Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Kỷ Nguyên Mới: Anh Hùng/ Thợ Săn

Chương 17




Chương 17

Trong lúc ngồi trò chuyện với nhau, Marco đã ngỏ lời muốn Bá Minh đến chơi với tụi trẻ nhưng thực chất là muốn cậu ta đến chăm sóc Luna vì 6 giờ tối cậu phải đi làm thêm rồi.

Marco cũng tâm sự rằng cậu ấy sợ Luna tủi thân nên tối qua đã đi xin đổi lịch làm việc tại cửa hàng tiện lợi xuống còn 3 ngày trong tuần và hôm nay là ngày đầu tiên.

Bá Minh nghe vậy cũng không suy nghĩ nhiều mà đồng ý luôn, dù sao cậu cũng không có gì để làm. Có lẽ vậy…

Paul ngồi cạnh dường như nghe ngóng được gì đó nên đã quay sang hỏi Marco.

“Cửa hàng tiện lợi đấy ở đâu vậy Marco?”

“Tôi cũng không rõ nữa. Chỉ biết là ra ngoài cổng trường rồi rẽ phải. Cứ đi thẳng bao giờ đến cái ngã tư thì thấy cái cửa hàng đó.”

Paul nghe vậy thì bất ngờ lắm. Cậu ấy nói tiếp,

“A! Là cái cửa hàng có cái bác chủ tiệm lùn lùn đúng không?”

“Ừm. Đúng rồi.”

“Tớ cũng làm ở đó này. Tớ là 2,4,6. Còn cậu?”

“Tôi là 3,5,7.”

“Tiếc thật đấy!” Paul tỏ ra có chút tiếc nuối nhưng như sực nhớ ra điều gì đó rồi nói, “Tối nay cậu đi làm đúng không?”

“Ừm.”

“Nhà tớ ở gần đó này. Có gì tối tớ qua chơi.”

“Oke.”

Nghe thấy cuộc trò chuyện thú vị của hai người, Bá Minh liền nhảy vào góp vui.

“Đi chơi đâu đấy? Cho tôi đi với.”

“Nhà Paul gần chỗ tôi làm thêm nên cậu ấy bảo tối nay qua đó chơi.” Marco vừa nói vừa đẩy đẩy đầu Bá Minh ra xa. Cậu không muốn người khác nghĩ mình là gay đâu.



Buổi học kết thúc, cả lớp cũng chào tạm biệt nhau ra về. Bá Minh đã nói với Paul rằng hãy đi về cùng bọn họ nhưng Paul đã từ chối vì bây giờ cậu ấy có việc bận phải đi. Bá Minh không nói gì thêm rồi rời đi cùng Marco và Haruko.

Trên đường đi, Bá Minh cảm thấy hôm nay có điều gì đó không đúng vì mọi lần cậu đi chung, Haruko toàn đi bên cạnh Marco nhưng hôm nay cậu ta lại bị kẹp giữa hai người họ. Chắc chắn có ẩn tình gì đó. Nghi lắm!

Bá Minh quay qua hỏi Haruko xem có chuyện gì đã xảy ra với cô nàng nhưng cô nàng chỉ lắc đầu như không có chuyện gì.

Suy nghĩ một hồi, Bá Minh chợt đi sang bên cạnh Marco nhưng khoảng trống giữa hai người vẫn cứ như cũ, có khi còn đang dãn ra không chừng.

“Thôi toang! Thuyền bể rồi.”



Về đến trại trẻ đã hơn 5 giờ chiều, Marco ngồi chơi với tụi trẻ đến 5 rưỡi thì đứng dậy chào tạm biệt Sơ và bắt đầu lên đường đi làm thêm.

Bá Minh cũng không ngồi không khi cậu cũng vào giúp Sơ làm bữa tối. Ngay khi đặt chân vào nhà bếp, cậu ta liền hiểu tại sao tụi trẻ lại ngoan ngoãn đến lạ thường như vậy. Thì ra hôm nay tụi trẻ sẽ được thưởng thức món gà quay thơm ngon, béo bở.

Thời gian mau chóng trôi qua, tụi trẻ cũng bắt đầu chìm vào giấc ngủ. Sơ cũng ngỏ ý rằng Bá Minh hãy qua đêm ở đây nhưng cậu ấy vẫn nói lời từ chối và rời đi.

Ra bên ngoài, Bá Minh không biết phải làm gì bây giờ nhưng cậu chợt nhớ đến cuộc đối thoại chiều này.



Đúng vậy. Mục tiêu bây giờ chính là cửa hàng tiện lợi.

Không suy nghĩ gì thêm nữa, Bá Minh bắt đầu cuộc hành trình cuốc bộ dài 5 km của mình.

Một lát sau...

Một người đàn ông với vẻ ngoài lôi thôi, râu ria xồm xoàm, ánh mắt có chút lờ đờ, hai tay để hờ trong túi áo chậm rãi lệ bước vào cửa hàng tiện lợi.

Người đàn ông bước thẳng đến chỗ người nhân viên nhưng người nhân viên chưa kịp lên tiếng thì một họng súng đã chĩa thẳng vào đầu người kia, ngón tay giữ hờ có thể bóp cò bất cứ lúc nào.

"Nôn hết tiền ra đây! MAU LÊN!" Ông ta quát lớn.

Bỗng lúc ấy một người có dáng dấp của một cậu thanh niên cũng bước đến. Cậu ta dùng tay kéo nhé cái mũ trùm đầu xuống và để lộ ra cái đầu lâu đáng sợ của minh rồi nói với cái giọng mỉa mai.

"Ông chú à. Già rồi thì về mà chăm sóc vợ con. Còn cái việc c·ướp này ấy. Cứ để tụi trẻ như cháu làm là được rồi."

Cậu thanh niên vừa nói vừa giành lấy khẩu súng trước sự ngơ ngác của người đàn ông rồi không hề do dự chia thẳng súng vào người nhân viên và lặp lại y hệt lời nói lúc này của ông ta.

"Nôn hết tiền ra đây! MAU LÊN!"

Lời vừa dứt, không hiểu sao người nhân viên kia lại vui vẻ làm theo, lại còn vừa cười vừa đưa tiền nữa chứ.

"Anh kết chú rồi đấy. Nhanh gọn như thế có ngoan không!"

Nói rồi, cậu ta lại quay qua chia súng vào người đàn ông rồi nói,

"Tiền của ông đây."

...

Người đàn ông nuốt đứng chôn chân tại chỗ, ánh mắt sợ hãi nhìn nhìn chằm chằm vào ngón tay đang chuẩn bị bóp cò.

Đoàng~

Một tiếng súng chói tai vang lên giữa màn đêm tĩnh mịch nhưng dường như chẳng có tí máu nào trên nền nhà ngoại trừ thứ chất lỏng màu vàng kia. Có vẻ như viên đạn đã chệch hướng và ghim thẳng lên bức tường phía đối diện.

Người đàn ông đứng run rẩy một hồi rồi chạy trối c·hết ra khỏi cửa hàng.

"Tiền này. Giữ cho cẩn thận đấy!"

"Không ngờ cậu lại dám bóp cò đấy. May là không có chuyện gì xảy ra."

"Tự nhiên lúc ấy mỏi tay quá nên đạn mới đi chệch hướng như vậy. Nếu không đã có cái xác nằm đây rồi."

Cậu nhân viên nghe vậy thì rùng mình. Không hiểu sao mình lại quen được tên ác ma này.

"Mà cậu đến đây làm gì vậy?"

"Đi dạo thôi."

Đúng như bạn nghĩ đấy. Đây chính là Bá Minh và Marco của chúng ta.

Bá Minh mất rất nhiều thời gian để đến được đây nhưng ai ngờ tiếp đón cậu ta lại là một vụ c·ướp cơ chứ.

Dù sao cũng mất công tới đây rồi thì mình phải làm gì đó cho người ta. Vì vậy Bá Minh không hề sợ hãi mà lao đến hành hiệp trượng nghĩa không quản đến tính mạng (của t·ên c·ướp) của mình.

"Paul không đến à?"



"Cậu ấy vừa về rồi."

"Ò. Chán nhở!?"

...

Sáng hôm sau, cả lớp vẫn đi học như bình thường, duy chỉ có Bá Minh là chưa đến. Hỏi Marco thì biết tối qua sau khi nổ súng, cảnh sát đã đến và rước cậu ta về đồn. Có lẽ phải đến chiều nay Bá Minh mới đi học được

Tiếng chuông vào học vang lên, cả lớp bắt đầu quay về chỗ và nghiêm túc một cách lạ thường.

Trong cái lớp này, người họ sợ nhất chính là Bá Minh, còn người thứ hai không ai khác chính là cô giáo chủ nhiệm, Annika Maes.

Không lâu sau, giáo viên chủ nhiệm bắt đầu bước vào và đi thẳng tới bàn giáo viên rồi dùng ánh mắt nghiêm túc lướt qua cả lớp.

Có vẻ như cô giáo đã biết chuyện của Bá Minh nên cô ấy cũng không nói nhiều mà trực tiếp đi thẳng vào vấn đề chính.

"Hôm nay chúng ta sẽ học về phân loại siêu năng lực. Có ai ở đây biết siêu năng lực có mấy dạng không?"

Cả lớp im re nhìn cô giáo.

Cô giáo cũng không cảm thấy khó chịu mà cầm phấn lên và bắt đầu viết lên bảng.

"Siêu năng lực có rất nhiều dạng. Có thể kể đến như..."

Emitter, Elemental, Transformation, Mutant, Healing, Summon,...

Đầu tiên là Emitter. Emitter là dạng siêu năng lực có thể giải phóng những vật chất hay biến đổi những nhân tố xung quanh theo nhiều cách khác nhau.

“Ví dụ như năng lực của Axel lớp mình. Em ấy có thể tạo ra những quả cầu khí gas và đó được gọi là Emitter dạng giải phóng. Còn...”

Emitter dạng biến đổi lại phân làm hai cơ chế biến đổi là tiếp xúc trực tiếp và biến đổi từ xa.

“Tất nhiên cái gì cũng có giới hạn của nó.”

Nếu quá làm dụng năng lực thì tùy vào tính chất, năng lực ấy sẽ ảnh hưởng đến chính chủ thể. Nếu là ảnh hưởng trực tiếp thì có thể cảm thấy đau đầu, chóng mặt, buồn nôn, mệt mỏi,.. và nếu là ảnh hưởng lâu dài thì có thể bị nhiễm trùng, nhiễm độc, nhiễm bệnh,... hay có thể là m·ất m·ạng như chơi hoặc hơn nữa là ảnh hưởng đến những người xung quanh.

Thứ hai là Elemental,...

“...những nguyên tố song hành cùng chúng ta trong suốt nhiều thế kỷ qua.”

Các nguyên tố cơ bản bao gồm: Fire (Hỏa) Earth (Thổ) Water (Thủy) Air. Bên cạnh đó, chúng còn đại diện cho các nguyên tố: Magma (Dung nham) Wood (Mộc) Rock (Đá) Metal (Kim) Sand (Cát) Ice (Băng) Wind (Phong) Lighting (Lôi). Ngoài ra còn có: Light (Quang) Darkness (Ám) Space (Không gian) Time (Thời gian).

“Năng lực dạng này rất dễ nhận biết nên chắc cả lớp không cần cô nói đâu nhỉ.”

Tất nhiên giữa chúng cũng có sự áp chế và hỗ trợ lẫn nhau hay người ta thường nói là “tương sinh tương khắc”.

“Nếu bạn nào muốn tìm hiểu rõ hơn thì tiết sau cô sẽ nói qua về vấn đề này.”

Qua thời gian, năng lực dạng này được chia làm 3 dạng nhỏ:

Creation: là dạng giải phóng các nguyên tố mà chủ thể sở hữu.

Control: là dạng điều khiển các nguyên tố vừa giải phòng hoặc điều khiển những nguyên tố đã có sẵn trong tự nhiên.

Constructs: là dạng tạo ra những vật thể bằng nguyên tố hoặc biến đổi những nguyên tố vừa giải phóng hoặc có sẵn bên ngoài thành một vật thể.

“Người sở hữu cả 3 dạng siêu năng lực thuộc dạng Element đều là những thiên tài hiếm gặp nhưng sau sự kiện bùng nổ hầm ngục năm đó, số lượng người chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay. Cũng vì vậy mà ngày nay, người nào sở hữu 2 trong 3 dạng trên cũng đã được coi là một thiên tài.”



Hạn chế của dạng Element là có và để có thể duy trì nguyên tố ở dạng Creation hoặc Control đòi hỏi chủ thể phải có sức mạnh tinh thần đáng nể và khả năng tập trung cao độ. Cũng có nhiều trường hợp chủ thể không thể kiểm soát nguyên tố đã gây ra nguy hiểm cho bản thân và những người xung quanh với những nguyên tố có sát thương cao.

Thứ ba là Transformation. Đây là dạng siêu năng lực cho phép chủ thể biến đổi cơ thể theo nhiều cách khác nhau, có thể là…

“...biến đổi tính chất như của Lewis, Gomes hoặc có thể là thêm tính chất mới cho cơ thể như tạo ra một cái ống nhòm trên tay chẳng hạn.”

Hạn chế của dạng này cũng không quá lớn vì nếu l·ạm d·ụng quá nhiều thì chỉ cảm thấy cảm thấy đau đầu, chóng mặt, buồn nôn, mệt mỏi,..

Thứ từ là Mutant. Siêu năng lực dạng đột biến này có rất nhiều đặc điểm nhưng điểm chung là chúng đều nằm trên một phần cơ thể của chủ thể và khiến cho phần cơ thể đó không được phát triển như một người bình thường.

“Siêu năng lực dạng này có thể kể đến như Thư Di và Bruno.”

Qua nghiên cứu, siêu năng lực dạng đột biến hoạt động một cách tự nhiên như một phận trên cơ thể và không cần kích hoạt.

“Cũng do vậy mà phần lớn dị nhân dạng Mutant đều bị cho là quái vật hoặc là quái nhân.”

Mặc dù không được cho là hạn chế nhưng siêu năng lực dạng đột biến không thể hủy kích hoạt dẫn đến đôi lúc chủ thể cảm thấy bất tiện trong sinh hoạt.

Thứ năm là Healing. Siêu năng lực này được chia làm 2 dạng: chủ động và bị động.

“Dạng chủ động có thể kể đến như Olga. Em ấy có thể chữa lành những v·ết t·hương ngoài da. Còn dạng bị động thì giống như Haruko. Chất nhờn em ấy tạo ra chỉ có tác dụng hỗ trợ dạng chủ động.”

“Dạng cuối cùng trong danh sách ngày hôm nay chính là Summon.”

Siêu năng lực này là một dạng năng lực khá đặc biệt khi chủ thể có thể triệu hồi những sinh vật lạ hay còn gọi là thú triệu hồi từ chiều không gian khác để trở thành cộng sự của mình. Chủ thể cũng có thể mượn một phần sức mạnh của chúng để tham gia chiến đấu.

“Cho đến này, trên thế giới đã ghi nhận có 1 cá nhân sở hữu 3 thú triệu hồi và 3 cá nhân khác sở hữu 2 thú triệu hồi.”

Tuy nhiên, thú triệu hồi khi mới được triệu hồi không hề mạnh mẽ như chúng ta nghĩ vì lúc đó, chúng còn đang ở dạng sơ sinh, cần được chủ thể nuôi dưỡng cẩn thận. Cũng chính vì vậy mà đó là điểm yếu lớn nhất của siêu năng lực này. Thú triệu hồi ở dạng sơ sinh nếu không được chủ thể chăm sóc, nó rất dễ bỏ chủ đi tìm chủ nhân khác. Bên cạnh đó, vì ở dạng sơ sinh chưa có sợi dây gắn kết hai bên, thú triệu hồi rất dễ b·ị đ·ánh cắp. Tất nhiên, chủ thể sau khi mất đi thú triệu hồi dạng sơ sinh cũng coi như đánh mất siêu năng lực của mình, trừ khi người đó có khả năng triệu hồi thêm một lần nữa.

Đặt phấn lên bàn, cô giáo quay ra hỏi cả lớp,

“Các em có câu hỏi gì không?”

“Năng lực của Keveh và Denzel thuộc dạng nào vậy cô?” Paul đứng lên hỏi.

“Có phải vài em cũng có suy nghĩ tương tự đúng không? Thật ra năng lực của 2 bạn ấy thuộc dạng lai tạp. Năng lực của Keveh là sự pha trộn giữa khả năng phóng to thuộc dạng Transformation và hai cái ống dẫn bằng da trên tay thuộc dạng Mutant. Còn Denzel lại là sự pha trộn giữa Mutant và Taming. Mắt em ấy bị đột biến thành mắt đại bàng nhưng chỉ phát huy tác dụng khi có bạn động hành là một con đại bàng. Giữa hai người phải có mối liên kết đặc biệt và em ấy đã sử dụng năng lực Taming để thuần phục một con đại bàng.”

“Vậy Taming là gì vậy cô?” Morgana hỏi.

“Siêu năng lực dạng này có thể nó tồn tại ở cả người thường và dị nhân. Ở người thường thì ta thường thấy ở một vài người trên ti vi có khả năng làm bạn với hổ chẳng hạn nhưng đôi khi họ rất dễ bị chúng t·ấn c·ông. Còn ở dị nhân, năng lực không phải toàn năng như các em nghĩ có thể thuần hóa bất kỳ động thực vật nào. Chủ thế chỉ có thể thuần hóa ít nhất 1 cá thể khi cả hai cảm nhận được sự tồn tại và mối liên kết giữa họ.”

“Oh~~~” Morgana tỏ ra thích thú. Cô ước gì mình có năng lực đó để thuần hóa một chú mèo, nya.

“Cô ơi! Thế còn em thì sao?” Alex dơ cánh tay cơ bắp lên và hỏi.

“À! Của em thuộc dạng trung-”

Cô giáo đang nói thì bị ngắt quãng bởi tiếng chuông báo ra chơi. Cái vẻ mặt nghiêm túc của cô giáo cũng biến mất theo đó. Cô ấy gõ gõ tay lên bảng rồi nói,

“Cả lớp ghi chép đàng hoàng nha.”

Cả lớp nghe vậy thì được phen ngơ ngác. Ghi chép đàng hoàng là sao?

Nhìn cô giáo đang rời đi, Alex không hề quan tâm điều cô vừa nói mà cố gắng hỏi lại cô lần nữa.

“CÔ ƠI! Năng lực của em thuộc dạng nào?”

“Dạng trung tâm vũ trụ nha em~~~”

What???