Chương 13: Hội bàn.
Lúc Nguyễn Lạc đầu đau nhức tìm biện pháp kiếm bạc vì không thích c·hết đói, mấy khu vực tá túc tạm trên Lang Vân Sơn đều chật. Mặt mày tông chủ Thiên Lang Tông chẳng dễ chịu vì phải mời đủ người.
Đây là chuyện liên quan cả Hỏa Quốc, hắn hoàn toàn không thích đi mời triều đình, yết kiến triều đình nhưng vẫn bắt buộc. Chớp mắt tầm vài ngày là núi đông đúc, tông chủ đang tính toán hội bàn.
Chắc chắn phải thẳng thắn thông báo trực tiếp, cho thiên hạ rõ rằng Huyết Ma Môn lấy Mê Hồn Hoa, chưa rõ mục đích cơ mà chúng khá đe dọa Hỏa Quốc, đe dọa các tông môn, môn phái vân vân.
Dương Minh Nhật theo lệnh tông chủ và các trưởng lão nên sẵn sàng làm chứng, tiết lộ sao gặp Ma Vũ, sao tìm thấy đường thoát. Về đấy, hắn vô thức nhớ lẫn tự trách c·ái c·hết của Nguyễn Lạc.
Tô Trúc Như vẫn bình thản, tâm trạng này phải có trước lúc báo tin chính thức tới thiên hạ. Đa số tông môn, môn phái suy đoán có vẻ quá vớ vẩn, chủ yếu không ai ngờ việc Mê Hồn Hoa mọc rồi.
Thời điểm Mê Hồn Hoa gần nhất được tìm thấy với tiêu hủy tại Hỏa Quốc là ba mươi năm trước. Thời gian này đối tu luyện giả thì chả mấy lâu, đối dạng lão quái sống lâu so con rùa liền tựa chớp mắt.
Ba chục năm với đám tông chủ, thái trưởng lão còn không bằng các dịp bọn họ bế quan tu luyện. Bấy giờ mọi người đều được báo đến diễn võ trường thuộc Thiên Lang Tông chính thức mở hội bàn.
Diễn võ trường là chỗ thường so tài, khoe đệ tử các kiểu nhưng bữa nay khác biệt. Không ai suy tưởng sắp có so tài, đơn giản triều đình cử Tiêu Tướng Quân qua đây nói lên chút mức độ quan trọng cỡ gì.
Tiêu Tướng Quân, Tiêu Bá Nhiên khoanh tay ngồi trên ghế gỗ ngàn năm, đầu óc hắn lại không tập trung quá vào vấn đề sắp nghe. Vì cách thời gian ngắn trước con trai trưởng hắn bị trục xuất.
Tiêu Bá Nhiên hối hận đuổi nhi tử khỏi gia tộc, nghiến răng bực bội.
Chưa kịp bày tỏ bức xúc đối việc hộ vệ công chúa Kim Quốc phế tu vi con trai hắn, hậu vệ đó dám đánh liệt nhi tử Tiêu Tướng Quân. Khiến xém nữa Tiêu Bá Nhiên tức nước vỡ bờ ngay ở đấy giải quyết.
Hỏa Hoàng nhân nhượng Kim Quốc vì theo nhân chứng chính là nhi tử hắn lỗ mãng, thiếu tôn trọng đến công chúa. Hôn sự đã hủy, tất nhiên cách biệt giữa công chúa Kim Quốc và nhi tử hắn kha khá xa.
Lý do đấy, Tiêu Tướng Quân nhượng bộ, chạy chữa kết thúc thì phía Kim Quốc biết còn không thể hài lòng. Kim Quốc đòi xét xử, đòi lấy điểm công đạo giúp cho công chúa được sủng ái nhất Kim Quốc.
Tiếp tục lần thứ hai Hỏa Hoàng nhượng bộ Kim Quốc, giao xuống là Tiêu Tướng Quân trục xuất hài tử, đày xuống làm thường dân thấp kém. Sức ép nặng nề, ảnh hưởng gia tộc quá lớn buộc hắn gật đầu.
Trục xuất hài tử, Tiêu Bá Nhiên dần bất mãn triều đình, thù hận Kim Quốc lòng dạ hiểm ác. Theo lời hài tử trước lúc bước chân khỏi gia tộc, hắn biết hài tử không gây chuyện lố đối công chúa Kim Quốc.
Giờ thậm chí trôi qua chưa lâu, Hỏa Hoàng giao trọng trách đi Lang Vân Sơn lo hội bàn Thiên Lang Tông, Tiêu Bá Nhiên ấp ủ lửa giận ở đáy lòng. Tiêu Khiết chắp tay: “Đại ca cần nguôi giận, chúng ta đi.”
Tiêu Khiết chân mày rộng, đáng người gầy ốm cứ ngỡ thiếu ăn, đây là tam đệ của Tiêu Bá Nhiên. Tiêu Bá Nhiên khoát tay: “Hừ… Đi, đi xem? Ta tò mò rốt cuộc đám người này bày trò vớ vẩn gì từ hội bàn.”
