Chương 8: Khảo nghiệm
Chương 8: Khảo nghiệm
"Ôi đệt, cái gì thế này?"
Thời khắc tiến vào bên trong không gian thần bí, La Nguyên bị cảnh tượng trước mặt làm cho chấn động, mồm chữ a miệng chữ o, kinh ngạc vạn phần.
Lúc này trước mắt La Nguyên không phải là một mảnh hỗn độn u ám như trong kí ức, mà là một tòa đại điện tráng lệ hùng vĩ cao hàng chục trượng đứng sừng sững.
Tòa đại điện này có tông màu chủ đạo là đen và đỏ với chất liệu là một loại khoáng thạch kì bí.
"Chậc chậc, kích thước này, chắc là có thể so với những kiến trúc nhà thờ cao nhất ở thế giới cũ nhỉ?"
La Nguyên tấm tắc khen.
Bên trong đại điện là một hành lang chất đầy dãy các tác phẩm nghệ thuật đồ sộ, kì vĩ.
Hai bên tường được điêu khắc tinh xảo, tỉ mỉ, thành hai bức tranh bằng đá vô cùng sống động.
Trong hai bức tranh, có người có động vật, thậm chí có cả quỷ. Khung cảnh nền là một vùng đất âm u, cằn cõi. Con người động vật bị xiềng lại bởi những con quỷ hình dáng dữ tợn, đầy dọa người; hàng dài người vật đang tiến về một chỗ, nhìn kĩ, sẽ phát hiện đích đến là một tòa đại điện khác có hình dáng giống hệt nơi La Nguyên đang đứng. Biểu hiện thống khổ trên khuôn mặt những sinh linh kết hợp với cảnh nền trong tranh khiến người ta rùng mình, liên tưởng tới địa ngục.
Bỏ qua bức tranh, La Nguyên bước về phía sâu hơn bên trong đại điện. Trên đường đi, hắn quan sát những tác phẩm nghệ thuật khác, phần lớn đều là những bức tượng điêu khắc quỷ quái.
"Nơi này rốt cuộc là nơi nào? Cảm giác thật ảo diệu mà lại có vài phần... ma quái. Thật không khiến người ta yên tâm."
Trong đầu La Nguyên lúc này bị lấp đầy bởi những câu hỏi và thắc mắc, nhưng hắn vẫn đè xuống sự hiếu kì trong lòng, tiếp tục tiến về phía trước.
Chờ đợi La Nguyên ở phần cuối hành lang là một tòa ngai vị. Tòa ngai vị này mười phần ma tính, vật liệu chế tác hoàn toàn từ xương, trên tay cầm bên phải có một ly rượu cao, từ mùi vị suy đoán, thức uống bên trong ly hẳn là máu.
"Đây... Rót cuộc là tên biến thái nào làm ra thứ này. E rằng ngay cả đạo cụ phim kinh dị tốt nhất cũng chả là cái đinh gì trước mặt nó."
La Nguyên không có ấn tượng tốt đẹp gì với thứ này. Chỉ có tâm thần những kẻ cuồng g·iết chóc mới làm ra được thứ ghê tởm này, và hắn chẳng ưa gì những kẻ đó.
"Đi khắp một hồi chẳng tìm được cái vẹo gì hữu ích cho mình lúc này, hay là thử thăm dò lần nữa, xem có thu hoạch gì không, nếu vẫn không thì ra ngoài tìm kiếm vậy." La Nguyên suy tính.
"Thỉnh an người hữu duyên. Mất một thời gian như vậy mới chào đón ngài được, thật là hổ thẹn".Đúng lúc này, một thanh âm nhẹ nhàng của nữ nhân vang lên bên tai
"Hửm? Cô là ...".Trong đầu La Nguyên cực độ hoảng hốt, từ từ quay người lại, cố gắng giữ bình tĩnh. Hắn phát hiện người nói là một thiếu nữ mang trang phục cai ngục, toát ra cảm giác bí ẩn.
"Nô gia tên Lạc Vi, là khí linh của ngọc bội này, đồng thời cũng là người canh giữ truyền thừa của La Sát."
Đột nhiên xuất hiện một thiếu nữ thần bí, trong lòng La Nguyên cấp tốc đề cao cảnh giác. Tuy nhìn từ ngoài vẫn bảo trì khuôn mặt bình tĩnh, nhàn nhạt mở miệng, nhưng thực ra trong lòng đang cực kì hoang manh, nhanh chóng tính toán các con đường rút lui. Nếu có gì đó không ổn xảy ra, y sẽ lập tức co chân bỏ trốn.
"Xin người hữu duyên đừng lo lắng. Nô gia không có ý định làm hại ngài."
Làm như ta tin được lời cô nói ấy. Không có chút thành ý nào, tin được cái quần què. La Nguyên thầm nghĩ.
"Ồ, vậy à. Thế thì ta an tâm rồi."
"Cảm ơn ngài vì đã thông cảm cho nô gia. Nô gia rất vui." .Thiếu nữ mỉm cười.
Khóe miệng La Nguyên giật giật.
Hắn rõ ràng có thể cảm nhận được, thiếu nữ này đang cố ý trêu đùa mình.
Móa nó, ông đây từ lúc tới thế giới này đều là trêu đùa người, chưa từng bị người khác chơi đùa, vậy mà lúc này lại bị một con nha đầu chơi khăm.
Không được, lão tử phải giả đò một bước, lát nữa phải nhân cơ hội cà khịa lại mới được.
La Nguyên, không-thể-nhục.
Độc giả 1:"Lớn cái đầu rồi mà còn tính toán chuyện nhỏ nhặt, có bản lĩnh thì làm chuyện khác đi bạn êy."
Độc giả 2:"Người trên kia, ngươi chưa thấy cảnh tượng trong chương 1 à. Đến cả phụ nữ mà con hàng này vẫn dám đánh thì mấy cái chuyện này thì tính là gì."
Độc giả 3:"Đừng quên, lúc đánh nhau ở chương 6, tên này bỉ ổi đến mức chọc ngay "hoa" con nhà người ta, trình độ vô sỉ đến cấp độ thượng thừa rồi. Không biết phải đắp bao nhiêu lớp mặt nạ chống nhục, da mặt mới dày được như thế nhỉ."
"Lạc Vi cô nương đúng không. Tại hạ lần đầu đến đây, có nhiều thắc mắc, không biết cô có thể giải đáp cho ta được không."
"Về chuyện này, ngài vẫn chưa tiếp nhận truyền thừa, trở thành chủ nhân của "La Sát Chi Tinh" nên nô gia không thể cho ngài biết quá nhiều được."
"Có điều, nô gia có thể đưa cho ngài những thông tin sơ bộ, ngài có hỏi nô gia bất cứ điều gì, chỉ cần trong phạm vi, nô gia sẽ đáp ứng."
"Bất cứ cái gì?"
"Đúng vậy, bất-cứ-điều-gì." Thiếu nữ vừa đáp, vừa nghiêng người về phía trước, khuôn mặt sát gần La Nguyên, miệng thè ra, ngón trỏ phải đặt lên lưỡi, nhắm một mắt lại, tỏ vẻ quyến rũ, hình dáng phóng đãng vô cùng."
Độc giả 1:"(*-*) thưa đại tỷ, được quyền "dâm" đến mức nào vậy?"
Độc giả 2:"Tại hạ thấy dáng người cô nương vô cùng đẹp, chỉ là bộ trang phục này có chút không phù hợp với khí chất của cô, xưa nay ngọc đẹp như người đẹp nên nguyện ý kính tặng một bộ trang phục mới cho cô. Nhưng mà, tại hạ cần số liệu chính xác mới được, cho nên mời cô nương đây cho phép ta "đo đạc" cơ thể, tốt nhất thì cởi hết luôn để đảm bảo độ chính xác."
Độc giả 3:"Phi, ta nhổ. Người trên kia, đừng có mà diễn tuồng. Ngoài miệng thì ra vẻ chính nhân quân tử lắm, kết cục chẳng phải thèm muốn thân thể con nhà người ta sao."
