Lẳng Lơ Tao Nhã

Chương 373: Đề thi đình




Chuyện sao chép văn của người khóa trước trong trường thi là chuyện thông thường, Phương Tòng Triết liền đọc mười câu trong thủ nghệ của Thẩm Đồng Hòa cho các vị khảo quan nghe, hỏi:

  • Chư vị có biết đây là chế nghệ của vị bát cổ danh gia nào không, là Chấn Xuyên hay là Đường Kinh Xuyên, phong cách này tương tự với hai vị đó.

Chúng quan vắt óc suy nghĩ, đều lắc đầu nói không nhớ được.

Phương Tòng Triết ánh mắt đảo qua, nhìn bộ dạng của tên thư lại phụ trách sách hào như có gì đó muốn nói nhưng lại thôi, liền hỏi:

  • Ngươi muốn nói gì?

Thư lại này vội vàng quỳ xuống nói:

  • Khởi bẩm Các lão, quyển bát cổ văn này tiểu nhân đã từng đọc qua.

Chúng quan ở đại sảnh đều chăm chú nhìn tên thư lại chừng năm mươi tuổi này, Phương Tòng Triết hỏi:

  • Là ai làm. Thấy trong quyển sách nào?

Tên thư lại nói:

  • Chính là vị Sơn Âm Trương Nguyên làm, tiểu lại đọc trong “Trương Giới Tử thì văn bách nhị thập thiên”.

Chúng quan ngơ ngác nhìn nhau.

Phương Tòng Triết trầm giọng nói:

  • Chớ hàm hồ nói lung tung, có chứng cớ không?

Tên thư lại nói:

  • Tiểu lại còn giữ quyển sách bát cổ văn này, có thể lấy đến cho Các lão xem.

Tên thư lại này ở giải xá sau công đường của Lễ Bộ, rất nhanh đã mang quyển sách "Trương Giới Tử thì văn bách nhị thập thiên" đến rồi lật ra cho Phương Tòng Triết xem. Phương Tòng Triết xem xong rồi gấp sách lại, nói với tên thư lại:

  • Ngươi thật là người tinh thông đủ loại sách.

Thư lại cung kính nói:

  • Tiểu lại thích nhất là đọc các loại sách bát cổ văn, xem được bài bát cổ văn hay, coi như đồ nhắm rượu.

Vừa nói, vài quan viên ở công đường của Lễ Bộ đều mỉm cười. Bọn họ đã nghe nói Lễ Bộ có người như vậy, thường uống chút rượu ngâm bát cổ văn, còn tự nói thầm rằng nếu như bài văn này là ta làm, vậy thì ta làm sao có thể thi trượt được.

Mấy viên quan khác thì ngơ ngác nhìn nhau, không ngờ Thẩm Đồng Hòa lại sao chép bài cũ Trương Nguyên đã làm. Đây quả thực là truyện cười cho thiên hạ, tuy nhiên ngẫm lại, đã trong tình cảnh này, trong trường thi gặp phải loại đề mà tự mình làm không tốt, vừa lúc đó nhớ ra một quyển sách có cùng đề văn bát cổ hay, dĩ nhiên là phải chép vào rồi. Nếu không có tên thư lại này, khảo quan bọn họ còn không biết văn này là sao chép của Trương Nguyên, chỉ dám nghi ngờ thôi. Điều này chỉ trách trình độ chế nghệ của Thầm Đồng Hòa thật sự thấp kém, trước kia toàn bộ đều dựa vào Triệu Minh Dương, ngay cả "lễ kí"- bản kinh của mình còn không đọc. Lần thi vòng hai này nếu như sao chép thủ nghệ không bị phát hiện, mấy đề sau làm được thì cũng không rớt. Đương nhiên, nếu như chuyện này bại lộ, thiên hạ sĩ tử sẽ châm chọc khảo quan không học vấn không nghề nghiệp rồi, khoa trường luôn đủ những chuyện không ngờ tới.

Giờ vấn đề đã rất rõ ràng, Thẩm Đồng Hòa làm rối kỉ cương thi hội, Thẩm Đồng Hòa nhất định phải chịu thẩm vấn của Hình Bộ, cung khai ra kẻ đồng mưu gian dối. Về phần xử trí Triệu Minh Dương như thế nào, phải đợi kết quả sau khi thẩm vấn của Thẩm Đồng Hòa rồi mới quyết định.

