Trương Nguyên gật đầu đồng ý, đảng phái cuồi thời Minh tranh giành có thể nói là do Hoàng đế Vạn Lịch một tay tạo thành. Hoàng đế Vạn Lịch nếu sớm lập trưởng tử Chu Thường Lạc làm Thái tử, vậy thì sẽ không dẫn đến sự tranh giành kéo dài suốt mười mấy năm trong nước, cũng sẽ không hình thành nên sự xung khắc như lửa và nước giữa đảng Đông Lâm và ba đảng Chiết, Sở, Tề. Mà bây giờ tranh giành nền tảng lập quốc tuy đã định, nhưng ranh giới giữa các đảng phái đã ngăn lại nghiêm mật. Những đại thần đã từng phỏng đoán tâm ý của Hoàng đế muốn lập Phúc Vương lên kế vị kia đương nhiên sợ Chu Thường Lạc đăng cơ làm Hoàng đế. Trước mắt tuy nhiều người đảng Đông Lâm bị bãi chức, nhưng một khi Chu Thường Lạc lên ngôi, không cần phải nói, người của đảng Đông Lâm chắc chắn sẽ lại được phục chức cũ và được trọng dụng. Lúc đó cốt cán của ba đảng sẽ không dễ sống qua ngày rồi.
Trương Nguyên đương nhiên là ủng hộ Đông cung, ủng hộ Trịnh quý phi và Phúc Vương thì không có lối thoát. Dương Liên rất vui mừng, sức ảnh hưởng của Trương Nguyên bây giờ đã vượt xa cái chức Hộ Khoa Cấp Sự Trung này của ông. Trương Nguyên tuy không thuộc Đông Lâm, nhưng tuyệt đối là cánh tay đắc lực của Đông Lâm.
Sắp tới tiếng trống thứ nhất, Trương Nguyên từ biệt lão sư Dương Liên, thuê một chiếc xe về cổng Đông Tứ. Bánh xe lộc cộc, gió xuân say đắm, Trương Nguyên nhìn cảnh đêm bên ngoài cửa sổ xe, thầm nghĩ rằng:
“Ngày mai, ta sẽ chính thức tọa đường ở Hàn Lâm viện rồi, ừ, đi làm...”
Từ cửa Đông Công Sinh đi vào, phía bên tay trái là Binh bộ, phía bên tay phải là phủ Tông Nhân, tiếp giáp với phủ Tông Nhân chính là Lại bộ. Lại bộ đứng đầu của Lục Khoa, quản lý bổ nhiệm, miễn nhiệm, sát hạch, lên chức và điều động quan lại của cả nước, quyền lực rất lớn. Lại bộ Thượng thư đương nhiệm là Sở nhân Trịnh Kế Chi.
Ba vị Tiến sĩ Trương Nguyên, Văn Chấn Mạnh, Tiền Sĩ Thăng đỗ cùng một giáp hôm nay tới Lại bộ Văn Tuyển ti đăng ký. Theo lệ thường phải bái kiến quan giữ ấn của Lại bộ. Ba người đến đại sảnh Lại bộ, lại nhìn thấy Lại bộ Thượng thư Trương Kế Chi tóc bạc da mồi, lụ khụ hồ đồ, nói chuyện âm thanh nhỏ một chút liền không nghe rõ. Họ phải lớn tiếng nói chuyện, cười sang sảng, nếu không sợ bị hiểu lầm là nói cạnh nói khóe hoặc châm biếm. Đường quan là như vậy, toàn bộ Lại bộ cũng có vẻ rất ồn ào ầm ĩ.
Sau một hồi huyên náo, ba người từ biệt đi ra, đếm bái kiến Văn Tuyển ti Lang Trung Vương Đại Trí. Trên đường Trương Nguyên hỏi Văn Chấn Mạnh:
Văn Chấn Mạnh nói:
Lại bộ thượng thư còn được gọi là Thiên quan.
Tiền Sĩ Thăng cười nói:
Trương Nguyên thầm nghĩ:
“Hoàng đế Vạn Lịch chuẩn bị làm cho Lục bộ Thượng thư đều thành ghế trống. Hiện nay Hộ bộ, Công bộ, Hình bộ đều là do Thị lang tạm giữ Bộ ấn, từ các Kinh quan, Đường quan đến Chính ấn quan ở địa phương đều thiếu rất nhiều quan viên. Hoàng đế Vạn Lịch làm miếng bánh ngọt này quá to rồi, chư đảng sẽ như hổ rình mồi!”
Lại bộ đứng đầu Lục bộ, Văn Tuyển ti lại đứng đầu bốn ti trực thuộc Lại bộ. Quyền hạn của Văn Tuyển ti chính ngũ phẩm Lang Trung còn lớn hơn so với tam phẩm Thị Lang. Văn Tuyển ti Lang Trung Vương Đại Trí đương nhiệm và Trịnh Kế Chi đều là Sở nhân, rất được Trịnh Kế Chi tín nhiệm, nói gì nghe nấy. Vương Đại Trí liền trở thành nhân vật trọng yếu trong đảng Sở. Nhìn thấy ba người Trương Nguyên tới đăng ký, Vương Đại Trí rất nhiệt tình, chư đảng đối với Tiến sĩ tân khoa đều là dốc hết sức lôi kéo! Càng huống chi ba vị này là Hàn Lâm nhất giáp, Trương Nguyên lại đang là thủ lĩnh Hàn Xã có sức ảnh hưởng rất lớn trong giới sĩ phu. Điều quan trọng nhất là hiện nay khuynh hướng đảng phái của Trương Nguyên ám muội không rõ, xuất thân thế gia đảng Chiết, lấy muội muội của Ngự sử Thương Chu Phúc thuộc đảng Chiết. Hắn lại thân thiết với người đứng đầu Đông Lâm, rồi lại đánh bại hoàn toàn Đổng Kỳ Xương thuộc Đông Lâm, rồi bị Lại Khoa Cấp Sự Trung Diêu Tông An của đảng Chiết coi là thù địch. Quan hệ giao tế của Trương Nguyên rất hỗn loạn. Dường như chỉ cần đối với hắn tốt thì ai đến cũng không từ chối, đối với hắn không tốt thì hắn liền quyết đoán đánh trả. Người như vậy hẳn là có thể lôi kéo.
