Nguồn: MT
Sự ảnh hưởng của vụ án đĩnh kích không chỉ có thế, các đảng Chiết, Tề, Sở, Tuyên lúc đầu khá đoàn kết nhưng bởi vì thái độ đối với vụ án này không thống nhất nên đã rạn nứt quan hệ. Tề đảng theo thi giáo, trong vụ án đĩnh kích, Chu Vĩnh Xuân kiên định ủng hộ Đông cung Hoàng thái tử. Trịnh Kế Chi, Vương Đại Trí của Sở Đảng thì có thái độ ôn hòa, thuộc phái trung gian, chỉ có Tuyên đảng và Chiết đảng đồng lòng. Kỳ thật chỉ cần các đảng không cảm nhận được sự uy hiếp từ những phần tử muốn diệt cỏ tận gốc của đảng Đông Lâm thì giữa bọn họ nảy sinh chia rẽ chỉ là chuyện sớm hay muộn, chỉ có sự áp bức của Đông Lâm mới có thể làm cho bọn họ đồng tâm hiệp lực. Nhưng bây giờ Đông Lâm vẫn bị yếu thế như vậy, lục khoa vẫn là nơi của ba đảng, hơn nữa hai chức quan trọng yếu là Lại bộ Thượng thư và Văn tuyển ti lang trung cũng nắm chặt trong tay Sở đảng. Điều này rất quan trọng cho việc tiến hành kinh sát sáu năm một lần vào năm sau.
Nhưng người đảng Đông Lâm được lợi rất rõ ràng qua vụ án đĩnh kích này, tuy rằng cũng có hai người là Vương Chi Thái, Hà Sĩ Tấn bị bãi nhiệm, nhưng mượn cơ hội bầu chọn Đông cung giảng quan lần này, Tiền Long Tích, Thành Cơ Mệnh đã trở thành giảng quan của Hoàng thái tử. Tôn Thừa Tông, Trương Nguyên làm giảng quan của Hoàng trưởng tôn, bốn người này có Tôn Thừa Tông chính thức là người đảng của Đông Lâm. Còn Thành Cơ Mệnh tuy không tính là người trong đảng Đông Lâm, nhưng tọa sư của Thành Cơ Mệnh là Diệp Hướng Cao, ba đảng kia đương nhiên coi Thành Cơ Mệnh cùng một giuộc với Đông Lâm, Tùng Giang Tiền Long Tích luôn luôn gần gũi với Đông Lâm, còn Trương Nguyên thì không cần phải nói, còn hơn cả Đông Lâm, đã thành cái đinh trong mắt Chiết đảng, tất nhiên phải trừ khử Trương Nguyên thì mới vui được.
Cho nên nói Đông cung có bảy giảng quan thì có bốn người là người Đông Lâm, còn trong ba người còn lại có Từ Quang Khải, người này không thuộc Đông Lâm cũng không thuộc ba đảng còn lại, nhưng y là sư huynh của Trương Nguyên, hai huynh đệ tuổi tác cách nhau khá xa nhưng quan hệ rất thân thiết, thường xuyên gặp nhau nói chuyện. Chỉ có Quách Xương và Chu Diên Nho là người mà ba đảng phải đang muốn tranh giành, Quách Xương đã là lão hủ, luôn luôn bo bo giữ mình, không trông cậy được, ba đảng cũng không xem trọng y, chỉ còn Chu Diên Nho là có trình độ, năng lực cạnh tranh với Trương Nguyên. Hơn nữa nghe đồn Chu Diên Nho và Trương Nguyên bất hòa, từ sau khi Chu Diên Nho làm giảng quan Đông cung, lại khoa cấp sự trung Diêu Tông Văn, lại khoa cấp sự trung Trương Diên Đăng đã vài lần đến nhà thăm hỏi Chu Diên Nho, nhắc nhở Chu Diên Nho đề phòng gian trá và quỷ kế của Trương Nguyên. Còn nói Trương Nguyên từng tuyên bố học vấn của mình còn hơn Chu Diên Nho, nói cái gì mà Trạng Nguyên năm Bính Dần đánh bại Trạng Nguyên năm Quý Mão, lúc giảng bài cho thứ cát sĩ còn giễu cợt Chu Diên Nho.
