Lưu Đình Nguyên không có phản ứng, để quân sĩ đi vào áp giải tên thích khách đi. Chung thái giám và Ngụy Tiến Trung ngồi chờ trước cửa chính Quang Lộc tự. Tay Chung thái giám đau dữ dội, Ngụy Tiến Trung liền đi đến ngự y phòng mời hai vị nội thị ngự y đến khám cho Chung thái giám. Nắn một hồi, chuẩn đoán xương bị rạn ra, rồi thoa thuốc trị thương lên cánh tay của Chung thái giám và dùng thanh nẹp cố đinh, sau đó dùng miếng vải treo tay vào cổ Chung thái giám. Hình tượng Chung thái giám bảo vệ chủ từ đó mà truyền ra.
Lưu Đình Nguyên thẩm vấn thích khách suốt đêm, tới bình minh mới đi ra khỏi Quang Lộc tự. Cánh tay Chung thái giám đang bị đau, vả lại thêm một đêm không ngủ, vẻ mặt uể oải, nhìn thấy Lưu Đình Nguyên đi ra, vội hỏi:
Lưu Đình Nguyên nói:
Loại án này phát sinh trong cung, không cần phải thông qua nội các, có thể giao trực tiếp cho Ti Lễ Giám.
Chung thái giám hỏi:
Lưu Đình Nguyên lờ đi, tiến thẳng về phía Đông Hoa môn.
Ngụy Tiến Trung buồn bực nói:
Chung thái giám đỏ mặt, nhìn chằm chằm lưng Lưu Đình Nguyên, cảm giác bị khinh miệt, thầm nghĩ:
Ngày 15 tháng 6 đầu giờ thìn, Thái tử Chu Thường Lạc cùng thái giám Vương An, Chung Bản Hoa, Lý Giám đi bộ bốn dặm đường đến cửa lớn cung Tây Lục của cung Khải Tường. Cung Khải Tường trước kia có tên là cung Vị Ương, năm Gia Tĩnh đổi tên thành Khải Tường. Sau đời Vạn Lịch thứ hai mươi lăm, Vạn Lịch Hoàng đế lấy cung Khải Tường làm tẩm cung, chia cung Khải Tường thành hai viện. Chính điện rộng năm gian, đỉnh ngói vàng lưu ly, đồ vật trong điện đều kết nối với nhau. Vạn Lịch Hoàng đế thường ở tại hậu điện. Bốn người Chu Thường Lạc đến hơi sớm, Cửa lớn cung Khải Tường vẫn chưa mở, nhưng cửa ngách lại mở rồi, đã có nội thị đi thông báo, nhưng đã đợi hai canh giờ mà chưa được triệu vào. Chu Thường Lạc cảm thấy phẫn uất, đi đi đi lại dưới cây bách thụ trước cửa cung. Vương An đứng đằng sau nhỏ giọng an ủi, mặt khác ấn tay vào bụng, mặt có vẻ đau đớn. Bệnh dạ dày của Vương An lại tái phát.
Chính giờ Thìn, Ti Lễ Giám sai thái giám Lý Ân mang theo hai nội thị vội vàng đến thỉnh an Thái Tử Chu Thường Lạc. Nhìn thấy cánh tay bị treo của Chung Bản Hoa và cái cổ nghẹo của Lý Giám, hỏi:
Chung Bản Hoa nói:
Vương An và Lý Ân hay qua lại với nhau, hỏi:
Lý Ân một mặt sai nội thị đi thông báo, một mặt trả lời:
:
Thái tử Chu Thường Lạc âm thanh khô khốc, mắt hằn tia đỏ.
Lý Ân có phần khó xử liếc mắt nhìn Vương An, Vương An bèn nói:
Thái giám từ cung Khải Tường đi ra, tuyên Hoàng thái tử Chu Thường Lạc vào yết kiến, Chu Thường Lạc liền đi cùng thái giám vào Tây Noãn Các ở hậu điện cung Khải Tường quỳ xuống vấn an phụ hoàng. Vạn Lịch Hoàng đế ngồi ở ghế thêu rồng hỏi:
Trước khi đến cung Khải Tường, Chu Thường Lạc đã rất giận giữ, đối với nguy hiểm của mình và bao nhiêu năm bị đối đãi không công bằng mà sinh phẫn uất. Nhưng lúc này nhìn thấy phụ hoàng Chu Dực Quân. Cơn giận của y cùng với phẫn uất bấy lâu đều tiêu tan, chỉ còn lại sự xa lạ và hoảng sợ, trả lời:
Hoàng Đế Vạn Lịch nghe thấy có kẻ dám cầm trượng xông vào cung, kinh ngạc hỏi:
Chu Thường Lạc nói:
Hoàng đế Vạn Lịch lập tức truyên Lý Ân vào yết kiến, Lý Ân đi vào Tây Noãn Các, dâng tấu chương, quỳ bẩm:
Hoàng đế Vạn Lịch vốn muốn gọi người đến đọc để nghe, nhưng nghĩ lại tốt nhất là nên tự xem qua. Xem ghi chép của Lưu Đình Nguyên suốt đêm sơ thẩm tội phạm, thở phào nhẹ nhõm, nói với Chu Thường Lạc:
Chu Thường Lạc thấy án xông vào cung lớn như vậy mà bị cho rằng kẻ điên càn quấy, thấy đau buồn phẫn nộ, dập đầu liên tục:
Hoàng đế Vạn Lịch cũng thấy đây là trò đùa rất trẻ con, nói:
Sai thái giám hai bên đỡ thái tử đứng dậy, ban ngồi.
Chu Thường Lạc nói:
Đây là ý của Vương An trên đường đi đến cung Khải Tường đưa ra.
Hoàng Đế Vạn Lịch lại không muốn làm to vụ này, nói:
Hoàng đế Vạn Lịch nói như vậy, Chu Thường Lạc không dám cãi nữa, ngồi một lúc, rồi cáo từ hồi cung. Hoàng đế Vạn Lịch lại gọi y lại rồi nói:
Chu Thường Lạc vội quỳ xuống tạ ơn, sau đó cáo từ, buồn phiền đi về phía cung Từ Khánh. Vương An, Chung Bản Hoa, Lý Giám theo sát đằng sau.
Vương An hỏi:
Chu Thường Lạc không trả lời, để ý Chung Bản Hoa và Lý Giám, hai người này bị thương không nhẹ, nói:
Chung Bản Hoa và Lý Giám ngơ ngác nhìn nhau.
Vương An nhỏ giọng nói:
Chu Thường Lạc oán hận “Ừ” một tiếng, ra khỏi Khải Tường cung, phẫn uất lại tràn đầy.
Vương An hỏi:
Chu Thường Lạc nén bất mãn trong lòng nói:
Vương An và Chung Bản Hoa nhìn nhau, gật đầu nhẹ một cái, Vương An nói:
Đối với gió bão sắp nổi lên, Vương An cũng hoảng sợ và bất an. Nhưng đối với sự an nguy của thái tử thì y sao có thể tiếc thân già này, vụ án này nhất định phải làm lớn, mượn nó để xoay chuyển tạo nên lợi thế của Tiểu gia trước Trịnh quý phi.
Sau khi Ngự sử Thiểm Tây Lưu Đình Nguyên đem lời khai của phạm nhân Trương Soa cho Ti Lễ Giám, thì lập tức quay về Hội Cực môn, đứng đợi Phương Tòng Triết, báo cáo đêm qua cung Từ Khánh có vụ đột kích. Phương Tòng Triết sợ hãi hỏi:
Lưu Đình Nguyên nói: