Chương 24
Sau cùng vẫn chẳng thể nào tránh khỏi một cuộc chiến sống còn. Mọi thắc mắc sẽ được đặt sang một bên để đặt trọn tinh thần vào cuộc chiến này.
Bá Minh hắc hóa cánh tay, chĩa mũi kiếm lên hét lớn, “Tới đi!”
Lời vừa dứt, tên người xương lập tức gào rống lên lần nữa. Hắn đưa tay xé bỏ tấm áo choàng vướng víu rồi vung kiếm bổ xuống đầy dứt khoát. Ầm một tiếng, khói bụi mù mịt, vụn đá văng tứ tung. Bá Minh lướt thật nhanh ra khỏi đám khói, vòng lại phía sau hắn, bật lên cao rồi vung kiếm chém một đường thẳng đầu hắn. Một tiếng kim loại vỡ vang lên chát chúa, thanh kiếm của cậu ta như lấy trứng chọi đá, lập tức gãy đôi. Nhưng đó đâu phải kết thúc, ngay khi thanh kiếm bị gãy, Bá Minh lập tức bắt lấy phần mũi kiếm rồi dồn lực một lần nữa găm thẳng nó vào hộp sọ của tên người xương, ngọn lửa trên đầu hắn chẳng gây chút tổn hại gì đến cậu ta. Lần này thực sự hiệu quả, con người xương gào lên một tiếng tức giận. Hắn vừa quay người lại thì đã chẳng thấy Bá Minh đâu, thì ra cậu ta đang bám lấy thanh kiếm đâm xuyên của người.
Bá Minh nhẹ nhàng tiếp đất, tiện tay c·ướp luôn cây búa của tên người xương bên cạnh. Lần này cậu chuyển mục tiêu, thay vì là phần đầu thì giờ chính là phần chân. Cậu vung mạnh búa sắt, trực tiếp quật ngã tên người xương. May mắn đã đến, hắn ta đã bị cố định trên mặt đất vì thanh kiếm trên người mình. Không để hắn ta có thêm thời gian phản kháng, cậu nhảy lên chuẩn bị bổ xuống một nhát vào thẳng chuôi kiếm cắm trên người hắn. Thanh kiếm kia chỉ đâm xuyên qua phần cột sống của hắn, thế nên nếu tác động một lực đủ mạnh lên thanh kiếm thì chắc chắn phần cột sống của hắn sẽ vỡ vụn, Bá Minh cũng có thêm một tia hy vọng.
Mọi chuyện đâu có thể diễn ra đơn giản như vậy, tên người xương vậy mà lại bắt chọn được cây búa khiến Bá Minh cực kì bất ngờ. Nó chuẩn bị vung tay định ném cậu ta đi xa nhưng cậu đã phản ứng kịp lúc, lập tức buông tay khỏi cây búa rồi bẻ người 90 độ ra phía sau né khói cú vung tay như xé gió lướt qua mặt mình. Tên người xương đâu chịu để yên như vậy, tay còn lại của hắn đã chuẩn bị sẵn tư thế rồi tung một cú tát trời giáng. Lần này Bá Minh chẳng thể né tránh, cứ thế bị hắn đập phát bay ra xa, va mạnh cột đá rồi lại xô lên bọn người xương phía dưới thêm một quãng dài nữa.
“Khó rồi đây!” Bá Minh nằm im trên đống người xương mà than thở.
Tên người xương vừa đứng dậy đã lập tức xách kiếm lao đến Bá Minh. Cái tốc độ lần này của hắn chẳng thể đùa được đâu. Một đường kiếm chém xuống, Bá Minh vội vàng lăn người tránh nó. Nhát chém lần này của hắn tuy vẫn mạnh bạo như lần đầu nhưng lần này hắn sẽ không để con mồi này chạy thoát, lấy hai chân làm trụ, hắn xoay người chém thêm phát nữa, sức mạnh của hắn đã thực sự bạo phát khi xới tung cả lớp đá cứng phía dưới, còn Bá Minh vẫn chẳng thể né tránh mà b·ị c·hém văng ra xa, ghim thẳng vào tường. Cậu đã kịp thức bắt chéo hai tay đồng thời hắc hóa cả cơ thể, tuy thế nhưng trên hai cánh tay của cậu đã xuất hiện vài vết nứt nhỏ.
Giao chiến với thầy giáo còn chưa đến nỗi gì, vậy mà vừa hứng chịu một đường kiếm đã bị như vậy. Mình đã quá chủ quan rồi.
Suy nghĩ chưa kịp dứt, tên người xương đã lao tới. Hắn đưa tay cầm kiếm ra phía sau, Bá Minh liền đoán ra hắn chuẩn bị làm gì.
Một đòn đâm kiếm.
Phập. Mũi kiếm cắm sâu vào tường, Bá Minh may mắn thoát được trong gang tấc, nhìn gần thế này mới biết thanh kiếm nó to và sắc như thế nào.
Bá Minh chạy tới nhặt lên cây chùy gai dưới đất đồng thời xoay người ném mạnh nó vào đầu tên người xương. Hắn buông tay khỏi thanh kiếm, người lảo đảo vì cú v·a c·hạm mạnh. Thừa thế xông lên, Bá Minh giật lấy tấm khiên sắt rồi chạy vòng ra sau, xô mạnh mô cái, tấm khiên lập tức bị bóp méo, còn hắn ta đã ngã ngửa ra sau. Tưởng rằng thanh kiếm trên người sẽ cắm xuống đất lần nữa thì hắn ta bất ngờ xoay người sang trái 90 độ rồi ngã nhào ra đất.
Cậu có phần bất ngờ vì hành động vừa rồi giống như cách cậu làm để né những đòn t·ấn c·ông. Vậy thì sao chứ, nó đã ngã xuống, cơ hội của cậu đã đến. Bá Minh chạy tới vung búa đập vào chuôi kiếm, thanh kiếm vì thế cắm vào sâu hơn. Tên người xương gào lên rồi vung tay đập xuống, cậu né được rồi vung thêm một búa nữa, thanh kiếm lại đâm sâu thêm một phần, đâm sâu vào cột đá phía sau.
Lần này thì chịu rồi. Bá Minh không muốn phí sức để đập thanh kiếm khi nó đã đâm vào đá. Nhưng trước lúc chạy cũng phải bồi thêm phát nữa đã. Thế là cậu lại đập thêm một nhát rồi lẩn vào đám người xương.
Tên người bị ghim vào cột đá, lại thêm cái tư thế hai chân xoay lên trời, người thì xoay trái 90 độ khiến hắn cực kì khó khăn mới thoát ra được đến nỗi nhờ đến sự trợ giúp của đội quân của mình.
Ẩn trong đám người xương, hành động đó cũng khiến Bá Minh vài phần lo lắng. Cậu sợ cây kiếm sẽ bị rút ra khỏi người tên kia nhưng có vẻ cậu đã lo lắng thừa rồi khi mà tên người xương kia dù đã thoát ra được nhưng thanh kiếm trên người hắn vẫn giữ nguyên vị trí cũ. Điều đó càng chắc chắn thêm rằng suy nghĩ của cậu ta là đúng.
Tên người xương cố gắng đứng dậy rồi bẻ xương cái rắc một tiếng, cơ thể quay về vị trí cũ. Vậy ra hắn ta không thể bẻ khớp linh hoạt như Bá Minh. Hắn vừa gào lên một tiếng, một cây búa đã từ đâu bay tới. Hắn nghiêng đầu né tránh, ngọn lửa trên đầu càng c·háy d·ữ d·ội. Là một bậc đế vương, hắn không thể nào để một tên sâu bọ kia làm nhục hắn được. Hắn tăng tốc lao tới tung ra nhưng đường chém mạnh mẽ khiến Bá Minh phải chật vật lắm mới có thể né được những đòn t·ấn c·ông như vũ bão. Thi thoảng cậu còn bị hắn vả bay ra xa nữa, chẳng có chút cơ hội để phản công.
Sau một khoảng thời gian, Bá Minh nhận ra tên người xương này cũng quá ngu đi. Vài lần cậu mặc lên bộ giáp của mấy tên người xương, cầm thêm cây kiếm cái cung, thế mà hắn lại bỏ qua rồi không ngừng đảo người tìm kiếm cậu ấy. Cậu chẳng biết tại sao hắn ta lại không nhận ra được trong khi những con người xương xung quanh sẽ có đốm lửa nhỏ trong hốc mắt, còn cậu thì không có, ấy vậy mà cậu vừa khen hắn ta có trí tuệ khi thể hiện ra những hành động vừa rồi.
Tên người xương có tốc độ khá nhanh nhưng mỗi lần vung kiếm trông có vẻ rất nặng nề. Bá Minh đã nắm trọn những khoảnh khắc đó để vung búa hoặc đấm thẳng vào chuối kiếm trên người hắn. Kết quả cũng dần xuất hiện khi phần cột sống đang có dấu hiệu bị rạn nứt.
Rõ ràng mình là người thách đấu tên kia mà cứ phải trốn kiểu này rồi chơi trò đánh lén. Có vẻ không được quân tử cho lắm.
Hành động trái với suy nghĩ, cậu ta đã ném một cục đá vào tên người xương rồi lẩn vào đám đông, lặng lẽ vòng ra phía sau hắn.
Nếu mấy con người xương xung quanh Bá Minh là được triệu hồi ra, theo lý thuyết thì có thể sẽ hủy triệu hồi được nên nếu cậu là tên người xương ngu đần kia thì cậu sẽ lập tức hủy bỏ triệu hồi, đỡ công tìm kiếm đi bao nhiêu. Chỉ thấy tên người xương lẩm nhẩm cái gì đó, mấy con người xương xung quanh lập tức quỳ xuống, kéo theo Bá Minh cũng phải làm theo. Vài giây sau, trước sự ngỡ ngàng của cậu ta, đám người xương dần vỡ nát rồi tan thành tro bụi, chỉ để lại cậu bơ vơ trơ trọi một mình giữa đống binh khí cùng tên người xương đang đứng nhìn chằm chằm vào cậu.
“Mày biết đọc suy nghĩ luôn à.”
Kèm theo lời than vãn ấy là một đường kiếm chém tới, Bá Minh chỉ có thể né tránh rồi chạy ra thật xa. Giờ mới cuộc chiến thực sự.
Bá Minh kiếm lấy hai cây búa trong đống binh khí rồi tập trung hết sức để né những đường kiếm của tên người xương. Cậu đang chờ đợi cơ hội.
Một đường kiếm bổ xuống.
Đây chính là cơ hội. Tập trung tinh thần, Bá Minh đánh liều lách qua một bên né được đòn t·ấn c·ông rồi lập tức vung hai cây búa đập mạnh vào thanh kiếm khiến nó ghim sâu xuống đất. Cậu lại bật nhẹ vung búa đập phăng cánh tay đang cầm kiếm của tên người xương. Hắn ta chẳng kịp làm ra hành động gì rồi ăn chọn thêm một cây búa vào mặt, cả cơ thể trực tiếp đổ rạp xuống. Bá Minh nhân cơ hội vung búa nhắm thẳng vào chuôi kiếm. Tiếng kim loại vang lên chát chúa, thanh kiếm đâm sâu hơn vết nứt trên cột sống cũng rõ nét hơn. Cậu ta vung thêm búa nữa, lập tức cố định tên người xương trên mặt đất, chếch lên một góc 45 độ quá đẹp để tung đòn quyết định.
Bá Minh cố gắng né tránh khỏi những cái vung tay mạnh bạo rồi vung búa ra đòn quyết định. Tưởng rằng mọi chuyện sẽ kết thúc êm đẹp khi tên người xương sẽ bị tiêu diệt như suy nghĩ của cậu ta nhưng không, thanh kiếm không đủ cứng để chịu nổi những cú đập trời giáng, nó đã vỡ thành nhiều mảnh trước cả cái cột sống đã gần như bị phá hủy.
Thoát khỏi sự kìm hãm, tên người xương nhoài người dậy đấm văng Bá Minh ra xa. Cậu ta đã cố gắng rất nhiều nhưng rất tiếc là lần này vị thần may mắn đã không mỉm cười với cậu.
Bá Minh vừa thoát ra khỏi đ·ống đ·ổ n·át đã thấy thiếu mất tay trái với 5 cái xương sườn. Cậu cố gắng lục lọi đ·ống đ·ổ n·át, may mắn tìm được cánh tay trái còn nguyên vẹn, xương sườn chỉ tìm được đúng 2 cái. Trong lúc tìm kiếm, cậu chợt nhận ra mình đã thật sự chủ quan, bỏ qua sự hiện diện của tên người xương. Cậu lập tức xoay người lại, một thanh kiếm cũng bất ngờ phóng tới.
Phập một tiếng, Bá Minh vẫn đứng đó bất động không chút tổn hại. Cậu không hề né nó, đúng ra là không thể né được, thanh kiếm đó đã lướt qua cậu, đâm thẳng vào bức tường phía sau.
“Ngươi! Một kẻ đặc biệt!”