Hai người họ mở cửa bắt đầu bay chậm rãi đến diễn võ trường. Thiên Lang Tông thông báo toàn bộ khách, mỗi phòng đều có cao thủ đạp không bay lên, dùng pháp bảo bay lên. Bọn họ ngó mấy người khác.
Được để mắt nhiều nhất hiển nhiên là Tiêu Tướng Quân, còn lại đấu đá âm thầm là các tông môn thù ghét lẫn nhau. Bọn họ đáp tại diễn võ trường, thu liễm khí thế vì đông người khét tiếng vốn góp mặt.
Mấy tông chủ tông môn, môn phái be bé chẳng đạt tầm trung ráng kiềm cả tiếng thở. Lúc đông đủ, toàn bộ ai góp mặt đảo mắt xa xa.
Ánh mắt đặt vào vị trưởng lão tu vi cao thâm xuất hiện giữa không trung. Tông môn be bé thì xem sơ và mượn cơ hội vàng ngọc mau mau liếc tòa cung điện bằng lục bảo bay lơ lửng ngay trên đầu.
Tòa cung điện hào nhoáng nguy nga và đồ sộ, dưới ánh sáng soi rọi càng giúp tòa cung điện đẹp lộng lẫy. Các nữ đệ tử dưới kia cực kỳ hâm mộ, mong dịp một lần đặt chân vào tòa cung điện lục bảo đó.
Đại Trưởng Lão Thiên Lang Tông đáp xuống ngay diễn võ trường, chịu vô số đôi mắt chú ý. Đứng trên sân đấu, Đại Trưởng Lão hé miệng rất bình thản nhưng âm thanh ép tông môn thấp cổ bé họng run.
Trước tiên Đại Trưởng Lão mở lời: “Tại hạ Đại Trưởng Lão Thiên Lang Tông… Quách Phú Hiên, thật sự cảm kích chư vị chịu khó đến đây dự hội bàn. Nay tại hạ mạn phép không đưa đệ tử vào sân so tài.”
Đôi mắt nhíu chặt, Đại Trưởng Lão thốt: “Mục đích hội bàn lần này là để thông báo toàn thiên hạ việc quan trọng liên quan Hỏa Quốc. Tất nhiên ngoại trừ bấy giờ chỉ đe dọa Hỏa Quốc. Có thể vài quốc khác.”
Một đám trưởng lão của Thiên Lang Tông thì ngồi chốn sảnh điện lục bảo cùng với tông chủ xem xét qua pháp bảo. Diễn võ trường nổi cả sóng to gió lớn âm thầm, không ai kêu nhưng trong lòng trái ngược.
Nhiều người lập tức nghĩ quả nhiên vấn đề rắc rối, phức tạp. Nguyên lai liên quan Hỏa Quốc mới chủ động yết kiến triều đình. Việc gì mất quyền lợi triều đình, động chạm triều đình, họ mở mấy câu hỏi khác.
Tiêu Tướng Quân và tam đệ Tiêu Khiết khẽ cân nhắc, không lắm vấn đề khiến động chạm Hỏa Quốc. Đại trưởng lão gọi: “Mê Hồn Hoa…”
Gọi tên đóa hoa nhỏ thôi mà toàn bộ người trong diễn võ trường im bặt. Sắc mặt mấy tông chủ, trưởng lão tông môn lớn kia giật cái, chả thua các tông môn thấp bé. Ba chữ dọa luôn Tiêu Tướng Quân.
Tiêu Tướng Quân siết tay: “Đại trưởng lão Thiên Lang Tông, các hạ có biết bản thân vừa mở miệng ba chữ Ngũ Quốc e ngại. Mời trình bày.”
Sự việc nghiêm trọng, ba chữ Mê Hồn Hoa không thể lấy đùa giỡn.
Tiêu Tướng Quân ý là giả sử chuyện liên quan Mê Hồn Hoa là trò đùa thì hậu quả ập vào đầu Thiên Lang Tông. Mấy tông môn lớn hùa theo gấp, mấy tông chủ dồn lời ý là Đại Trưởng Lão hãy dừng đùa giỡn.
Đại Trưởng Lão Thiên Lang Tông bình thản: “Chư vị, tại hạ chẳng đem thứ này làm trò đùa, sự việc đệ tử Dương Minh Nhật m·ất t·ích chắc là thiên hạ đồn đoán qua. Đây là sự thật, hắn bị ma môn giữ.”
Đúng là thiên hạ đa số biết đệ tử Thiên Lang Tông dốc lòng bồi dưỡng m·ất t·ích, vì mấy ngày Thiên Lang Tông tản ra đi kiếm dữ dội.
Tiêu Bá Nhiên càng tức giận nhủ: “Ma môn lại cả gan sử dụng Mê Hồn Hoa? Bất khả thi… Trừ khi bọn chúng lấy được thứ gì tốt có thể áp chế…”
Trực tiếp thu hoạch Mê Hồn Hoa là tìm c·hết, đi vào khu vực Mê Hồn Hoa lan tỏa linh lực cũng đồng nghĩa c·hết không kịp giãy. Hắn đứng chần chừ, tam đệ Tiêu Khiết mặt còn khó giữ lấy bình tĩnh.
