Chương 116: Bắt Đầu! Trận Chiến Ở Hẻm Vực
- Đáng ghét, mau cút vào trong! - Trần Phúc ánh sáng quát to.
- Ngồi im ở đó coi bổn đại gia hành sự! - Trần Phúc bóng tối bình thản đáp.
Và rồi hắn rời khỏi đôi môi nhỏ nhắn của Minh Nguyệt, từ từ di chuyển xuống tìm đến cái cổ trắng nõn của nàng mà hôn lấy, hôn để.
Đầu môi của hắn lúc này gần như đã tê dại vì cái sự mềm mịn của làn da ngọc ngà này, hắn vừa hôn tới tấp phía trên, phía dưới từ từ đưa cánh tay tham lam sờ soạng thân thể thiếu nữ của Minh Nguyệt.
Không dừng lại ở đó, hắn còn định t·ấn c·ông vào những chỗ n·hạy c·ảm trên người nàng thế nhưng chưa kịp làm thì đã đột ngột bị hoán đổi vị trí.
Lúc này do quá nóng mắt, Trần Phúc ánh sáng đã thi triển thuật phong ấn để tạm thời kìm hãm cái nhân cách xấu xa của mình và giành lại quyền kiểm soát cơ thể.
Dù Trần Phúc có thích Minh Nguyệt thật, thế nhưng chiếm đoạt thân thể của nàng theo một cách xấu xa như vậy thật sự chàng không muốn.
Rồi Trần Phúc từ từ rời môi khỏi cổ Minh Nguyệt sau đó nhẹ nhàng chỉnh sửa lại y phục cho nàng.
Trần Phúc khẽ thở dài, cũng may là chàng ngăn hắn lại kịp, nếu không thì chẳng biết sau này làm sao nhìn mặt Minh Nguyệt nữa.
Mà giờ nghĩ lại thì Trần Phúc vẫn cay cú nàng, chẳng biết làm cách nào mà nàng lại có thể đi guốc trong bụng chàng như thế, lúc này chàng thật sự lo cho bọn Trần Thanh...
***
Trong lúc đó, ở bên phía sông Lam, chuyến thuyền đang ung dung đi qua hẻm vực, nơi hẹp nhất trên con sông này.
Bọn người của Hình Bộ lúc này đã mai phục sẵn ở hai bên vách núi, chỉ chờ thuyền đến là sẽ ra tay.
Và rồi khi mặt trời đã qua khỏi đỉnh đầu, cũng là lúc con thuyền khổng lồ đi chuyển đến tử địa.
Từ trên vách núi bên trái, Trần Thanh vận khí tạo ra một tấm lưới sấm sét màu tím khổng lồ bay từ trên không trung xuống úp thẳng vào con thuyền bên dưới.
Ở trên thuyền lúc này, một người đàn ông lớn tuổi, tóc và râu có vài sợi bạc trắng, ông ta mặc một cái áo choàng màu đỏ, trên áo choàng có hoa văn vài con quạ đen.
Dáng người ông cao to, đứng hiên ngang ở trước mũi tàu vuốt râu bình thản. Kẻ đó chính là trùm biên giới Tam Quân, ông ta đang đứng chờ các con mồi của mình tới.
Và khi nhìn thấy có một tấm lưới tử lôi lao xuống thì ông ta vận khí vào Áo Choàng Huyết Quạ sau đó vẫy nhẹ một cái, từ trong áo choàng, hàng vạn con quạ đen bay ra vụt thẳng lên trời cao tạo thành một lưới quạ đen ứng chiến với lưới tử lôi.
Hai tấm lưới khổng lồ v·a c·hạm một phen kinh thiên trên trời cao, chúng xung đột và tự tan biến vào hư vô nhưng chưa hề có chuyện gì xảy ra.
Lúc này từ bên phải của thuyền, một con cá mập to bự đang đưa cái vây trên lưng lộ lên mặt nước, đó là tên quan huyện Lập Hàn, hắn đang bơi đi với tốc độ cực nhanh hướng thẳng về phía con thuyền.
Cùng lúc đó, ở phía bên trái, Trần Thanh cùng hai mươi mật thám của Hình Bộ lũ lượt phi từ trên vách núi xuống thẳng chuyến thuyền để đánh chặn.
Trên thuyền lúc này chất đầy những rương hàng hóa, thế nhưng không có lấy một tên tùy tùng hay thuộc hạ, mà chỉ có bốn đại cao thủ đang đứng thưởng ngoạn cảnh sắc hùng vĩ của sông Lam.
Một trong bốn người là tên trùm đang đứng ở mũi tàu chấp tay vuốt râu bình thản.
Một tên nam nhân tầm hai mươi lăm tuổi đang đứng bên mạn tàu bên trái, hắn mặc một chiếc áo ngắn màu nâu đất hở ngực phía trước, phía sau khoát một cái áo lông sư tử màu vàng óng ánh, dáng người cao gầy lọt thỏm bên trong bộ áo quá khổ, tướng đứng hơi khom, đầu tóc cắt ngắn, miệng liên tục cười nham nhở.
Hắn ta chính là một trong Ngũ Đại Hộ Thần dưới trướng Vua Bóng Tối, kẻ đi chung với Minh Nguyệt và Trương Thiên Đãng từ lúc ở Thái Nguyên đến giờ, người đời gọi hắn với danh xưng Dã Thú Điên Loạn, Lý Hoàng.