Bảng vàng vẫn phải công bố như trước, bảng danh sách sáu người, Lễ Bộ đóng ấn rồi dán lên chiếu bích ở ngoài đại môn, bên cạnh bảng danh sách chính thức. Xếp thứ nhất là Văn Chấn Mạnh, bởi vì Trương Nguyên không tính vào trong số sáu người đỗ vòng hai. Bảng danh sách được dán lên khi trời chưa sáng nên, vẫn còn cấm đi lại ban đêm. Đến giờ Mão không còn cấm đi lại nữa, hơn một trăm thí sinh gần như cùng chạy tới, chỉ có Thẩm Đồng Hòa với Triệu Minh Dương chưa tới. Trương Nguyên thấy trong danh sách sáu người có tên Văn Chấn Mạnh và Hứa Quan Cát thì rất vui, năm Hàn Xã xã viên tham gia thi vòng hai thì trúng hai người, đây coi như là trận hỏa hoạn ở trường thi trợ giúp Hàn Xã, thế là khoa thi hội Bính Thìn này Hàn Xã xã viên có mười người đỗ, xem ra Hàn Xã sẽ là thế lực mới trong triều.

Tuy rằng trên bảng danh sách thi vòng hai chỉ sáu người có tên, nhưng tin Trương Nguyên lần này thi vòng hai vẫn đứng thứ nhất lan truyền rất nhanh, uy tín của Trương Nguyên chiếu rọi như mặt trời ban trưa trong lòng tám ngàn thí sinh thi hội năm nay, còn chuyện Thầm Đồng Hòa sao chép bài văn cũ của Trương Nguyên càng trở thành trò cười, đáng tiếc Dương Thạch Hương chưa phổ biến quyển sách kia đến kinh thành, bằng không quyển bát cổ văn tập của Trương Nguyên chắc chắn sẽ bán rất chạy.

Ngay giờ Ngọ, sau khi công bố danh sách trúng cử vòng hai, hội nguyên Thẩm Đồng Hòa bị bắt tới Hình Bộ để thẩm vấn. Bởi vì ngày mười lăm tháng này là thi đình, Vạn Lịch Hoàng đế truyền chỉ nội trong ba ngày điều tra rõ án Thẩm Đồng Hòa làm rối kỉ cương. Thật ra không cần phải chờ đợi ba ngày, Thẩm Đồng Hòa được nuông chiều từ bé, ăn ngon mặc đẹp, không phải chịu khổ, tuy rằng trước đây Triệu Minh Dương dặn dò y phải cố gắng khi thi vòng hai, bởi vì trong lòng xấu xa cho nên lời văn cũng bậy bạ hoang đường. Nhưng đối mặt với quan coi ngục Hình Bộ hung ác dữ tợn, không cần tra tấn Thẩm Đồng Hòa đã sợ tới mức mất hồn mất vía, cung khai toàn bộ đầu đuôi, sắp xếp để hào xá của y và Triệu Minh Dương liền nhau chính là Lễ Bộ lang trung Chu Ứng Thu, còn có một vị Lễ Bộ họ Phòng, Tòng bát phẩm Phó sứ cũng là đồng mưu nữa, Thẩm Đồng Hòa tặng Chu Ứng Thu sáu ngàn lượng bạc ròng, hai hào quân thì cho mỗi người mười lượng bạc.

Bằng chứng như núi, chính ngũ phẩm Lễ Bộ lang trung Chu Ứng Thu bị nhốt vào ngục, bước tiếp theo chính là điều ra án trường thi phóng hỏa. Triệu Minh Dương cũng lập tức bị gọi đến thẩm vấn, chức danh Hội nguyên và đệ thất danh bị hủy bỏ, thi hội năm nay không có Hội nguyên. Đây là chuyện hơn hai trăm năm nay chưa từng có kể từ khi Đại Minh mở khoa thi, Nội các thứ phụ Ngô Đạo Nam và Lễ Bộ Thượng thư Lưu Sở Tiên liên danh dâng tấu lên Vạn Lịch đế, muốn để Trương Nguyên làm Hội nguyên, nhưng Vạn Lịch Hoàng đế không trả lời.

Trương Nguyên không để ý nhiều đến chuyện mình có trở thành Hội nguyên hay không, Hội nguyên chỉ là hư danh mà thôi, mấu chốt là khi thi đình phải phát huy thật xuất sắc. Giờ hắn toàn lực chuẩn bị cho kì thi đình. Thi đình chỉ có một đề sách văn, do Hoàng đế ra đề. Thường thì Hoàng đế khá quan tâm đến vấn đề quốc kế dân sinh, nội chính, ngoại giao, tài phú, mậu dịch cũng đều có thể vào, nhưng tới những năm cuối của Vạn Lịch rồi, đề thi đình đã có chút biến chất, nhiều câu hỏi liên quan tới quân đức quân tâm, thánh học thánh chính mấy câu khoa trương vô nghĩa. Người dự thi chỉ cần viết theo lối mòn cố định nói lớn một chút, sáo rỗng một chút, khen nhiều là có thể qua kì thi đình một cách thuận lợi. Thi đình sẽ không có người trượt, chỉ dựa vào bài làm mà sắp xếp theo thứ tự tam giáp.

Trương Nguyên sau ba lần đỗ đầu liên tiếp trở thành tú tài, thời gian đầu tư vào chế nghệ giảm bớt một ít, còn đối với các loại chính sách và hiện trạng của Đại Minh triều thì đặc biệt chú ý lưu tâm. Tầm nhìn xa hiểu rộng của hắn không ai sánh được, thi đình lần này hắn không có ý định ca tụng mấy chuyện cũ mèm. Hắn muốn viết ra hiểu biết chính xác của mình, thư sinh cứu quốc từ giờ bắt đầu.

Ngày mười ba tháng ba, Ti Lễ Giám truyền chỉ Vạn Lịch Hoàng đế bổ nhiệm Độc quyển quan và Chấp sự quan. Độc quyển quan có tổng cộng mười bốn người gồm hai vị phụ thần của nội các, lục bộ Thượng thư, Đô Sát viện, Thông chính ti, chính quan của Đại Lý Tự, còn có Chiêm sĩ phủ, đường quan của Hàn Lâm Viện. Giám thị quan là hai viên quan giám sát Ngự Sử, Chưởng quyển quan là công bộ Viên Ngoại Lang, Thụ quyển quan là chủ quản Bộ công, Di phong quan là thư ký giám giám thừa, Đối độc quan là Thượng bảo ti Ti Thừa và hai sử quan của Hàn Lâm Viện, còn lại Giám môn quan, Tuần xước quan do Trấn phủ ti Thiên Hộ đảm nhiệm.

...

Giờ Dần ngày mười bốn tháng ba, Trương Nguyên dậy sớm tắm rửa, Mục Chân Chân kì cọ người cho hắn, hắn mặc bộ bào phục giày quan mà Lễ Bộ phát hôm qua, vẫn chuẩn bị bút, mực, nghiên mực để trong khảo lam như kì thi trước.

Trời còn chưa sáng, ngọn đèn dầu lay động, Mục Chân Chân thấy bộ dạng nhẹ nhàng của thiếu gia trong bộ quần áo mới, thi đình không vội như thi hội, hỏi:

  • Thiếu gia muốn mang vài quả mận Uyển Bình đi ăn không?

Trương Nguyên thích ăn loại mận này, lúc này lại lắc đầu nói:

  • Thi đình trở về rồi ăn sau, khi đi thi phải để bụng rỗng, ăn no rồi thì chả nghĩ được chuyện gì.

Tiếng gõ cửa vang lên, tiếng Thương Chu Tộ nói:

  • Giới Tử, chuẩn bị thế nào rồi, cùng ăn một chút đi, ta sẽ tới Thừa Thiên môn với đệ.

Trương Nguyên ăn nửa bát bánh nhân thịt. Trời đã sáng rồi, cùng anh vợ Thương Chu Tộ ra cửa, Cảnh Huy tiễn qua nhị đạo môn, nói với Trương Nguyên:

  • Trương công tử cô phụ, lần này thi trước mặt Hoàng đế, không ai dám hại huynh rồi, nhất định phải đỗ Trạng Nguyên đó.

Trương Nguyên quay đầu lại, tiểu cô nương cắt tóc ngắn, lọn tóc chỉnh tề lông mi đen nhánh, lông mày thanh tú, hai tròng mắt trong trẻo, nụ cười trên môi, rất đáng yêu, tựa như hình ảnh của tiểu cô cô Đạm Nhiên vậy, Trương Nguyên nghĩ thầm rằng: "Nếu lần này Đạm Nhiên sinh cho ta con gái, không biết có giống tiểu Huy không?" Cười đáp:

  • Được, nhất định sẽ cố gắng.

Thương Chu Tộ nhịn cười, nghĩ thầm rằng em rể lần này đỗ Trạng Nguyên thì chưa dám nói, nhưng đứng trong Tam giáp là có thể.