Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Lạc Vào Genshin Impact

Chương 4: Mềm đấy




Chương 4: Mềm đấy

Lumine: "Sora, cậu biết con rồng đó à?"

Sora: "Cũng chút, con rồng kia là một trong tứ phong thủ hộ của Mondstadt, rồng Đông Phong Dvalin"

Cậu cũng không có giấu diếm gì mà bắt đầu giải thích cho cô nàng hiểu nhưng cậu sẽ không nói gì về cậu thiếu niên kia mà để cho cô nàng tự tìm hiểu.

Sora: "Về phần của thiếu niên kia thì tôi không biết(chém gió)...thôi chúng ta tiếp tục cuộc hành trình đê"

Nhưng vừa dứt lời thì cả hai thấy Paimon kêu rồi chỉ về phía mà con rồng từng đứng.

Paimon: "Cái đó là cái gì vậy? chúng ta tới gần xem thử đi"

Lumine thì đi tới trước, còn cậu và Paimon thì theo sát phía sau.

Sora vuốt cằm: 'Đây là giọt nước mắt của con rồng khi chưa được thanh tẩy nè'

Trước mắt của cậu là một viên đá mang hình dáng của một giọt nước nhưng không khí nó toả ra lại làm cho người ta rất khó chịu.

Paimon: "Cẩn thận, nó cho Paimon một linh cảm không tốt lắm"

Sora: "Này Paimon, hay ta bán cái này được không?"

Paimon: "Hả? bán?"

Paimon nghe vậy liền mắt sáng lên.

Sora: "Ừ, nhìn là biết bộn tiền rồi"

Thế là cậu và Paimon đều nở một nụ cười "thiện lành" và thì thầm vào tai nhau để lên kế hoạch thì bị Lumine cóc ngay đầu của cậu một cái.

Lumine: "Đây là thứ không thể bán"

Sora ôm lấy đầu ủy khuất nói: "Ơ...tại sao chỉ có tôi là người bị ăn cóc thế?? Paimon cũng vậy mà"

Cậu lấy tay của mình xoa xoa cục u ấm ức vì bị đối xử bất công.

Lumine: "Vì cậu là người nói câu bán trước mà"

Cậu chỉ biết thốt lên từ Fu*kkkkk để giải toả cơn tức.

Lumine: "Nhìn là biết nó nguy hiểm rồi, tạm thời tôi sẽ là người giữ nó"

Dứt lời, Lumine cầm cái kết tinh đó lên bỏ vào trong túi rồi xoay người lại phía trước, lưu lại cậu và Paimon tại chỗ bàn tán.

Paimon: "Này Sora, hay chúng ta chờ tới tối đúng ngay lúc Nhà Lữ Hành đang ngủ rồi lấy nó đem đi bán"

Sora: "Ồ~~ý kiến rất hay, cô đúng thật là thông minh đó Paimon"

Paimon: "Haha, Paimon vẫn luôn rất thông minh mà"

Lumine đi ở đằng trước mà vẫn nghe hai người đằng sau thì thầm to nhỏ thì chỉ biết lắc đầu thở dài.

Lumine: "Haizzz"

...



Paimon: "Ngon quá đi"

Cô nàng hạnh phúc khi ăn hết cái quả nhật lạc mà cậu khi đi trên đường hái xuống, rồi cô nàng tiện tay ném luôn cái hột ra giữa đường luôn.

Sora: "Này này, ăn xong thì vứt đúng nơi đúng chỗ chứ, nhặt lên"

Cậu cóc cái đầu nhỏ của cô nàng rồi chỉ về phía cái hột kêu cô nàng nhặt.

Paimon: "Biết rồi, Paimon nhặt lại liền"

Còn phía sau cả hai là Lumine, cô đang suy nghĩ tới một cái vấn đề.

Lumine: 'Rõ ràng là mình câu Paimon lên, vì sao mà cứ có cảm giác Paimon với Sora quan hệ còn thân thiết hơn cả mình nữa?'

"À, h-...hai người đợi một chút"

Đột nhiên có một giọng nói với tiếng bước chân dồn dập phát ra từ đâu đó.

Cộc cộc...

Tiếng bước chân ngày càng gần.

Rồi có một bóng dáng nhảy ra từ một cái bụi ở trên nhảy xuống trước mặt cả bọn.

Cậu và Lumine nghe vậy liền dừng bước chân, nhìn về phía trước.

Đó là thiếu nữ đáng yêu với mái tóc dài màu nâu, ở trên mái tóc là cái nơ màu đỏ.

Sora: 'Ơ...Amber? À mà, nếu cô nàng này nhảy xuống trong khi mặc cái váy thì hay biết mấy'

Lumine cảm nhận được cái gì đó nên đã nhéo mạnh vào hông của Sora làm cậu thốn cực mà ôm lấy hông vuốt vẻ.

"A a ah?"

Cô nàng Amber định tới chào hỏi nhưng không hiểu sao cô nàng này lại dậm trúng ngay cái hột mà Paimon vứt mà vấp té rồi đột nhiên nhào vào trong ngực cậu.

Cái cảm giác mềm mềm truyền ra từ cái thứ ở trên ngực cậu làm cậu đã vô cùng mà quên đi cơn đau.

Sora: 'Oh sh*t...I Feel Good'

Lumine: "???"

Paimon: "Uây...hehe"

Mùi thơm trên người nàng cũng rất dễ chịu, lúc này, cậu chỉ muốn kéo dài khoảng khắc này thôi.

Dưới khoảng cách gần như vậy, đôi mắt thiếu nữ chớp liên tục, biểu hiện hột hoảng né tránh đáng yêu đều bị cậu ghi hình hết lại trong mắt.

Amber: "X...Xin lỗi...là tôi cố ý...à không không, tôi không phải là cố ý"

Gò má của cô đỏ như lửa đốt, lời nói không mạch lạc, không ngừng hướng về phía cậu xin lỗi.

Sora: "À, không sao"

Sora: 'Ước gì khoảng khắc đó kéo dài thêm tí thì hay biết mấy'

Nghĩ xong thì cậu quay lại nhìn Paimon với ánh mắt vô cùng cảm kích nhưng cô nàng Paimon kia thì không hiểu cứ tưởng cậu sẽ la cô về việc cái hột.



...

Lumine: "Cô tên gì? kêu chúng ta lại có việc gì?"

Nghe vậy, Amber bình tĩnh lại rồi bắt đầu giới thiệu.

Amber: "Nguyện Phong Thần phù hộ mấy người, người xa lạ. Tôi là Kỵ Sĩ Trinh Thám Đội Kỵ Sĩ Tây Phong, Amber"

Paimon: "Kỵ...gì cơ?"

Yeah, độ điếc của cô nàng này cao tới mức khâm phục.

Sora: "Là Kỵ Sĩ Trinh Thám, đúng đồ ngốc Paimon"

Paimon giận dặm chân: "Hey~"

Amber: "Là Kỵ Sĩ Trinh Thám, chủ yếu phụ trách trinh sát mục tiêu quân sự, thăm dò địa hình, hướng đội Kỵ Sĩ báo cáo tình báo"

Amber tiếp tục nói: "Như đã nói, mấy người không phải người dân ở Mondstadt đúng không? Như đã nói, mời hai người nêu rõ thân phận của mình"

Nghe vậy thì cô nàng Paimon hoảng loạn liền nói.

Paimon: "Không phải, chúng ta không phải người khả nghi..."

Amber: "Người khả nghi đều nói như vậy, huống chi..."

Paimon: "Huống chi?"

Amber: "Hột vừa rồi là ai ném?"

Cậu và Lumine không thẹn mà đồng loạt chỉ về hướng của Paimon.

Paimon: "Không sai, là tôi ném"

Paimon cô cứ tưởng đó là lời khen mà đặt tay lên trước ngực nở nụ cười đắc ý nói.

Amber: "Tôi không có khen...à mà, cô là ai?"

