Chương 56: Thập Vực
Sora sau khi ném Paimon sang một bên thì chạy tới hỏi thăm Lumine: "Lumine, em cảm thấy trong người mình như nào?"
Lumine mỉm cười lắc đầu: "Không sao, em cảm thấy mình trở nên mạnh hơn nhiều rồi"
Paimon loạng choạng bay tới: "Mà kì lạ thật đó, tại sao Lumine lại giác tỉnh Cung Mệnh nhỉ?"
Dvalin: "Đúng vậy! Điều này quá kì lạ đi"
Yue dạng loli thì đứng bên cạnh Sora mà chẳng hiểu gì về cuộc trò chuyện, mọi người nói gì thế nhỉ? Nghe chẳng hiểu gì luôn...
Lumine như nhớ được điều gì đó nên nhìn về phía Sora nói: "Hay là do món ăn của anh làm nhỉ!?"
Sora: "?"
"...Món anh làm?"
Bộ có vụ đó nữa hả?
Paimon đập hai tay vào nhau Ồ lên một tiếng: "Nói mới nhớ! Paimon sau khi ăn xong món Udon do Sora làm thì trong người Paimon cảm thấy thoải mái và khoẻ khoắn hơn nhiều"
Yue: "Tuy em không hiểu mọi người nói gì nhưng lời Paimon nói là thật đó ạ"
"Trong người em lúc này như chỉ muốn đấm nát cái gì đó để thoả mãn mình thôi"
Sora nghe thế thì ngăn cản: "Đừng đừng, chừng nào về thì ta làm một cái bao cát cho mà đánh"
Dvalin: "Điều mà họ nói là thật chứ Phu Quân?"
Sora: "Anh cũng chẳng biết nữa, hình như trong nồi còn đủ cho một người ăn"
"Không ngại thì mút ra ăn thử rồi cho ý kiến đi Dvalin, cũng sẵn tiện anh cũng phải đổi cái bảng tên quán luôn"
Liyue, Dốc Phi Vân.
Lúc này, những người dân ở đây đi ngang qua cái Quán Đồ Lưu Niệm thì không khỏi liếc mắt nhìn hai bóng dáng một lớn một nhỏ đang nói ầm ĩ.
Hai kẻ này đang làm cái quái gì mà ồn quá vậy!
Sora đang viết tên quán lên tấm bảng thì không quên mở miệng nhắc nhở: "Này nha Paimon, cô giữ cái cầu thang cho cẩn thận đó! Tôi có mệnh hệ gì sau cú té thì cô là người ăn cho hết đó nha!"
"Tôi tin tưởng cô lắm nên mới giao việc này cho đó"
Paimon chống nạnh cười đắc ý: "Hehe, yên tâm đi! Việc này là Paimon giỏi lắm đó"
Vừa lúc cô nàng thả hai tay của mình ra để chống nạnh thì cái cầu thang bằng gỗ do Sora làm đã bắt đầu rung lắc dữ dội.
Sora: "Cô làm cái gì thế!? Giữ vào nhanh tôi té mất!"
Paimon nghe thế thì giật mình giữ lại: "Hì hì, Paimon...xin lỗi"
Sora: "..."
Nước đi nhờ Paimon không hổ là nước đi sai lầm và mang tính tự hủy cao mà!
Sora tức giận liếc Paimon một cái nhưng cũng quay lại công việc chính của mình.
Cậu lấy bút chấm mực 3 lần rồi viết lên cái tấm bảng, cậu nắn nót từng li từng tí từng chữ một như một nghệ nhân vậy.
Paimon đứng dưới nhìn lên thì hả miệng đầy ngạc nhiên: "Paimon công nhận chữ cậu đẹp thật đó"
Sora bình tĩnh nói: "Tất nhiên, vì tôi từng là một học sinh ba tốt mà nên việc này cứ gọi là bình thường"
Ngoài bình tĩnh là thế nhưng bên trong cậu thì đang đắc ý vô cùng.
Hehe, mắm thúi Paimon thấy được sự lợi hại của Sora tôi chưa!
Sau 2 phút nắn nót từng chữ một thì cuối cùng cậu cũng viết xong cái tên Quán Ăn Teyvat của mình.
Sora leo xuống cầu thang: "Xong, tầm 1-2 ngày là có thể khai trương được rồi"
Paimon: "Nhưng mà vậy có phải là hơi nhanh quá không?"
"Chưa kể chúng ta còn chưa có Menu và quan trọng hơn là không có người làm nữa"
Sora: "Cái này sao? Cô cứ yên tâm, tôi đã tính toán hết rồi"
Paimon nghi hoặc: "Tính toán?"
Sora bóp nhẹ mặt Paimon: "Đúng vậy! Chuyện Menu thì tôi làm rẹt rẹt á mà, còn về việc tìm người làm thì bây giờ chúng ta đi đi"
"Dù gì mới có 2 giờ chiều mà"
Paimon hai mắt sáng rực lên: "Vậy chúng ta đi luôn đi"
Sora: "Ừm, chờ tí"
Cậu thu lại cái cầu thang của mình rồi cậu mở hé cửa quán để thò đầu vào nói với Lumine.
Sora: "Lumine, anh với Paimon đi tuyển nhân viên tí rồi về nhà!"
Lumine đang trong bếp thì ló đầu ra: "Ừm, được thôi! Đi nhanh rồi về sớm nha, bởi vì em và con thằn lằn sẽ có một bất ngờ dành riêng cho anh đó"
Dvalin: "Cô ngừng gọi tôi là thằn lằn đi được không?"
