Chương 117: Sa Lưới
Tên Lý Hoàng đứng bên mạn phải nhìn thấy nguyên con cá mập trồi lên thì phấn kích dậm chân một cái phi tới đấm thẳng mặt con cá.
Tên quan huyện Lập Hàn thấy một tên đầu đinh mặc áo long thú băng băng lao tới mình thì vội vàng thi triển Biến Thân Linh Thú tiến vào hình thái Nguyên Thủy.
Cơ thể hắn phát sáng và biến thành hình dáng thân người đầu cá mập, trên lưng và tay có các vây cá, cơ bắp cuồn cuộn ở ngực tay và chân, nhìn không khác gì một con mãnh thú oai vệ và hung hãn.
Rồi Lập Hàn vận khí vào cánh tay lực lưỡng lao lên vung đấm ứng chiến với Lý Hoàng.
"Rầm" một cái, cả hai nắm đấm có uy lực kinh người v·a c·hạm, một luồng khí lực khủng kh·iếp tản đi khiến mặt sàn của tàu phát ra những tiếng răng rắc.
Trong lúc cả hai con quái vật khủng bố đang đấu quyền cước với nhau thì ở bên này, hai mươi tên mật thám của Hình Bộ đã bị lão già Tam Quân xử lý gọn gàng.
Lúc này hắn ta lao xuống t·ấn c·ông Trần Thanh khiến chàng buộc phải một mình đấu với hai người.
Hà Hồ sau khi tiếp chiêu Điện Cầu của Trần Thanh thì thu kiếm lui ra, cô ta thụ thế hô to:
- Nhát Chém Hoa Lệ!
Vừa nói cô ta vừa vận khí vào Kiếm Thủy Tinh khiến nó phát sáng dữ dội, một đường kiếm chém tới, lấp lánh và đẹp đẻ như chính cái tên hoa lệ của nó.
Trần Thanh lúc này bên trái là tên Tam Quân đang lao tới trong hình hài những con quạ đen. Bên phải là Hà Hồ lướt tới với đường kiếm c·hết chóc sắc lẹm.
- Cú Đấm Lôi Kích!
Trần Thanh vận khí vào hai tay, hàng loạt tia sét màu tím phát ra ở hai bên. Chàng vung tay đấm một phát về hai hướng tiếp đòn hai tên ở hai bên.
Huyết khí từ đám quạ đen phát ra v·a c·hạm với tử lôi bên trái, đường kiếm thủy tinh sắc lẹm chém tới bên phải.
Một áp lực khủng kh·iếp từ hai bên ép vào khiến Trần Thanh dù đã rất cố gắng nhưng cũng không thể trụ vững.
Và rồi chỉ sau vài giây v·a c·hạm, Trần Thanh đã b·ị đ·ánh văn ra tám thước va vào thành tàu rồi rơi xuống sàn.
Lúc này tên Tam Quân bước tới, một tay đặt sau lưng một tay vuốt râu, giọng nói bình thản:
- Bọn ta định giăng tấm lưới này ra để bắt gọn bọn Hồng Minh, nào ngờ đám Hình Bộ các ngươi lại tới đây c·hết thay, thật là đáng tiếc...
Trần Thanh nghe vậy thì tức giận, chàng đứng lên, ánh mắt căm phẫn, giọng nói lạnh toát:
- Quên bọn khốn đó đi!
Nói rồi Trần Thanh chấp tay vận khí vào Găng Tử Lôi, ngay lập tức toàn bộ cơ thể chàng được bao phủ bởi hàng vạn tia sét màu tím li ti.
Trần Thanh vặn cổ một cái sau đó lướt đi với tốc độ cực nhanh tung một cú đấm lôi phạt thẳng vào người Tam Quân khiến lão ta văn thẳng qua thành tàu bên kia.
Tốc độ của Trần Thanh lúc này thật sự khủng kh·iếp, lão trùm chỉ vừa nhìn thấy một vệt tím lướt đi thì chớp mắt cái đã b·ị đ·ánh văn ra xa.
Lúc này Hà Hồ đứng kế bên cũng không theo kịp tốc độ kinh người đó, cô ta vội vã phi thân về phía sau định bật luân xa lên để ứng chiến thế nhưng chưa kịp vận khí thì lại nghe "xoẹt" thêm một cái.
Trần Thanh lướt một phát từ dưới lên tóm đầu Hà Hồ đập mạnh xuống sàn gỗ và kéo đi một đường dài sau đó ném cô ta lên và kết thúc bằng một quả cầu tử lôi đánh thẳng vào người khiến cô ta văn thẳng về phía tên thánh tướng đang ngồi.
Tên thành tướng dù nằm ngủ nhưng vẫn cảm nhận được đệ tử của mình đang bị vã, hắn ngay lập tức bật dậy đỡ lấy cơ thể Hà Hồ đang bay tới.
Lúc này Hà Hồ đã b·ất t·ỉnh nhân sự, toàn thân cô ta đã bị cháy đen do sấm sét đánh vào, tên Minh Luân đặt ả sang một bên rồi bước ra.
Ở bên này tên Tam Quân cũng b·ị t·hương kha khá sau khi dính cú đấm sấm sét của Trần Thanh, thế nhưng hắn vẫn còn rất sung sức, hắn đã ngay lập tức quay lại với Trần Thanh.
Trần Thanh lúc này nhìn thấy một tên tướng mạo phong trần bước ra, nhìn có vẻ rất mạnh, thế nhưng bây giờ chàng không có thời gian để bận tâm đến việc đó bởi vì tên Tam Quân đang lao tới hướng chàng.
Lúc này tên Tam Quân bay lơ lửng trên trời cao, hắn vận khí biến ra một bàn tay máu to bự đập xuống vị trí của Trần Thanh.
Chàng nhanh chóng di chuyển ra chỗ khác thánh né và phi lên định nhét vào mồm hắn một quả lôi cầu.
Thế ngay trong lúc mặt đối mặt, bỗng nhiên tên đó bắn từ trong tay ra một sợi huyết xích màu đỏ trói Trần Thanh lại và khiến chàng rơi xuống dưới sàn tàu.
Sợi xích của Tam Quân vô cùng kiên cố, lúc này dù Trần Thanh có vẫy vùng phát sét đánh vào cũng không khiến sợi xích tan biến.
Ở trên cao, cánh tay của tên Tam Quân hóa thành màu đỏ và mộc ra những móng vuốt sắc nhọn, hắn lao xuống với tốc độ cực nhanh dùng móng vuốt nhắm thẳng vào cổ họng của Trần Thanh.
Tưởng rằng lần này Trần Thanh đi chầu ông bà ông vải rồi nhưng không, ngay đi cánh tay tên trùm sắp mốc vào cái cổ họng của chàng thì từ trên trời, một tên có đôi cánh màu vàng đồng trên lưng bay tới tung phi cước gián thẳng vào mặt Tam Quân khiến lão ta một lần nữa phải văn vào thành tàu.
Đó là Trương Lĩnh, chàng đã tới kịp lúc và cứu được Trần Thanh một mạng. Lúc này đội hành quyết cùng quản lý Tu Thế cũng liên tiếp phi từ trên vách núi ào ạt đổ bộ lên tàu, chẳng mấy chốc chỗ này đã đông vui như trại hội.
Bắn Giao Long Chỉ phá hủy dây huyết xích, đỡ Trần Thanh đứng lên Trương Lĩnh nói:
- Không sao chứ?
Trần Thanh lúc này không mấy vui vẻ khi được người của Hồng Minh cứu, thế nhưng với tình thế bây giờ thì chàng chẳng có tâm hơi đâu mà để ý mấy chuyện đó, rồi Trần Thanh nhẹ giọng đáp:
- Đa tạ! Bên kia ổn chứ?
- Điểm tập kết của bọn chúng là g·iả m·ạo, Trần Phúc đang đấu với một tên của Thế Giới Ngầm ở bên đó, có vẻ như chúng ta đã bị bọn chúng dắt mũi - Trương Lĩnh đáp.
Nói tới đây Trần Thanh mới bình tĩnh nhìn ra xung quanh, chỗ này không có lấy một tên thuộc hạ mà chỉ toàn là cao thủ, những rương hàng b·ị đ·ánh vỡ nằm lăn lóc trên tàu hoàn toàn trống không, kèm theo lời tên trùm nói về cái bẫy giăng ra để tóm Hồng Minh.
Giờ thì chàng đã hiểu ra cái thuyền này hoàn toàn là một chuyến hàng giả, nó chỉ có tác dụng lôi kéo bọn họ tới đây để thu lưới một mẻ.
Tình thế lúc này dù là có Hồng Minh tới típ ứng thế nhưng Trần Thanh cũng không biết có thể toàn mạng rời khỏi đây hay không nữa...
***
Ngay lúc này, một con thuyền to tổ bố khác lại tiến vào biên giới Đại Việt thông qua sông Lam, trên con thuyền đó có chất rất nhiều hàng hóa và rương vận.
Tùy tùng trên đó cũng rất đông và còn có cả sự xuất hiện của tên Trương Thiên Đãng ở đó.
Thế nhưng lúc này toàn bộ lực lượng của Hồng Minh và Hình Bộ đều đang tập trung vào chuyến hàng giả do bọn Minh Nguyệt tạo ra ở bên hẻm vực.
Và cứ như thế, tên Trương Thiên Đãng thoải mái điều khiển con thuyền có hàng thật tiến vào sông Lam và rẻ vào nhánh sông nhỏ băng băng hướng qua điểm giao hàng thật sự ở Lạng Sơn.
Ván cờ lần này, có vẻ như kết cuộc đã được định đoạt...
***
Quay về với trận chiến ở hẻm vực, trong lúc các cao thủ đang đấu nhau kịch liệt ở bên mạn trái thì ở phía mạn phải Lý Hoàng và Lập Hàn cũng đấm nhau không ngừng nghỉ.
Sau một hồi đấu quyền cước cũng đã được ba trăm chiêu nhưng vẫn chưa phân thắng bại.
Rồi khi cả hai đang ác chiến thì người của Hồng Minh lao từ trên vách núi xuống khiến cả hai phải tách nhau ra xem chuyện gì đang xảy đến.
Lúc này thế cục có vẻ khá khó khăn cho bên thủ tàu khi chỉ còn có ba người, mà trong đó thì tên thánh tướng vẫn đứng một bên và chưa có ý định động thủ.