Chương 49: Bước Chạy Kích Tốc
Ở bên này, Thiên An típ đất và lao lên phi dao liên tục về phía Mạc Thiên Nhãn. Ông ta vừa rơi xuống vừa dùng Gấu Quyền chân đá, tay đấm múa may quay cuồng liên tục gạt phăng những mảnh pha lê bay tới.
Từ trong hố sâu, Lâm Phong phi lên và lao tới vung móng vuốt sắc nhọn cào lấy Mạc Thiên Nhãn.
Với thân thủ nhanh nhạy, đòn t·ấn c·ông trực diện không làm khó được ông ta, Mạc Thiên Nhãn nhẹ nhàng lách người tránh né nanh vuốt của Lâm Phong.
Như không để cho Mạc Thiên Nhãn có cơ hội nghỉ ngơi, Thiên An ngay lập tức đâm dao tới trong lúc ông ta đang loay hoay tránh né.
Thế nhưng với Gấu Quyền, Mạc Thiên Nhãn cứ thánh thót như một chú chim đang nhảy múa trên cành cây, ông ta vừa né vừa ra đòn phản công liên tục, đỡ dưới đấm trên, nhảy lên đá xuống một cách mượt mà khiến cho nỗ lực cận chiến của Thiên An và Lâm Phong bất thành.
Sau một hồi, Thiên An ăn một đấm, Lâm Phong dính một đá, cả hai bị đẩy lùi về phía sau trước thứ võ kỳ lạ của tên gấu bụng bự. Thiên An thở hổn hển sau khi tiếp đất, nàng thốt lên:
- Đáng ghét! - tay nàng xiết chặt con dao, khuôn mặt hiện rõ sự nóng giận khi những nỗ lực của mình không thể làm được gì lão ta.
Không để Thiên An và Lâm Phong có cơ hội nghỉ ngơi, Mạc Thiên Nhãn lao lên tung cước đá thẳng về phía hai người họ.
Lâm Phong nhún người phi lên cao tránh né, còn Thiên An thì lùi về phía sau, móc trong người ra mười mảnh pha lê phóng thẳng về phía Mạc Thiên Nhãn.
Ông ta đang bay trên cao thì thấy pha lê phi tới liền thu chân lại, tay vận khí tung chưởng đánh tan hết các mảnh pha lê.
Thế nhưng ngay khi những mảnh pha lê vừa rơi xuống, thì từ phía xa, một Tia Pha Lê được tạo ra từ hai con dao của Thiên An đang băng băng lao đi trong không trung và bắn thẳng về phía Mạc Thiên Nhãn.
Quá bất ngờ trước đòn t·ấn c·ông liên hoàn của Thiên An, Mạc Thiên Nhãn không kịp chóng đỡ, ông ta chỉ có thể thu chưởng và vội vã lách người để tránh né.
Tia Pha Lê của Thiên An lướt ngang qua người Mạc Thiên Nhãn và đâm xuyên xuống mặt đất ba thước.
Dù may mắn không để b·ị đ·âm trúng vào cơ thể nhưng khí lực bao xung quanh Dao Pha Lê vẫn khiến Mạc Thiên Nhãn văn thẳng xuống phía dưới, vừa tiếp đất ông ta liền nói:
- Nhóc con! Chiêu số của ngươi quả là hiểm ác, nếu không nhờ ông đây thân thủ phi phàm thì đã bỏ mạng từ lâu rồi.
Thiên An không đáp mà chỉ nhếch mép "hừ" một tiếng rồi lại lao lên t·ấn c·ông. Lần này Thiên An tiếp tục phóng mảnh pha lê phía trước, phía sau lại vận khí điều khiển hại con dao quay lại hướng thẳng đầu của Mạc Thiên Nhãn.
Mạc Thiên Nhãn chỉ thấy các mảnh pha lê lao tới phía trước, hoàn toàn không hề hay biết mình đã bị bao vây hai phía.
Chỉ khi hai con dao tới gần ba thước ông ta mới nghe thấy phía sau có một âm thanh của không khí bị xẻ đôi.
Biết được có ám khí, trong thời khắc ngắn ngủi, Mạc Thiên Nhãn vận khí vào hai tay tung ra hai chưởng khí trước sau đẩy lùi tất cả những gì đang lao tới mình.
Lâm Phong lúc này toát hết cả mồ hôi, chỉ biết đứng từ xa nhìn vào, dù rất muốn giúp Thiên An nhưng chàng nhận ra trình độ của hai người này đã vượt xa so với khả năng của chàng, dù chàng có bước lên thì cũng chỉ làm vướng chân Thiên An mà thôi.
Rất nhanh sau đó, Thiên An cũng đã phi tới chụp lấy hai con dao của mình và lao lên tung ra chiêu Vòng Xoáy Pha Lê xoay vòng trên không trung lướt đi với tốc độ xé gió, lượng khí lực màu hồng bao quanh Thiên An cuồn cuộn như một cơn lốc sẵn sàng cuốn bay hết tất cả những gì trước mắt.
Nhìn thấy thứ khủng kh·iếp đang lao tới, Mạc Thiên Nhãn vận khí vào tay tung ra đòn Thần Thú Chưởng vô cùng lợi hại đã thổi bay cả bọn năm lần bảy lượt.
Vòng xoáy của Thiên An kéo đến, chạm vào chưởng khí của Mạc Thiên Nhãn, hai luồng khí đối chiến giữa không trung, giằng co qua lại.
Thiên An cố gắng tiến tới thì Mạc Thiên Nhãn cũng ra sức phát khí đẩy lên, không ai chịu nhường ai. Nhưng có vẻ như Thiên An đã có phần lép vế hơn khi nàng đang dần dần bị đẩy xa ra.
Cảm nhận không thể tiếp tục được nữa, Thiên An vội thu dao và lách người để cho dòng khí lực lướt ngang qua người mình.
Nàng tiếp đất khuỵu một chân và thở dốc, lúc này Thiên An đã thấm mệt sau một ngày dài chiến đấu và leo núi.
- Dù nhỏ tuổi nhưng ta rất ấn tượng về sức mạnh của ngươi đó nhóc con. Nếu cố gắng tập luyện, ngươi sẽ còn tiến xa hơn trong tương lai - Mạc Thiên Nhãn nói.
Thiên An im lặng một chốc, rồi nàng đứng lên và nói:
- Ta không sở hữu thần binh đặc biệt như những người khác, ta cũng không có sức mạnh thể chất hơn người. Thứ ta làm hằng ngày là ném dao và chạy bộ, tám năm qua ta không ngừng trau dồi kỹ năng của mình. Ông có biết điều đó có nghĩa là gì không?
- Ta không biết nó có nghĩa là gì, nhưng ta đã luyện võ hơn ba mươi năm, ngươi có biết điều đó là gì không? - Ông ta cưới to rồi lao lên t·ấn c·ông Thiên An.
Thiên An bắt đầu chạy, những bước chạy đầu tiên còn thấy được nàng, nhưng bỗng nhiên "xoẹt" một cái, Thiên An biến mất ngay trước mắt Mạc Thiên Nhãn khiến ông ta hoảng hốt kêu lên:
- Cái gì! Nó đâu rồi?
Rồi từ phía bên trái Mạc Thiên Nhãn, một con dao tự dưng xuất hiện và phóng thẳng về phía ông ta khiến ông hoang mang cực độ.
Mạc Thiên Nhãn vội phi thân lên cao tránh né, nhưng ngay khi vừa tiếp đất thì một con dao khác lại đột ngột xuất hiện từ phía sau lưng ông.
Mạc Thiên Nhãn vội vã ngã người về phía sau để tránh né con dao. Thế nhưng vừa ngã người né được con dao này thì từ trên cao con dao khác lại ném tới.
Quá tức giận, ông vung tay tung chưỡng khí thẳng vào con dao khiến nó bay thẳng lên trời và biến mất. Đến lúc này vẫn chưa thấy Thiên An ở đâu nhưng dao thì cứ bay ra liên tục từ tứ phía.
Đây chính là trạng thái Kích Tốc của Thiên An, khi nàng di chuyển với tốc độ cao nhất sẽ có thế đạt đến mức thoắt ẩn thoắt hiện, khiến cho đối thủ cảm giác như nàng đã biến mất nhưng thật ra nàng đang di chuyển với tốc độ cực nhanh xung quanh sân đấu và liên tục ném dao vào những điểm mù của đối thủ.
Sở dĩ Mạc Thiên Nhãn có thể tránh né được các con dao mặt dù nó được phóng ra từ các điểm mù là vì ông có một đôi tai cực kì thính, chứ nếu với người thường thì khó mà tránh được quá ba dao của Thiên An trong trạng thái Kích Tốc.
Lâm Phong đứng đằng xa cũng chóng hết cả mặt, trước đây chàng có nghe nói Thiên An được mệnh danh là Ma Tốc Độ của Hoàng Thất, không ngờ hôm nay được nhìn thấy tận mắt, quả là lợi hại ngoài sức tưởng tượng.
Dù không biết chuyện đang gì xảy ra, nhưng Mạc Thiên Nhãn biết một điều nếu cứ đứng ở đây kiểu gì một lát nữa ông cũng bỏ mạng vì bị dao đâm cho lòi phèo.
Sau khoảng thời gian khổ sở tránh né những con dao lao tới từ mọi phía, Mạc Thiên Nhãn phi lên cao, tung chiêu Đại Dư Chấn vào khoảng không nhằm dùng khí lực phát ra từ vụ v·a c·hạm để dò tìm vị trí của hiên An.
Nhưng Thiên An đã sớm nhìn ra chiêu thức này của Mạc Thiên Nhãn chỉ có thể gây sát thương cho những kẻ đang đứng trên mặt đất.
Ngay khi Mạc Thiên Nhãn sắp tiếp đất, nàng lặng lẽ phi thân lên cao để tránh bị ảnh hưởng bởi lượng khí khổng lồ tỏa ra ở phía dưới.