Vật lộn với cuộc sống mưu sinh, nhiều cuộc đấu đá dưới cái nắng vàng như thứ tình yêu tươi trẻ đầy bốc đồng của các nhân vật.Trước đây, Vệ Tiếu cảm thấy dù sao trên đời này vẫn còn chút đạo lý công bằng, nhưng về sau không biết do mình số đỏ hay giẫm nhầm phân chó, lại đi chọn cái công việc vệ sĩ này mà làm. Tuy lương bổng cũng được coi là đáng mơ ước, nhưng cái người cậu theo hầu thì thật không ra thể thống gì. Đã tính tình thiếu gia kênh kiệu thì thôi chưa bàn, lại còn lêu lổng du côn mới khổ.
Trong ấn tượng của cậu, Lưu Kình tuyệt đối là một thiếu gia đốn mạt tận cùng. Những gì cặn bã dơ bẩn, anh ta đều dính, những gì xấu xa tồi tệ, anh ta đều mang... Vệ Tiếu không thể ngờ có ngày vị thiếu gia hư hỏng ấy lại bước vào cuộc sống của mình một cách vi diệu như vậy. Để rồi qua từng tháng ngày gắn bó san sẻ, chiếc giường chia nửa, bát cháo chia phần, cùng nhau vượt bao phong ba bão táp, bao mưu hiểm nguy nan, tình cảm thương tiếc và ỷ lại đều hóa thành nỗi quyến luyến, vậy mà khi ngỡ rằng sắp chạm đến nhau, lại phải đối mặt với ly biệt.
Ba thời kỳ của nhân vật Lưu Kình cũng giống như ba giai đoạn của cuộc đời – giai đoạn thơ bé ngây ngô, trong sáng, lớn lên có sự vấp ngã đầu tiên, những giấc mơ tan vỡ và rồi giai đoạn trưởng thành khi đã biết chung sống cùng những nỗi đau. Một Lưu Kình lột xác làm lại cuộc đời, một Vệ Tiếu bù đắp tổn thương bằng tất thảy bao dung, ai cần đau đáu xã hội gian khó, ai cần bận tâm nhân sinh thăng trầm... Hai tính cách khác biệt, hai cuộc đời bất đồng, cuối cùng thành bù đắp lẫn nhau, dạy nhau về cách sống, dạy nhau về tình người, bình bình lặng lặng quan tâm chia sẻ.
Hạnh phúc nhỏ nhặt cũng chỉ như thế mà thôi,về những con người vượt qua giới hạn của bản thân, hoàn cảnh sống để tự đi tìm cho mình một con đường riêng dù không bằng phẳng.