Chương 7: Giác Ngộ Tử Vong
Chương 7: Giác Ngộ Tử Vong
La Nguyên lúc này đang dọn dẹp t·hi t·hể của 3 anh em Hắc Hổ Bang. Hắn không có tiêu hủy t·hi t·hể ngay mà bọc chúng lại trong túi vải rồi cất nơi góc phòng. Ba cái t·hi t·hể này vẫn còn hữu dụng với hắn nên chúng không có bị xử lý ngay.
Vết máu trên sàn được hắn sử dụng [Tẩy Nhơ Dịch] một loại dung dịch được hắn phát minh và điều chế, chuyên hiệu nghiệm trong những tình huống như thế này. Vết máu trên sàn nhà xử lý xong, hắn lấy ra một cây hương dài 5 cm ở một nơi bí mật khác ở góc phòng.
Cây hương này là [Tẩy Tức Hương]. Tác dụng chính mà nó mang lại là tẩy đi khí tức của cơ thể, chuyên dùng để ẩn nấp và chạy trốn. Ngoài ra nó còn thể tẩy đi các mùi vị có trong không khí, ví dụ như mùi máu hay mùi hôi của cơ thể. Khác với các loại dược dịch khác hắn nghiên cứu ra, nguyên liệu luyện chế [Tẩy Tức Hương] hi hữu, không phổ biến nên không sản xuất đại trà được.
La Nguyên góp hết vốn liếng của mình mới chế tạo được cây hương nhỏ này. Tuy lòng đau như cắt, nhưng hắn vẫn cắn răng chịu đựng sử dụng nó.
Không còn cách nào khác. Hắn không muốn thu hút những thứ quỷ quái đến ngôi nhà mình.
Tuy có thể rời đi nhưng hắn không dám mạo hiểm. Hiểu biết về thế giới này của hắn vẫn quá ít, trước khi có năng lực tự bảo vệ bản thân, hắn không muốn có chuyện gì bất trắc xảy ra.
Đốt cây hương này lên, hỗn hợp mùi máu và mùi cay trong phòng dần dần biến mất.
Cũng coi như là tạm giải quyết được vấn đề.
Xử lí xong hậu quả để lại, La Nguyên nghiền ngẫm lại trận chiến ban nãy.
"Trận chiến vừa rồi nhìn một cách phiến diện, có vẻ ta hoàn toàn áp đảo bọn chúng, nhưng đó là do có sự trợ giúp từ ngoại vật . Chiến cục nghiêng về phía ta cũng là do bọn chúng chủ quan khinh địch. Nếu không, chúng sẽ không trúng dễ dàng trúng cái bẫy hình nhân và sẽ không để ta có thời gian để sử dụng [Quỷ Tiêu Độc]."
"Cấu trúc ngôi nhà này phù hợp để vây khốn quân địch. Nhờ có bóng tối nên ta mới có cơ hội đắc thủ. Nếu không, với thân thủ nhanh nhẹn của bọn chúng, ta rất có thể bị phản sát."
"Thế nhưng nếu nhìn thoáng một chút,ngoài những yếu tố bên ngoài ra, năng lực của ta cũng đóng góp rất nhiều. Khả năng "nhìn trong bóng đêm" và "kháng tính cay" mà ta rèn luyện lúc nhỏ đã phát huy tác dụng của chúng. Đồng thời, kỹ năng luyện dược và lựa chọn yếu tố địa hình khí hậu của kiếp trước đã mang đến lợi thế không nhỏ cho ta."
"Ngay từ lúc đầu, ta đã cố ý khiêu khích bọn chúng, dẫn dắt cảm xúc của chúng theo đúng ý ta. Kích động nộ hỏa trong lòng chúng, để cảm xúc lấn át lí trí. Cuối cùng, giáng một đòn trí mạng bất ngờ, đánh sập ý chí chiến đấu, giành được thắng lợi .Xem ra đôi lúc, ngôn từ cũng có thể là yếu tố quyết định thắng thua mọi chuyện."
"Có điều, quá ỷ lại vào những năng lực kia cũng không tốt. Ở thế giới này, trước sức mạnh tuyệt đối, mọi mưu mô quỷ kế đều là vô nghĩa. Để có thể nắm chặt cục diện, sức mạnh bản thân là yếu tố không thể thiếu."
"Xem ra, ta phải nhanh chóng bắt đầu tu luyện mới được."
Phân tích những điểm mạnh và thiếu sót của bản thân, từ đó đưa ra phương hướng phát triển. Ưu điểm thì cố gắng bồi dưỡng và phát huy ưu thế, khuyết điểm thì tìm cách bù đắp.
Đây chính là cách mà La Nguyên lựa chọn trên con đường trở thành cường giả.
"Muốn tu luyện bước đầu tiên phải có thiên phú tu hành và đấu khí mật tịch. Ta hiện giờ chưa biết bản thân có thiên phú tu luyện hay không. Nếu trong tình huống bình thường, muốn kiểm trắc thiên phú tu luyện của bản thân, phải sử dụng "Trắc Thí Thạch" một loại khoáng thạch kì diệu có chức năng đánh giá tiềm năng."
