Lạc Vào Thế Giới Sảng Văn Chết Não!

Chương 69: Huyết Sát Thuật.




Chương 69: Huyết Sát Thuật.

Huyết Sát Thuật là bài tẩy đặc trưng ở ma thú, thường thường thì lũ ma thú Tam Phẩm sẽ chắc chắn sở hữu con bài tẩy này. Dù vậy dạng đặc biệt có thể mang Huyết Sát Thuật sẵn ngay lúc Nhị Phẩm.

Nhị Phẩm thượng giai ma thú Cửu Kiếm Độc Chu biết dùng Huyết Sát Thuật. Ba kẻ Võ Sư lạnh gáy, bọn họ từng nghe qua trò đó nhưng chả ai gặp một lần! Bài tẩy của lũ ma thú cực kỳ nguy hiểm khi bị dồn ép.

Chúng lâm vào bước đường cùng thi triển Huyết Sát Thuật lấy hư tổn một phần phẩm cấp, tự đả thương bản thân nhằm giữ mạng. Giờ coi, sắc mặt A Ly không dễ chịu, loại chướng khí tỏa ra hơn chục lần.

Tầm chướng khí bao phủ vùng không gian này, không cành cây hay là con kiến thoát khỏi nó. Mấy tên Võ Sư chưa thể cố động thủ, vì dạng Huyết Sát Thuật con nhện dùng chưa rõ rốt cuộc là thứ nào.

Huyết Sát Thuật của ma thú muôn hình muôn dạng, vạn nhất kia nằm trong loại ai đấy động thủ liền c·hết thì sao? Mỗi con ma thú không có xíu nào giống nhau ở Huyết Sát Thuật, có cái rất yếu, cái kh·iếp sợ.

Trường hợp con Cửu Kiếm Độc Chu khiến bọn họ chần chừ chẳng dại dại đi t·ấn c·ông. Nguyễn Lạc: “Thứ tà đạo, mọe… Sắp c·hết buff bẩn…” Hắn ghét loại tình huống khốn nạn bấy giờ không nhịn nổi.

Đại khái truyện buff bẩn cho nhân vật chính còn đỡ, buff bẩn cho lũ quái hay đám nhân vật phụ bên phản diện khó chịu gấp đôi. Vì thốt buff bẩn kiểu vô lý đều đúng, ví dụ con Cửu Kiếm Độc Chu đấy.

Đột phá có tỉ lệ thất bại cao do nó bị bọn họ cản trở tiến hóa. Nó thử liều tiến hóa giây gần c·hết thì tiến hóa thành công. Lần thứ hai bị vội vàng, nó sắp c·hết bởi bọn họ khai thác điểm yếu lại lòi bài tẩy.

Nguyễn Lạc rất nản, hắn đơn giản là một thằng tạp dịch muốn dậy đi quét quét sân quảng trường. Từ từ thoải mái chậm chạp tìm các đóa Mê Hồn Hoa, Nguyễn Lạc cớ sao cứ liên tục vướng thứ chó má.

Kịch bản ma thú đột biến trong trận khảo nghiệm, ma thú tiến hóa.

Giờ đến tận con bài tẩy cuối cùng thuộc con Cửu Kiếm Độc Chu, nội tâm của hắn lầm bầm: “Khác quái gì chơi game đánh boss g·iết c·hết. Vừa quay mặt đi tự dưng thanh máu thứ hai hiện tại màn hình.”

Không khác chơi game đánh boss xong nó lòi ra phase 2 phase 3 tiếp tục đày đọa bọn họ. Cửu Kiếm Độc Chu vung năm chiếc chi còn đuối, bỗng bọc trong máu đỏ thẫm nó liền tùy ý vung tự do không khựng.



Chưa dừng ở bấy nhiêu, con Cửu Kiếm Độc Chu tăng tốc, từng đường từng đường kiếm vung xuống khoảng cách xa xôi tạo mấy đường cắt đỏ lõm xuống dài trên đất. Ba tên Võ Sư giật mắt, thân pháp tri triển.

