Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Lạc Vào Genshin Impact

Chương 272: Venti: Ta là cha vợ con đó




Chương 272: Venti: Ta là cha vợ con đó

Diluc: "Đây, ly nước mà hai người gọi"

Đặt hai ly Sunset Berry Tea và Minty Fruit Tea trước mặt Sora với Paimon. Xong xuôi, Diluc lại trở về với công việc lau ly còn đang dở tay.

Sora nâng ly lên và nhấm nháp một hớp, hương vị mát lạnh và ngọt ngào từ Trái Nhật Lạc lan toả khắp khoang miệng làm cho cậu vô cùng vui sướng.

Quán của lão gia Diluc vẫn đúng là tuyệt nhất, để khi nào cậu phải hợp tác làm ăn với Diluc mới được.

Chỉ cần nghĩ đến việc quán ăn của cậu và quán rượu của Diluc một khi song kiếm hợp bích với nhau thì chỉ có siêu phẩm mà thôi.

Chắc chắn quán của cậu sẽ càng nổi tiếng hơn!

Paimon một mặt thỏa mãn, uống không ngừng thức uống của mình: "Ngon quá đi, không ngờ vị của Trái Nhật Lạc và Quả Mâm Xôi kết hợp với nhau lại tuyệt vời như này"

Diluc tay không ngừng lau ly, nhưng khoé miệng lại mỉm cười khi nghe và thấy Sora và Paimon hài lòng về thức uống.

Venti tò mò không thôi: "Hể...ngon tới vậy sao. Vậy lão gia Diluc, anh cho tôi một—"

Diluc lạnh lùng đáp: "Mơ đi, cậu còn nợ tôi rất nhiều tiền rượu đó nhé"

Venti: "Nào, dù gì tôi cũng là Phong Thần mà"

Diluc khẽ cười: "Phong Thần? Tôi thấy Sora thích hợp làm Phong Thần hơn cậu nhiều đó"

Venti: "???"

Diluc ôn tồn nói: "Cậu nhìn xem, thân quyến của cậu Dvalin tiểu thư còn mở một tiệm quần áo kinh doanh, còn cậu thì sao?"

"Suốt ngày chỉ biết ăn nợ tại quán của Sara, còn uống nợ thì là quán rượu của tôi. Tính ra cho tới hiện tại, số nợ của cậu tại quán tôi đã lên tới con số hàng triệu rồi đấy"

Một bên nghe Diluc nói, Sora chỉ liếc nhìn qua Venti một cái rồi lắc đầu ngao ngán. Thiệt tình, đúng là thói quen thích ăn uống nợ của tên thần tửu này đã ăn sâu vào trong máu rồi.

Hết cứu nổi, công nhận những vị thần ở đây vui tính ghê.

Venti gãi đầu, cười cười: "Âyza, không ngờ luôn đó, số nợ của tôi nhiều tới vậy sao?"

Diluc: "Cần tôi lấy sổ ra cho cậu xem không?"



Venti: "Thôi không cần đâu. Nếu đã nợ tới con số hàng triệu rồi thì cho tôi một ly rượu bồ công anh tiếp đi"

"Sora sẽ thanh toán hết cho cậu mà"

Sora: "Ê, ai sẽ thanh toán số nợ cho tên nhà cậu thế? Cho nói lại đó tên khốn..."

Venti cười cười, mặt dày nói: "Nào nào, tôi hỏi cậu nhé. Tôi là Phong Thần đúng không?"

Sora và Paimon liếc mắt nhìn nhau, rồi cậu gật đầu: "Ừ...thì cậu là Phong Thần"

Nói gì thì nói, tên hát rong Venti này tuy thường ngày tính tình muốn ăn đòn nhưng việc hắn ta là Phong Thần là sự thật không thể chối cãi được.

Venti lại nói: "Dvalin là thân quyến của tôi, đúng không nè?"

Sora: "Ừm thì đúng"

Venti vui vẻ nói: "Còn cậu lại là vị hôn thê của Dvalin đúng nhỉ, nên suy ra thì tôi cũng được xem như là cha vợ của cậu nhỉ?"

"Vì thế...làm ơn con rể của ta, hãy trả hết số nợ của ta đi!"

Moá nó, tên thần tửu này cũng quá là mặt dày đi rồi!

Thế là Sora một cước đạp tên hát rong rớt xuống ghế, cười khinh nói: "Haha, cha vợ tôi? Xin lỗi nhé, nhưng cậu không xứng"

Venti đứng dậy xoa xoa eo, rồi lại ngồi vào chỗ cũ: "Ehe~...đùa giỡn tí mà, có nhất thiết phải mạnh chân với tôi như vậy không?"

Nói xong, Venti nhấm nháp ly rượu bồ công anh đang lỡ cỡ trên bàn.

Hừ một tiếng, Sora tập trung uống thức uống của mình, cậu không thèm để ý tới tên thần tửu này nữa.

Trong từ điển của Sora, có hai kẻ mà làm cho cậu rất đau đầu. Một là tên thần tửu Venti và thứ hai là t·ên c·ướp biển da đen Kaeya.

Hai tên này như là kẻ địch của cậu vậy, gặp là chỉ muốn vả vào cái mỏ của hai tên đó thôi!

Paimon nắm lấy cổ tay áo Sora, lắc lắc: "Sora, Paimon uống hết rồi, có thể cho Paimon uống thêm một ly nữa được không?"