Việc này ba phần thực bảy phần giả. Chu Diên Nho cao ngạo nghe xong tất nhiên là tức giận rồi, kỳ thật cũng không cần Diêu Tông Văn châm ngòi, Chu Diên Nho đã sớm coi Trương Nguyên là đối thủ chủ yếu trên con đường làm quan sau này của y. Y với Trương Nguyên đều còn trẻ, sau này khả năng Hoàng thái tử Chu Thường Lạc lên ngôi nhập các làm thủ phụ không lớn, chỉ mong đợi vào Hoàng trưởng tôn. Từ khi tiến giảng cho Hoàng trưởng tôn tới nay, Chu Diên Nho cảm giác rõ ràng rằng Hoàng trưởng tôn thích nghe bài giảng của Trương Nguyên mà không hề thích nghe giờ giảng của y. Đây là chuyện khiến Chu Diên Nho vừa phiền não lại vừa ghen tị, sau khi bị Diêu Tông Văn châm ngòi ly gián, Chu Diên Nho liền lưu tâm tới nội dung và phương pháp Trương Nguyên truyền thụ cho Hoàng trưởng tôn gấp bội. Một là để nghiền ngẫm học tập tốt để giảng cho Hoàng trưởng tôn, hai là để tìm lỗi của Trương Nguyên, có thời cơ liền buộc tội. Chu Diên Nho mỗi lần tiến giảng mượn danh ôn tập lại, hỏi Hoàng trưởng tôn lần trước Trương giảng quan dạy thế nào, có chỗ nào ấn tượng sâu sắc?
Hoàng trưởng tôn Chu Do Hiệu tuổi nhỏ, biết đâu rằng Chu Diên Nho đang có ý đồ này, tất nhiên là hứng trí vui vẻ thuật lại những lời nói của Trương tiên sinh mà mình nghe lọt tai, những lời này của Trương Nguyên thường không phù hợp lắm với đại nghĩa chính thống của Nho gia, cá tính đường hoàng có phần giống như quan điểm của học phái Thái Châu. Đây là những thứ mà trẻ con rất thích nghe, Chu Diên Nho không có biểu hiện gì, mỗi lần đều cẩn thận hỏi, dò xét chi tiết rồi ghi lại.
Hoàng hôn ngày hai mươi hai tháng bảy, Chu Diên Nho đợi ở ngoài Đông An môn, đợi Tôn Thừa Tông tiến giảng xong xuất cung, y liền báo cho Tôn Thừa Tông biết việc Trương Nguyên dạy Hoàng trưởng tôn sai. Tôn Thừa Tông lớn tuổi, chức vị cũng cao, đương nhiên cầm đầu ba vị giảng quan dạy Hoàng trưởng tôn, có liên quan đến vấn đề tiến giảng trước tiên xin chỉ thị của Tôn Thừa Tông là đúng. Chu Diên Nho cũng không có đem những gì y ghi chép lại cho Tôn Thừa Tông xem, chỉ nói cách dạy của Trương Nguyên không đúng, xem thái độ của Tôn Thừa Tông ra sao?
Không ngoài dự đoán của Chu Diên Nho, Tôn Thừa Tông là người đảng Đông Lâm, quả nhiên bao che cho Trương Nguyên, quanh co giải thích cho Trương Nguyên, Chu Diên Nho cũng không nói thêm lời nào, cáo từ, nhưng không về chỗ ở của mình mà mướn xe đi thẳng đến ngoài Sùng Văn môn nơi ở của Diêu Tông Văn.
Sau khi Tôn Thừa Tông trở về hẻm Lý Các Lão, ngẫm lại có chút không ổn, liền viết một phong thư sai người hầu mang đến đông tứ bài lâu- phủ của Thương Ngự Sử giao cho Trương Nguyên. Đang trong thời gian rảnh rỗi trước bữa cơm tối, Trương Nguyên và tỷ muội Cảnh Lan, Cảnh Huy ngồi ở trước sảnh dưới cây ngọc lan trắng xem thư, Kỳ Bưu Giai cũng ở đó. Bây giờ Kỳ Bưu Giai tới nhà của nhạc phụ đại nhân ba ngày hai lần, cùng Thương Cảnh Lan đọc sách, tập viết, đôi tình nhân trẻ tuổi đang rất vui vẻ.
