Bóng đêm dày đặc, hàng xóm yên tĩnh, tiếng vó ngựa của Từ Quang Khải dần dần đi xa, biến mất.
Thương Chu Tộ đứng ở trước cửa, chau mày. Từ Quang Khải này đột ngột đến, vội vàng đi, mang đến tin tức khiến anh ta kinh ngạc, thủ quyển của Giới Tử bị người khác cắt rồi đổi, Từ Quang Khải hẳn là đang truy lùng điều tra việc này, như vậy Giới Tử rốt cuộc có trúng hay không?
Tiếng bước chân nhỏ, hai tỷ muội Cảnh Lan, Cảnh Huy đi ra, cùng kêu lên nói:
Thương Chu Tộ trở lại vào trong, nhìn hai đứa con gái:
Cảnh Huy nói:
Thương Chu Tộ nghiêm mặt nói:
Hai tỷ muội thấy phụ thân sắc mặt nghiêm khắc, không dám nhiều lời, khẩn trương về nội viện, đến bên vại hoa sen lớn, Cảnh Huy hạ giọng nói:
Cảnh Lan thở dài nói:
Cảnh Huy hỏi:
Cảnh Lan nói:
Cảnh Huy nói:
Thương Cảnh Lan không lên tiếng, mới vừa rồi thấy bộ dạng trầm mặc kia phụ thân, chỉ sợ là có tin không tốt.
Cảnh Huy nói:
Trương công tử ca ca rất muốn đỗ, mỗi ngày đều đọc sách viết văn đến đêm, nếu không thể trúng, thì đau lòng chết mất. Kỳ Hổ Tử tỷ phu mới mười lăm tuổi, không sợ.
Vì sao mười lăm tuổi lại không sợ?
Thương Cảnh Lan không chịu.
Đôi mắt Tiểu Cảnh Huy sáng trong veo, hồn nhiên.
Thương Cảnh Lan mặt đỏ lên, đang định cãi lại, Cảnh Huy đột nhiên "Xuỵt" một tiếng, hạ giọng nói:
Hai người khẩn trương trở về phòng của mình lên giường ngủ.
Cảnh Huy lúc đầu lăn qua lộn lại ngủ không được, gần lúc hừng đông mới mơ mơ màng màng, lại bị tiếng pháo ngoài cửa lớn đánh thức, vội vàng ngồi dậy kêu:
Tỳ nữ Phương Hoa từ bên ngoài chạy vào, nét vui mừng lộ rõ trên khuôn mặt nói:
Trương cô gia đỗ rồi, đứng thứ sáu.
Đứng thứ sáu à.
Cảnh Huy vốn hy vọng Trương Nguyên đỗ đầu cơ, lúc trước bị phụ thân dọa, nghĩ Trương Nguyên thi rớt rồi, giờ biết được xếp thứ sáu, tất nhiên là mừng rỡ, lại hỏi:
Giọng Phương Hoa chùng xuống:
Cảnh Huy "Ồ" một tiếng, nói:
Cảnh Huy rửa mặt chải đầu đi ra, thấy phụ thân và Trương công tử ca ca đang nói chuyện ở sảnh, tiếng hai người nói chuyện rất nhỏ, vẻ mặt đều rất nghiêm túc, Cảnh Huy thấy rất kì lạ: không phải xếp thứ sáu ư, vì sao bộ dạng vẫn không vui như vậy?
...
Ngô Đạo Nam nhận được hồi đáp của Từ Quang Khải, trong lòng chắc chắn. Sáng sớm, ông cùng với Phó chủ khảo Lưu Sở Tiên mang theo mặc quyển, chu quyển của Trương Nguyên, rời khỏi trường thi, đi tới Tử Cấm thành trực phòng nội các, làm rối kỉ cương khoa cử sự tình trọng đại, nhất định phải cùng thủ phụ nội các Phương Tòng Triết thảo luận.
Lúc cỗ kiệu tới ngoài Đại Minh môn, thấy chiếu bích trước Lễ Bộ đại sảnh vẫn còn rất nhiều người đang xem bảng, còn có tiếng cãi vã, Ngô Đạo Nam sai tên thư lại đi theo kiệu qua xem có chuyện gì xảy ra?
Thư lại đi rồi quay lại, bẩm:
Ngô Đạo Nam và Lưu Sở Tiên liếc nhau, đồng loạt lắc lắc đầu, thật không ngờ khoa thi hội này lại có nhiều phiền toái như vậy.
Cuối Thiên Bộ Lang chính là Thừa Thiên môn trang nghiêm nguy nga. Kim Thủy hà ngoài Thừa Thiên môn dưới ánh mặt trời gợn sóng nhỏ, trên mặt sông năm cây cầu đá cẩm thạch như năm con rồng nằm vắt ngang thiên kiểu. Nội các thứ phụ Ngô Đạo Nam và Lễ Bộ Thượng thư Lưu Sở Tiên đi qua cây cầu đá cẩm thạch ngoài cùng bên phải, Kim Ngô Vệ gác Thừa Thiên môn đương nhiên nhận ra hai vị lão đại nhân Ngô, Lưu này, nhưng vẫn phải theo quy tắc kiểm tra thẻ bài, sau đó mới cho qua.