Sora: "Sao mà cô uống nhanh thế, từ từ thôi chứ"



Paimon gãi đầu, cười hì hì: "Do ngon quá nên làm cho Paimon uống hơi nhanh"

Thở dài một hơi, Sora nói với Diluc: "Lão gia Diluc, cho tôi thêm một ly Minty Fruit Tea đi"

Diluc: "Có ngay"

...

Sau khi uống xong tại quán rượu của Diluc, cả hai người Sora và Paimon tiếp tục đi dạo chơi trên cung đường trong Thành Mondstadt.

Paimon: "Từ từ đã, hình như kia là...cô chủ Margaret kìa"

Paimon đột nhiên thốt ra và chỉ tay về phía trước. Sora nhìn theo thì thấy ở gần đó có ba người phụ nữ đang tụ tập với nhau.

Người phụ nữ Margaret mà Paimon nói chính là bà chủ của Quán Rượu Đuôi Mèo nổi tiếng ở cái Thành Mondstadt này.

Hai người phụ nữ còn lại lần lượt là người mạo hiểm và một nữ tu có làn da xám xịt.

Sora: "(Margaret, Rosaria và người mạo hiểm...?)"

Paimon: "Đợi đã, hai người mà Margaret đang nói chuyện là Rosaria và người mạo hiểm lạ mặt"

"Chúng ta mau tới đó xem thử đi Sora!"

Sora gật đầu rồi cùng Paimon đi tới hướng của ba người phụ nữ đang đứng.

Về phía ba người phụ nữ, Margaret sau khi nói chuyện gì đó với Rosaria và người phụ nữ lạ mặt kia xong thì quay người rời đi.

Rosaria nhìn qua bên cạnh nói: "Không cần phải nói thêm nữa, Valerina...tôi sẽ tiếp tục giúp đỡ cô theo yêu cầu của Victoria"

"Khám bệnh, tắm rửa cho mèo...đều là chuyện nhỏ thôi"

Người phụ nữ tên Valerina tràn đầy lo lắng nói: "Nhưng vấn đề chính vẫn chưa giải quyết đâu, tiểu thư Rosaria! Nếu chúng ta không gần gũi hơn với mèo mà để chúng luôn căng thẳng như vậy thì..."

"Chắc chắn chúng sẽ phát ốm đấy. Pháo Đài Mèo chưa mở được mấy ngày thì sẽ sập tiệm mất!"

Rosaria khoanh tay trước ngực, nhẹ giọng nói: "Tôi khuyên cô bớt lo lắng và hoang mang đi, không có ích gì đâu. Khó hòa hợp là chuyện khách quan, tôi không thể bày cách cho cô được"



Paimon: "Yo, Rosaria và người mạo hiểm này nữa, xin chào nhé!"

Đúng lúc này, Sora cùng Paimon sánh vai nhau đi tới.

Rosaria: "Hửm, Paimon và...Đại Anh Hùng?"

Valerina chân tay luống cuống khi thấy Sora: "Đại...Đại Anh Hùng!?"

Sora: "Yo, chào hai vị"

Rosaria cười nhạt, đưa tay ra: "Xin chào ngài Đại Anh Hùng, tôi là Rosaria, rất vui được gặp mặt"

Sora gật đầu, chìa ray ra bắt lại: "Chào cô, tiểu thư Rosaria"

Valerina: "Còn...còn tôi là Valerina, rất vui được gặp ngài!"

"(Cuối cùng gặp được vị cứu tinh nổi tiếng rồi!!)"

Sora thả tay ra, cười cười đáp: "Ừm, chào cô"

Cô nàng mạo hiểm này có phải hơi bị luống cuống quá rồi không...? Cậu chỉ là một người thân thiện thôi mà.

Paimon thắc mắc hỏi: "Thấy hai người trông có vẻ đau đầu về chuyện gì đó thì phải?"

Valerina: "Để tôi nói ngắn gọn nhé, tôi là Valerina, là người rất yêu thích động vật. Dạo gần đây tôi đang dồn hết tâm huyết để xây dựng một nơi thu nhận mèo hoang có tên là Pháo Đài Mèo"

Sora vuốt cằm, ánh mắt thích thú khi nghe thấy từ Pháo Đài Mèo. Nghe cũng hay đó chứ, cậu chắc kèo đây là một event mới!

Valerina tiếp tục nói: "Tôi cho rằng, khi cưu mang những người bạn nhỏ không nhà cửa ấy thì vừa có thể cứu chúng khỏi thân phận bất hạnh, lại vừa có thể cải thiện hệ sinh thái cũng như diện mạo phố phường của Mondstadt"

"Một công đôi việc luôn!"

"Các tu nữ trong Giáo Hội khi nghe xong kế hoạch này của tôi thì tiến cử ngay tiểu thư Rosaria tốt bụng đến hỗ trợ"

Rosaria thở dài nói: "Tôi không tốt đến vậy đâu, chỉ là nhận ủy thác từ Victoria mà thôi. Ai ngờ được, dạo gần đây chỉ có mình tôi là tu nữ am hiểu về y thuật đang rảnh rỗi"

Paimon: "Ố...quả là một nhà mạo hiểm tài năng, suy nghĩ mạch lạc rõ ràng, khả năng tóm tắt cũng rất đỉnh!"

Sora gật đầu tán đồng ý kiến của Paimon.

Paimon: "Vậy rắc rối mà hai người đang đối mặt...là thiếu Mora? Hay là gì thế?"