Chương 50: Tạm Đại Tuyệt Kỹ
Mạc Thiên Nhãn phi lên mặt đất từ cái hố ông ta vừa mới tạo ra, ông nhìn ngang nhìn dọc vẫn chưa thấy Thiên An lộ diện.
Rồi từ trên trời, xuất hiện một Tia Pha Lê bắn thẳng xuống hướng của Mạc Thiên Nhãn, Như biết trước được điều gì đang chờ đón mình, ông ta vận khí tung Thần Thú Chưởng bắn thẳng lên trời nhằm đánh bay hai con dao đang lao tới.
Những tưởng như thế có thể chặn đứng được đòn t·ấn c·ông của Thiên An như những lần trước, thế nhưng lần này không phải là những mảnh pha lê bình thường mà là một Tia Pha Lê bay với tốc độ cao và có thể xé toạc mọi thứ trên đường bay.
Hai con dao của Thiên An băng băng lao đi trong không trung đâm xuyên qua chưởng khí của Mạc Thiên Nhãn khiến ông ta hoảng hốt vội thu chưởng phi người ra xa tránh né.
Tia Pha Lê của Thiên An đâm sầm xuống ba thước đất và dừng lại, Mạc Thiên Nhãn thở phào, nếu không kịp thời tránh né thì có lẽ cũng b·ị đ·âm một lỗ như mặt đất kia.
Thiên An dừng lại, nàng hiện ra và vận khí thu hai con dao bay về lại trên tay. Lúc này nàng cũng đã chẳng còn lại bao nhiêu sức, trạng thái Kích Tốc đòi hỏi phải di chuyển với tốc độ cao liên tục, nó khiến thể lực của nàng suy giảm nhanh chóng chỉ sau chút lát sử dụng.
Bên này Mạc Thiên Nhãn cũng chẳng khá khẩm hơn, ông đã thấm mệt sau khi căng mình ra chóng đỡ những loạt dao liên tiếp lao tới.
Khi nhìn thấy Thiên An xuất hiện, ông ta hít một hơi thật sâu rồi từ từ thở ra, bỗng dưng Mạc Thiên Nhãn nhắm mắt lại và nói:
- Ta đã nghe được nó!
Thiên An chau mày khó hiểu, chẳng biết ông ta đang định làm cái gì:
- Nghe được gì hả? Ông gấu mập kia!
- Tiếng nhịp đập của tim, tiếng chim hót, tiếng lá rơi, và cả tiếng bước chân...
Thiên An chẳng hiểu ông ta đang nói gì, dù vậy, nàng biết một điều là phải sớm kết thúc trận chiến này trước khi nàng kiệt sức và ngất đi.
Nghĩ bụng rồi Thiên An bắt đầu Kích Tốc, nàng lao lên định dùng tốc độ nhanh nhất để một dao đâm xuyên đầu Mạc Thiên Nhãn trong lúc ông ta đang nhắm mắt và lảm nhảm về một điều gì đó giống như là tụng kinh.
Thế nhưng khi Thiên An bắt đầu những bước chạy đầu tiên thì ông ta lên tiếng:
- Ta đã nói là ta đã nghe thấy nó, tiếng bước chân và cả tiếng nhịp đập của tim ngươi. Dã Gấu Tam Đại Tuyệt Kỹ, chiêu thứ nhất - Cú Đấm Bộc Phá!
Vừa nói Mạc Thiên Nhãn vừa thủ thế đứng tấn, vận khí vào tay rồi dùng sức đấm thật mạnh về phía trước, một dòng khí lực màu lục phát ra từ nấm tay của ông ta bay thẳng về phía trước theo hình nón.
Bỗng nhiên ngay sau đó, Thiên An hiện ra trước mắt Mạc Thiên Nhãn và bị đấm bay hai mươi tám thước về phía sau rơi xuống và lộn thêm năm vòng dưới đất nữa mới dừng lại.
Cú đấm chứa đầy khí lực đẩy lùi hết tất cả mọi thứ trên đường bay và thật không may Thiên An cũng nằm trong tầm ảnh hưởng của nó.
Thế nhưng sau khi đâm vào Thiên An dòng khí vẫn không dừng lại mà có tiếp tục bay thẳng về phía xa và thổi bay luôn cả cái nóc nhà của lão Mạc Thiên Nhãn về phía xa xăm. Thấy thế, Mạc Thiên Nhãn ôm đầu kêu lên:
- Trời ơi! Cái nóc nhà của ta! Đáng Ghét! Các ngươi phải đền lại nhà cho ta.
Đúng là một cảnh tượng hết sức kinh khủng, may mắn Thiên An đã kịp rơi ra khỏi quỹ đạo bay của dòng khí lực sớm, nếu không giờ nàng cũng đã bay theo cái nóc nhà kia rồi.
Thế nhưng đòn vừa rồi vẫn khiến nàng b·ị t·hương nặng, Thiên An lom khom đứng dậy, nàng ôm ngực thở hổn hển nói:
- Cái quái gì vậy? Sao ông ta nhắm mắt mà vẫn biết được mình đang ở đâu chứ?
Trong khi đó Mạc Thiên Nhãn vẫn luyên thuyên về vấn đề gì đó:
- Khi tâm đạt đến sự tĩnh lặng tuyệt đối, ta có thể nghe thấy mọi âm thanh dù là nhỏ nhất, và bây giờ mọi hành động của ngươi đều nằm trong tầm quan sát của ta, mau giơ tay đầu hàng đi, nhóc con!
- C·hết tiệt! Vậy là ông ta phán đoán vị trí của mình bằng cách lắng nghe âm thanh từ tiếng bước chân - Thiên An chau mày nói.
Trong lúc Thiên An đang suy nghĩ kế sách để đối phó với khả năng nghe thấy mọi thứ của Mạc Thiên Nhãn thì ông ta đã bay lên hô to:
- Dã Gấu Tam Đại Tuyệt Kỹ chiêu thứ hai - Loạn Ảnh Cước!
Ngay sau đó Mạc Thiên Nhãn tung hàng loạt cú đá ở trên không, trong giờ phút đó có vô số các dòng khí lực phát ra từ chân Mạc Thiên Nhãn, chúng bay loạn xạ khắp nơi nhưng đích đến vẫn là hướng thẳng xuống vị trí của Thiên An.
Thiên An ở dưới này nhìn lên cứ tưởng là trời sập tới nơi vội vàng Kích Tốc bỏ chạy sang chỗ khác cách đó mười tám thước để tránh né.
Loạt ảnh cước của Mạc Thiên Nhãn giáng xuống mặt sân khiến bụi bay mịt mù, nhất thời không ai có thể thấy được gì.
Đứng từ xa, Thiên An đã nhanh chóng ghi nhớ vị trí của Mạc Thiên Nhãn, ngay khi ông ta rơi xuống đất và hòa vào làn bụi, Thiên An đã phi tới phóng một con dao thẳng về phía Mạc Thiên Nhãn.
Lúc này Mạc Thiên Nhãn đã nghe thấy có thứ gì đó đã xé toạc không khí và lao về phía mình.
Xác định được hướng đi của ám khí, ông đưa tay tung chưởng lực về hướng con dao của Thiên An ngay khi nó sắp tới gần mình.
Thế nhưng trong làn bụi mù mịt, Thiên An để con dao phóng đi trước nhằm đánh lạc hướng Mạc Thiên Nhãn, ngay khi ông ta giơ tay lên tung chưởng ra, Thiên An đã Kích Tốc chạy tới cầm lấy con dao đang bay giữa không trung rồi lách người ra khỏi tầm ảnh hưởng của dòng khí lực do Mạc Thiên Nhãn bắn ra.
Lúc này khoảng cách giữa Thiên An và Mạc Thiên Nhãn chỉ là vài bước chân, Mạc Thiên Nhãn vẫn đang dơ tay tung chưởng khí.
Với khoảng cách này chỉ chưa đến một cái chớp mắt là Thiên An đã áp sát được Mạc Thiên Nhãn, rất nhanh chóng, nàng vận khí vào Dao Pha Lê đâm tới một phát chí mạng vào bụng của Mạc Thiên Nhãn.
Tất cả hành động của Thiên An từ lúc nàng bắt đầu chạy vào làn bụi tới lúc đâm trúng bụng của Mạc Thiên Nhãn chỉ diễn ra trong một cái chớp mắt.
Nó khiến Mạc Thiên Nhãn không kịp trở tay, chỉ vừa mới giơ tay lên tung chưởng mà chớp mắt cái là đã nghe một cái "keng" dưới bụng.
Đến lúc này không ai hiểu chuyện gì đang diễn ra, Lâm Phong đứng ngoài nhìn vào chỉ thấy bụi và bụi, Mạc Thiên Nhãn thì nghe dưới bụng mình hình như có ai đang đâm vào, Thiên An đâm dao vào bụng Mạc Thiên Nhãn thì nghe như đâm trúng một thứ kim loại chứ không phải vào da thịt.
Ngay sau đó, bụi tan đi, Thiên An và Mạc Thiên Nhãn dần dần hiện ra sau làn bụi mù mịt. Lúc này Mạc Thiên Nhãn ngó nhìn xuống thì thấy Thiên An đang cầm dao đâm mình. Thiên An thì nhìn thấy dao của mình đang đâm vào một lớp bảo vệ mờ ảo bao xung quanh cơ thể Mạc Thiên Nhãn.
Thấy vậy Mạc Thiên Nhãn nhếch mép cười nói:
- Dã Gấu Tam Đại Tuyệt Kỹ chiêu thứ ba - Dã Gấu Hộ Thể!
Trong lúc bụi bay mịt mù, âm thanh hỗn tạp, biết trước sớm muộn gì cũng b·ị đ·âm nên Mạc Thiên Nhãn đã kích hoạt tuyệt kỹ thứ ba trong bộ Dã Gấu Tam Đại Tuyệt Kỹ để phòng thủ bản thân.
Quả nhiên điều ông lo sợ đã đến ngay sau đó, ông chỉ vừa chớp mắt là Thiên An đã đâm tới, lúc đó mà Mạc Thiên Nhãn không lường trước được thì có lẽ giờ này ông đã b·ị đ·âm lòi phèo rồi.