Sora: "?"
Bất ngờ!? Không lẽ là...
Trong đầu cậu không khỏi hiện lên hình ảnh tưởng tượng việc cậu được Lumine với Dvalin mặc đồ hầu gái tiếp đón cậu và cất một tiếng gọi chủ nhân.
Lumine(tưởng tượng): "Mừng chủ nhân về nhà, ngài đã làm việc vất vả rồi"
Dvalin(tưởng tượng): "Vậy nên ngài muốn đi tắm trước hay ăn tối trước hoặc là..."
Tự não bổ mình tới đây thôi thì máu mũi của cậu đã chảy xuống rồi.
Sora đưa ngón tay cái lên: "Yên tâm, anh, Sora đây sẽ về sớm nhất có thể"
Nói xong thì cậu đóng cửa cái rầm rồi kéo Paimon phóng đi trước cái biểu cảm mộng bức của cô nàng.
Sao Sora hứng khởi thế nhỉ? Với lại...vì sao máu mũi cậu ta chảy vậy?
...
Snezhnaya.
Lúc này có một tên lính Fatui xuất hiện ra từ trong bóng tối.
Hắn tay ngay lập tức quỳ một gối xuống trước bóng lưng của một người phụ nữ đứng trước mặt hắn.
Lính Fatui: "Thưa ngài Signora, việc ngài nói tôi đã điều tra xong rồi"
Signora quay lại nhìn hắn: "Nói đi"
Lính Fatui: "Thưa ngài, cái tên Phong Thần mà ngài nói đã đi tới Liyue cùng với Nhà Lữ Hành rồi ạ"
Signora nhíu mày, đi tới Liyue? Không biết hắn ta định làm gì vậy nhỉ?
Nhưng khi cô nhớ lại cái cảnh mà tên Phong Thần đó đánh vào mông cô thì cô không khỏi cắn răng tức giận tới nỗi đỏ hết má mình.
Cái tên Phong Thần biến thái đó! Ta nhất định sẽ cho ngươi biết thế nào là đau đớn khi chúng ta gặp nhau!
Signora thở một hơi dài để lấy lại bình tĩnh: "Ta biết rồi, còn về việc Ngân Hàng Bắc Quốc bị trộm thì đám lính Fatui các ngươi đã tìm được hai kẻ kia chưa?"
Lính Fatui lắc đầu: "Thưa ngài là không ạ, bọn tôi đã điều động toàn bộ nhân lực để lục soát mọi nơi trong Liyue mà chẳng tìm ra được hai kẻ kì dị đó"
Signora: "Vậy còn tên Childe kia thì sao?"
Lính Fatui: "Ngài Childe thì sau khi tỉnh lại thì ngài ấy cứ liên tục chạy đi tìm kiếm cái kẻ ủi mình không ngừng"
Signora lắc đầu ngán ngẩm: "Cái tên Childe này, đường đường là quan chấp hành mà lại bị tên Jotaro gì đó ủi cho b·ất t·ỉnh nhân sự"
"Đúng thật là mất mặt làm sao...được rồi, ngươi có thể lui rồi đó"
Lính Fatui: "Vâng!"
Ngay lập tức, tên lính Fatui biến mất vào trong bóng tối.
Signora liếc mắt nhìn sang cửa sổ gần đó, thở dài nói: "Phải lấy được Gnosis của tên Phong Thần đó càng nhanh càng tốt mới được"
...
Vực Sâu.
Tại một căn phòng toàn màu trắng của phòng thí nghiệm.
Đây là căn phòng dành cho những kẻ đã được Vực Sâu Hoá thành công mà không có gặp trở ngại nào.
Lúc này, trong căn phòng trắng đó có 10 kẻ đã tụ tập đầy đủ.
10 kẻ này chính là 10 kẻ được Giáo Đồ mang về.
Két...
Đột nhiên cánh cửa được mở ra.
Giáo Đồ bước vào với một nụ cười trên môi: "Chào các ngươi"
10 kẻ: "Chào ngài!"
Thấy người vừa bước vào là kẻ đã lãnh đạo cuộc thí nghiệm lên người họ thì 10 kẻ đó đồng loạt quỳ xuống và cất giọng.
Giáo Đồ: "Ta không dài dòng nữa, chắc các ngươi cũng biết vì sao ta lại chọn các ngươi rồi chứ?"
Một kẻ cao to ngẩn đầu lên nói: "Vì ngài muốn bọn tôi đi hủy diệt 7 cái quốc gia kia và trung thành tuyệt đối với Vương Tử Điện Hạ đúng không ạ?"
Giáo Đồ: "Haha rất tốt, đúng vậy! Ta muốn các ngươi dùng cả mạng sống và giá trị của mình để dâng hiến cái đại lục này cho ngài ấy"
Một cô gái hỏi: "Vậy, bây giờ chúng ta đi sao?"
Giáo Đồ nghe thế thì lắc đầu: "Không không, các ngươi mới Vực Sâu Hoá thành công chưa bao lâu vì thế còn rất yếu"
"Chờ một đoạn thời gian đi, chừng nào ta ra lệnh cho kẻ nào hành động thì hành động"
"Với lại, từ nay về sau 10 kẻ các ngươi sẽ là Thập Vực, những kẻ mang đến hỗn loạn và hủy diệt!"