Con Cửu Kiếm Độc Chu dùng năm chi yếu sức cuối cùng để chém mãi chém hoài, mấy đường kiếm cắt bằng máu chém đứt lìa thân cây! Dù thân cây tuyết tùng trăm tuổi lớn kh·iếp vẫn bị đứt gọn phát.

Ba tên Võ Sư hít sâu, tâm chấn kinh thứ uy lực đường Huyết Kiếm nó tung ra. Trúng thì tới pháp bảo thủ đều vô dụng, chẳng thể bảo vệ cả mạng bọn họ. Họ Lâm toát mồ hôi: “Kia… Nó xài gì… Quá uy lực.”

Lâm Phàm xuất thân làm nông, được dạy về ma thú là lớp ngoài sơ sơ chứ không ai dạy hắn ma thú có Huyết Sát Thuật. Lâm Phàm cất công đem Kim Thân Dị Hồn dò điểm yếu, ai ngờ nó còn trò nữa.

Lần này Lâm Phàm tiếp tục nhắm mắt niệm thầm, hai mắt hắn bừng sáng kim quang quan sát yếu điểm Cửu Kiếm Độc Chu. Đáng tiếc khi đã dùng lố, Lâm Phàm gánh chịu cơn đau thấu song đồng.

Mắt trái nhiễu máu, Lâm Phàm bị Nguyễn Lạc nhìn trúng. Có điều chỉ ngó ngó thôi, Nguyễn Lạc không chút thèm tò mò cho phiền. Họ Lâm thở phào và đầu đang khó mà tưởng tượng điểm yếu ma thú.

Chả thấy yếu điểm khai thác thì con Cửu Kiếm Độc Chu cứ vậy vung Huyết Kiếm g·iết bọn họ, chờ bọn họ sai lầm? Lâm Phàm thử coi coi, ráng phân tích tìm điểm yếu nó rồi Nguyễn Lạc thì đứng im.

Nguyễn Lạc lắc đầu, nhủ nhỏ đầy đủ A Ly nghe được: “Súc vật spam chiêu… Chơi game gặp thể loại này phải report c·hết cụ nó, bẩn ác?”

Bỗng chốc Nguyễn Lạc hồi tưởng tiền kiếp chơi game hay gặp thể loại spam đúng một chiêu đến cạn kiệt mana. Nguyễn Lạc cực kỳ cay đám chuyên spam chiêu, kỹ năng không có mà một nút thì giỏi.

A Ly hoàn toàn chẳng hiểu Nguyễn Lạc nói về cái gì. A Ly đạp đạp vào áo gọi: “Thôi thôi thôi thôi, ngớ ngẩn chi? Trốn mau! Bổn tiểu thư… Xem xét trong Linh Đan có pháp bảo truyền tống gì, bật chạy trốn!”

Nàng ló đầu né mắt Lâm Phàm ban nãy đã thấy Huyết Sát Thuật con Cửu Kiếm Độc Chu sử dụng. A Ly đưa nó vào loại tiêu hao. Dẫu gì đã dùng Huyết sát Thuật trước Tam Phẩm, Huyết Sát Thuật loại yếu.

Tuy nhiên nàng chắc chắn phần thắng của ba Võ Sư, một Võ Đồ thấp lắm. Giả sử Nguyễn Lạc chịu chiến đấu thì thắng. Chủ yếu lần ấy hắn một quyền g·iết Võ Sư bát tầng, Cửu Kiếm Độc Chu không thể đỡ.



Nhưng vấn đề xuất hiện ở đây, A Ly khẳng định Nguyễn Lạc chả biết rằng bản thân hắn rất mạnh, chưa đề cập vụ áp sát tiếp cận nó A Ly dứt khoát lựa đường chạy. Nguyễn Lạc xem Huyết Kiếm đầy trời.

