Chương 175: Gặp mặt Yae Miko
Mặt trời bắt đầu lặn dần, trời cũng bắt đầu ngả dần về đêm, treo trên bầu trời đó chính là những ánh sao và mặt trăng tròn sáng ngời.
Đã tới thời gian hẹn, nhóm người Sora bây giờ đang quay trở lại hội quán phái Meikyou Shisui.
Trước cửa hội quán lúc này có Junya, Nanako và một thiếu nữ mặc đồ vu nữ đang nói chuyện với nhau.
Còn cách hội quán một đoạn nữa nhưng cả nhóm người Sora đã nghe được giọng nói đầy ngạc nhiên của Nanako.
Nanako: "Cái gì! Cô...cô nói sư phụ không phải là bị trúng tà sao...?"
"Không lẽ sư phụ tự mình phát điên? Sao có thể như vậy...tôi không tin, chắc chắn là có vấn đề!"
Thấy sư muội của mình rất kích động, Junya lên tiếng chấn an: "Sư muội hãy bình tĩnh lại đi nào..."
Inagi Hotomi, cô gái vu nữ thở dài khẽ nói: "Xin lỗi, với năng lực của tôi thì thật sự không nhìn ra ngài Domon bị ám"
"Nhưng tà ma trên đời này đủ loại kỳ quái, có rất nhiều thứ tôi chưa từng nhìn thấy qua nên cũng không thể kết luận bữa bãi được..."
"Hơn nữa chưa chắc không có cơ hội xoay chuyển. Tôi vừa nhận được tin Yae đại nhân hình như đang muốn gặp sư phụ của hai người"
Junya bất ngờ khi nghe cô vu nữ này nói, tức khắc hỏi: "Yae đại nhân? Là Yae đại nhân mà tôi nghĩ phải không?"
Nanako không kìm được sự vui sướng của bản thân khi nghe nói thế: "Yae đại nhân? Tốt quá rồi, lần này sư phụ chắc chắn sẽ không sao...!"
Inagi Hotomi gật đầu: "Đúng vậy, Yae đại nhân tinh thông kim cổ, đã tận tay diệt trừ vô số tai ách và tà ma"
"Sư phụ của hai người rốt cuộc có bị tà ma đeo bám hay không thì tôi không thể xác định, nhưng Yae đại nhân sẽ có thể đưa ra câu trả lời chính xác"
Junya trịnh trọng nói: "Xin hỏi pháp sư, chúng tôi phải chuẩn bị những gì khi gặp Yae đại nhân?"
Inagi Hotomi: "Không cần đâu. Yêu cầu duy nhất chính là hãy đến Đền Narukami đúng giờ, đại nhân không thích chờ đợi vô nghĩa"
"Được rồi, tôi xin phép đi trước. Hẹn gặp lại ở Đền Narukami, chúc ngài Domon sớm hồi phục"
Inagi Hotomi vừa dứt lời thì cũng là lúc mà nhóm người Sora tới nơi.
Cô vu nữ khi nhìn thấy nhóm Sora thì nhận ra bọn họ, cô nàng nhẹ cúi đầu một cái để bày tỏ sự kính trọng rồi quay lưng rời đi.
Paimon nhìn hai huynh muội, hỏi: "Vậy là xong rồi sao?"
Nanako gật đầu: "Ừm"
Junya vẫn không hết sự bất ngờ: "Mà không ngờ, Yae đại nhân lại chú ý đến sư phụ của chúng ta..."
Sora cười trừ trước câu nói này của Junya, anh nhầm to rồi... thường ngày cô ta lười muốn c·hết.
Nanako chống nạnh, bất mãn nói: "Sư huynh cảm thấy danh tiếng của sư phụ không đủ lớn nên không đáng được Yae đại nhân quan tâm ư...?"
Junya vội lắc đầu: "À không không, làm gì có chuyện đó chứ, sư muội hiểu lầm rồi!"
"Chỉ là...đó chính là Yae đại nhân đó! Là đại pháp sư có mối quan hệ thân thiết với Raiden Shogun trong truyền thuyết..."
Nói xong, Junya nhìn qua nhóm người Sora nhẹ giọng nói: "Tóm lại, mấy người đi theo bọn tôi đi"
"Mọi người đã ngàn dặm xa xôi chạy đến đây để bái sư, bất luận thế nào thì phái Meikyou Shisui chúng tôi cũng phải cho mọi người một câu trả lời"
Lumine: "Ừm, được thôi"
Yue gật đầu, vui vẻ nói: "Dù gì bọn này cũng rất muốn biết Yae đại nhân đó rốt cuộc là người như thế nào"
Paimon thì thầm với Sora và Lumine: "Không chừng thông qua người đại nhân đó, còn có thể nghe ngóng được một số tin tức liên quan đến Raiden Shogun..."
Lumine: "Ố...dạo này cô hơi bị thông minh đó nha Paimon!"
Paimon đắc ý nói: "Hehe, Paimon vốn dĩ thông minh lâu rồi mà"
Sora nhìn hai huynh muội bọn họ, nói: "Vậy hai người cùng với sư phụ của mình đi trước đi, tụi này sẽ tới sau"
Junya vuốt cằm: "Ừm, được thôi..."
Cứ thế, hai huynh muội bọn họ cùng nhau đỡ sư phụ của mình rồi đi tới Đền Narukami.
Còn nhóm Sora thì họ ngồi trước hiên hội quán trông giống như chờ đợi.
Yue thắc mắc hỏi: "Nè chủ nhân...sao chúng ta phải ngồi đây vậy?"
Sora: "Chờ hai người họ vác sư phụ của mình lên đó xong thì chúng ta sẽ đi lên sau"
Lumine: "Tại sao thế?"
Sora chỉ tay lên ngọn núi: "Không lẽ...em muốn leo lên cái ngọn núi cao đó thật sao?
Cả ba cô gái nhìn theo hướng tay cậu, chỉ thấy một ngọn núi cao chót vót, trên đỉnh là những cây hoa anh đào rất rực rỡ.
Nhìn thì đẹp đấy, nhưng...ba cô gái thì lại ngớ cả người ra trước độ cao khủng kh·iếp đó.
Paimon kh·iếp hãi không thôi: "Uây, không biết...hai huynh muội kia có leo lên đến được không...?"
Sora chắt nịt nói: "Yên tâm, với độ cao này sẽ khơi dậy được tinh thần quyết tâm của bọn họ mà thôi"
Yue: "Vậy còn chúng ta...?"
Sora dựng lên ngón tay cái, nở một nụ cười toả nắng nói: "Còn chúng ta sẽ đi lên bằng Cánh Cửa Thần Kì!"
Lumine: "..."
Paimon: "..."
Yue: "..."
...
Trên Đền Narukami.
Lá anh đào bay phấp phới, các lồng đèn treo ở đền nhẹ lung lay mỗi khi có gió lướt qua.
Nơi đây luôn toát ra một bầu không khí linh thiêng và điểm nhấn ở đây chính là một cây anh đào không lồ.
Trước đền là hai huynh muội Junya, Nanako cùng với sư phụ đang hoảng loạn của mình.
Nhóm người Sora cũng vừa bước đi ra từ Cánh Cửa Thần Kì.
Cậu nhanh chóng thu hồi lại rồi giả đò thấm mệt đi tới chỗ bọn họ nhằm không để cho bọn họ biết là cả đám sử dụng lối đi tắt siêu nhanh.
Cánh cửa ngôi đền mở ra, một bóng dáng thiếu nữ có cặp mắt màu tím nhẹ nhàng bước ra
Tóc hồng nhạt dài ngang lưng, trên người là một bộ trang phục vu nữ truyền thống.
Khí chất xung quanh của người thiếu nữ này luôn toát ra một bầu không khí vô cùng bí ẩn.
Đứng bên dưới, Paimon không khỏi ngỡ ngàng: "Người này là...Yae đại nhân sao? Đúng như lời Junya nói, khí chất thật mạnh mẽ..."
