Lẳng Lơ Tao Nhã

Chương 441: Tự chuốc lấy cực khổ (1)




Nguồn: MT

Lạc Tư Cung truyền lệnh cho ngũ thành Binh Mã Ti, phải chặt chẽ kiểm tra những người đàn ông trung niên ra khỏi thành, lại để cho tiểu nhị của tửu lầu Úy Thái ở Ngoại thành cửu môn đi theo để nhận mặt. Bố trí xong mọi việc, Lạc Tư Cung sửa sang lại áo mũ chuẩn bị vào cung, lại nói với Vương Danh Thế:

  • Vương Thiên Hộ, đưa ba người Triều Tiên kia về hội đồng quán nghỉ ngơi, giải quyết thỏa đáng mọi chuyện, nói rõ nguyên nhân, tránh làm tổn thương hòa khí.

Vương Danh Thế cùng với Chân Tử Đan ra mời thư trạng quan Triều Tiên Kim Trung Thanh, và hai gã người hầu. giải thích Kiến Châu Nữ Chân âm mưu ly gián Đại Minh và Triều Tiên, hiện tại đã bắt được một gián điệp của Nữ Chân, Kim Trung Thanh lúc này mới yên tâm, chuyện này đương nhiên không có gì oán giận rồi. Còn đang muốn khích lệ quan viên Đại Minh làm việc hiệu suất cao, trong một đêm liền điều tra rõ chân tướng vụ án.

Vương Danh Thế và Chân Tử Đan đưa ba người Kim Trung Thanh quay lại hội đồng quán, lại quay về giải thích rõ ràng sự việc ở tửu lầu Úy Thái với lang trung Lễ bộ, xin Lễ bộ bố trí tiệc rượu để trấn an sứ thần Triều Tiên.

Hai mươi bốn Tháng chạp, lúc hoàng hôn mặt trời chiều ngả về tây, màu tuyết sáng trong, sau khi Trương Nguyên tán nha đến cửa chính Hàn Lâm Viện, đột nhiên nghe được âm thanh "Bang bang" bên trong hoàng thành vang lên không dứt, thoạt đầu giật mình kinh hãi, ngay sau đó tỉnh ngộ:

  • À! Hôm nay là ngày cúng ông táo, Táo quân lên trời, cung Càn Thanh bắt đầu bắn pháo hoa. Trong cung lúc này nhiều quy củ, chỉ có sau khi trong cung bắn pháo hoa thì dân thường mới có thể tự do đốt pháo hoa cho đến tận tết ngyên tiêu mới chấm dứt.

Uông Đại Chuỳ và người hầu nam Bạch Mã trẻ tuổi ở bên cầu chờ Trương Nguyên. Lai Phúc bận rộn đặt mua hàng tết chuẩn bị lễ mừng năm mới, Vũ Lăng bận rộn chuyện đưa thư, hiện tại thường xuyên đi theo hầu hạ bên cạnh Trương Nguyên chính là Uông Đại Chuỳ và người hầu nam trẻ tuổi Bạch Mã chính là của hồi môn của Thương Đạm Nhiên mang tới. Bạch Mã nói với Trương Nguyên :

  • Cô gia, lễ mừng năm mới ở kinh thành còn không náo nhiệt bằng ở Thiệu Hưng chúng ta. nếu là Hội Kê-Sơn Âm, ngày đưa Táo Quân lên trời còn có người lấy trang phục ăn mày đóng giả thành quỷ phán, nhảy lên đuổi tà ma, con nít rất sợ nhưng lại thích đi xem, tạo thành đám đông vui nhộn. nhưng mà kinh thành giờ đâu thấy, chỉ thấy quan sai đầy đường loạn cả lên, nói là tìm gian tế Kiến Châu, lại nhân cơ hội này vơ vét tài sản hang hóa tiền bạc, cái quái gì gọi là dưới chân thiên tử, còn không phải cùng một dạng làm loạn làm càn sao.

Trương Nguyên không khỏi lắc đầu, nghĩ thầm rằng: “Bắt không được Hoàng Thái Cực, ngược lại khiến cho lòng người trong kinh thêm bàng hoàng”.

Chủ tớ ba người đi bộ quay lại ngõ Lý các lão, lúc đi qua cửa trước của Hội đồng quán, một sai dịch đuổi theo chắp tay trước ngực nói:

  • Trương đại nhân xin chờ một chút, Lễ bộ Thiệu lang trung cho mời.

Nói xong sai dịch kia liền vội vội vàng vàng cáo từ, rồi đi vào trong quán báo tin.

Trương Nguyên thầm nghĩ: “Lễ Bộ lang trung Thiệu Phụ Trung là nòng cốt của Chiết đảng, và có quan hệ chặt chẽ với Diêu Tông Văn, tuy nhiên Thiệu Phụ Trung cùng với Bảo Sinh Thúc và anh vợ Thương Chu Tộ của mình cũng có giao tình, nhưng đối với mình cũng khá là lãnh đạm, vậy Thiệu Phụ Trung tìm mình có chuyện gì?

Đứng ở trước cửa chờ một hồi, chỉ thấy Thiệu Phụ Trung và hai vị chủ sự Lễ Bộ khác cùng mấy người sứ thần Triều Tiên Liễu Đông Minh từ trong quán đi ra. Liễu Đông Minh kính cẩn bước lên trước hướng Trương Nguyên thi lễ nói:

  • Đa tạ Trương Tu Soạn có mắt nhìn người xử án, để cho ta không bị gian tế của người Nữ Chân vu cáo hãm hại, hôm nay Lễ Bộ bố trí tiệc rượu mời ta và Viễn Thần, kẻ hèn này rất muốn mời Trương Tu Soạn cùng nhau dự tiệc, rất hân hạnh được ngài nhận lời.

Phía sau Liễu Đông Minh là phó sứ Hứa Quân, thư trạng quan Kim Trung Thanh, còn có hai người quan viên Triều Tiên khác đồng loạt hướng Trương Nguyên thi lễ, nói lời cảm ơn, hai quan viên Triều Tiên này là sứ giả tới chúc mừng tết nguyên đán năm mới năm Vạn Lịch bốn mươi lăm. Lễ Bộ lang trung Thiệu Phụ Trung cũng chắp tay nói:

-Trương Tu Soạn, cùng đi chứ, ta và ngươi đều là người Chiết đảng, ngày xưa cũng ít thân thiết, hôm nay cùng uống chung hai chén cho thêm gần gũi, thân mật.

Trương Nguyên đáp lễ nói:

  • Nếu vậy thì xin đa tạ.

Nói xong phân phó Bạch Mã trở về báo tin, Uông Đại Chuỳ vẫn như trước đi theo hắn.

Lễ Bộ tổ chức yến hội ở hậu đường nha môn Lễ Bộ, trừ Trương Nguyên, Thiệu Phụ Trung cùng với ba vị quan viên Lễ Bộ và năm người sứ thần Triều Tiên, còn có một vị Tự Thừa của Hồng Lư Tự, và một vị Hành Nhân của Hành Nhân Ti cùng đến dự thính.

Trong bữa tiệc Trương Nguyên quay sang hỏi mấy người sứ thần Triều Tiên về hướng đi gần đây của Nỗ Nhĩ Cáp Xích. Triều Tiên tiếp giáp Kiến Châu, nên đối với tình hình của Kiến Châu hiểu rất rõ, triều đình Đại Minh biết rất nhiều tin tức về Kiến Châu đều đến từ tấu chương của nước Triều Tiên trình lên hoàng thượng. Thư trạng quan Kim Trung Thanh nói:

  • Hiện giờ ngoại trừ bộ phận Liễu Diệp Hách ở ngoài, Nỗ Nhĩ Cáp Xích đã bình định các bộ phận Nữ Chân, năm trước thành lập cơ chế bát kỳ, mỗi một kỳ có năm giáp lạt, mỗi giáp lạt có năm ngưu lục, mỗi ngưu lục có ba trăm quân lính. Nói cách khác dưới trướng của Nỗ Nhĩ Cáp Xích có không dưới sáu vạn quân sĩ. Thật ra không chỉ có vậy, theo tại hạ suy đoán, quân cận trường giáp của Nỗ Nhĩ Cáp Xích còn có gần bốn vạn kỵ binh, bộ binh thì không vượt quá hơn năm vạn người.

Thiệu Phụ Trung cả kinh hỏi:

  • Nô tù có nhiều binh lính như vậy ư? Ngụ ý dường như không tin tưởng lắm.

Trương Nguyên thì tin tưởng, Nỗ Nhĩ Cáp Xích nếu không có quân lực hùng mạnh, cũng không dám tùy tiện coi Đại Minh là địch, bàn về hiện tại, quân đội đại Minh tuy lớn, nhưng thua xa so với một trăm ngàn kỵ binh của Nữ Chân, vả lại lãnh thổ quốc gia Đại Minh rộng lớn, nhưng hiện tại binh lính phân tán, tản mác, hơn nữa năng lực chiến đấu của binh lính Đại Minh không có cách nào so với quân đội Nữ Chân.

