Dương Liên nghiêm mặt nói với Trương Đại, Trương Nguyên những gì hôm nay nhìn thấy nghe thấy ở Lục khoa lang. Thương Chu Tộ từ Đô Sát viện đã về, biết Trương Nguyên đã được chứng nhận là trong sạch thì rất vui, nhưng đồng thời cũng cực kỳ oán giận hung thủ đứng sau màn hãm hại Trương Nguyên. Còn Dương Liên, so với Thương Chu Tộ còn oán giận hơn, điều Dương Liên thấy chối mắt nhất đó chính là tấm màn đen gian dối này, căm thù đến tận xương tuỷ loại đê tiện vô sỉ hại người này.
Biết chuyện bài thi bị cắt đã có chứng cứ rõ ràng, Trương Nguyên cảm thấy thoải mái một chút, đồng thời lửa giận cũng hừng hực, hỏi:
Thương Chu Tộ nói:
Trương Đại nói:
Thương Chu Tộ nói:
Trương Nguyên nói:
Dương Liên gật đầu nói:
Trong nội các Ngô Đạo Nam thân Đông Lâm, nếu như Ngô Đạo Nam bị bắt từ chức vì án khoa cử, người Đông Lâm trong triều nói không nên lời rồi, từ sau vụ án Lý Tam Tài năm Vạn Lịch thứ bốn mươi mốt, người đảng Đông Lâm đã có xu thế yếu hơn ba đảng Chiết, Sở, Tề. Diệp Hướng Cao bị buộc thôi trí sĩ, Cao Phàn Long mấy người thủ lĩnh Đông Lâm đến nay vẫn chưa được bổ nhiệm, cho nên nhất định phải mượn án khoa cử lần này để phản kích mãnh liệt.
Điều làm cho Dương Liên vui thầm chính là: bởi vì quan hệ của Trương Nguyên, Chiết đảng đã xuất hiện chia rẽ, Thương Chu Tộ nhất định phải ủng hộ Ngô Đạo Nam xét xử vụ án khoa cử hãm hại Trương Nguyên lần này, còn có danh sĩ Chiết đảng Trương Liên Phương cũng vô cùng có năng lực giao tiếp, không có lý do gì để đối nghịch với cháu họ của mình.
Trương Nguyên nói:
Trương Nguyên đương nhiên phải đứng về phía Ngô Đạo Nam, Ngô Đạo Nam giờ là tọa sư thi hội của hắn, nếu không có Ngô Đạo Nam quyết định phá lệ cho hắn trúng tuyển thì tình cảnh của hắn rất không ổn rồi. Không có tên trên bảng vàng mặc dù rất nhanh sẽ tra ra là bị người khác hãm hại cắt bài thi, nhưng chỉ sợ rất khó sửa đổi kết quả của cuộc thi, ba năm, hắn thật sự không thể chờ đợi được.
Dương Liên nói:
Trương Nguyên nói:
Thương Chu Tộ nói:
Dương Liên thầm nghĩ: "Thẩm Quý Văn và Cảnh Dật tiên sinh có quan hệ rất tốt, tuần phủ Hà Nam cũng có chút quyền, làm sao để đứa con như vậy không làm gì. Chuyện này nếu làm loạn lên thì thật sự rất hỗn loạn, cũng ảnh hưởng tới vụ án Trương Nguyên bị hãm hại."
Nói:
Trương Đại nói:
Dương Liên nói:
Thương Chu Tộ nói:
Sau khi Dương Liên dùng bữa cơm chiều ở phủ Thương Chu Tộ xong thì quay về Hội Đồng quán. Trương Đại cũng muốn về sông Bào Tử, Trương Nguyên đưa Đại huynh ra Nam bài lầu, Trương Đại tức giận nói:
Trương Nguyên nói:
Trương Đại cười nói:
Trương Nguyên nói:
Hắn sai Vũ Lăng khẩn trương chạy về mang kính viễn vọng bạch đồng kia tới. Giao cho Đại huynh, bảo Đại huynh bố trí hai người hầu cận bí mật ở chỗ cao gần dinh thự Đổng thị ngày đêm theo dõi, ôm cây đợi thỏ, mặc kệ có tác dụng hay không cứ canh trước vài ngày.
