Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Kỳ Duyên Huyền Sử

Chương 118: Luân Xa Xuất Hiện




Chương 118: Luân Xa Xuất Hiện

Còn phe công tàu bây giờ khá đông đúc với mười sát thủ kèm bốn chủ lực là Trương Lĩnh, Trần Thanh, Tu Thế và Lập Hàn.

Lúc này tên trùm Tam Quân cũng lom khom đứng dậy sau khi ăn một cú đá của Trương Lĩnh, hắn bước tới phía Lý Hoàng, bộ dạng bây giờ đã bớt bình thản đi một chút.

Lý Hoàng thấy lão già này bị ăn đánh ngập mồm thì cũng không giấu nổi vẻ thích thú, hắn khom lưng bước lên đứng trước đám người của Hồng Minh và Hình Bộ, nụ cười hở răng nham nhở hiện lên, giọng nói vô cùng tự tin phát ra:

- Đông đủ quá rồi, giờ chúng ta mở tiệc linh đình thôi nào!

Lúc này ai nấy đều nhìn hắn với vẻ khó hiểu, chẳng biết tên này làm gì mà cứ cười như bị điên vậy, cộng thêm cái bộ dáng lom khom trong chiếc áo choàng lông lá khiến tất cả phải nóng mắt.

Rồi khi thấy tên Lý Hoàng có vẻ vui với chuyện ở đây, tên thánh tướng bước lên, giọng nói uể oải phát ra từ trong chiếc mặt nạ xoắn ốc:

- Nếu ngươi đã hứng thú như vậy thì nhường chỗ này cho ngươi hết đó, hôm nay ta chẳng có tâm trạng chút nào!

Nói rồi tên Minh Luân lại quay về cái ghế rồng ngồi tựa ra vắt chân lên thành tàu mà ngủ tiếp.

Nghe người cộng sự của mình nói vậy thì tên Lý Hoàng càng thêm phấn khích, hắn lại bẻ cổ một cái rắc rồi trầm giọng:

- Được thôi, vậy thì ta không khách khí!

Vừa nói hắn vừa vận sức dùng hai tay đấm thật mạnh sang hai bên, một lần nữa kình lực khủng kh·iếp phát ra khiến trời đất rung chuyển, nước trên sông nhấp nhô cuồn cuộn, thân tàu chao đảo.

Lúc này cái tàu bị thủng ở đáy, nước đã tràn vào và ngập gần nửa thân tàu, có lẽ chỉ cần một thời gian nữa là cái tàu này sẽ chìm vào đáy sông



Thế nhưng chẳng ai quan tâm đến chuyện đó, cú đánh vừa rồi của tên Lý Hoàng khiến ai nấy đều kh·iếp sợ, ngay cả tên Tam Quân giờ cũng lui về sau để cho một mình tên quái vật này độc diễn.

Những ánh mắt của Hồng Minh và Hình Bộ lúc này cũng không giấu nổi sự kinh hãi, không biết tên điên khùng này là ai mà lại có sức mạnh khiến trời đất rung chuyển như vậy.

Và rồi khi đứng chờ hoài mà không thấy ai lên đánh mình, tên Lý Hoàng lao lên vung đấm t·ấn c·ông cả bọn.

Với cú đấm kinh người của tên này, cả đám lập tức tản ra tứ phía, không ai dám đứng lại đó cả.

Duy chỉ có Trần Thanh và Trương Lĩnh còn đứng lại, cả hai hai lao lên ứng chiến với hắn ta.

Một tia tử tôi lao đến, một tia vàng đồng theo sau, người tung đấm, người tung cước, cả hai đánh thẳng vào tên Lý Hoàng.

Và rồi "rầm" một phát, hai bên v·a c·hạm, tiếng nứt mẻ của không gian phát ra nơi Trương Lĩnh và Trần Thanh.

Kình lực từ cú đấm của Lý Hoàng phát ra lúc này có uy lực khủng kh·iếp tới nỗi khiến không gian bên phía Trương Lĩnh và Trần Thanh vỡ vụn, bọn họ b·ị đ·ánh văn ra ba mươi tám thước về phía sau đâm vào cột buồm rồi dừng lại và rơi xuống sàn.

Trần Thanh học máu mồm còn Trương Lĩnh dù có giáp đồng hộ thân nhưng cũng bị đã thương sâu vào bên trong, cảm giác lúc này là đau đớn và khó thở vô cùng.

Đẳng cấp quá chênh lệch là những gì có thể nói vào lúc này. Có lẽ sức mạnh của một trong Ngũ Đại Hộ Thần của Thế giới Ngầm là thứ gì đó mà những người đứng đầu của hai tổ chức hành pháp chưa thể chạm tới được.

Những sát thủ của Hồng Minh lúc này mặt mày tái xanh, tay chân run rẩy khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, bây giờ bọn họ nữa bước cũng không thể di chuyển.

Tên Tam Quân thì cũng toát mồ hôi hột, sức mạnh trùm của một khu như hắn mà đem so với cấp độ của một hộ thần thì chỉ có thể nói là một trời một vực.



Ở bên cột buồm, Trần Thanh gắng gượng đứng dậy, tay ôm ngực đau đớn, mòm ho sặc sụa, chàng đưa tay quẹt đi vệt máu trên miệng rồi loạng choạng bước về phía tên Lý Hoàng.