Còn ở bên mạn phải của tàu, một kẻ tuổi tầm hai mươi lăm ngồi chễm chệ trên một cái ghế gỗ được chạm khắc hoa văn rồng, lúc này hắn đang tựa lưng vào ghế, chân vắt lên thành tàu và nhắm mắt thư giãn.
Hắn không mặt áo, tóc tai buông xỏa lộ vẻ phong trần, cánh tay phải bị quấn kín bởi những mảnh vải băng màu trắng, trên mặt đeo một cái mặt nạ màu lam có hoa văn xoắn óc xoáy vào hai con mắt.
Bên hông hắn là một thanh kiếm dài hơn hai thước, võ kiếm được chạm khắc những hoa văn hình mai rùa kèm theo những đường vân gió thổi, chạy dọc thanh kiếm có một luồng khí tức màu xanh uốn lượn mềm mại lên xuống, dấu hiệu của Thần Binh Thần Thoại.
Hắn ta chính là Minh Luân, một trong Tứ Thánh Tướng của Quân Sáng Thế, người đời gọi hắn với danh xưng, Phong Thần Tướng Quân.
Đứng phía sau Minh Luân, một cô gái trẻ tuổi tầm hai mươi, mái tóc đen tuyền, khuôn mặt khả ái cùng bộ váy trắng tinh khiết mềm mại. Cô ta cũng cầm trên tay một thanh kiếm dài hơn hai thước, trên thanh kiếm có hoa văn trong suốt giống như là thủy tinh óng ánh vô cùng.
Cô ta chính là nữ cận vệ của Thánh Tướng, cũng là đệ tử của ông ta, người đời gọi cô với danh xưng Ái Nữ Tinh Khiết, Hà Hồ.
Và khi tất cả nhìn thấy những kẻ đang xong tới con thuyền khổng lồ này, cuộc chiến ở hẻm vực sông Lam chính thức bắt đầu.
Ở bên mạn phải, Lý Hoàng nhìn thấy con cá mập lao tới thì dậm chân một phát phi lên thành tàu, vẻ mặt vô cùng phấn khích, hắn bẻ cổ răng rắc rồi nhe răng cười to, nụ cười trầm khàn cứng cỏi và đáng sợ:
- Chào sân đẹp mắt đó lão già, giờ tới lượt ta!
Vừa dứt lời, Lý Hoàng vận khí vào Áo Thiên Địa vung một đấm thật mạnh về phía trước.
Kình lực từ nấm đấm phát ra lao thẳng xuống mặt sông tạo thành một chấn động mạnh, trời đất như đang rung chuyển. Nước sông bị khuấy động làm cho những cơn sóng lớn liên tục đập vào con thuyền khiến nó chao đảo dữ dội.
Tên quan huyện trong hình hài con cá mập chịu không nổi dư chấn phải lặng xấu xuống mặt hồ để tránh bị ảnh hưởng.
Chiếc thuyền dù đang rung lắc dữ dội thế nhưng bốn người kia vẫn bình thản đứng vững như không có chuyện gì xảy ra.
Lúc này ở bên mạn trái, nhìn thấy đám người Hình Bộ đang từ trên vách núi lao thẳng xuống thuyền, Hà Hồ trong bộ tuyết y, khuôn mặt không chút biến sắc bước tới trước rút kiếm và vận khí chém ra một phát vào hư không.
Ngay lập tức, từ trong lưỡi kiếm lấp lánh, hàn vạn mảnh thủy sắc nhọn bay thẳng lên trời cao hướng về phía đám người Hình Bộ.
Ở bên trên, những tên mật thám hai tay cầm đoản kiếm chém liên tục phá nát những viên thủy tinh sáng bóng khiến chúng tán nát rơi xuống bên dưới tạo thành một cơn mưa thủy tinh hào nhoáng và tráng lệ.
Trần Thanh băng băng lao xuống, hắn vận khí vào Găng Tử Lôi tạo ra một quả cầu sấm sét trong lòng bàn tay đấm thẳng mặt Hà Hồ.
Cô ta ở bên dưới cũng vung kiếm chém lên, "rầm'' một cái, thủy tinh v·a c·hạm với tử lôi tạo ra một chấn động mạnh khiến con tàu một lần nữa phải rung chuyển.
Tên thánh tướng Minh Luân từ nãy đến giờ vẫn ở một bên nằm gác chân lên thành tàu ngủ say như không có chuyện gì xảy ra dù trời đất đã rung chuyển mấy hồi.
Những tên mật thám lúc này cũng đã đổ bộ lên tàu, nhìn thấy tên Minh Luân đang ngủ say, bọn họ liền kéo tới chém hắn.
Thế nhưng chưa kịp chém thì một bầy quạ đã bay đến t·ấn c·ông bọn họ, đó là lão già Tam Quân, ông ta lúc này đứng trên mũi tàu vừa vuốt râu vừa thả quạ ra t·ấn c·ông phe Hình Bộ.
Những con quạ với số lượng đông đảo cắn mổ liên hồi khiến những mật thám khốn đốn vô cùng, có người đã bị quạ mổ cho lủng sọ mà ngã gục.
Trong lúc tất cả đang chiến nhau loạn xạ thì từ dưới đáy sông, một con cá mập to tổ bố đâm thẳng lên xuyên thủng thân tàu, hắn bay ra như một vị thần xuất hiện giữa chiến trường đông đúc.
Cái tàu b·ị đ·âm thủng một lỗ to, nước sông bắt đầu tràn vào, thế nhưng đó không phải là điều những người ở đây bận tâm.