Tiễn Đại huynh, Trương Nguyên trở về, Mục Chân Chân đi theo phía sau hắn, Trương Nguyên nghiêng đầu nhìn Mục Chân Chân nói:
Mục Chân Chân nói:
Trương Nguyên nói:
...
Hôm nay lúc ở đại sảnh Lễ Bộ công bố danh sách thi hội, Đổng Tổ Thường dẫn theo một môn khách ngồi xe ngựa đến ngoài Đại Minh môn xem bảng. Lúc này trời đã sáng, một đám mấy chục ngàn người hơn phân nửa đều đã tản đi, nhưng vẫn còn có mấy ngàn người tụ tập ồn ào ở trước Lễ Bộ chiếu bích. Đổng Tổ Thường theo lời cha dặn không dám xuất đầu lộ diện, chỉ sai môn khách kia tới xem bảng, xem trên bảng có tên Sơn Âm Trương Nguyên hay không. Đổng Tổ Thường chắc chắn Trương Nguyên sẽ không trúng, bởi vì sau khi thợ thủ công bồi kia cắt quyển xong mới ra khỏi tạp viện của trường thi, y cũng sai người đưa thợ thủ công kia lên thuyền thương về Tùng Giang.
Môn khách kia đi rất nhanh rồi trở về, sắc mặt có chút kì lạ, lên xe thấp giọng nói:
"Hả!" Đổng Tổ Thường sợ hãi, hỏi:
Môn khách kia vẻ mặt đau khổ nói:
Đổng Tổ Thường đầu tiên kinh ngạc, ngay sau đó lại tức giận vô cùng, nghiến răng nghiến lợi, mặt đỏ bừng, lệnh phu xe lập tức về sông Bào Tử.
Xe ngựa chạy qua Tây Trường An Phố, quẹo hướng nam, một khắc sau, Đổng Tổ Thường tức giận vào thự xá của mình ở bên sông Bào Tử, hỏi nô bộc phụ thân ở đâu rồi đi thẳng đến Tụ Vân hiên.
Đổng Kỳ Xương đang ở Tụ Vân hiên vẽ lại bức "Giang sơn thu tu đồ" của Tống nhân Triệu Thiên Lý, đề thơ của Đỗ Mục ở trên: " Nam lăng thủy diện mạn du du, phong khẩn vân phồn dục biến thu. Chính thị khách tâm cô huýnh xử, thùy gia hồng tụ ỷ cao lâu?" Viết xong, cẩn thận chu đáo, tự nhận là vẽ còn hơn nguyên tác, có chút đắc ý về tài năng chép tranh của mình, lại nghĩ:
"Lão phu dùng dao mổ trâu cắt tiết gà, bắt chước tiểu Khải của tiểu tử Trương Nguyên vụng về kia, sao chép chữ đẹp rất dễ dàng, sao chép chữ xấu thật là làm khó lão phu. Tuy bài bát cổ văn đó rất xuất sắc nhưng lại bị phá hoại, nếu không phải là phạm huý, được khảo quan chọn cũng là điều có thể.
Đang nghĩ như vậy, nghe được tiếng bước chân nặng và gấp, ngẩng đầu lên, chỉ thấy Đổng Tổ Thường chạy vội vào, mặt đỏ bừng, lớn tiếng nói:
"Cạch" một tiếng vang nhỏ, cây bút trong tay Đổng Kỳ Xương rơi trên bức "Giang sơn thu tư đồ" vừa vẽ xong, chỗ nước sông mù mịt trên tranh bị một chấm mực lớn làm bẩn, lập tức phá hủy họa ý của toàn bức tranh.