Mấy ngày nay gần như ngày nào Trương Nguyên cũng có thư, chạng vạng từ Hàn Lâm Viện trở về chuyện đầu tiên chính là xem thư. Ngày hôm đó có thư của tộc thúc tổ Trương Nhữ Lâm thông qua dịch trạm gửi đến, gửi từ ngày hai mươi chín tháng sáu. Bên trong phong thư lớn có vài phong thư nhỏ, ngoài thư của tộc thúc tổ, còn có thư của phụ thân Trương Thụy Dương, thư của Đạm Nhiên và thư của Tông Dực Thiện. Trong thư của phụ thân chủ yếu là nói Đạm Nhiên và tiểu Hồng Tiệm khoảng đầu tháng tám sẽ khởi hành vào kinh thành, Trương mẫu Lã thị rất quyến luyến, cũng may có hai huynh đệ Lí Thuần, Lý Khiết giờ cư trú lâu dài Sơn Âm, là để nhờ Tông Dực Thiện khai sáng dạy học cho hai người đó. Trong thư của Đạm Nhiên miêu tả đủ loại chuyện lý thú của tiểu Hồng Tiệm, sự tỉ mỉ của mẫu thân đúng là không còn gì tỉ mỉ hơn.
Tông Dực Thiện lần trước đã nhận được thư của Trương Nguyên, khéo léo từ chối việc Trương Nguyên muốn sửa tên họ tham gia khoa cử cho y, so với việc mạo hiểm sửa tên họ để thi lên từ đồng sinh thì không bằng ở Sơn Âm phụng dưỡng cha mẹ cùng thê tử Y Đình sống vui vẻ. Y Đình cũng có bầu sáu tháng rồi. Tông Dực Thiện rất thỏa mãn với cuộc sống bây giờ, mỗi ngày dạy Lí Thuần, Lí Khiết học, giúp nhạc phụ Trương Thụy Dương quản lý kho lương Dương Hòa và thư cục Hàn Xã, rảnh rỗi thì cùng các Tây Trương môn khách Phạm Trân, Ngô Đình chơi cờ vây, nghe hát, thơ rượu phụ xướng. Cuộc sống hạnh phúc của Tông Dực Thiện quả thực khiến Trương Nguyên ghen tị, đây đúng là ước mơ tha thiết của hắn, xem thư của Tông Dực Thiện, Trương Nguyên không khỏi lại nghĩ tới chuyện người đánh cá phơi nắng bên bờ biển đã từng kể với Cảnh Huy, ở bức thư cuối cùng, Tông Dực Thiện nói hai năm nữa nếu như công việc của Trương Nguyên bận rộn, y nguyện vào kinh làm phụ tá của Trương Nguyên.
Lúc này, vú già đem thư của Tôn Thừa Tông tới. Cảnh Huy vui vẻ nói:
-Tiểu cô phụ lại có thư.
Tưởng là thư của Hàn Xã xã viên, Cảnh Huy giờ được coi là tiểu thư ký của Trương Nguyên, có khi thư của Trương Nguyên nhiều đến mức không thể xem hết, mỏi mắt liền bảo Cảnh Huy xem cho, Cảnh Huy sẽ lựa chọn những điểm chính để nói cho Trương Nguyên nghe, sau đó Trương Nguyên viết thư hồi âm, tiểu Cảnh Huy rất thích làm chuyện này.
Vú già nói:
Trương Nguyên bóc bì thư ra, nhíu mày, Cảnh Huy vội hỏi:
Trương Nguyên ngẩng đầu nói với Thương Chu Tộ đang đứng ở ngoài sân:
Thương Chu Tộ nói:
Trương Nguyên nói:
Thương Chu Tộ nói:
Trương Nguyên cười nói: