Chương 174: Sora: Tôi muốn bái sư học nghệ!
Thành Inazuma, gần bánh xe nước.
Trước cửa của một hội quán có hai bóng dáng một trai một gái với biểu cảm trên mặt vô cùng lo lắng.
Junya an ủi sư muội của mình: "Sư muội đừng quá đau lòng, huynh chắc chắn là sư phụ không sao đâu..."
"Cái bọn đến đập phá hội quán trước kia, chẳng phải cho dù mạnh đến thế nào thì cuối cùng cũng bị sư phụ đánh cho chạy mất đó sao...?"
Nanako, sư muội của Junya vẫn không yên lòng nói: "Nhưng...nhưng muội vẫn lo lắm..."
"Vì trước đây cho dù có nguy hiểm đến thế nào thì sư phụ cũng chưa từng dao động. Nhưng còn bây giờ thì..."
Junya: "Đó là vì sư phụ bị trúng tà rồi! Chờ sau khi nghi thức trừ tà lần này kết thúc thì sư phụ chắc chắn sẽ hồi phục trở lại thôi"
Nanako: "Muội...mong là vậy..."
Lúc này, nhóm người Sora đi tới cạnh hai người họ.
Paimon bèn hỏi: "Xảy ra chuyện gì sao?"
Junya quay đầu nhìn qua, tay trái khẽ đặt lên chuôi kiếm cảnh giác nói: "Các người là ai?"
"Nói trước, bất kể là kẻ lắm chuyện nào hay muốn nhân lúc sư phụ trúng tà mà đến gây sự thì hãy tránh xa hết cho ta!"
"Nếu không đừng trách kiếm trong tay ta không khách sáo!"
Yue ngồi trên vai Sora xù lông lên định lao tới cào cho tên Junya vài cái nhưng Sora đã đưa tay lên vỗ nhẹ cô nàng nhằm ra hiệu "Hãy bình tĩnh".
Yue: "Hừ...!"
Paimon nghe thế thì hoảng hốt, vội nói: "Không không, thực ra chúng tôi đến đây là để...để..."
Junya: "Để gì!?"
Sora khẽ nói: "Là tới đây để bái sư học nghệ, chúng tôi nghe nói sư phụ của hai người kiếm đạo bất phàm nên đã hâm mộ từ rất lâu rồi"
"Vì thế, chúng tôi quyết định tới đây là muốn bái ông ấy làm sư phụ của mình"
Lumine hiểu ý của cậu nên gật đầu nói theo: "Ừm, tôi cũng tới đây là để bái sư"
Junya nhìn chằm chằm nhóm người Sora, vuốt cằm nói: "Bái sư?"
Paimon gật đầu lia lịa nói: "Đúng vậy đúng vậy, chúng tôi nghe nói chưởng môn phái Meikyou Shisui vô cùng lợi hại nên đã lặn lội đường xa tới đây để bái sư học nghệ..."
"Nhưng vừa tới đây thì lại nghe các người nói trúng tà gì đó..."
Junya: "Hừm...nhìn các ăn mặc của mấy người...đúng là không giống người ở đây"
Nói xong thì anh ta đặt tay phải lên ngực khẽ cúi đầu, cách xưng hô cũng thay đổi: "Vô cùng xin lỗi...vì dạo gần đây quá nhiều người đến gây sự nên chúng tôi không thể không đề phòng"
"Nhưng...các người đến không đúng lúc rồi. Sư phụ dạo này bị trúng tà nên sức khỏe vẫn chưa hồi phục, tạm thời không thể nhận đệ tử"
Sora giả đò khóc, mếu máo nói: "Nếu tôi không được bái sư thì tôi không về đâu!"
Lumine, Paimon và Yue dùng ánh mắt cá c·hết khẽ liếc qua nhìn cậu.
Diễn hơi bị lố rồi đó...
Junya: "Xem ra...cậu một lòng muốn bái sư. Haizz, như thế này đi, tôi và sư muội sẽ nói sơ qua về tình trạng hiện tại của sư phụ, sau đó tự mấy người quyết định nên đi hay ở vậy..."
"Sư phụ của chúng tôi tên là Domon, chắc mấy người cũng nghe qua cái tên này"
Lumine: "(Chưa nghe qua bao giờ luôn á...)"
Junya: "Từ sau khi học kiếm đạo đạt thành tựu, sư phụ đã liên tục đánh bại rất nhiều kiếm đạo giả nổi tiếng và chưa từng thất bại"
"Sư phụ từng nói mục tiêu của ông ấy là trở thành kiếm đạo gia đệ nhất thiên hạ"
"Trong lúc huấn luyện chúng tôi, ông ấy vẫn không ngừng rèn luyện kiếm đạo của mình, vì thế chúng tôi cũng bị sự nhiệt tình của ông ấy ảnh hưởng nên đã cố hết sức để theo kịp bước chân của sư phụ"
"Nhưng..."