Lumine: "Là thức ăn dự trữ"

Paimon: "Không phải, Paimon không phải là thức ăn dự trữ"

Sora: "Tôi là Sora, còn cô gái này là Lumine, cô cũng có thể gọi cổ là Nhà Lữ Hành"

Amber: "Vậy mời hai người đi theo tôi để làm rõ thân phận"

Lumine gật đầu một cái, rồi tới bện cạnh cậu nhéo hông.

Sora: "Ah..."

Amber: "Sao thế?"

Sora: "Không...không có gì"



Sora: 'Nhéo nữa à? Sao cô nàng lại nhéo mình miết thế??? mình làm sai gì đâu'

Amber: "Ồ...xung quanh Mondstadt gần đây có rồng qua lại, vừa vặn nơi này cách Mondstadt không xa, liền để Kỵ Sĩ tôi đây hộ tống mấy người"

...

Trên đường đi, Amber cùng với Lumine ở phía sau, lặng lẽ nói chuyện.

Amber: "Tôi nên gọi cô là Lumine,...hay là Nhà Lữ Hành?"

Lumine: "Gọi cái gì đều được"

Amber: "Vậy...Nhà Lữ Hành, không biết cô với Sora có quan hệ gì thế?"

Lumine nghe vậy thì liền nhìn Paimon một cái rồi nhìn về phía cậu.

Lumine vuốt cằm trầm tư: 'Paimon là mình câu lên, Sora cũng là được mình câu lên...vậy'

Suy nghĩ xong thì cô quay sang nhìn Amber.

Lumine: "Đó là vị hôn thê của tôi"

Amber: "Hả?..."

Dù hai người kia ở đằng sau cậu nói nhỏ nhưng cũng bị cậu nghe được.

Sora: "..."

Cậu đỡ trán của mình cùng với vài cái hắc tuyền trên đầu.

Amber: "À đúng rồi, mấy người định tới Mondstadt để làm cái gì thế?"

Paimon: "Vì Nhà Lữ Hành bị thất lạc anh trai của mình nên Paimon cùng với Sora đồng hành cùng cô để tìm anh trai nàng"

"Sở dĩ đi tới Mondstadt là vì muốn gặp mặt Phong Thần trong truyền thuyết một lần"

Nghe xong câu trả lời thì Amber có chút bất ngờ nhưng rồi cô thở dài để lấy lại bình tĩnh.

Amber: "Là vì...tìm người nhà à. Được rồi, chờ tôi giải quyết nhiệm vụ xong, có thể giúp mấy người dán tờ giấy tìm người..."

Sưu sưu...

Vừa dứt lời thì cả đóng mũi tên bắn về phía bốn người nhưng may là cả bọn đều né kịp.

Paimon: "Là...Hilichurl? Sora, cậu có sao không...ủa Sora đâu?"

Amber thất thanh: "Cậu ta sao bị Hilichurl bắt rồi...nhưng mà hồi nào vậy???"

...

Sora bất mãn nhìn cái đám Hilichurl: 'Cái quái gì thế nhỉ?? tại sao chỉ có một mình bị xui xẻo thế, mấy Hilichurl này ngáo thiệt ba em kia thơm ngon không bắt lại đi bắt bổn nhị gia'

Cậu đang bị trói ở một cái cây trong doanh trại của bọn Hilichurl vẻ mặt bất mãn nhìn bọn chúng đang chuẩn bị đồ dùng để thịt cậu.

«Phát nhiệm vụ: tiêu diệt doanh trại Hilichurl. Khen thưởng: tu vi Võ giả cảnh nhất trọng»

Sora hai mắt sáng trưng lên khi nghe thế : 'Hả?...còn tu tiên được sao?? haha vậy chẳng phải là...'

Cậu đang tưởng tượng tới cảnh mình ngự kiếm phi hành thì sẽ không biết tăng bao nhiêu độ soái.

Sora nở một nụ cười cùng với ánh mắt như một con thú nhìn đám Hilichurl.

(Cảnh giới: Võ Đồ-Võ Giả-Võ Sư-Võ Linh-Võ Hoàng-Võ Vương-Võ Tông-Võ Tôn-Võ Thánh-Võ Đế-Võ Thần)