Chương 273: Pháo Đài Mèo
Valerina cười cười, đáp: "Tôi rất giàu đó! Vấn đề về Mora, địa điểm, vật tư liên quan hay quy trình giấy tờ thì tất cả đều giải quyết xong hết rồi!"
Hả...bộ người giàu có hiện nay thành thật như này sao? cậu hơi bị bất ngờ đó nha...!
Sora: "(Chịu luôn...)"
Valerina nói xong, lát sau lại gãi đầu có chút ngượng ngùng: "Còn vấn đề chính bây giờ là...à ừm...lũ mèo thường t·ấn c·ông tôi"
"Bất kể tôi dùng tư thế gì để tiếp cận, chúng vẫn sẽ tỏa ra hung dữ...mang đồ ăn ngon tới cũng không có tác dụng gì"
Rosaria nhìn hai người Sora nói: "Lũ mèo cũng rất sợ tôi, chỉ cần đứng lại gần là bọn chúng bỏ chạy"
Paimon: "Ồ...hình như Paimon có nghe qua rồi, có một số người có thể chất tự nhiên khiến lũ mèo xa lánh"
"Có điều, người tốt bụng nhận nuôi mèo lại không hợp với chúng...đừng nói chuyện quản lý nơi này, ngay cả trong Quán Rượu Đuôi Mèo cũng đủ rối tung lên rồi"
Valerina gật đầu một cái: "Ừm, vậy nên chúng tôi mới phải xin tư vấn chuyên gia trong lĩnh vực này. Nhưng tiểu thư Margaret cũng khó có thể tóm tắt được bí quyết, mà nhân lực trong tiệm lại không đủ, không giúp được gì cho chúng tôi"
"Nhưng tiểu thư Margaret có nói, nếu gặp phải vấn đề này chỉ cần ủy thác Kỵ Sĩ Danh Dự và trợ thủ nhỏ màu trắng là chắc chắn đúng người"
"Mà...hiện tại Kỵ Sĩ Danh Dự không có mặt ở đây, mà thay vào đó là Đại Anh Hùng"
Paimon tức giận dậm chân, bất mãn nói: "Ai là trợ thủ nhỏ màu trắng chứ, Paimon phải đi tố cáo với Đội Trưởng Jean về việc này mới được!"
Sora vừa xoa đầu Paimon nhằm chấn tĩnh cô nàng, vừa nói với Valerina: "Thì ra là thế, những điều mà cô nói tôi đã hiểu rồi. Tôi sẽ giúp đỡ cô cái việc này, dù gì tôi cũng từng là Kỵ Sĩ Danh Dự"
Sora nhớ lại những ngày làm Kỵ Sĩ Danh Dự thì thấy hoài niệm biết bao, tuy làm chỉ có 1-2 ngày thì cậu đã từ chức, nhưng nói gì thì nói bản thân cậu vẫn được tính như là một cựu Kỵ Sĩ Danh Dự.
Paimon chống nạnh, cười nói: "Nếu Sora đã đồng ý giúp thì Paimon cũng sẽ giúp một tay, nói về chuyện gây dựng mối quan hệ tốt với mèo thì Paimon rất tự tin đó!"
"Vấn đề này không khó, chỉ cần biểu diễn cho Valerina và Rosaria thấy cách lấy lòng lũ mèo là không cần lo lắng về chuyện này nữa"
Rosaria: "Tôi thì không sao, hai người tập trung vào Valerina đi. Gặp bạn nhỏ nào cần chữa trị thì cứ gọi tôi là được"
"Tóm lại, nếu hai người có thể giúp trạm nuôi mèo vận hành ổn định mà không cần tôi tốn quá nhiều công sức...thì tôi không ngại việc tiếp tục công việc nhàn rỗi này đâu, ít nhất cũng nhẹ nhàng hơn nhiều so với các hoạt động khác của Giáo Hội"
Sora và Paimon ánh mắt chán nản liếc qua nhau khi nghe những lời Rosaria nói ra, thì ra là cô nàng tu nữ này chỉ muốn trốn việc trong Giáo Hội mà thôi.
Valerina rạng rỡ nói: "Vậy trước tiên mời hai vị đi lối này, chúng ta sẽ đi xem Pháo Đài Mèo trước nhé!"
...
Tại Quán Pháo Đài Mèo.
Cái quán này nằm trong một con đường nhỏ trong thành Mondstadt. Sora có chú ý thấy, không biết có phải là sự trùng hợp hay không mà cái quán này của Valerina được đặt ở vị trí rất gần với quán rượu của Diluc.
Cậu cũng khá là bất ngờ trước sự trùng hợp tình cờ này.
Bước vào bên trong quán, đập vào mắt Sora và Paimon đầu tiên là độ rộng lớn không theo kém gì Quán Rượu Đuôi Mèo, đầy đủ đồ trang trí được đặt gọn gàng.
Nhìn phong cách trang trí trong căn phòng, cậu đoán là lấy ý tưởng trang trí của Quán Rượu Đuôi Mèo.
Không khác gì Quán Rượu Đuôi Mèo thứ hai luôn...
Paimon gãi gãi đầu, nhìn xung quanh nói: "Tuy có tên là Pháo Đài, nhưng thực tế chỉ là một căn nhà bình thường thôi nhỉ..."
