Trương Nguyên đi ra ngoài cửa chính, thấy một chiếc xe ngựa dừng ở bên đường đối diện cửa chính, tiểu Cao đã chạy tới trước, nói một câu gì đó với người ngồi trong xe, rèm cửa xe vén lên, lộ ra khuôn mặt gầy gò trắng bệch của Chung thái giám, gật đầu với Trương Nguyên một cái, rồi lại buông rèm cửa xe xuống.
Trương Nguyên lên xe ngựa, Chung thái giám chào hỏi qua loa nói:
Trương Nguyên gật đầu nói:
Dặn dò Vũ Lăng trở về báo cho nội huynh một tiếng, nói tạm thời hắn có việc phải ra ngoài, một lúc nữa sẽ về.
Xe ngựa đi theo hướng đông ra khỏi Đông tứ bài lâu phường môn, trừ phu xe ra, Chung thái giám chỉ dẫn theo con nuôi tiểu Cao, giờ đi theo bên cạnh xe còn có Uông Đại Chùy và Vũ Lăng.
Trương Nguyên chịu không nổi bộ dạng thần bí của Chung thái giám, nói:
Chung thái giám còn vén màn cửa lên nhìn nhìn ra bên ngoài, lúc này mới hạ giọng nói:
Trương Nguyên thầm nghĩ: "Như thế nào, Đĩnh kích án đã xảy ra rồi sao?" Miệng nói:
Chung thái giám nói:
Không thể truy đến cùng chuyện thâm cung, đầu giường Trịnh quý phi lại có khả năng “thổi gió” rất lợi hại, Trương Nguyên gật gật đầu, hỏi:
Chung thái giám nói:
Nói tới đây, Chung thái giám chăm chú nhìn ánh mắt của Trương Nguyên, thấp giọng nói:
Lúc này Trương Nguyên giống như lúc Châu Tinh Trì phát hiện dưới bàn chân có nốt ruồi trong "Đại Thoại Tây Du", chợt bừng tỉnh: "Hoá ra việc này còn phụ thuộc vào mình." Đồng thời cũng thầm kinh hãi, đã không còn khả năng nào cho hắn ở Hàn Lâm Viện một cách nhàn nhã nữa rồi, năm đó có chiến tranh, các đại thần Đông Lâm kiên quyết ủng hộ, thậm chí không tiếc tính mạng mới giành được vị trí Thái Tử cho Chu Thường Lạc, giờ hắn cũng không thể đứng ngoài.
Trương Nguyên nghiêm mặt hỏi.
Chung thái giám nhìn sắc mặt Trương Nguyên, lắc đầu nói:
Trương Nguyên nói:
Chung thái giám nói:
Trương Nguyên ngẫm nghĩ một chút, hỏi:
Chung thái giám đáp:
Việc này Chung thái giám nghe nhiều nên thuộc, khi xảy ra “yêu án thư” y vẫn là người hầu ở nội quan giám.
Trương Nguyên hỏi:
Yêu án thư là chuyện lúc ấy trong kinh truyền đi một quyển sách nhỏ, chỉ trích Trịnh quý phi phế Thái Tử, khi đó Thái Tử Chu Thường Lạc mới vừa được sắc lập, địa vị chưa vững, qua chuyện yêu thư án, dưới sự mạnh mẽ của triều đình và dư luận khiến cho Trịnh quý phi không dám phế Thái Tử để lập Phúc Vương, địa vị của Chu Thường Lạc mới được ổn định.
Chung thái giám hiểu được ý của Trương Nguyên, vui vẻ nói:
Trương Nguyên lắc đầu nói:
Chung thái giám hỏi:
Trương Nguyên thấp giọng nói:
Chung thái giám nín thở nghe, nghĩ Trương Nguyên còn có nói tiếp, không ngờ Trương Nguyên liền ngậm miệng, không khỏi hỏi:
Trương Nguyên gật đầu nói:
Chung thái giám chần chờ nói:
Trương Nguyên mỉm cười nói:
Chung thái giám nghẹn họng nhìn trân trối, cẩn thận suy nghĩ về lời nói này của Trương Nguyên, càng nghĩ càng hay, kế này nhìn vụng về nhưng thật ra hay vô cùng, phải nắm bắt chính xác được lòng người và thời cuộc mới có thể nghĩ ra được diệu kế ấy, mặc dù có người không tin Trịnh thị sẽ phái người xông vào cung ám sát một cách ngu xuẩn như vậy, lại càng không tin Thái tử tự mình bố trí người ám sát mình, vụ này sẽ mơ hồ như vụ yêu án thư năm đó, nhưng cuối cùng người được lợi nhất định sẽ là Thái tử.
Trương Nguyên dặn dò:
Chung thái giám gật đầu nói:
Trương Nguyên nói:
Chung thái giám đưa Trương Nguyên trở về Đông tứ bài lâu rồi cùng con nuôi Cao Khởi Tiềm đi về hướng Hoàng thành, từ Đông An môn tiến vào Hoàng thành, lại đi qua Đông An lý môn và Đông An thượng môn, sau đó mới đến Đông Hoa môn, có thể nói lính gác cửa rất đông, chỗ này là do Hổ Bí tả vệ, Kim Ngô tiền vệ, Yên Sơn tiền vệ, Vũ Lâm tiền vệ thay phiên nhau trực bảo vệ, Trịnh Dưỡng Tính chính là người chỉ huy Vũ Lâm tiền vệ Thiên hộ.
Chung thái giám lưu ý quan sát các cửa bảo vệ, phát hiện thủ vệ ở Đông An môn rấtt là khinh suất, bởi vì trong Đông An môn có Quang Lộc tự, còn Thiện giám, Ngự Mã giám, nội kho, kho vũ khí, phòng đạn dược vân vân, quan lại, thái giám, tạp dịch ra ra vào vào rất nhiều, hơn nữa nhiều năm như vậy cũng chưa bao giờ xảy ra chuyện có gian tế trà trộn vào Hoàng thành gây rối, quân bảo vệ tất nhiên là sinh ra tính chậm chạp. Khi đang trực thì tụ tập trò chuyện với nhau, hoàn toàn không thẩm tra, đối chiếu thẻ bài hoặc khám xét lần nào cả. Thủ vệ ở Đông An lý môn và Đông An thượng môn thì lại càng vô dụng, chỉ có quân bảo vệ cung thành Đông Hoa môn, so ra thì cũng còn nghiêm túc hơn một chút vì dù sao thì bên trong cũng là nội các và Đông cung, nhưng không thể sánh được với sự nghiêm túc của quân bảo vệ bên Hoàng Cực môn, nơi này chắc chắn có sơ hở.