Đại Trưởng Lão Thiên Lang Tông: “Đệ tử Dương Minh Nhật nghe lời thú nhận từ tên ma môn. Là bọn chúng đem trận pháp thu Mê Hồn Hoa, thậm chí đệ tử Tô Trúc Như, Ngoại Môn Trưởng Lão còn biết.”
Lắc đầu u sầu, Đại Trưởng Lão: “Ngoại Môn Trưởng Lão hi sinh thân mình giúp đệ tử chạy khỏi núi, đưa tin tức trở lại tông môn. Này rất đảm bảo là chính xác. Tấm danh bài ghi Ngoại Môn Trưởng Lão vỡ.”
Đám người ai tin sái cổ thì tin, ai chưa kịp tin thì tìm đủ lý do trong đầu trốn thoát sự thật, đưa đôi ý nghi hoặc thông tin cung cấp. Vì vậy, Đại Trưởng Lão phải gọi Tô Trúc Như bước đến đó làm chứng.
Chưa chấm dứt, Dương Minh Nhật cũng bị gọi lên làm chứng, xác thực thông tin cần thiết. Rốt cuộc ai rồi vẫn tin, bắt buộc phải tin! Tông môn hay triều đình tựa tựa nhau, đau đầu do sắp gặp họa.
Hạo Khí Tông tông chủ thốt: “Huyết Ma Môn thu hoạch thành công Mê Hồn Hoa! Cách không lâu ta nghe vài lời đồn các tên đệ tử xuất thân Huyết Ma Môn tham gia bí cảnh chỉ cầm duy nhất một bản…”
Do dự thoáng, Hạo Khí Tông tông chủ: “Tàn trận đồ rời khỏi bí cảnh.”
Toàn bộ người trong diễn võ trường hiểu thấu bằng chiêu trò gì đám tạp chủng ma môn biết thu hoạch Mê Hồn Hoa. Đại Trưởng Lão hấp tấp vuốt râu: “Khả năng cao chúng cầm tàn trận đồ thời thượng cổ.”
Chỉ thời thượng cổ đỉnh tu luyện giới mới có trận đồ thu hoạch Mê Hồn Hoa. Đám người khổ não, lũ Huyết Ma Môn kia rớ gì chả rớ lại chạm tay vào Mê Hồn Hoa, biết đâu đầu óc gặp vấn đề, đòi c·hết.
Mặc kệ bọn chúng sử dụng được Mê Hồn Hoa hay chăng, động đến Mê Hồn Hoa là động vào Hỏa Quốc, qua quốc gia nào thì b·ị t·ruy s·át ngay quốc gia ấy liền. Ma Vũ với Môn Chủ Huyết Ma Môn sao đỡ!
Ma Vũ mới Võ Vương đệ bát tầng, Môn Chủ Huyết Ma Môn đạt Võ Hoàng đệ tam tầng. Bị t·ruy s·át từ bao cao thủ triều đình tông môn, Võ Hoàng hay Võ Vương nhiều giống chó chạy ngoài đồng, sao đỡ!
Thực tế, Huyết Ma Môn không thu được Mê Hồn Hoa vẫn gặp trúng tai họa ập đầu. Thiên Lang Tông lên núi kiểm tra không tìm thấy đóa Mê Hồn Hoa nào thì biết chắc Huyết Ma Môn thu hoạch mất.
Huyết Ma Môn tổn thất bao nhiêu đệ tử tu vi cao rồi chẳng thu nổi đóa nào. Lụm mấy cái đồ quý trong nhẫn Ngoại Môn Trưởng Lão là không bù đắp nổi, bọn họ còn gấp gáp dọn môn phái trốn khỏi đây.
Đưa đệ tử rời Hỏa Quốc, chỉ rời Hỏa Quốc bọn họ mới kiếm nổi con đường sống mong manh. Môn Chủ Huyết Ma Môn tức điên đập tới Ma Vũ quỳ thảm thiết cầu tha mạng. Ma Vũ nuốt bụng uất ức.
Trận pháp xảy ra vấn đề hơn chục tên đệ tử toi mạng, Mê Hồn Hoa phía sâu bên trong hang động tự dưng biến mất. Ma Vũ nói lý kiểu gì? Chỉ cố tự giải thích là trận pháp xảy ra bất trắc hủy hết hoa.
Chính đạo lo sợ, tà phái Huyết Ma Môn cũng lo sợ, đám này sợ Mê Hồn Hoa, đám khác sợ chịu vây g·iết. Tất cả đâu biết rằng thứ tất cả ngại đang nằm trong tay thằng điên một mạch còn chưa khai.
Nguyễn Lạc khóc ròng ở đáy lòng, tay bận cuốn cuốn làm thêm gậy mới. Mặt Nguyễn Lạc khổ sở nói: “Mỗi… Mỗi ba đóa cuối cùng…”