Valerina giải thích: "Dạo này thì đây là căn nhà trống rộng nhất trong thành rồi. Cũng may là không quá đắt, tiền thuê nửa năm cộng với toàn bộ đồ trang trí theo phong cách Quán Rượu Đuôi Mèo, tính ra cũng chỉ tốn vài triệu Mora"
"Theo kế hoạch, chúng tôi sẽ chọn những chú mèo khỏe mạnh để làm giấy tờ nhận nuôi. Chỉ cần khách hàng chứng minh được rằng họ sẽ đối xử tốt với mèo con là sẽ được đưa mèo cưng hợp ý về nhà"
"Nơi này chắc đủ dùng, nói không chừng sau này còn có thể mở rộng phạm vi vận hành, cưu mang cả chó hoang, cáo, sóc gì đó nữa. Đến lúc đó sẽ đổi tên thành Pháo Đài Những Người Bạn Lông Lá rồi!"
Rosaria: "Nhưng điều kiện là kế hoạch của cô diễn ra thuận lợi, khách hàng và mèo hoang phải hợp nhau..."
Rosaria dứt lời, thì cũng là lúc một con mèo bộ lông trắng như tuyết với đôi mắt long lanh xuất hiện ra và nó nhảy lên chỗ ngồi êm ái dành cho mèo.
Con mèo trắng ngáp một cái, ngồi ngay ngắn nhìn bọn họ.
Sora càng nhìn càng thấy con mèo này giống với con mèo nhà mình, nhưng về độ dễ thương thì thua xa với Yue.
Yue của cậu vẫn là dễ thương nhất!
Paimon: "Ố, một con mèo kìa!"
Valerina: "Con mèo trắng này rất sợ người, nó đã nhảy đi mất khi chúng tôi tắm cho nó. Mất nửa ngày trời mới tìm lại được"
Paimon hớn hở nói: "Hiện giờ thì lông nó mềm mại và trắng tinh, giống như bánh kem làm từ tuyết. Nếu vậy thì thì chúng ta gọi nó là Kem Tuyết đi!"
Sora vuốt cằm: "Tôi nghĩ...nên đặt tên con mèo này lả Tiểu Pai thì nghe hay hơn đó"
Paimon tức giận dậm chân: "Nghe quá xấu, Kem Tuyết nghe hay hơn!!"
Con mèo trắng kêu lên hai tiếng như rất thích cái tên Kem Tuyết mà Paimon đặt cho. Sau đó, nó nhảy xuống chỗ ngồi rồi từ từ đi tới trước cửa Paimon và Sora.
Paimon cười hì hì, vươn tay xoa đầu con mèo Kem Tuyết.
Sora vươn tay ra nhẹ nhàng vuốt ve lên người nó, may mà Kem Tuyết không có phản kháng thay vào đó nó rất hưởng thụ hai bàn tay của Paimon và cậu.
Valerina kinh ngạc không thôi: "Gặp nhau...chưa được một phút...mà đã thân thiết với con mèo rồi!? Tiểu thư Rosaria, trợ thủ nhỏ màu trắng này là Phù Thủy Mèo Trắng à..."
Paimon cười cười, giải thích: "Tuy đều là mèo được nhặt về, nhưng chỉ cần đặt tên thật hay và gọi chúng một tiếng thân thiết thì chắc chắn sẽ thu hẹp khoảng cách giữa cả hai thôi"
"Nhưng đương nhiên, thì trước tiên phải kiểm soát tốt...gì ấy nhỉ? À, là thái độ!"
Nói xong, Paimon chỉ tay về phía Valerie và Rosaria: "Ví dụ như Valerina, đừng toả ra đề phòng như vậy, khi có sợ hãi thì mèo con cũng sợ hãi theo. Còn về phía Rosaria thì...cái biểu cảm đó..."
Rosaria trầm ngâm nói: "Lũ mèo được nhặt về, đặt tên và gọi chúng một cách thân thiết...vận mệnh cũng đối xử thật ấm áp với những sinh linh lang thang này..."
"Một thành phố hạnh phúc...đúng là tuyệt đó"
Mèo Kem Tuyết kêu lên một tiếng"Meo~" rồi nó đi tới trước mắt của Rosaria.
Rosaria có chút bất ngờ, rồi mỉm cười và ngồi xuống mà xoa đầu Kem Tuyết.
Valerina vỗ tay: "Kem Tuyết tới gần Rosaria rồi này! Hình như nó không còn sợ nữa rồi"
Rosaria đứng dậy, nhẹ giọng nói: "Đây không phải là trọng tâm. Bên trong trạm nuôi mèo hơi bí bách, tôi sẽ ra ngoài hít thở không khí một chút, có chuyện gì thì cứ gọi tôi nhé"
Nói xong, Rosaria xoay người mở cửa bước ra khỏi quán.
Paimon như không tin vào mắt mình khi vừa nãy thấy Rosaria mỉm cười, thì thầm với Sora: "Sora, không biết Paimon có hoa mắt hay không mà thấy Rosaria mỉm cười thì phải...?"
Sora thì thầm đáp: "Cô không bị hoa mắt đâu, sự thật đó. Thôi thì, chúng ta cứ giả ngu như không thấy đi"
Paimon giơ ngón cái lên, gật đầu lia lịa.
Paimon: "Được rồi, bắt tay vào việc thôi. Valerina, cô hãy đứng một bên quan sát đi, Paimon và Sora sẽ thị phạm cho cô kỹ thuật khiến mèo con vui vẻ!"
Valerina hai mắt sáng rực, gật đầu: "Được được!'