Năm chi trước Cửu Kiếm Độc Chu vung bằng tốc độ tàn ảnh, đường Huyết Kiếm bay vụt tán loạn. Vài cái lao qua vị trí họ Lâm và hắn mà không nguy hiểm lắm, vô thức trốn kịp nên hắn không sợ sệt.

Đứng xem chiến đấu, Lâm Phàm phát giác đống tơ nhện vốn giăng ở khu vực đang chuyển sang màu đỏ. Lâm Phàm: “Hả… Chưa để ý từ.” Mở to mắt, Lâm Phàm kêu khản cổ gọi: “Cẩn thận đống tơ!”

Ba tên Võ Sư thì có hai tên chẳng kịp phản ứng, tơ nhện nhiễm máu chớp mắt quấn lấy bọn họ. Giữ chặt cả tay chân còn chi chít các loại gai nhọn li ti đâm vào da thịt, hai tên Võ Sư bị bịt miệng trói kín.

Tơ máu che tầm mắt bọn họ, hơi thở yếu dần rồi hai tên lâm vô trạng thái hôn mê do mấy giác quan chịu t·ê l·iệt. Cái vỏ kén phủ bởi tơ máu, đống tơ đưa hai chiếc kén treo lên cao giấu giếm khỏi đám khác.

Tên Võ Sư duy nhất sót lại run rẩy kh·iếp đảm tâm can nhìn con Cửu Kiếm Độc Chu. Chỉ khoảnh khắc sơ sót hai Võ Sư đấy trả giá tức thì.

Hóa ra Huyết Sát Thuật Cửu Kiếm Độc Chu không mỗi spam, lầm, chả mỗi một trò sử dụng. Nó cố ý che mù mắt bọn họ qua mấy vết cắt ấy, chậm chạp lan tỏa Huyết Sát Thuật vào đống tơ phủ khu vực.

Ba Võ Sư trừ đi hai, Nguyễn Lạc và Lâm Phàm bấy giờ trở thành nhân vật phụ giãy c·hết bị con Cửu Kiếm Độc Chu lườm! Lâm Phàm siết đôi quyền, đan dược ném vài viên sang Nguyễn Lạc và Võ Sư cuối.

Lâm Phàm nghiến răng: “Đó là thượng phẩm Liệu Thương Đan, trúng chiêu chỉ không chí tử liền phục hồi tốc độ cao. Xài tiết kiệm… Và hi… Hi vọng tông môn cử tiếp ứng cứu mạng. Không đều là mồi cho nó.”

Nguyễn Lạc chộp được bình đan dược bé xíu lắc lắc có cỡ hai viên ở trong. Xụ mặt, Nguyễn Lạc: “Chả trốn nổi màn đối diện đập nó, chịu chịu. Ai nấy tự giữ cái mạng. Khỏi chờ mong giúp kịp, báo trước.”

Tên Võ Sư cuối, Nguyễn Lạc lẫn Lâm Phàm đồng thời xông lên công kích con Cửu Kiếm Độc Chu. So hai kẻ biết võ nghệ, quyền rồi kiếm pháp thì Nguyễn Lạc thấy thì đấm đá, không có gì hoa mỹ.

Gớm con nhện, giờ đã nhiều chân hơn nên Nguyễn Lạc càng gớm. Cố trốn thoát tay kiếm vung, đẩy vội đẩy vàng nó xa xa bản thân Nguyễn Lạc. Hắn không hay biết bản thân bắt kịp tốc độ Cửu Kiếm Độc Chu.



Hai tên kia thì có Lâm Phàm để mắt chứ tên Võ Sư đang sợ kh·iếp chỉ giữ sức tập trung trốn thoát chiêu thức và đống tơ. Tơ máu sắp tóm, Nguyễn Lạc quay đầu về sau giật nát tơ máu: “Eo, dính, eo eo eo!”