Độc giả 4:"Thế nên mới nói, vẫn cần dân "lành nghề" ra tay mới được. Nói cho mà biết, đại gia ta đã từng hẹn hò cùng một lúc 5 người đấy. Vi Vi thân mến, liệu nàng có nguyện ý cùng ta sống đến đầu bạc răng long? "
Độc giả 5:"Cút. "Phắc boi" ở đây không có quyền lên tiếng."
Trong khung bình luận lúc này đang xảy ra trận chiến gió tanh mưa máu, không từ thủ đoạn giữa các "nông dân" để giành quyền "chăn rau".
Tác giả:" Hầy, toàn 1 lũ "nắng cực"."
Khác hoàn toàn với những con chiên đạo hạnh tốt đẹp đang cố gắng "hiến dâng thân mình" kia, Nguyên ca của chúng ta vẫn giữ được một cái đầu lạnh, miễn nhiễm với tuyệt kĩ "đớp lấy con tim đàn ông" của thiếu nữ, trên đầu hiện một chữ "MISS" to tướng.
Hảo nam nhân.
"Vậy Lạc Vi cô nương, cô vừa nói rằng cô là khí linh của ngọc bội này, điều này có phải thật không?"
"Đương nhiên là vậy rồi, vị bằng hữu này, ngài thật là lãng tai đấy."Thiếu nữ mỉm cười hì hì.
La Nguyên:(¬_¬*)
'Được lắm, lại dám cà khịa ta. Thù này ta ghim rồi đó.' La Nguyên nghĩ thầm trong lòng, tính toán lát nữa sẽ trả thù như thế nào.
Ầy, "hảo" nam nhân.
Tạm thời bỏ qua việc này, việc thiếu nữ thú nhận chân thân mình là khí linh khiến La Nguyên cực kì sửng sốt.
Trong những quyển sách mà La Nguyên từng đọc qua, có một cuốn có tựa đề là [Hoàn Mỹ Phân Cấp Đấu Trang].
Đấu trang là một loại trang bị đặc hữu, khác với trang bị thông thường, nó được thiết kế chuyên dụng cho võ sĩ. Điều làm nên sự khác biệt này chính là nhờ vào các đấu văn được khảm nạn trên đấu trang. Đấu văn có thể sinh ra một loại cộng hưởng với đấu khí của võ sĩ, khiến cho thực lực võ sĩ tăng lên mấy bậc. Mà lại đấu trang chỉ có thể được chế tạo bởi Luyện Khí Sư, một trong ba chức nghiệp quan trọng nhất Thanh Thiên Giới.
Trong [Hoàn Mỹ Phân Cấp Đấu Trang] chia đấu trang thành 4 đẳng cấp: Nguyên, Sinh, Linh, Hóa. Mà đấu trang có khí linh phải đạt được nhiều điều kiện hà khắc, một trong số đó là đẳng cấp ít nhất phải đạt tới Linh cấp. Mà đấu trang Linh cấp phi thường hi hữu ở Thanh Thiên Giới, là bảo vật vô giá khiến nhiều thế lực tranh giành.
Điều này có nghĩa là khối ngọc bội La Nguyên đang nắm giữ, có thể thuộc Linh cấp, cực kì đáng giá. Không, với linh trí thành thục như thế này, e rằng đạt tới Hóa cấp rồi.
Ở Linh cấp, khí linh thần trí mới sơ khai, chỉ có thể đáp ứng một số mệnh lệnh dễ hiễu, không thể giao tiếp được. Chỉ có đạt tới Hóa cấp mới có được trình độ này.
Hóa cấp đấu trang độ hiếm có giống như nhật cấp tôn giả vậy, không, có khi còn hơn. Đã mấy vạn năm chưa xuất thế rồi.
Do đó, có thể hiểu được cảm xúc chấn kinh lúc này của La Nguyên.
Nhưng đã là main thì không thể để mất hình tượng được, La Nguyên rất nhanh hồi phục tâm tình, tiếp tục đặt câu hỏi.
"Không gian này là gì? Mục đích của nó khi được tạo ra là gì?"
"Đây là "La Sát Vực" một mảnh không gian độc lập trong [La Sát Chi Tinh]. Nơi đây được tạo ra nhằm đưa lại La Sát truyền thừa cho người hữu duyên."
"Vai trò thật sự của cô là gì? Thật sự chỉ ở đây làm giá·m s·át thôi sao?"