Nói tới đây, anh ta ngập ngừng và ánh mắt đượm buồn như thể không muốn nói tiếp vậy.
Nanako, sư muội của Junya đứng cạnh bên cất tiếng nói thay: "Nhưng cách đây không lâu Vision của sư phụ b·ị c·ướp mất nên khiến tinh thần ông ấy thay đổi hoàn toàn"
"Ông ấy hay nói những thứ kì lạ, lại còn không cho chúng tôi luyện kiếm..."
"Tôi và sư huynh đã bàn với nhau, cảm thấy chắc sư phụ đã bị tà ma đeo bám nên đã mời pháp sư ở Đền Narukami đến đây trừ tà"
"Nhưng nói thật...tôi cũng không chắc sư phụ có thể khoẻ lại hay không..."
Paimon thắc mắc hỏi: "Đền Narukami là gì thế?"
Junya có chút ngạc nhiên: "Mấy người không biết Đền Narukami sao? Đó là ngôi đền lớn nhất ở Đảo Narukami, nghe nói đại pháp sư cai quản ngôi đền có quan hệ rất mật thiết với Raiden Shogun"
"Tuy chúng tôi không thể mời vị đại pháp sư đó đích thân ra tay...nhưng ngay cả những pháp sư bình thường trong đền cũng đã có uy quyền tuyệt đối trong việc trừ tà rồi"
"Vì vậy sư muội cứ yên tâm đi, sư phụ sẽ không sao đâu..."
Nanako gật đầu nói: "Vâng ạ..."
Sora đưa mắt nhìn lên ngọn núi cao nhất ở trên Đảo Narukami này, trên đỉnh núi là hàng tá những cây hoa anh đào và có vài sợi ánh sáng màu tím nhạt lượn lờ quanh trên đó.
Với lại, đại pháp sư cai quản Đền Narukami mà trong miệng Junya vừa nói...
Không ai khác đó chính là Yae Miko, hồ ly Wifu quốc dân của người chơi.
Sora: "Mà...chắc sư phụ của anh có một người sư huynh nhỉ?"
Junya vuốt cằm như đang nhớ lại, một lát sau anh ta gật đầu: "Đúng vậy, sư huynh của sư phụ tên là Azai, nhưng năm xưa sau khi bị sư phụ đánh bại thì đã đi lưu lạc khắp nơi..."
Paimon: "Ố...thì ra là thế..."
Junya cười nhạt nói: "Nghi thức trừ tà sẽ thực hiện vào tối nay, nếu mấy người có hứng thú thì cũng có thể đến xem thử"
Nhóm người Sora cùng nhau gật đầu rồi cáo từ rời đi.
Trên đường đi, Paimon nhìn qua đồng bọn nhẹ giọng nói: "Tà ma đeo bám...mất đi Vision cũng gây ra vấn đề này sao?"
Sora khẽ lắc đầu, giải thích: "Không phải tà ma đeo bám gì đâu, vì mất đi Vision nên ám ảnh từ những việc làm trong quá khứ của ông ấy đã ùa về đó..."
Lumine: "Hả? Sao anh lại biết thế...?"
Sora: "Ehe, em đoán xem~"
Lumine lườm qua cậu với gân xanh nổi lên hai bên trán, hay lắm Sora...hình như anh muốn bị ăn đòn nữa đúng không!
Đang chuẩn bị ra tay dạy dỗ Sora thì bị giọng nói của Yue khiến cô đình chỉ lại hành động.
Yue: "Mọi người nhìn! Hình như ở phía sau cái thùng gỗ trước mặt của chúng ta có kẻ đang nhìn trộm kìa!"
Theo lời của Yue nói, Sora cùng với Lumine và Paimon lập tức nhìn về phía trước.
Đó là một lão giả với mái tóc bạc phơ, bên hông đeo một thanh Katana.
Khi thấy nhóm người Sora chú ý tới mình, lão giả đó định quay người chạy đi.
Nhưng vừa mới quay lưng chưa kịp chạy thì Sora đã sử dụng [Phong Bộ] xuất hiện trước mặt lão giả.
Sora mỉm cười nói: "Nào, đừng vội đi chứ"
Yue tinh nghịch nói: "Đúng thế, đừng vội mà~!"
Lão giả nhìn cậu, toát mồ hôi đầy trán: "Sao...sao cậu lại nhanh quá vậy..."
Với một kiếm khách đã từng trải như ông ta thì ông ta cảm nhận được cậu thanh niên trước mặt mình không hề đơn giản.
Lumine và Paimon cũng đã chạy tới nơi.
Tình hình lúc này của lão giả bây giờ không khác gì là bánh mì kẹp thịt, trước mặt là Sora và Yue còn phía sau là Lumine và Paimon.
Lão giả: "Các người là đệ tử của Domon thật sao? Sao lại nhanh hơn cả Domon vậy...!"
"Hay là mấy năm không gặp, thân pháp của Domon đã tiến bộ thêm rồi...?"
Paimon chống nạnh, bất mãn nói: "Nè! Bây giờ tới lượt bọn này hỏi rồi đó, ông là ai thế?"
"Lén la lén lút trông có vẻ không giống như người tốt lắm!"
Lão giả hai tay vòng ngực, hừ một tiếng: "Hừ, không giống người tốt? Lúc ta và Domon cùng học kiếm đạo thì còn không biết các người đang ở đâu đấy"
"Tuy không muốn nhắc tới chuyện lúc đó nữa, nhưng đúng là Domon còn phải gọi ta một tiếng sư huynh"
Yue bất ngờ nói: "Vậy... chẳng lẽ ông là..."
Azai: "Đúng vậy, ta là Azai"
Lumine nghi hoặc hỏi: "Nhưng tại sao ông lại phải bỏ chạy chứ?"
Azai thở dài một hơi: "Haizz...vì ta không muốn gặp Domon nữa, cũng không muốn nhìn thấy những người liên quan đến hắn"
"Ban đầu, ta và hắn cùng theo một kiếm đạo gia thuộc phái Meikyou Shisui để học đạo"
"Ta gia nhập vào sư môn sớm hơn hắn năm năm, là sư huynh vững vàng đáng tin cậy trong mắt mọi người..."
"Phải Meikyou Shisui theo đuổi lý tưởng Tâm Vô Tạp Niệm vì vậy đại đa số đệ tử đều không màng danh lợi, ta cũng không ngoại lệ"
"Nhưng Domon lại khác, chuyện đầu tiên mà hắn đã hỏi sư phụ khi bái sư bước vào sư môn là [Làm sao mới có thể trở thành thiên hạ đệ nhất]"
"Năm đó sư phụ quở trách hắn, nói rằng kiếm đạo không dùng để tranh đoạt hư danh. Mới luyện kiếm được vài ngày đã muốn đạt được danh tiếng mạnh nhất chứng toả hắn vẫn còn xốc nổi, vĩnh viễn không thể học tốt kiếm đạo"
Nói xong, Azai đỡ trán chua chát nói tiếp: "Khi đó...ta cũng cho là vậy, nhưng về sau kiếm thuật của Domon trưởng thành thần tốc thậm chí dần dần đuổi kịp ta"
"Vào lúc đó ta mới ý thức được, thực ra Domon đã sớm đạt được cảnh giới Tâm Vô Tạp Niệm rồi..."
Cứ thế, cả đám người Sora đã nghe Azai kể về quá khứ của bản thân cùng với người đã từng là sư đệ hơn 15 phút đồng hồ.
Azai đã thua Domon trong cuộc tỷ thí nên khiến cho ông ta mất hết mặt mũi, mất cả địa vị nên đã chạy trốn khỏi sư môn.
Đó là lý do tại sao ông ta lưu lạc khắp nơi tới tận bây giờ.
Còn về việc Azai lại xuất hiện ở Inazuma thì ông ta tưởng tin Domon trúng tà là tin giả nên đã về đây xem, chứ thực chất ông ta không hề có ý đồ xấu gì cả.
Azai: "Được rồi, ta đã kể xong xuôi cho mấy người hết rồi đó"
"Có thể cho ta đi được chưa?"
Sora nhẹ gật đầu và tránh sang một bên, Azai không do dự nữa mà lê bước rời đi để lại nhóm người Sora ở phía sau.
Paimon gãi đầu: "Vậy là...chúng ta đã hiểu lầm ông ấy rồi..."
Sora: "Thôi được rồi, còn tận 4 tiếng đồng hồ nữa là tới tối rồi nên... Lumine, cùng nhau đi tới Thất Thiên Thần Tượng Lôi chứ?"
Lumine nghiêng đầu: "Tại sao?"
Sora vươn tay nhéo má Lumine, nói: "Em quên là mình chưa nhận được Nguyên Tố Lôi à?"
Lumine: "Ối! Em quên mất tiêu việc này luôn!"
Yue: "Vậy còn chờ gì nữa, đi tới đó thôi nào!"