Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Lạc Vào Genshin Impact

Chương 2: Mình hông phải là nhân vật chính?




Chương 2: Mình hông phải là nhân vật chính?

Sau màn móc ra diêm ảo ma và cuộc dạy học câu cá cho Paimon trở thành trận chiến câu cá của Sora và Paimon trên biển thì bây giờ cả đám đang ăn cá nướng ngon lành và trò chuyện với xung quanh đóm lửa đang cháy giữa đêm đầy sao.

Sora: "Vậy, vì báo đáp Lumine, Paimon cô quyết định làm người dẫn đường cho Lumine tìm anh trai à"

Cậu vừa ăn vừa hỏi.

Paimon: "Ừm"

Cô nàng cũng vừa cắn miếng cá vừa đáp lại.

Lumine chống cằm nhìn Sora: "Còn cậu, định báo đáp tôi như thế nào đây?"

Lumine vừa dứt lời thì cái hệ thống trong đầu cậu cũng vang lên theo.

«Phát nhiệm vụ: đồng hành cùng Lumine trên con đường tìm Aether anh trai của mình. Khen thưởng: [thuộc tính phong hệ và một gói quà tân thủ]»

Sora: "Vậy, tôi cũng đồng hành cùng cô được không"

Cậu ngay lập tức quyết định khi nghe nhiệm vụ của cô nàng hệ thống.

Lumine nghe quyết định của Sora thì cũng mỉm cười.

Lumine: "Được thôi"

«Hoàn thành nhiệm vụ, khen thưởng [thuộc tính phong hệ và một gói quà tân thủ]»

«Gói quà tân thủ đã bỏ vào kho đồ của hệ thống, chủ nhân có thể kiểm tra»

Hệ thống vừa dứt lời thì có một thứ gì đó chảy vào trong người cậu khiến cậu phải làm biểu cảm vô cùng thoải mái~.

Lumine và Paimon nhìn thấy biểu cảm đó của cậu thì chẳng hiểu gì cả.

Paimon: "Cậu có sao không đó"

Sora: "Haha, tôi không sao, ai biểu cá nướng ngon quá chi"

Paimon: "Ồ, vậy cho Paimon cắn miếng"

Cô bay về phía cậu nhưng bị cậu dùng tay để lên mặt cô cản lại.

Sora: "Không nha sói, phần mình còn chưa ăn xong mà đã xin xỏ rồi"

Cô nàng Paimon thì cứ vùng vẫy còn Lumine thì thấy cảnh đó thì cười cười.

Sau khi ăn cá nướng xong thì Lumine và Paimon đang say giấc nồng ở trên cành cây gần đó.



Còn cậu thì dựa dưới góc cây nhưng không hiểu sao cậu lại cứ trằn trọc không ngủ được.

Sora: "Đã bao lâu rồi...mình mới có lại cảm giác vui vẻ bên đóm lửa này nhỉ?...À, đã 10 năm rồi, nhanh thật đấy"

Cậu ngước nhìn lên chỗ Lumine và Paimon rồi lại nhìn lên bầu trời đêm bắt đầu nhớ lại.

---------------

Sora: "Cha ơi, đây là thịt con mới nướng được nè, ăn thử xem có ngon không?"

Người đàn ông đang ngồi câu cá bên dòng suối nghe thấy con mình gọi thì ông quay lại mỉm cười nói.

Hito: "Haha, cảm ơn con, ngon lắm đó"

Ông ta xoa đầu cậu rồi lấy cái miếng cá nướng mà cậu đưa bỏ vào miệng nhai thì khen lấy khen để cậu.

Sora vểnh lên cái bản mặt đắc ý khi được cha mình khen: "Con mà, nhưng con sẽ làm ra được cá nướng ngon hơn nữa cho bố coi"

Hito, cha cậu cười phá lên: "Hahaha, được, quân tử nhất ngôn"

Noraki Hito, cha cậu là một người đàn ông có trách nhiệm với công việc và vô cùng yêu thương gia đình bé nhỏ của mình nhưng mỗi cái là ông này sợ vợ cực.

Sora: "Thôi con đi qua chỗ mẹ để cho mẹ ăn cá nướng con làm đây"

Nói rồi cậu chạy đi ngay lập tức mà chả chờ cha cậu nói gì.

Hito: "Thằng bé này, đúng thiệt là"

Ông lắc đầu cười khổ với thằng con này rồi quay lại với việc câu cá của mình.

Sora: "Mẹ ơi, ăn cá nướng"

Người phụ nữ đang may cái khăn choàng gian dở, nghe thấy đứa con trai bé bỏng cất tiếng gọi mình thì dừng việc lại mà mỉm cười.

Yuuna: "Sao thế Sora-chan, con muốn đưa mẹ cá nướng này hả?"

Sora: "Dạ"

Bà lấy cắn một miếng rồi gật đầu nói: "Không ngờ con lại nướng ngon thật, mẹ thấy con có tài nấu nướng đấy"

Sora: "Haha"

Mitsuko Yuuna, tuy đã 40 nhưng bà vẫn là một người phụ nữ rất đẹp với mái tóc cùng đôi mắt mang màu hạt dẻ, bầu không khí xung quanh toát ra từ bà làm người ta rất thoải mái.

Bà làm nghề may vá tại nhà, tuy gia đình chẳng mấy khá giả gì nhưng bà không bao giờ phàn nàn hay gì, ngược lạ là bà vô cùng hạnh phúc với người chồng và người con trai bé bỏng của mình, lúc nào bà cũng khen chồng mình và con mình cho những bà nội trợ hành xóm nghe.



Tôi tự hỏi tại sao cha mình lại may mắn khi lấy được một người vợ như vậy.

Yuuna: "Mẹ chắc chắn rằng khi con lớn lên con sẽ làm một bờ vai vững chắc cho người con thương yêu đấy Sora-chan"

Lúc đó tôi vẫn còn là một đứa trẻ ngu ngơ không biết bà đang nói gì chỉ biết cười cười.

Hito: "Cha về rồi đây, mẹ con có chuyện gì vui sao?"

Yuuna cười đáp: "Không có gì đâu ông xã, em chỉ nói Sora-chan sẽ trở thành một đàn ông vững chắc sau này thôi"

Hito: "Haha, vậy sao, nếu là Sora thì chắc chắn rồi"

Hai người mỉm cười nhìn tôi với đôi mắt dịu dàng chứa đầy tình yêu thương...nhưng...đó là lần cuối cùng tôi nhìn nụ cười của họ.

Bíp...bíp...RẦM.

Lúc hai người đó chở tôi về thì đã xảy ra một vụ t·ai n·ạn không đáng có, cha mẹ tôi...họ đều không qua khỏi còn tôi thì sống trong thân phận của một Batman thứ 2.

Những kẻ họ hàng tham dự buổi đám tang của cha mẹ tôi hôm đó tuy họ kêu rằng buồn bã và tiếc thương nhưng sâu trong đôi mắt họ, họ chẳng quan tâm gì cả.

Tuy họ có quyên góp tiền ủng hộ, tuy tôi có nhận nhưng tôi không thèm những đồng tiền thương hại đó.

Cách hai ngày kể từ đám tang, tôi đã bắt đầu bước vào đời làm đủ thứ công việc để kiếm tiền cho cuộc sống của bản thân và cho việc học.

Cho tới tận bây giờ, tôi vẫn cực kì ghét cay ghét đắng đám họ hàng đó.

---------------

Sora: "Nhưng không sao, bây giờ mình đã ở một thế giới khác, bọn đó biết mình c·hết rồi thì cũng chẳng quan tâm gì đâu...mà thôi kệ, sống ở đây cũng được, mình sẽ coi ở đây sẽ là nhà mình và sống vui vẻ vậy"

Cậu nói xong thì cũng chìm vào giấc ngủ của mình.

...

Một đêm trôi qua thì hiện tại cả ba đang trên đường tới Thất Thiên Thần Tượng.

⟨⟨Hệ thống, mở gói quà tân thủ⟩⟩

«Chúc mừng chủ nhân nhận được [Phong Bộ] [Bậc Thầy Kiếm Thuật] [10000 Mora] và [100 điểm thương thành]»

Cậu đang đắm chìm vào cảm xúc khi nghe hệ thống báo thì nghe cô nàng Paimon nói.

Paimon: "Hai người nhìn kìa"

Cả hai nhìn về phía Paimon chỉ, tầm mắt vượt qua con đường nhỏ của rừng rậm cùng với đồng ruộng, là loáng thoáng thấy được một hồ nước sạch sẽ bị vây quanh bởi cả hòn đảo nhỏ.



Cùng với cái bức tượng trên cái đảo đó.

Paimon: "Xây tượng thần linh tản bộ trên đại lục, tượng trưng cho bảy vị thần bảo vệ thế giới, ở trong bảy vị thần nguyên tố, vị này nắm giữ ‹Phong›"

Sora: "Đẹp thật đấy"

Lumine: "Ừm"

Paimon chống nạng nói: "Không biết Lumine muốn tìm có phải là Phong Thần hay không nhưng Paimon mang cô tới đây cũng là có lý do à nha"

Trong khi vừa đi vừa nói chuyện thì bỗng nhiên Lumine dừng lại.

Lumine: "Đợi một chút"

Trước những con mắt khí hiểu của Sora và Paimon thì Lumine thân thể nhanh nhẹn, nhẹ nhàng nhảy một cái, leo lên trên cây ở phía trước.

Sau đó thuận tay lấy được ba cái trái nhật lạc rồi nhẹ nhàng nhảy xuống.

Paimon thấy cảnh đó thì chẳng nói được gì.

Sora: 'Cô nàng này là khỉ chuyển kiếp chắc luôn'

Cậu nhẹ nhàng dơ ngón cái lên.

Lumine: "Đi thôi, bữa sáng hôm nay có thứ bỏ bụng rồi"

Paimon: "Yeah"

...

Cả ba bước nhanh hơn, rất nhanh liền tới Thất Thiên Thần Tượng Phong Thần Barbatos.

Đứng ở dưới chân tượng thần, Lumine hình như đang suy nghĩ cái gì đó, bàn tay nhẹ nhàng đụng vào ấn kí tượng trưng cho Phong nguyên tố.

Ngay sau đó, Thất Thiên Thần Tượng liền phát sinh biến hoá.

Lúc có lúc không như có một cơn gió nhẹ nhàng lướt qua mặt của cả 3, ánh sáng màu xanh biếc dồi dào vây quanh thân tượng thần.

Tiếp theo là bảo châu trong tay tượng thần xuất hiện ánh sáng rực rỡ, biến thành quả cầu phong nguyên tố rồi bay vào thân thể Lumine.

Sora thấy thế cũng nảy ra một ý tưởng táo bạo.

Sora đặt tay mình lên tượng giống như Lumine đặt nhưng chẳng có gì xảy ra với cậu.

Sora: "Không...không thể nào"

Hồn cậu lìa khỏi xác còn Paimon thì có dịp cười vào mặt cậu.

Sora: 'Mình hông phải là nhân vật chính saoಥ⁠‿⁠ಥ'