Lưu Đình Nguyên bẩm báo xong, lập tức dẫn theo mười mấy tên lính và sai dịch đến Kế Châu điều tra. Phạm nhân Trương Soa bị giam giữ ở Quang Lộc tự. Trước khi rời khỏi thành, Lưu Đình Nguyên sai tâm phúc viết suốt đêm hai bức thư giao cho Tả quân đô đốc phủ Trịnh Quốc Thái và Hình bộ lang Trung Hồ Sĩ. Thỉnh bọn họ phải nghiêm ngặt chú ý đến vụ án và tranh luận của triều đình về vụ án, để tránh rước họa vào thân.
Giờ Thìn hai khắc, Trương Nguyên đi bộ vào Hàn Lâm viện, thì đã thấy những thị độc, Thị giảng, Tu Soạn, biên soạn và Thứ Cát Sĩ đều đang tụ tập ở cửa lớn Hàn Lâm Viện. Đang nhìn về Hoàng Thành đối diện với phố Trường An mà bàn luận, vẻ mặt nghiêm túc, không khí khẩn trương. Trương Nguyên không biết có chuyện gì, tiến đến chắp tay nói:
Văn Trấn Mạnh nhíu mày nói:
Trương Nguyên nghĩ thầm:“Kích án cuối cùng đã xảy ra”.
Nhưng mặt lại tỏ vẻ kinh ngạc nói:
Người hầu của Học sĩ Quách Chang nói:
Trương Nguyên nói:
Quách Chang nói
Trương Nguyên nhìn cửa Thừa Thiên cách đó không xa nghĩ thầm: “Ngôn quan môn chắc là cũng biết việc này đi, sóng to gió lớn. Chung công công tính trước làm sau, tốt lắm, mượn vụ này địa vị Thái tử lại càng khó bị lay động. Ba vụ án lớn của Vãn Minh, thì vụ này là tất yếu phải xảy ra, bằng không khó bảo đảm sau này xảy ra chuyện Phúc vương đoạt vị.
Văn Chấn Mạnh nói nhỏ:
Trương Nguyên trong lòng biết đây có thể là do chuyện xảy ra ở cầu Ngọc Hà, Ngô các lão là người bị liên lụy, nói:
Trương Nguyên lường trước rất đúng. Sau khi Nội các Phương Tòng Triết đợi Lưu Đình Nguyên đi rồi, càng nghĩ, vụ án này có tầm quan trọng rất lớn, nếu y một mình ở lại Các xử lý mọi việc thì ắt bị triều thần dị nghị. Tốt hơn hết là để Ngô Đạo Nam cùng chịu trách nhiệm, lúc này viết một phong thiếp, lập tức sai người mang đến Thái phó tự phố nơi ở của Ngô Các lão.
Ngô Đạo Nam nhận được thư của Phương Tòng Triết, xem xong thì sợ hãi, lúc này cũng bất chấp sĩ diện là đợi Hoàng thượng ban chiếu xuống an ủi mà lập tức ngồi kiệu đến Thừa Thiên môn, đi bộ vào Hoàng Thành, tiến đến Ngọ môn, qua hành lang lục khoa. Các quan Lục khoa đang bàn luận kịch liệt, Hộ khoa cấp sự trung Dương Liên trực hôm nay, gặp Ngô Đạo Nam đi qua, vội vàng đuổi theo, lớn tiếng gọi:
Ngô Đạo Nam dừng bước, Dương Liên đuổi theo chắp tay nói:
Ngô Đạo Nam gật đầu nói:
Hỏi:
-Thái Tử có việc gì không?
Dương Liên nói:
Sau ngày vụ án xảy ra, tức vào ngày 16 tháng 5, không chỉ có hành lang lục khoa cấp sự trung biết tin, Hàn Lâm Viện, quan nhàn rỗi của Chiêm Sĩ phủ, Lục bộ nha môn, Thái Thường Tự, Thông Chính Ti, Tông nhân phủ, Cẩm Y vệ, đô đốc Ngũ quân phủ,tất cả các quan nhỏ to khi đến Nha môn khi nghe được chuyện này, mặt ai nấy đều biến sắc tức thì, bàn luận ầm ĩ. Hơn nữa, nhưng lời đồn đại như đá ném xuống nước từng vòng từng vòng truyền rộng ra ngoài.
Không nói đến bên ngoài thành Bắc Kinh, tính riêng chu vi 45km nội thành, nếu để cho người cưỡi ngựa chạy khắp phố chính của thành tuyên truyền truyện thích khách xông vào Đông cung thì sợ một ngày một đêm không xong. Nhưng lời đồn hay lời truyền miệng thì không những là một đôi chân dài mà còn là một đôi chân dài chạy rất nhanh nữa, chân dài chạy nhanh vẫn còn chưa đủ nhanh, mà còn giống như lắp cánh bay. Chỉ đến trưa ngày hôm nay, ở mọi ngõ phố trong thành Bắc Kinh, trà lầu tửu quán, cửa hang, nhà trọ, dịch trạm, đều bàn luận vụ đột kích hôm qua, nước miếng bay tứ tung, như thể tận mắt trông thấy.
Bách tính thứ dân, luôn tưởng tượng Hoàng đế có cuộc sống hạnh phúc ở Kim Loan điện tay trái cầm cái bánh tiêu, tay phải là một miếng bánh khúc nướng. Cũng có dựa theo truyện truyền kì thời Đường, thoại bản đời Tống, thậm chí trong tiểu thuyết Chí Quái cũng có loại anh hùng hảo hán, thần tiên quỷ quái tranh giành cung đình này. Họ nói, Trịnh quý phi lệnh cho Quốc cữu Trịnh Quốc Thái mời ba sáu hảo hán của Lương Sơn Bạc từ cửa sau Hoàng thành xông vào Đông Hoa môn của cung thành chém giết. Những kẻ liều mạng này mỗi người đều có tướng mạo quái dị, có võ nghệ cao cường vượt tường bay qua hiên, trong tay đao thương, kiếm, kích mười tám loại binh khí, sát khí. Chén giết đến nỗi thủ vệ trong cung thành cũng phải bại lui, thi thể khắp nơi.Tên sát thủ của đảng Trịnh Thị này lọt được vào Đông cung, may mắn trong số thái giám nội cung trong Đông cung cũng có cao nhân, quỳ hoa bảo điển gì gì đó đều luyện qua. Hơn nữa Thái tử là Thái tử, tương lai sẽ đứng đầu vạn dân, trên trời ắt có Nam Cự Tiên Ông, Hoàng Cân lực sĩ, Lục Đinh Lục Giáp bảo hộ, mới may mắn tránh được kiếp nạn này. Nhưng trong Đông cung máu chảy khắp nơi, thái giám, cung nữ đã chết hơn một nửa...
Lời đồn nhảm, cùng bịa đặt lẫn lộn, mỗi phiên bản đều không giống nhau, nhưng điểm giống nhau chính là cho rằng mưu đồ xông vào Đông cung hại Thái tử là do đảng của Trịnh quý phi làm. Tin đồn Trịnh quý phi muốn phế Thái tử lập Phúc Vương không phải mới có một hai ngày. Từ khi tranh giành lập quốc, Tam Vương Tịnh Phong, trước là vụ án yêu thư đến bây giờ là vụ đột kích, lời đồn nảy sinh ngày càng nhiều. Cho nên về lời đồn đột kích, buổi sáng mới chỉ có nội thành, đến chiều thì đã lan ra ngoại thành, rầm rộ. Hai huyện Uyển Bình cũng truyền đi ồn ào huyên náo. Đều phỏng đoán là do Trịnh quý phi đứng sau phá rối. Quan niệm của Nho gia chính thống xâm nhập lòng người, Chu Thường Lạc là con cả nên đương nhiên là Thái tử danh chính ngôn thuận, Trịnh quý phi, Phúc Vương mưu toan soán vị là hại nước hại dân. Các mũi nhọn dị nghị trong kinh thành đều hướng về Trịnh quý phi và Trịnh quốc cữu. Nhân tình dạt dào, đều bất bình cho Đông cung.
Đương nhiên, cảm xúc của dân chúng thị tỉnh cũng không thể ảnh hưởng đến thái độ của Hoàng đế Vạn Lịch về vụ án đột kích. Mấu chốt là tấu chương của các quan viên như mảnh tuyết bay vào nội cung. Có vài vị cấp sự trung, Ngự sử một ngày gửi lên mấy bản tấu chương liền. Xin hoàng đế giao kẻ phạm nhân xông vào Đông cung cho Hình bộ thẩm vấn. Hình bộ, Đại Lý tự, Đô sát viện là nơi thực thi pháp luật của Đại Minh. Những vụ án lớn như thế này đều do Tam pháp Ti thẩm án mới có thuyết phục mọi người. Về vụ án đột kích vào Đông cung này, đa số quan lại ở kinh thành đều cho rằng, phải làm rõ chân tướng. Chẳng những đảng Đông Lâm chủ trương gắng sức thực hiện nghiêm tra, ngay cả Kỳ Thi Giáo người đứng đầu Tề đảng cũng muốn yêu cầu truy cứu trách nhiệm của cung vệ ,và bảo vệ cho Thái tử một cách thỏa đáng. Còn về phần đảng Trịnh thị, lúc đầu là im lặng không lên tiếng, duy trì tình hình ổn định, nếu nhanh chóng chĩa mũi vào bọn họ, thì quả an uổng cho bọn họ. Có lẽ trong lòng từng nghĩ tới sẽ làm như vậy nhưng dù sao cũng chưa làm gì, bây giờ tự nhiên bị đổ tội lên đầu, lời đồn nhảm trong kinh thành kia sao mà chịu nổi. Cho nên cũng mong muốn điều tra rõ, từ lúc xảy ra tranh giành đảng đến nay, Đông Lâm và tam đảng chưa từng có sự nhất trí như vậy.
Thủ phụ nội các Phương Tòng Triết và thứ phụ Ngô Đạo Nam đương nhiên cũng phải thuận theo ý dân chúng. Đem tấu chương dâng lên Thánh thượng, phiếu đưa ra ý kiến xử lý cũng là muốn hội Tam pháp ti thẩm án. Hoàng đế Vạn Lịch có thể áp chế Thái tử Chu Thường Lạc không nên truy cứu vụ án này, nhưng lại bất lực với các quan viên, các tin đồn nổi dậy trong kinh thành. Sau ba ngày từ ngày xảy ra vụ án, cũng là ngày 18 tháng 5, rốt cục Hoàng đế Vạn Lịch cũng hạ chỉ để Tam pháp Ti thẩm tra vụ án này. Nghi phạm Trương Soa được chuyển giao tới nhà tù Bộ Hình, lang trung Bộ Hình Hồ Sĩ Trương, Khâu Tuấn Thanh, Viên ngoại Bộ hình Triệu Hội Trinh, Lao Vĩnh Gia, cùng với Ngự sử Lưu Đình Nguyên là người sơ thẩm vụ án này phụng chỉ điều tra. Quần chúng theo dõi, quan triều trong thành, kinh sĩ thứ đô đều nghển cổ chờ đợi kết quả thẩm án.