Vương Đại Trí sai quan văn thuộc hạ nhanh chóng làm xong thủ tục liên quan cho ba người Trương Nguyên, phát cho nha bài tương ứng. Nha bài này là chứng minh thân phận của quan viên, nha bài của Trương Nguyên là ngà voi chế thành, kích cỡ bằng ngón tay cái. Ở trên khắc tên, chức quan và nha môn sở tại của Trương Nguyên, Đeo vào đai lưng, về sau ra vào nha môn thuận lợi.
Vương Đại Trí ân cần hỏi:
Trương Nguyên cũng không từ chối ý tốt của Vương Đại Trí, Công bộ vốn dĩ phải phân phối nơi ở cho bọn họ, Vương Đại Trí ra mặt giúp bọ họ chọn nơi ở tốt xem như là thêu hoa trên gấm. Không giống với Trịnh Dưỡng Tính muốn tặng hắn tứ hợp viện, như vậy không cự tuyệt không được. Đã vào quan trường, làm người làm việc thì không cần phải xem xét rõ ràng như vậy, điều cần thiết chính là loại ám muội này. Cục diện chính trị hỗn loạn những năm cuối Vạn Lịch, chính là có cơ hội làm mọi việc thuận lợi, đục nước béo cò. Hàn Xã bọn hắn bây giờ là một lực lượng quan trọng mà các bên đều muốn tranh đoạt lôi kéo, mà mặt khác, thế lực các đảng cũng chính là Trương Nguyên hắn cần đoàn kết tranh đoạt. Không cần có thành kiến, giảm thiểu hao tổn bên trong, đồng lòng cứu quốc mới là phương hướng lớn.
Công bộ nha môn và Lại bộ nằm đối nhau cách một con phố. Vương Đại Trí tìm đến Ngô Sở Chính của sở Doanh Thiện Công bộ, nói rõ mục đích đến. Ngô Sở Chính lệnh cho Sở Thừa lấy quyển sổ mỏng tới, lật tìm từng trang, nói:
Trương Nguyên vui vẻ nói:
Vương Đại Trí cười nói:
Văn Chấn Mạnh và Tiền Sĩ Thăng được phân một tòa tứ hợp viện ở phố Thái Phó Tự, sát với ngõ Lý Các Lão, cũng đều là một trong những dinh thự tương đối tốt mà Công bộ vẫn chưa phân ra ở trong quyển sổ.
Ngô Sở Thừa nói:
Đây tuy là chuyện của Công bộ, nhưng bình thường Tiến sĩ ở trong kinh hiển nhiên không có đãi ngộ tốt như vậy. Ba người Trương Nguyên cảm ơn Vương Lang Trung của Lại bộ và Ngô Sở Thừa của Công bộ. Họ cầm giấy phép, khai cụ và khế ước của Lại bộ, ra khỏi cửa Đông Công Sinh hướng về bên phải đi mười mấy bước liền đến Hàn Lâm viện.
Ba gian đại môn của Hàn Lâm viện đối diện với phố Đông Trường An, trước đây Trương Nguyên qua lại nhiều lần trước đại môn này, lần này cuối cùng đã được đi vào trong rồi. Qua cửa Tam Trọng, đến chính đường bái kiến Hàn Lâm viện Thi Độc Học Sĩ Quách Xương. Quan giữ ấn của Hàn Lâm viện do Lễ bộ thượng thư Lưu Sở Tiên kiêm nhiệm. Lưu Sở Tiên rất ít đến Hàn Lâm viện xử lý chuyện trong viện, đều do ngũ phẩm Thi Độc Học Sỹ Quách Xương quản lý mọi việc. Hàn Lâm viện chỉ là một nha môn chính ngũ phẩm, phẩm cấp không cao, nhưng vinh quang thanh quý, là bộ môn bồi dưỡng Các Thần, không phải Hàn Lâm thì không được nhập các đâu.
Quách Xương chừng năm mươi tuổi, người Hà Nam, là một trưởng giả trung hậu, hàn huyên mấy câu với ba người Trương Nguyên, bèn không giấu diếm nói:
Sau đó ông dẫn ba người đi gặp Châu Thị Giảng.
Ở bên cạnh Hàn Lâm viện gần Ngọc Hà có một tòa tiểu viện, nhà chính ba gian, trong phòng lại không có vách gỗ ngăn cách. Thi Giảng, Tu Soạn, Biên Tu, Kiểm Thảo hơn mười người ở Thông đường làm việc. Hàn Lâm viện Thị Giảng là Chính lục phẩm, so với tòng lục phẩm của Trương Nguyên cao hơn một bậc. Quách Học Sĩ nói vị Chu Thị Giảng này chính là Chu Diên Nho ba năm trước là Trạng Nguyên khoa Quý Sửu.