Vừa bước ra, Yae Miko thầm đưa mắt nhìn qua nhóm người Sora một hồi rồi lại nhìn người đang ôm đầu ngồi xổm dưới đất kia.
Domon toát mồ hôi đầm đìa, hoảng loạn thì thào: "Đừng qua đây mà...đừng có đến gần ta nữa mà..."
"Ta không còn luyện kiếm nữa rồi, xin các người hãy tha cho ta đi..."
Inagi Hotomi đứng bên cạnh Miko, nói: "Như ngài thấy đó, Yae đại nhân..."
"Ngài Domon luôn trong tình trạng như này. Hình như ông ấy có thể nhìn thấy những người đã bại trận dưới tay ông đang mắng chửi thậm tệ nên khiến ông ấy cảm thấy vô cùng đau khổ"
Nanako lo lắng hỏi: "Thưa Yae đại nhân, sư phụ của tôi...có phải bị trúng tà không?"
"Trước đây ông ấy hoàn toàn không phải như thế này... trước kia cho dù xảy ra chuyện gì thì sư phụ vẫn luôn tươi cười..."
Miko lắc đầu, nhẹ giọng nói: "Rất tiếc, sư phụ của cô không hề bị trúng tà gì cả"
Nanako: "Sao...sao lại thế...vậy sư phụ..."
Miko gật đầu một cái: "Ừm hứm, chính sư phụ cô là tự ông ấy trở thành như vậy"
"Do không chịu nổi áp lực quá lớn, khiến cõi lòng tan vỡ, tâm trí bị tổn thương sau đó thì trở nên điên dại"
"Giống như người bị rơi xuống nước vậy, vung tay vung chân vùng vẫy nhưng kết cục vẫn bị chìm sâu xuống đại dương tăm tối"
"Có vẻ nguyên nhân, ta nghĩ chắc là vì mất đi Vision. Bị tước đoạt Vision thì cũng như bị tước mất Nguyện Vọng của chính mình"
Junya nghi hoặc nói: "Nguyện Vọng...? Nhưng mà Yae đại nhân, nếu như chỉ là bị tước đi thì sư phụ phải trở thành một người bình thường chứ? Tại sao lại phát điên nhỉ...?"
Miko: "Phái của các ngươi là Meikyou Shisui đúng không?"
"Nó có nghĩa là Mặt Nước Phẳng Lặng Như Gương. Tên hay thì có hay nhưng trên thế gian này, làm gì có thứ nước nào thật sự phẳng lặng chứ..."
"Người tự xưng là không màng danh lợi, sau khi bị sư đệ đánh bại thì cũng là lúc tức giận bỏ đi. Kiếm đạo gia tuy tuổi đã cao nhưng vẫn ấm ức trong lòng, muốn tỷ thí với người đệ tử do chính mình dạy dỗ"
"Haha...vậy hãy nhìn thử người có vẻ là tâm vô tạp niệm mà xem, khi tự tay đánh bại sư phụ và sư huynh của mình thì trong lòng có thật sự yên bình hay không?"
Nanako: "Ý...ý của đại nhân là..."
Miko thở dài một hơi: "Kiếm đạo thiên biến vạn hoá. Muốn trở thành thiên hạ đệ nhất kiếm đạo, đối với phàm nhân, nói thì dễ nhưng làm mới khó làm sao"
"Hai tay nắm chặt kiếm, không ngừng đánh vỡ giấc mơ của người khác. Mà trong đó, cũng bao gồm cả những người thân thiết nhất với ông ấy"
"Vì thế, chỉ có cách cố chấp ôm lấy nguyện vọng trở thành thiên hạ đệ nhất thì ông ấy mới có thể tạm nén nỗi đau để tiến về phía trước"
"Khi nguyện vọng này biến mất thì ông ấy bắt đầu hoài nghi mình rồi vùng vẫy trong hốt hoảng, trở thành bộ dáng như này..."
Nói xong, Miko mỉm cười chua chát: "Haha...cũng giống như người bạn không nên thân thiết của ta vậy..."
Sora: "..."