Qua Thừa Thiên môn, Đoan môn, phía trước là Ngọ môn ở chính nam Tử Cấm thành, ở hai bên đường thông giữa Đoan môn và Ngọ môn chính là trực phòng của Lục khoa Cấp sự trung. Lục khoa gồm có lại, hộ, lễ, binh, hình, công, mỗi khoa đều có hai tên Cấp sự trung đang trực. Cấp sự trung phục tùng, khuyên can, bổ sung chỗ khuyết, xem xét việc của Lục bộ bách quan, phẩm giá tuy thấp nhưng quyền lực lại rất lớn. Dương Liên hôm nay đang trực ở Hộ khoa, y đã biết được trên bảng danh sách thi hội Trương Nguyên xếp thứ sáu. Dựa vào chế nghệ của Trương Nguyên, trúng cử là chuyện đoán trước được, không trúng mới là lạ. Năm trước thi hương Chiết Giang Dương Liên làm phòng quan "xuân thu", trong chín cử nhân chỉ có mình Trương Nguyên lễ vi giành được liên tiếp, khoa cử loại bỏ tầng tầng, muốn trở nên nổi bật thật không dễ.
Nhìn thấy Ngô Các lão và Lưu Thượng Thư đi qua trước cửa trực phòng, Dương Liên thầm nghĩ: "Hai vị chủ khảo quan thi hội này vào nội các báo cáo công việc đây, làm giám khảo cũng thật là vất vả, nhất là hai vị Ngô, Lưu lão đại nhân tuổi đều đã gần bảy mươi, sắc mặt luôn xám hoét như bị bệnh nặng.
Ngô Đạo Nam thực sự cảm giác mình muốn ngã bệnh, một ngày một đêm, chỉ mới vừa ngủ gật trên kiệu. Làm lụng vất vả thì thôi, điều khiến lòng lão lao lực quá độ chính là vụ án làm rối kỉ cương hãm hại Trương Nguyên này, càng không ngờ Hội Nguyên Thẩm Đồng Hòa lại không được mọi người ủng hộ như vậy, làm cho quần chúng trỗi dậy, nói vậy lúc chấm bài thi nhất định vẫn có chỗ sơ hở. Truy cứu nguyên nhân là thủ quyển của Trương Nguyên bị cắt, làm nhiễu loạn phán đoán của lão. Lão vốn rất muốn chọn Trương Nguyên làm Hội Nguyên, sự tình đến nước này đã là loạn lên rồi, quan chủ khảo là lão đương lúc lâm triều áp lực rất lớn, trước mắt chỉ có mặc quyển bị cắt của Trương Nguyên trong tay, mặc dù liên lụy đến nhiều người nhưng cũng muốn xé tấm màn đen này.
Sau nhiều lần nghiệm minh thân phận ở Ngọ môn, Ngô Đạo Nam và Lưu Sở Tiên tiến vào Tử Cấm thành. Vào Ngọ môn bên phải là Hội Cực môn, trong Hội Cực môn là chế sắc phòng, nội các và cáo sắc phòng. Nội các theo lệ thường ngoại trừ Thủ phụ ra, có bốn đến năm Phụ thần khác. Nhưng sau năm Vạn Lịch thứ ba mươi tư, Các thần trước kia phần thì chết, phần thì rút lui, Thủ phụ Diệp Hướng Cao từng dâng sớ xin bổ sung hơn một trăm các thần, nhưng Vạn Lịch Hoàng đế vẫn không quan tâm. Năm kia Diệp Hướng Cao của Đông Lâm đảng vì bị Chiết đảng công kích nên không thể không cáo quan. Nội các chỉ còn một người của Chiết đảng, Ngô Đạo Nam tháng tám năm ngoái mới nhập các. Đảng phái của hai vị các thần này khá mơ hồ, Phương Tòng Triết là người Chiết Giang, nhưng trước khi nhập các luôn luôn tại dã nhàn cư, cũng không thân thiết lắm với Chiết đảng, nhưng thủ lĩnh Tề đảng Kỳ Thi Giáo cũng là môn sinh của y, hơn nữa cũng là các thần. Muốn sống yên ổn trong kinh thành, bản thân không có một mạng lưới vây cánh thì sao sống được. Cho nên Phương Tòng Triết cũng không khỏi không cuốn vào vòng xoáy của Chiết đảng.
Cũng giống như vậy, Ngô Đạo Nam thân là người Giang Tây vốn cũng không phải người của đảng phái nào, nhưng bởi vì quan hệ khá tốt với Diệp Hướng Cao, lại rạn nứt quan hệ với Thang Tân Doãn, Hàn Kính của Tuyên đảng, bị Chiết, Tề, Tuyên tam đảng đẩy tới trận doanh của Đông Lâm càng tăng thêm bị công kích. Người ở trong triều, thân bất do kỳ mà, muốn đứng trung lập hầu như không có khả năng.
Ở chính đường Nội các, Phương Tòng Triết qua tuổi sáu mươi rồi nhưng dung mạo vẫn tuấn nhã như trước. Nội các Thủ phụ nghe Ngô Đạo Nam, Lưu Sở Tiên bẩm báo lại vụ án làm rối kỉ cương thi hội trước, đôi lông mày sâu róm nhăn lại, nói:
Ngô Đạo Nam nói:
Phương Tòng Triết nhìn sách vấn tam tràng của Trương Nguyên, khen:
Ngô Đạo Nam nói:
Phương Tòng Triết hỏi:
Ngô Đạo Nam nói: