Nguồn: MT
Hiện giờ Trương Nguyên cố ý dùng “Băng hà thuyết” để phủ định “Thuyết thiên nhân cảm ứng”, điều này khiến cho một số đại thần mà cầm đầu là Thủ Phủ Phương Tòng Triết sinh ra bất mãn, đương nhiên, số đại thần tỏ thái độ không quan tâm đến điều này nhiều hơn, bởi chuyện đó không liên quan gì đến lợi ích của họ.
Tuyết lớn bắt đầu rơi từ trưa ngày mười một tháng mười một, tuyết cứ từng trận từng trận rơi. Đến tận sáng ngày hôm sau vẫn cứ tiếp tục rơi, hôm đó lại tới lượt Trương Nguyên vào cung giảng bài, giờ thìn ba khắc, Trương Nguyên dẫm lên tuyết mà vào cung, ở phía cổng Đông Hoa môn vẫn chưa thấy tiểu nội thị Cao Khởi Tiềm đứng đợi nên hắn đành tự mình đi đến điện Văn Hoa, dọc đường có thể thấy người tiểu hỏa đang quét tuyết. Tuyết vẫn cứ không ngừng rơi, cố công dọn tuyết rõ ràng là phí công.
Đến cổng Văn Hoa điện lại thấy cửa điện đóng chặt. Người dạy học cho Thái tử là Thành Cơ Mệnh ở Tả Xuân phường cũng đang đứng đợi dưới lầu, chào hỏi xong Trương Nguyên nhìn tuyết chất đống trên mặt đất cùng những hoa tuyết không ngừng rơi từ trên trời xuống. Nói:
Thành Cơ Mệnh nói:
Rồi tiện hỏi Trương Nguyên luôn biện luận đã chuẩn bị đến đâu rồi?
Trương Nguyên nói:
Thành Cơ Mệnh cười nói:
Trương Nguyên nói:
Thành Cơ Mệnh là môn sinh của Diệp Hướng Cao, Diệp Hướng Cao có giao tình rất tốt với Matteo Ricci, Thành Cơ Mệnh cũng không hề bài xích Thiên Chúa giáo và học thuyết của phương tây, gật đầu nói:
Trương Nguyên ngậm cười nói:
Thành Cơ mệnh cười nói:
Đứng đợi trước Văn Hoa môn cả nửa canh giờ, chân của Thành Cơ Mệnh và Trương Nguyên lạnh sắp đông lại rồi mới thấy thái giám Đông cung Hàn Bản chuyên đi truyền chỉ dụ tới, nói hôm nay hoàng thái tử và hoàng trưởng tôn không xuất các nghe giảng, mời hai vị tiên sinh tự ra về, lại nói:
Trương Nguyên thầm nghĩ: “Nếu đã không xuất các để học, vậy thì cũng nên thông báo sớm cho bọn ta a, trời tuyết lớn thế này lạnh chết đi được”.
Liền cùng Thành Cơ Mệnh quay trở về, vừa đi đến bên ngoài tường của Cáo Sắc phòng đã nghe tiếng người gọi đằng sau:
Khi Trương Nguyên quay đầu lại nhìn thì thấy tiểu nội thị Cao Khởi Tiềm đang vội vàng chạy tới, Cao Khởi Tiềm thi lễ với Trương Nguyên rồi nói:
Trưởng ca chính là hoàng trưởng tôn, ngự dược phòng nằm ở giữa cổng sau điện Văn Hoa và Từ Khánh cung, Trương Nguyên chắp tay cáo từ Thành Cơ Mệnh rồi theo Cao Khởi Tiềm đi, từ xa đã thấy có mấy người đang đứng trên nền tuyết bên ngự dược phòng, đi nhanh đến mới nhìn rõ là hoàng trưởng tôn Chu Do Hiệu, thái giám Chung Bản Hoa, Ngụy Tiến Trung còn có vú nuôi Khách Ấn Nguyệt, Trương Nguyên cúi người thi lễ
Chu Do Hiệu đội mũ gấm lông chồn, tay cầm một cái lò giữ ấm bằng đồng, lúc này đưa lò sưởi cho Khách Ấn Nguyệt, hoàn lễ nói:
Trương Nguyên không khỏi cảm động, hoàng trưởng tôn Chu Do Hiệu quả là người trọng tình cảm a, hắn liền lập tức cảm tạ.
Chu Do Hiệu hỏi:
Trương Nguyên đáp:
Đã được bảy tháng tuổi, tên là Trương Hồng Tiệm.
Trương Hông Tiệm.
Chu Do Hiệu tán thưởng:
Rồi lại nói:
Trương Nguyên cười nói:
Chu Do Hiệu rất có lòng tin ở Trương Nguyên, nói:
Hoa tuyết rơi đều đều, gió lạnh thấu xương, Trương Nguyên nói:
Không chỉ Chung Bản Hoa mà Ngụy Tiến Trung, Khách Ấn Nguyệt nghe thấy thế đều rất vui mừng, Chu Do Hiệu gật đầu nói:
Sáng sớm ngày mười lăm tháng mười một, Trương Nguyên đến Hàn Lâm viện trước, sau đó cùng với học Thị độc học Quách Xương đợi các quan viên của Hàn Lâm viện và hai mươi tư vị thứ cát sĩ cùng nhau tới Quốc Tử Giám ở đường Thành Hiền bên trong An Định môn, người tiếp đón Chu Quốc Trinh của Quốc Tử Giám ở Bắc Kinh nghênh đón ở bên ngoài Tam Trùng môn, đám người giáo sĩ tây dương Hùng Tam Bạt và Bàng Địch Nga, Long Hoa Dân đã đến trước rồi, một lát sau quan chúng Chiêm Sĩ phủ dẫn đầu là Thiếu Chiêm Sự Tiền Long Tích cũng đến, đang chào hỏi thì lại có mấy chiếc kiệu ấm áp đi tới, người bước ra là Nam Kinh lễ bộ thị lang Thẩm Các, Nam Kinh lễ bộ lang trung Từ Như Kha, Thầm Các lại dìu một lão tăng mày trắng từ một chiếc kiệu khác bước ra, chính là một trong số bốn đại cao tăng thời Minh- Liên Trì đại sư, họ của Liên Trì đại sư là Thẩm, có thể coi là cùng họ với Thẩm Các.
Trương Nguyên từng một lần gặp mặt Thẩm Các ở Đạm Viên Nam Kinh, còn Liên Trì đại sư thì hắn cũng nghe danh đã lâu, Tiêu Thái sử khi dạy học ở Hàng Châu thường xuyên đến chùa Vân Tê tham thiền luận đạo với Liên Trì đại sư, lúc này liền tiến lên thi lễ chào hỏi Thẩm Các, Từ Như Kha và Liên Trì đại sư, hai mắt Thẩm Các hơi sâu, xương gò má hơi cao, lỗ mũi phì phò cười nói:
Lời lẽ của y châm biếm lộ liễu không thèm che dấu.
Trương Nguyên mỉm cười nói:
Thẩm Các nói:
Liên Trì đại sư tuổi đã gần tám mươi, trời rét căm căm thế này mà đầu lại trọc, những sợi tóc ngứa ngắn ngủn trông như đồng ruộng sau khi thu hoạch đã bị phủ lên một tầng sương lạnh vậy, dung mạo kỳ cổ, nét mặt hòa ái, khi Trương Nguyên và Thẩm Các nói chuyện, vẻ mặt ông mang ý cười, một tay giữ trong tay áo, tay kia lần hạt tràng.
Trương Nguyên lại thi lễ với Liên Trì đại sư rồi lại nói với Thẩm Các: