Chương 55: Giác tỉnh Cung Mệnh
Cậu thắc mắc Yue sẽ ăn như thế nào trong khi đang ở dạng mèo thì làm quái gì cầm đũa lên mà gắp.
Yue: "Woa! Ngon quá đi mất"
Lumine xoa đầu Yue: "Ngon thì ăn nhiều vào cho mau lớn hehe"
Sora: "!?"
Trước mặt cậu là cảnh tượng Lumine đang xoa đầu một cô bé loli có màu tóc trắng dài cùng với đôi tai mèo trên đầu.
Sao Lumine không có ngạc nhiên khi thấy dạng người của Yue nhỉ?
Sora: "Ủa Yue, em biến thành dạng người rồi à? Mà cái trang phục giống Lumine đó của em lấy đâu ra vậy?"
"Với lại Lumine nè, sao em không ngạc nhiên khi thấy cô bé hoá hình thế?"
Lumine mỉm cười nhìn cậu nói: "Ai nói em không ngạc nhiên chứ, lúc đưa em ấy vào phòng tắm thì Yue đã vô tình hoá hình"
"Còn bộ quần áo Yue mặc thì là một bộ em cất trong cái túi mình để dự trữ á mà"
Sora: "Ồ! Thì ra mọi việc là thế!"
Cậu nhẹ đưa mắt về cô nàng đang ở bên trái mình đang ăn ngấu nghiến cái món Udon mà cậu nấu.
Cô nàng này ăn như bị bỏ đói cả 1 ngày vậy...
Cậu nhìn xuống cái tô Udon của mình, thử xem coi!
Cậu dùng đũa gắp lên một sợi bỏ vào miệng mình.
Sora: "!!??"
Ôi mẹ ơi!! Sao ngon quá vậy!!!
Cậu đã thầm rơi lệ, chỉ ăn có một sợi thôi mà đã khiến cậu như lạc một thế giới toàn Udon vậy, mùi thơm bát ngát!
Cậu liên tục gắp mọi thứ từ sợi Udon, rong biển và tới cả cái thịt cá bỏ hết vào cái miệng của mình mà nhai.
Cái kỹ năng [Nấu Nướng Của Souma] đúng là đẳng cấp mà!
Sau 10 phút.
Paimon vỗ cái bụng to của mình, nói với giọng thoả mãn: "Ngon quá, Paimon đã no căng bụng rồi"
Sora cũng xoa cái bụng của mình, ợ một cái rồi nói: "Ừm ừm, no tới nổi nhìn tôi giờ chẳng khác gì đang mang bầu cả"
Lumine: "Em no rồi nhỉ Yue?"
Yue gật đầu với một nụ cười rạng rỡ: "Vâng! Phải công nhận là chủ nhân nấu ăn đỉnh thật!"
"Với lại...em nghĩ mình sẽ ở dạng người luôn, em thấy cái dạng này đa dụng quá!"
Lumine mỉm cười gật đầu: "Ừm ừm, chị cũng nghĩ vậy"
"Mà nè...Sora"
Sora đáp lại một giọng lười biếng: "Hửm? Gì vậy Lumine?"
Lumine vẫn duy trì cái nụ cười hỏi tiếp: "Anh đã suy nghĩ ra câu trả lời cho Amber chưa?"
Sora: "?"
Nghe thế thì bật dậy khỏi ghế, con mẹ nó! Mình quên mất cái vụ này luôn!
Oh shit, mình phải nghĩ ra câu trả lời gì đây! Trời ơi!!!
Thấy cậu đau đầu nhức óc để suy nghĩ thì Lumine khẽ thở dài một hơi.
Lumine: "Em chẳng thấy phiền nếu anh được nhiều cô gái tốt như Amber thích đâu, dù gì em cũng chẳng có ý định độc chiếm anh làm của riêng mình"
Sora nghe vậy thì đơ người: "...Hả?"
Lumine: "Như em đã nói, Amber là một cô gái tốt, em cũng không muốn nhìn một cô gái tốt như vậy bị tổn thương đâu"
Sora: "Nhưng...nhưng mà..."
Lumine đánh gãy lời nói của cậu: "Dù gì lúc đầu ngoài em ra anh còn được một con thằn lằn biết bay đem lòng yêu thương anh sao?"
"Tuy có đôi chút luôn khó chịu trước con thằn lằn đó nhưng em vẫn dành một sự tôn trọng nhất định đối với kẻ đó mà nên chẳng sao cả, chỉ cần trong tim anh có em là được rồi"
Nói xong câu đó, cô lao tới ôm trầm lấy cậu.
Sora: "..."
Lumine hướng đôi mắt của mình nhìn thẳng vào mắt cậu trong khi vẫn còn ôm cậu, cô nở một nụ cười rất tươi: "Dù gì ở thế giới của em cho phép cưới nhiều vợ mà"
Sora: "!?"
Hả?
Á đù...thế giới của Lumine...cho...cưới nhiều vợ?
Cái con mẹ nó đang cảm động vậy mà...bộ truyện quỷ này không có một thứ gì đó gọi là sự bình thường nào sao!
Rầm...
Sora: "?"
Lumine: "?"
Paimon: "?"
Yue: "Ăn trộm hả?"
Cả 4 nhìn về phía bóng dáng đã đạp cửa quán của cậu và đang tiến vào trong.
Bóng dáng đó là của một thiếu nữ với mái tóc và một bộ váy có cùng một màu ngọc bích, trên đầu là có một cặp sừng rồng.