"Không trả lời được"
"Kẻ tạo ra nơi này là ai? Có liên quan gì đến cô?"
"Không trả lời được"
"Ngọc bội này chỉ có một bản thể hay có nhiều phân thân?"
"[La Sát Chi Tinh] là độc nhất, không ai có thể sao chép hay tái tạo nó. Ít nhất là ở thế giới này."
"Có ai ngoài ta và cô ở đây không. Và ngoại nhân có thể xâm nhập vào đây không."
"Chỉ có mình chúng ta thôi. Với lại, trừ phi có sự cho phép của chủ nhân, không ai có thể tiến vào nơi đây."
"Cô có thể g·iết c·hết ta không?"
"Không. Nhiệm vụ của khí linh là đảm bảo có người tiếp nhận truyền thừa, nên ta không được phép làm hại ngài."
'Quả nhiên với những câu hỏi chi tiết quá thì cô ta không trả lời. Vậy thì...'
La Nguyên trong đầu nảy ra một câu hỏi.
"Khảo nghiệm ở đây là gì? Có liên quan tới cái gọi là [Giác Ngộ Tử Vong] không? Thất bại có nguy hiểm đến tính mạng không?"
Mặc kệ truyền thừa ở đây khủng bố thế nào, có mạng thì mới dùng được.
"Chuyện này ta không nói được, ngài nên tự trải nghiệm thì hơn".Thiếu nữ cười một cách ma mị.
La Nguyên nghe xong, không hỏi thêm câu nào nữa, mà ngẫm lại phân tích lợi hại.
'Nghe ngữ khí và thái độ của cô ta, mình không thấy cái gì bất thường cả, chỉ là một thiếu nữ thân thiện mà thôi. Cũng không có bất cứ dấu hiệu nào cho thấy cô ta nói dối cả. Mình lại không cảm nhận được địch ý. Trước giờ giác quan thứ sáu của mình rất nhạy bén, dễ dàng phát hiện ra ai có ý xấu với mình. Đó cũng là lý do mình phát hiện có kẻ đang quan sát mình lúc ở nhà, cuối cùng mới phản sát lại được 3 tên kia. Thế nên mình rất tin tưởng nó.'
'Nhưng mà, vấn đề là có đáng để liều mạng đánh cược không, ai mà biết được cái khảo nghiệm quái quỷ này như thế nào chứ?'
La Nguyên đắn đo.
Nhưng lúc này, một dòng kí ức của quá khứ vượt qua trước mắt hắn.
Đã từng hắn cũng như vậy, lo lắng, do dự, co rụp lại rồi hèn nhát, không dám nói lên ý kiến của mình.
Để rồi, cuộc đời của hắn lâm vào bế tắc.
La Nguyên lắc lắc đầu, rồi đập hai tay vào mặt mình.
"Kệ mọe nó chứ, đánh cược cái con khỉ gì. Ngay thời khắc tiến vào nơi đây, ta đã đánh cược vận mệnh của mình rồi, việc gì phải sợ hãi?"
"Nếu đã sống lại, ta sẽ không lặp lại sai lầm kiếp trước"
"Chẳng phải chỉ là một cái khảo nghiệm thôi sao. Cùng lắm thì c·hết thôi, có gì đâu chứ"
"Hôm nay tiểu gia ta muốn xem xem, ông trời sẽ diệt ta, hay giúp ta."
Trong lòng quyết tâm, La Nguyên đưa ra quyết định.
"Lạc Vi cô nương, ta muốn tham gia khảo nghiệm, mong cô tác thành."
"Được, vậy người hữu duyên, thuận buồm xuôi gió." Thiếu nữ cúi đầu, chúc phúc cho La Nguyên.
Sau đó, toàn thân La Nguyên bị bao bọc bởi một luồng huyết sắc chi quang phát ra từ ngai vị. Một lúc sau, bóng hình La Nguyên đã biến mất, để lại thiếu nữ một mình trong đại điện.
"Hi vọng hắn thật sự có thể thành công, La Sát Chi Vị đã lâu không có người kế tục rồi." Thiếu nữ thì thầm vài câu, rồi quay người rời đi.