Họ Lâm cầm pháp bảo song luân của Võ Sư đã b·ị b·ắt lẹ miễn cưỡng cắt tơ máu, Nguyễn Lạc giơ tay giật nát tơ máu. Lâm Phàm: “Đây…” Không thời gian nghĩ, Lâm Phàm lui bước trốn đống tơ khác.

A Ly trong áo Nguyễn Lạc đều ló đầu thấy được vài cảnh chiến đấu. Nàng suy tư: “Liệu có biện pháp… Dẫn dụ Nguyễn Lạc đi giơ quyền đấm Cửu Kiếm Độc Chu tốt tốt. Cao lắm hai phát là nó c·hết chắc!”

Nhị Phẩm thượng giai ma thú cũng khủng đó, nhưng Nguyễn Lạc xài một quyền đấm c·hết Võ Sư bát tầng! Cửu Kiếm Độc Chu ghê quá ư?

Thế là A Ly bắt đầu tính toán thận trọng, kéo kéo thời gian bao tên ở đây phải m·ất m·ạng? Có hai Võ Sư đi bụi sẵn! Càng kéo thì càng đuối. Chưa kể ngay từ lúc kẹt vụ việc, Nguyễn Lạc xử nó dư sức.

Nguyễn Lạc kéo thời gian, không biết bản thân mạnh cỡ gì gây ra c·ái c·hết cho đám kia. Ở đây lại có tên họ Lâm A Ly coi Nguyễn Lạc đứng trò chuyện kha khá cùng hắn, lỡ Lâm Phàm c·hết thì sao?

A Ly quyết định mau chóng khi ló đầu trông thấy tên Võ Sư cuối cùng bị tơ máu bắt. Hắn gào thét xin cứu bất lực, Lâm Phàm bất đắc dĩ vội vàng quay mặt đi. Nguyễn Lạc thì giả vờ không có việc xảy ra.

Vờn nhau đến bao giờ? A Ly nhảy khỏi áo Nguyễn Lạc lộ diện trước cả Cửu Kiếm Độc Chu và Lâm Phàm! Nàng vẫy đuôi: “Giỏi cố qua bắt thử bổn tiểu thư nha! Không muốn thịt ta tiến giai Tam Phẩm?”

Nguyễn Lạc thót tim, A Ly điên điên khùng khùng nhảy khỏi áo hắn lẹ thu hút đống mắt con Cửu Kiếm Độc Chu. Lâm Phàm: “Linh Hồ? Giấu Linh Hồ ở áo? Ta… Ta không phát hiện từng ấy thời gian?”

Con Cửu Kiếm Độc Chu rồ lên thèm thuồng xông thẳng vị trí tiểu hồ ly yếu đuối. Nó vận dụng toàn bộ tơ bắt A Ly chỉ vào cái chớp mắt, đúng giây phút áp sát A Ly thì nó không cảm giác được phần chi kiếm.

Nguyễn Lạc giống dịch chuyển tức thời một tay ôm lấy A Ly, tay còn lại đang bóp vỡ lớp giáp xác chi kiếm con nhện, đỏ Huyết Sát Thuật hòa chất nhờn máu ma thú văng tung tóe tạo cơn mưa ngắn ngủi.

Hắn lạnh lùng giận dữ trừng con Cửu Kiếm Độc Chu, tay cũng ra sức giật xuống, một lúc ba chi Cửu Kiếm Độc Chu bị Nguyễn Lạc rút khỏi thân nó. Con Cửu Kiếm Độc Chu loạng choạng lui bước, ré đau tai.

Đau đớn dồn lên não bộ, Cửu Kiếm Độc Chu đối diện t·ử v·ong khiến bản năng nó chỉ muốn chạy trốn. A Ly ở vòng tay Nguyễn Lạc sợ xíu xiu: “Ây, cặp mắt đó giống lần trước. Hắn… Có chút đáng sợ thật.”

Lâm Phàm đứng há hốc mồm không tài nào ngậm vào, đôi mắt đều trừng mỗi tội chả giống Nguyễn Lạc, mắt Lâm Phàm trừng lồi ra kìa.