Theo tư liệu lịch sử phân tích, cuộc chiến Tát Nhĩ Hử do Dương Hạo thống lĩnh, Đại quân Đại Minh chia ra bốn đường phô trương thanh thế, nói là bốn mươi bảy vạn, kỳ thật chỉ có hơn mười vạn người, Nỗ Nhĩ Cáp Xích thì dùng sáu vạn kỵ binh tả hữu. Nên số quân bên Đại Minh cũng không có chiếm được bao nhiêu ưu thế, quân sĩ sức chiến đấu lại thua xa, hơn nữa lại chia ra bốn đường. Nỗ Nhĩ Cáp Xích miệt thị: “Các ngươi mấy đường tới, ta chỉ một đường đi cũng đủ thắng”.

Cho nên nói cuộc chiến Tát Nhĩ Hử quân Minh thất bại thảm hại, nhìn như có rất nhiều nhân tố bất ngờ, nhưng thật ra là điều tất yếu.

Liễu Đông Minh lại không muốn nói nhiều về sự tình của Hậu Kim Nỗ Nhĩ Cáp Xích nữa. Liền hướng về phía Thiệu Phụ Trung nói:

  • Thiệu lang trung, Đại vương tệ Quốc thỉnh cầu Thiên triều việc sắc phong thế tử của tệ quốc, Lễ Bộ Thiên triều có cao kiến gì?

Thiệu Phụ Trung nói:

  • Con cả của quý quốc Vương năm nay mới mười bốn tuổi, lập làm thế tử dường như còn hơi sớm, chừng hai năm nữa thì được.

Liễu Đông Minh có chút bực bội, nghĩ thầm rằng: “Hoàng Thái Tử của các ngươi là hai mươi tuổi mới sắc lập, chẳng lẽ muốn Vương tử Triều Tiên ta cũng đến hai mươi tuổi mới được sắc phong ư, thật sự là buồn cười, đơn giản là cố tình gây khó khăn, muốn vơ vét tiền tài vật chất đây”.

Con trưởng của Quốc vương Triều Tiên Quang Hải Quân là Lý Quần, chính là cháu ngoại trai của Liễu Đông Minh. Liễu thị là đại tộc có thể đếm được trên đầu ngón tay ở Triều Tiên, giống với họ Vương Tạ thời Đông Tấn. Liễu Đông Minh lấy thân phận là anh của Huệ Chương Vương phi, và thân phận quan nhị phẩm- thủ lĩnh của Nội cấm vệ để làm sứ giả Đông chí đến Bắc Kinh, muốn mau chóng xác lập thân phận thế tử cho cháu ngoại trai, như vậy vương vị của Quang Hải Quân cũng được vững chắc hơn, danh tiếng gia tộc Liễu thị tự nhiên cũng như diều gặp gió.

Liễu Đông Minh nói:

  • Thiệu đại nhân, ở tệ quốc, nam tử mười lăm tuổi đã là thanh niên, trưởng tử Lý Quần của Quốc vương tệ quốc năm nay mười bốn tuổi, Nếu Thiên triều cho phép thì sang năm sắc phong thành thế tử, như vậy thì sẽ vô cùng thích hợp. Lý Quần là con trai trưởng, lại là đứa con cả, không có điều gì trở ngại đến thân phận, kính xin Thiệu đại nhân ở trước mặt Hà thị lang nói giúp đôi lời, để trưởng tử sớm ngày được sắc phong

Thiệu Phụ Trung nói:

  • Điều này cũng phải chờ sau khi Hoàng thượng phê chuẩn thì mới có thể có được chiếu sắc phong. Liễu sứ thần chớ có nóng vội. Vả lại ở Đại Minh ta đang vui mừng đón năm mới tốt lành, đợi sau tết Nguyên tiêu, chắc chắn Hà Thị Lang sẽ phác thảo tấu chương sắc phong rồi trình lên Hoàng thượng.

Trương Nguyên nghe được việc muốn sắc phong, trong lòng chợt nghĩ: “Nếu có thể mượn cơ hội này đến thăm nước Triều Tiên, chẳng những có thể hiểu biết rõ tình hình trong nước Triều Tiên, tranh thủ toàn lực sự giúp đỡ của Triều Tiên đối với Đại, lại còn có thể khảo sát thực tế biên phòng Liêu Đông, đây thật sự là chuyện tốt, một công đôi việc. Ta hiện tại đã làm quan trong triều đình, phải nghĩ cách cứu nước, không được phép giống như trước kia, đọc sách lý luận suông, phải làm một chút chuyện mới được”.

Lập tức liền mỉm cười nói:

  • Nếu ý chỉ sắc phong được truyền xuống, tại hạ thật muốn làm sứ giả đi một chuyến đến Triều Tiên tham quan một lần. Đọc vạn quyển sách cũng không bằng đi ngàn dặm đường nha.