyên đi thăm phòng sư Dương Liên trước. Nói tới chuyện đi sứ Triều Tiên, Dương Liên ban đầu kiên quyết phản đối, cho rằng tính quan trọng của kỳ Kinh sát vượt xa so với việc đi sứ Triều Tiên. Hi vọng Trương Nguyên ở lại giúp đỡ y và mọi người Đông Lâm. Trương Nguyên nói:
Thầm nghĩ: “ Ở lại trong kinh mưu tính hại nhau còn không bằng làm chút khảo sát thực địa. Hơn nữa lần này Kinh sát, đảng Đông Lâm chắc chắn thất bại. Cơ hội xoay chuyển của Đông lâm là nằm trên người của Chu Thường Lạc, điều này chỉ có chờ đợi.”
Dương Liên thấy tâm ý của Trương Nguyên đã quyết, cũng đành phải thôi...
Chúc tết, bái phỏng lẫn nhau, yến tiệc, chớp mắt đã là ngày mùng năm tháng giêng. Hôm đó đầu giờ Mùi, Trương Nguyên đi tới Hội Đồng quán mời Tần Dân Bình cùng đi đến Thập Sát Hải thăm Thái giám Chung Bản Hoa. Tần Lương Ngọc vì là nữ quan, làm người khác chú ý quá mức, Thổ quan kết giao Nội Thần e rằng rước lấy thị phi, vì thế không cùng đi. Con của nàng- Mã Tường Lân cũng cùng đi.
Mấy ngày trước đã lập xuân, thời tiết bắt đầu ấm lên, ánh mắt trời trải qua sự gột rửa của băng tuyết trở nên tươi đẹp. Trên quảng trường phố Kỳ Bàn bên ngoài Đại Minh môn, các loại hình xiếc vô cùng náo nhiệt, trèo cột, nhào lộn, chui qua vòng, trồng cây chuối trên đồ vật, múa sư tử, múa rồng, phi tiêu, làm cho người ta xem không hết.
Mã Tường Lân xem múa phi xiên xem đến mức mê mẩn, trời lạnh nhưng hán tử múa xiên mình trần, hai cái xiên thép sáng như tuyết, đầu xiên quấn mảnh vải, ngâm dầu đốt lửa. Hai cái xiên thép hai luồng lửa đang vờn bay lăn chuyển trên cánh tay, chân, vai, lưng của hán tử mãi nghệ. Cánh tay rung lên, hỏa xiên bay lên không trung, nhanh chóng xoay tròn, giống như bánh xe phong hỏa, lại đón lấy vững vàng.
Tần Dân Bình vứt mấy đồng tiền vào giữa sân, kéo theo cháu ngoại Mã Tường Lân rời khỏi nơi múa xiên.
Trương Nguyên hôm nay dẫn theo Uông Đại Chùy và Tiết Đồng ra ngoài. Tiết Đồng năm nay mười ba tuổi, Mã Tường Lân năm nay mười bốn tuổi, hai đứa chỉ kém nhau một tuổi. Nhưng chiều cao ước chừng kém nhau một thước. Nhìn hình thể khác xa nhau, giao tình lại không tệ, Tiết Đồng nói:
Mã Tường Lân nói:
Tiết Đồng nháy mắt dẩu môi với Mã Tường Lân, ý bảo Mã Tường Lân xin Trương Nguyên, Mã Tường Lân bèn nói:
Tần Dân Bình đang định giương mắt trách móc. Trương Nguyên cười nói:
Mã Tường Lân mừng rỡ, luôn miệng nói tạ ơn. Thiếu niên Thổ gia cao to lực lưỡng này thật là thuần phác ngây thơ.
Mấy người đến ngoại trạch của Chung thái giám ở Hậu Hải. Chung thái giám đã sớm chờ từ lâu rồi. Chúc mừng năm mới lẫn nhau xong, liền khai tiệc uống rượu. Tần Dân Bình trước tết đã từng đến qua một lần, lần đó Chung thái giám không có ở đây. Lúc này gặp mặt luôn miệng cảm ơn ân đức của Chung thái giám năm đó. Chung thái giám cười ha ha xua tay nói:
Mã Tường Lân hiếu kỳ quan sát Chung thái giám, còn gật đầu nói:
Chung thái giám cười hỏi: