Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Lạc Vào Genshin Impact

Chương 3: Phong Ma Long




Chương 3: Phong Ma Long

Sora: "Có sao không đấy"

Sau khi qua khỏi cơn sốc thì cậu đi tới bên cạnh Lumine cất tiếng hỏi, tuy thế nhưng cậu vẫn hơi buồn vì cậu biết mình không thể hấp thụ nguyên tố từ tượng như Lumine.

Dường như Lumine thấy được sự buồn bã ở sâu trong mắt cậu, cô mỉm cười nhẹ rồi xoa lấy đầu cậu.

Lumine: "Không sao, mà nó còn ngược lại giúp cho tôi thì có"

Sora: "Này này, đừng có xoa đầu tôi chứ thiệt tình"

Cậu bắt lấy tay đang xoa đầu của Lumine nói nhưng cô nhận ra đôi tai của cậu hơi đỏ thì cô mỉm cười ngừng lại vì biết cậu khá xấu hổ khi được cô xoa.

Lumine: "Hihi, được thôi~"

Sora: 'Thiệt tình'

Cậu sửa soạn lại tóc của mình vì bị cô nàng Lumine này xoa lấy xoa để đầu của cậu.

Về phía của Lumine thì cô bắt đầu kiểm tra sức mạnh mới của mình có được lên những con slime gần đó.

Lumine: "[Palm Vortex]"

Vừa dứt lời, Phong nguyên tố tự do trong không khí bị Lumine dẫn dắt, hội tụ ở trong lòng bàn tay cô, ngưng tụ thành một vòng xoáy.

Đám slime: "Hả?"

Đám slime nhìn về phía Lumine với ánh mắt khó hiểu khi thấy một vòng xoáy trong lòng bàn tay cô đang hướng về chỗ này, cảm thấy điểu gì đó không lành nên bọn slime định quay lưng rời đi thì đột nhiên bị đòn của Lumine thổi bay lên trời.

Slime A: "Bọn ta làm gì sai??"

Slime B: "Bổn slime chỉ đi dạo kiếm ăn mà"

Slime C: "Ta nhất định sẽ trở lại"

Sora: "Gì thế?...hình như có tiếng nói của ai thì phải"

Cậu nhìn về phía theo hướng bọn slime bay đi thì vô cùng khó hiểu, cậu đã nghĩ những lời này là từ những con slime thốt ra nhưng rồi cậu cũng lắc đầu bát bỏ cái suy nghĩ hoang đường ấy.

Sora: "Nah, chắc không phải đâu"

Paimon vui vẻ ra mặt nói: "Không ngờ cô liền chạm vào bức tượng thì sở hữu sức mạnh Gió, người của thế giới khác đúng thiệt là..."

Sora định mở miệng góp vui thì ngay lập tức cậu bị một con slime to ủi thẳng vào mặt khiến cậu bay đi khoảng chừng 4m.

Lumine thấy thế liền chạy tới lo lắng hỏi: "Sora, cậu không sao chứ"

Sora xoa cái má mà mình b·ị đ·ánh nói: "Tôi không sao...may mà té xuống nước"

Nói rồi cậu đứng dậy trừng mắt nhìn con Slime màu xanh đánh lén mình.

Sora: "Ngươi là kẻ đánh lén ta? Ha, người đúng là một kẻ cũng có độ dơ đấy nhưng mà còn thua ta nhá"

Nghe những lời của Sora thì trên đầu của con slime xuất hiện vô số chấm hỏi chẳng biết cậu đang nói cái gì.

Slime: 'Tên này nói cái gì thế???'



Trong lúc con slime này còn ngáo ngơ

trước những lời nói của cậu thì cậu ngay lập tức phóng tới tặng cho nó một cú sút vào mặt.

Sora thấy vậy thì cười lên đắc ý nói: "Haha ăn một cú đá của ta..."

Nhưng chưa kịp nói xong thì bị độ đàn hồi của slime đẩy cậu bay đi tới chỗ Lumine.

Lumine: 'Thiệt tình'

Lumine thở dài lắc đầu: "Cậu có phải bị ngốc không mà dùng đòn t·ấn c·ông bình thường đi đánh nó thế???"

Sora: "...Vậy...còn cách này..."

Lumine: "Thôi để tôi cho"

Sora ngay lập tức lắc đầu: "Không được, tôi phải báo thù vì con slime này dám đánh lén tôi"

Paimon: "Paimon thấy cậu đáng muốn bị đòn thì có"

Sora nhìn về phía Paimon.

Thấy ánh mắt của cậu hơi kì lạ nên cô nàng thấy có linh cảm xấu gì đó.

Paimon ấp úng nói: "Cậu...cậu nhìn Paimon...làm gì vậy?"

Sora áp sát mặt Paimon nói: "Chúng ta là đồng bạn thân đúng không Paimon~?"

Paimon hơi sợ hãi nhưng vẫn đáp: "...Ừ"

Sora: "Vậy...chúng ta cùng nhau tiêu diệt con slime đó đi Paimon"

Paimon không do dự mà cự tuyệt lắc đầu: "Không, không bao giờ, Paimon không muốn b·ị đ·ánh đâu"

Nhưng cô nàng này làm quái gì được cậu cho phép cự tuyệt chứ, cậu khoác lên vai Paimon nói.

Sora: "Paimon chúng ta chơi một trò chơi đi"

Paimon khó hiểu hỏi: "Trò gì?"

Sora: "Trò dễ lắm, ai tiêu diệt con slime kia trước thì người thua sẽ đãi người thắng một buổi ăn ngon lành"

Paimon nghe tới ăn thì mắt nhắm mắt mở: "Vậy...vậy sao?"

Sora: "Đúng thế, chơi không?"

Paimon: "Chơi luôn"

Hai người bắt tay nhau nhưng trong lòng của hai kẻ này lại có một kế hoạch, một âm mưu bằng mọi giá để khiến cho kẻ còn lại thất bại(vì không muốn tốn tiền đãi cơm).

Paimon: 'Hehe, thừa thời cơ Sora b·ị đ·ánh bầm dập thì Paimon sẽ nhờ Lumine âm thầm ra tay tiêu diệt con slime đó để Sora thua tâm phục khẩu phục'

Sora: 'Hehe, thừa thời cơ Paimon không để ý thì mình sẽ sử dụng một kỹ năng mà mình muốn thử để cho cô nàng này thua tâm phục khẩu phục mới được'

Lumine thừa biết hai tên này nghĩ m·ưu đ·ồ bất chính gì nhưng chỉ biết lắc đầu ngao ngán mà xem kịch của hai kẻ đứa con của trời.



Sora: "Lên thôi Paimon"

Paimon: "Lên"

Hai người lao về phía con slime đó.

Paimon thì bay tới đá nhưng bị độ đàn hồi khiến bay ra.

Sora: "Muda muda muda muda..."

Cậu vô đấm túi bụi còn Paimon thì bay trở lại đạp liên tục lên đầu nhưng chẳng khác nào đang gãi ngứa cho con slime.

Slime thấy thế thì chán không muốn nói.

Slime: 'Hai tên này chắc kẻ điên mới ra trại thì phải'

Sora thấy con slime này đang có biểu hiện coi thường thì cậu nở một nụ cười.

Cậu nhảy ra xa, ngay lập tức có một lượng Nguyên Tố Phong ngưng tụ ra một viên đạn trên bàn tay phải của cậu.

Sora: "[Phong Đạn]"

Cậu chưởng ra một viên đạn to bằng Nguyên Tố Phong, nó lao tới con Slime với tốc độ rất nhanh.

Con slime hoảng hốt định né nhưng đã quá muộn, [Phong Đạn] đã bắn trúng và khiến con slime đó tan tành.

Paimon thì ngơ ngác không biết chuyện quái gì vừa xảy ra.

Sora: "Phù, xong rồi, cô nhớ đãi cho tôi á nha Paimon"

Paimon: "Tên khốn...cậu ăn gian"

Sora: "Ha, chơi ăn gian cũng là một kỹ năng đó ngốc à"

Paimon nghe thế thì liền tức giận dậm chân: "Tức quá, Paimon phải đặt biệt danh khó nghe cho cậu mới được...từ nay, Paimon sẽ gọi cậu là Sora chơi dơ"

Sora mỉm cười cũng chẳng để ý đáp: "Ồ, haha khó nghe thiệt~. Thôi, chúng ta xuất phát tới Mondstadt đi"

Paimon: "Hey! Đừng có mà đánh trống lảng"

Thế là cả ba hướng về phía Tây để tới thành Mondstadt, trên đường đi cả ba nói chuyện cười đùa vô cùng vui vẻ.

Nhưng rồi đột nhiên cả ba dừng lại.

Lumine: "Hai người có nghe thấy gì không?"

Sora: "Hình như là...tiếng của dã thú thì phải"

Paimon: "Chúng ta tới đó xem chút đi"

Ba người đi nhẹ nhàng cố không phát ra tiếng động, mượn cái bụi cỏ gần đó để che chở lặng lẽ thò đầu ra nhìn về phía trước.

Xuất hiện ở trước mặt cả ba là một con rồng với cái vảy màu xanh lam trong rất đẹp.

Ở trên bãi cỏ, phía trước con rồng đó là một thiếu niên đang ngồi xếp bằng và trên mình là một trang phục theo phong cách Baroque, trên đầu là một cái mũ màu xanh lục.



Paimon: "Cái tên đó, đang uống rượu táo à?"

Lumine: "..."

Sora: "Bộ cái đầu tiên cô chú ý là cái rượu táo tên đó uống à, sao cô không thử nhìn cái con Phong Ma Long kia đi"

Trên đầu cậu nổi hắc tuyền khi nghe cái thư đầu tiên lọt vào tầm mắt cô nàng là cái rượu táo.

"Ngươi chẳng thay đổi gì cả dù một chút cũng không..."

Ánh mắt màu xanh lóng lánh của con rồng nhìn về phía cậu thiếu niên kia mở miệng nói bằng tiếng người.

"Không sao...yên tâm, ta đã trở về"

Thiếu niên kia nhón chân lên, đưa đôi tay hương về phía con rồng đó.

Sora: 'Woa, không ngờ có thể thấy Venti ở cự ly gần như vậy đấy,...Phù~bình tĩnh nào Sora'

Cậu cố kìm nén cơn phấn khích này.

Paimon: "Hắn ta đang nói chuyện với rồng à??"

Sora: "Đồ ngốc, âm lượng lớn quá rồi đấy"

Mà vào lúc này, trước ngực Lumine bỗng nhiên thoáng qua một đạo màu lục bích nhưng chỉ trong thoáng chóc liền biến mất.

Nhưng con rồng đã phát hiện được khí tức của cả ba.

"Rống..."

Con rồng mở miệng to, tức giận gầm lên, giống như cuồng phong đánh tới, các loại thảo mọc trong rừng đều lay động trước tiếng gầm đó, bụi đất đều bay tứ tung, nhất thời làm cho cả ba không thể mở mắt.

Paimon: "Này Sora, chúng ta nên làm gì đây"

Cô nàng hoảng loạn bám vào đầu cậu.

Sora: "Này này, hết chỗ bám à? Xuống coi"

Paimon: "Không xuống, đ·ánh c·hết Paimon cũng không xuống"

"Ai?"

Thân hình thiếu nên lui nhanh, sắc mặt nghiêm nghị, sau khi nhìn cả ba một cái thì thân hình phát sáng rực rỡ, hoá thành gió mà đi.

Con rồng thấy vậy, cũng gầm to một tiếng rồi vỗ cánh rời đi, cuồng phong cũng dâng dần lắng xuống.

Paimon: "Phù, nguy hiểm thật đấy, thiếu chút là bị thổi bay rồi, cũng may là bám vào đầu của Sora"

Sora : "Rồi rồi, xuống được chưa vậy mẹ trẻ"

Paimon: "Hehe, Paimon xin lỗi, vì trên đầu Sora thoải mái quá"

Sora nghe thế thì cậu nói ít làm nhiều, cậu xách cổ áo Paimon lên rồi ném ra chỗ khác rồi phủi tay đi như mấy thằng Bad boy.

Sora nở nụ cười: "Giờ thì thoải mái không?"

Paimon phủi mông trừng cậu: "Paimon là con gái đó, bộ cậu không biết hai chữ Nhẹ Nhàng là gì à?"

Nhưng cậu quay mặt đi chỗ khác cố toả ra mình không nghe