Khỏi cần phải đoán, đó là Dvalin thân quyến của kẻ chuyên đi uống rượu không trả tiền, Phong Thần Barbatos.
Dvalin che miệng: "Fufu, không ngờ những lời cô nói đúng thiệt là khiến tôi cảm động đó nha Lumi-chan"
Lumine vẫn nở nụ cười đáp lại: "Thằn lằn cô nghe hết rồi?"
Dvalin: "Fufufu, không sót một chữ nào luôn"
Vào thời khắc Lumine định móc ra thanh Thiên Không Kiêu Ngạo để xử lý Dvalin thì bỗng nhiên cả cơ thể của Lumine phát ra một màu ánh sáng lục nhạt.
Paimon: "Lumine trang trí đèn trên người hả?"
Yue: "Không hiểu sao, em cảm nhận được một luồng sức mạnh sắp giác tỉnh trong người chị ấy"
Lumine nhìn đôi tay mình đang phát sáng nói: "Cái...cái gì đây?"
Dvalin trợn tròn mắt nhìn lấy khắp thân của Lumine: "Không lẽ..."
Sora: "Đừng nói là..."
Cung Mệnh giác tỉnh!!
Không thể để Lumine giác tỉnh ở trong này được, nát quán mất!
Không chần chừ, cậu ngay lập tức lấy ra cái Cánh Cửa Thần Kì đặt xuống trước mặt.
Sora: "Lumine, nhanh vào đây lẹ lên!"
Lumine có chút không hiểu việc cậu đang làm nhưng cô vẫn chạy tới bước qua cái Cánh Cửa Thần Kì.
Mondstadt, Bờ Biển Falcon.
Dưới vách núi.
Lumine"..."
"Cho hỏi tí được không?"
Sora: "Em hỏi đi!"
Lumine: "Tại sao em lại đứng gần mép bờ biển...với lại...tại sao mấy người lại đứng cách xa em thế?"
Chỗ đứng hiện tại của cả bọn là Lumine đứng gần mép bở biển, các con sóng nhỏ từ biển cứ vỗ vào chân cô không ngừng, may mà cô đã lấy tất và giày ra.
Còn chỗ đứng hiện tại của Sora, Paimon, Yue và Dvalin là cách Lumine khoảng 20 mét trên bãi cát vàng.
Dvalin: "Chúng tôi phải làm thế, vì cô đang sắp giác tỉnh Cung Mệnh của mình rồi!"
Lumine: "Cung Mệnh?"
Sora: "Em cứ hiểu là em sắp được buff sức mạnh đó mà"
Lumine: "?"
Đột nhiên, một luồng gió lớn bắt đầu ập tới như vũ bão, mạnh tới nỗi khiến những cây cối, hoa hoẹ bắt đầu lay chuyển liên tục không ngừng.
Những động vật và kể cả các con Hilichurl gần đó cũng phải nhao nháo chạy trốn.
Yue ôm chặt lấy cậu: "Gió mạnh quá!"
Paimon nắm chặt tóc cậu:"Paimon sắp bị thổi bay rồi!"
Sora: "Sao lúc nào cô cũng phải nắm tóc tôi thế? Bộ ở cái chương Phong Ma Long cô chưa nắm đủ hả!?"
Paimon: "Paimon cũng không biết nữa, có lẽ do tóc của cậu dễ nắm chăng?"
Sora tức giận tới đỏ mặt: "Cô!..."
Đang định mở miệng cất tiếng thì có một đóng cát bay thẳng vào miệng của cậu.
Sora phun ra đóng cát đó như súng nước được lên đạn và bắn vậy, nhìn đặc sắc vô cùng.
Paimon đang bám trên tóc cậu thấy thế thì cười hả hả, nhưng mà cười hôm trước hôm sau người cười.
Lại có một đóng cát bay thằng vào cái miệng đang cười của Paimon.
Khác kiểu phun ra như súng nước của Sora, Paimon phun mấy đóng cát đó ra như một cây súng máy vậy.
Paimon: "Oẹ...trong miệng Paimon hình như có vị cát và biển"
Sora: "Còn tôi thì là vị của sò và vị tanh thum thủm của cá"
Dvalin: "..."
Yue: "Nó ngon tới vậy sao?"
Sora và Paimon ngay lập tức phản bác: "Ngon cái đầu con mèo nhà ngươi!"
Yue: "??"
Lúc này, bên phía của Lumine, cô cảm nhận được có một luồng sức mạnh đang liên tục chảy vào cơ thể mình.
Cô cảm thấy linh hồn, sức mạnh thể chất và sức mạnh nguyên tố của mình đang không ngừng tăng tiến lên.
Cái ánh sáng màu lam đang bao bọc lấy cô, nó đang dần dần to ra khoảng 5 mét như một tấm lá chắn hình tròn vậy.
Bùm...
Cho tới tầm mét thứ 7, nó p·hát n·ổ để lộ ra một cái hố cũng không sâu cho lắm.
Sora thấy kết thúc rồi cũng thở phào nhẹ nhõm, may mà chỗ này xa Mondstadt, nếu không thì phiền phức rồi!
Paimon ngón nghiên xung quanh trong khi vẫn nắm lấy tóc của cậu: "Kết thúc rồi?"
Sora: "Ừ...xong rồi"
Dứt lời, cậu bắt lấy Paimon và ném cái vèo sang một bên.