Ở bên này Trương Lĩnh cũng đứng dậy sau khi thở được một ít, lúc này lòng ngực đau nhói nhưng không thể nào nằm xuống bởi vì nếu chàng gục ngã thì các huynh đệ sẽ mất hết dũng khí mà buông xuôi chịu c·hết.

Lúc này không ai nói với ai, Trần Thanh và Trương Lĩnh chắp tay vận khí. Những luồng khí tức bắt đầu luân chuyển xung quanh cả hai, rồi trên lưng bọn họ, những vòng sáng bự bằng nắm tay xuất hiện, chúng lần lượt có màu đỏ, màu lục và màu tím.

Ba vòng sáng này xếp dọc trên lưng cả hai, chúng có hoa văn hình hoa sen và xoay vòng liên tục như một vòng ma thuật thu nhỏ.

Lúc này ái nấy đều bất ngờ, những tiếng bàn tán xôn xao phát ra:

- Cái gì? Đó... đó là luân xa!

- Người ta nói chỉ có những bậc thiền sư mới mở được những cổng luân xa trên cơ thể.

- Không phải, người thường cũng mở được luân xa, tuy nhiên phải có một sự tập trung cao độ, nói cách khác là tâm bất biến giữa thế sự mới có thể mở được luân xa như các thiền sư.

- Thật không thể tin được, người thường mở được một cổng thôi đã khó, ấy vậy mà giờ đây cả hai người họ điều đã mở được cổng luân xa thứ ba, chuyện này thật khó tin.

Luân xa là những cổng năng lượng trên cơ thể, tổng cộng có sáu cổng luân xa và mỗi một cổng đều cung cấp một loại sức mạnh khác nhau.

Khi đạt đến cấp luân xa thứ sáu, con người sẽ hóa thành thần, nói cách khác, một người bình thường dù không sở hữu Thần Binh hay nhãn lực thì chỉ cần tu luyện luân xa là đã có một sức mạnh hơn người.

Tuy nhiên để khai mở được các cổng luân xa cần có một năng lực tập trung cao độ, người càng chìm sâu vào biển trời tập trung càng mở được nhiều luân xa.



Và lúc này Trần Thanh và Trương Lĩnh đều mở ra được ba cổng luân xa, bọn họ đã hoàn toàn không để tâm đến mọi thứ xung quanh, thứ họ quan tâm lúc này là cố gắng tập trung vào việc mình đang làm.

Lý Hoàng đứng từ xa nhìn thấy hai tên trước mắt bật luân xa lên dọa mình thì nở một nụ cười đắc ý, giọng nói giễu cợt:

- Ba cổng à? Cũng thú vị đấy, để xem các ngươi có góp vui được cho ta hay không?

Ở bên này, Trần Tranh không để ý tới những lời khiêu khích của hắn ta, chàng mặt lạnh như băng nói với Trương Lĩnh:

- Ta lo tên đầu đinh, ngươi lo ông già, vậy cho nhanh gọn!

Trương Lĩnh nghe xong thì không ý kiến, chỉ trả lời ngắn gọn:

- Được thôi!

Nói rồi cả hai cùng lao lên, tất cả những người trên tàu lúc này chỉ thấy hai thân ảnh một màu tím, một màu vàng đồng lướt đi với tốc độ cực nhanh trong không gian.

Lý Hoàng lúc này đứng bẻ cổ cười sảng khoái vung đấm chờ sẵn, và rồi rất nhanh, thứ hắn mong chờ đã tới, một cú đấm tử lôi với tốc độ và sức mạnh khủng kh·iếp v·a c·hạm vào nắm đấm chấn động của hắn ta.

Không gian xung quanh cả hai nứt mẻ vì bị kình lực và sấm sét đánh vào. Dư chấn tỏa ra từ cú v·a c·hạm của cả hai là vô cùng khủng kh·iếp khiến sàn tàu vỡ vụng, cuồng phong nổi lên thổi ra tứ phía.

Sau lần v·a c·hạm đó, cả hai bên tiếp tục điên cuồng tung quyền về phía nhau, bọn họ di chuyển với tốc độ cực nhanh, những người xung quanh chỉ nhìn thấy những huyễn ảnh ẩn hiện và những xung kích phát ra từ những lần cả hai v·a c·hạm.

Còn ở phía mũi tàu, tên Tam Quân lúc này đang đứng xem đánh nhau thì bất ngờ b·ị đ·ánh. Trong lúc hắn còn chưa thấy rõ ai là ai thì một Đấm Giao Long trong trạng thái luân xa ba của Trương Lĩnh gián thẳng vào đầu hắn khiến nó vỡ nát ngay lập tức.

Tất cả những người chứng kiến đều kinh hãi với những gì đang diễn ra, một trận đấu của những con quái vật thật sự đang hiện lên trước mắt họ, một khoảnh khắc chớp mắt thôi là đã có thể bỏ qua một tình tiết quan trọng.

Xử lý xong tên Tam Quân thì Trương Lĩnh quay qua hướng mắt về trận đấu đang diễn ra ở trung tâm tàu.

Lúc này Lý Hoàng và Trần Thanh đang đấm nhau kịch liệt, chỉ chớp mắt cái thì cả hai đã đánh được một trăm tám mươi chiêu, thế nhưng vẫn chưa phân thắng bại.