"Mỗi thế lực bình thường đều có "Trắc Thí Thạch" của riêng mình. Nếu muốn kiểm tra thiên phú, bắt buộc phải gia nhập một thế lực nào đó."
"Không nói đến việc có cần thiết phải gia nhập thế lực nào hay không, chỉ với thân phận cô nhi này của ta thì khó mà làm một thành viên được"
"Hơn nữa, ta cũng không có ý định gia nhập bất cứ phe phái nào. Thay vì bị trói chặt ở một nơi, ta thích tiêu dao tự tại, độc lai độc vãng hơn."
"Nếu đã vậy thì, chỉ còn cách đó thôi"
Ngoài phương thức trên, ta có thể dùng một cách thức đơn giản, thô bạo, trực tiếp hơn. Đó là thử tu luyện đấu khí mật tịch.
Đấu khí mật tịch hay còn gọi là đấu khí công pháp, là phương thức để con người tu luyện ra đấu khí.
Chỉ cần có thiên phú, thì có thể sinh ra khí cảm, từ đó tu luyện được công pháp.
Thế nhưng bạn ơi, đời làm gì dễ dàng như vậy.
Giá trị của một mật tịch cấp thấp nhất trên thị trường vượt xa "Trắc Thí Thạch" vài con phố. Dù gì thì, đấu khí mật tịch là căn cơ của mọi võ sĩ. Có nó, võ sĩ mới có thể siêu phàm thoát tục, trở thành cường giả. Mỗi thế lực lớn nhỏ đều có mật tịch đấu khí của riêng mình, là bảo vật bí truyền trong tông môn bang phái, được bảo vệ nghiêm ngặt. Bất cứ ai cũng không được phép lưu truyền ra ngoài, nếu không sẽ bị phán xử là phản đồ, b·ị t·ruy s·át khắp nơi.
Bởi vậy có thể thấy, tầm quan trọng của đấu khí mật tịch trong thế giới này.
Đồng thời, đấu khí mật tịch cũng rất hiếm khi được rao bán.
Tác giả:"Ví dụ dễ hiểu thì độ hi hữu giống như tình huống mấy tên simp chúa kiếm được bạn gái vậy."
Chúng độc giả:"ತಎತ ví dụ dễ hiểu thật."
Do đó, thường dân muốn trở thành tu luyện giả, khó như lên trời vậy. Thế nên, mới có trường hợp những người an phận thủ thường, cam nguyện một đời bình thường.
Đương nhiên, chủ yếu là vì con đường võ sĩ quá máu tanh khốc liệt, một số người tâm lý không chịu nổi, đành làm một người bình thường.
Bây giờ, nếu như là người khác ở trong tình cảnh như La Nguyên, hữu tâm vô lực, hẳn sẽ buông xuôi từ bỏ.
Thế nhưng, có một câu nói như thế này:" Cái gọi là thường thức không áp dụng cho những con hàng bật hack."
Và La Nguyên là một trong số đó.
Chúng độc giả:"Hảo chân lý".
"Bây giờ sân khấu là của ba tên kia rồi. Hi vọng chúng sẽ có hiểu quả."
La Nguyên tới gần bao tải trữ t·hi t·hể của 3 tên hắc y nhân kia. Rồi, một cảnh tượng kỳ lạ xảy ra.
Tâm thần La Nguyên tập trung vào tay phải giơ ra. Nhất niệm vừa xuất, trong lòng bàn tay xuất hiện một cái huyết sắc ngọc bội quen thuộc.
Không sai, chính là ngọc bội La Nguyên có được giây phút đầu tiên tới Thanh Thiên Giới.
"Hút thoải mái đi. Hi vọng sẽ hợp khẩu vị của ngươi."
Ngay khi La Nguyên ra lệnh, đôi mắt con quỷ trên ngọc bội lập tức sáng lên. Một luồng ánh sáng màu đỏ như máu phóng ra từ cặp mắt, chiếu vào trên bao tải.
Từ trong bao tải, máu của ba tên hắc y nhân như bị luồng huyết sắc chi quang dẫn dắt, bay về phía ngọc bội.
Quỷ dữ mở to miệng của mình, hút hết luồng máu đó. Đợi đến khi máu của t·hi t·hể bị hút cạn, hiện tượng kỳ bí mới ngừng lại.
La Nguyên thở phào một hợi:
"Phù, may mắn là tên kén ăn này chịu nuốt hết. Có vẻ ta đã đoán đúng, bây giờ chỉ máu của võ sĩ mới thỏa mãn được tên này. Xem ra ông trơi vẫn còn phù hộ ta."
Nói đến tiền căn hậu quả của việc này có hơi dài dòng.
Đại khái là, trong quá khứ, hắn phát hiện ngọc bội này có thể hấp thụ máu của người khác. Máu đã hấp thụ sẽ được chuyển hóa thành nguồn dinh dưỡng và năng lượng để ngọc bội phát huy các tính năng của mình.
Khi kích hoạt ngọc bội, hắn sẽ được dịch chuyển đến một vùng không gian khác. Lúc đến đó lần đầu hắn có ba phát hiện quan trọng.
Thứ nhất, trong không gian là một vùng tăm tối không có ánh sáng. Ở đây ngoài hắn chỉ có vài quyển sách lẻ tẻ bay lượn trên không trung.Nghiên cứu một hồi, hắn thấy rằng mìn chỉ cần tâm niệm nhất động, quyển sách hắn cần sẽ tự động rơi vào tay hắn.
Ở đó, sách tuy ít, nhưng toàn là những kiến thức cần thiết về đại lục này. Ví dụ như [Dược Liệu Đại Toàn] [Khoáng Thạch Đại Cương] hay [Tóm Tắt Hệ Thống Tu Luyện]...
Như vậy bí ẩn về việc: tại sao La Nguyên lại có nhiều kiến thức như vậy khi hắn chỉ mới tới thế giới này vài năm và chỉ còn là một đứa trẻ; đã được giải đáp.
Hắn có thể chế tạo ra các loại dược dịch thần kì như vậy là do thông tin về thảo dược trong [Dược Liệu Đại Toàn] phối hợp với tay nghề luyện dược ở kiếp trước.
Hăn có thể hiểu rõ hệ thống phân cấp sức mạnh ở đây là nhờ có [Tóm Tắt Hệ Thống Tu Luyện].
Nói chung, rất nhiều thứ ở đây đã hỗ trợ La Nguyên, tránh cho hắn trở thành bò lạc tối cổ.
Thế nhưng có một quyển sách mà La Nguyên không cách nào đọc được.
Bìa sách không có tên, chỉ thấy có một dòng chữ:"Chỉ có những kẻ thành tựu [Giác Ngộ Tử Vong] mới có tư cách có được truyền thừa của La Sát". Bên trong toàn là những trang giấy trắng, không có bất kỳ thông tin gì.
"[Giác Ngộ Tử Vong]? La Sát?"
La Nguyên một mặt mù mịt. La Sát ở đây thì hắn có lẽ biết, nhưng [Giác Ngộ Tử Vong] là cái gì a?
Tuy hắn không hiểu lắm, nhưng cũng lờ mờ đoán ra được, đây có lẽ là một cái kỳ ngộ vô cùng lớn lao. Nếu đạt được truyền thừa La Sát, có lẽ hắn có thể bước một bước trên con đường trở thành cường giả số 1.
Nhưng nếu không dùng được thì có tác dụng gì.
Thế nên, La Nguyên mấy năm nay vẫn luôn bỏ xó nó ở một góc, không thèm ngó ngang tới. Dần dà, hắn cũng quên mất sự hiện diện của cuốn sách thần bí này.
Về chuyện này, muốn biết chi tiết hơn, mời đón đọc chương 8 của [La Sát Chi Đạo] siêu tác phẩm của Độc Cô Nhất Đạo.
Trở lại vấn đề chính.
Phát hiện thứ hai mà La Nguyên có được, thực ra đây là một mảnh không gian độc lập, tách biệt với thế giới bên ngoài. Dòng chảy thời gian ở đây với ngoại giới không đồng nhất.
Nói cách khác, dù cho ở đây lâu đến bao nhiêu, thì ở ngoại giới chỉ là một tích tắc mà thôi.
Phát hiện này làm cho La Nguyên rất kích động. Điều này có nghĩa là nếu tu hành ở đây, chỉ trong một thời gian ngắn, hắn có thể trở thành một cường giả.
Tất nhiên, không có bữa ăn nào là miễn phí.
Muốn tiến vào và ở lại không gian này, cần tiêu hao một nguồn năng lượng nhất định. Nếu năng lượng bị tiêu hao hết, hắn sẽ bị truyền tống ra khỏi mảnh không gian này.
Mà muốn bổ sung năng lượng, lại cần cho ngọc bội hấp thụ máu.
Thế nên, trong quá khứ, La Nguyên đã từng dụng tâm gắng sức thu thập máu động vật để "nuôi" ngọc bội.
Nhưng không hiểu sao, một ngày nọ, ngọc bội không còn phản ứng với máu động vật nữa.
Điều này làm La Nguyên khổ tâm vô cùng.
Đến tận hôm nay, La Nguyên mới nảy ra dụng ý dùng máu của võ sĩ để cho thỏa mãn tên quỷ đói này.
Vậy mà lại thành công thật
La Nguyên trong lòng vô cùng háo hức.
"Bây giờ thứ duy nhất có thể cứu vãn tình cảnh là cái ngọc bội này. Hi vọng thứ mình cần sẽ ở trong quyển sách thần bí kia. Nếu không thì chỉ còn cách trộm từ Hắc Hổ Bang thôi. Nhưng mưu kế này độ rủi ro cực cao, có biến số không lường được. Không phải vạn bất đắc dĩ, ta không dám tiến hành."
Nói xong, La Nguyên tâm niệm nhất động, tiến vào không gian trong mảnh ngọc bội.