“Tiểu nha đầu, phụ thân của ngươi, còn có mẫu thân của ngươi, ông bà ngươi, bọn họ chết hay sống đều dựa vào lựa chọn của ngươi.” Thư sinh mặt âm dương nói.
Hai tay Cung Mộng giữ chặt vạt áo mình, suy nghĩ xoay chuyển trăm lần, nàng rối rắm trong chốc lát, cuối cùng cắn răng hỏi: “Chỉ cần ta... các ngươi sẽ thả bọn họ ra sao?”
“Thả bọn họ ư?” Nữ tử áo xanh bật cười nói: “Sao có thể? Chỉ là kéo dài thêm nửa tiếng nữa thôi, sau đó lại chém tay cha ngươi.”
“Vậy ta thà chết còn hơn.” Cung Mộng nét mặt quật cường mà quyết định nói.
“Được.” Thư sinh với gương mặt âm dương lạnh lùng nói: “Nhưng trước khi ngươi chết, thì ngươi sẽ được trông thấy cha mẹ ngươi bị cắt tay cắt chân, đào tim mổ bụng, mà ta sẽ đổi một cách khác dùng ngươi để tu luyện, khác nhau chính là một cái là ngươi chủ động, có lẽ sẽ được hưởng thụ chút niềm vui, mà một cái khác ngươi chỉ là công cụ mà thôi.”
Giọng điệu trong lời nói của hắn rất thản nhiên, giống như rảnh rỗi nói chuyện với bạn bè vậy.
Nhưng nội dung nói chuyện lại khiến cả người Cung Mộng như rơi vào hầm băng.
“Tại sao?” Gương mặt xinh đẹp của Cung Mộng như sương giá, nàng cắn răng hỏi.
“Vấn đề này có rất nhiều đáp án.” Thư sinh khuôn mặt âm dương khí thế sắc bén ngồi trên rương gỗ nói: “Vận khí của ngươi không tốt, cha mẹ ngươi trung thành sai người rồi, bọn họ quá yếu, Lâm Bắc Thần giết người không nên giết...”
Hắn mỉm cười, tông giọng bình thường nói: “Tất cả là vì thế, hơn nữa câu trả lời cho vấn đề này cũng không có ý nghĩa gì cả, việc ngươi cần làm bây giờ chính là cầu nguyện cho ngươi và người nhà ngươi chết thanh thản một chút, mà không phải là hy vọng những thứ xa vời vô nghĩa, ta sẽ không để các ngươi sống sót rời khỏi đây đâu, chắc là Lâm Bắc Thần sẽ không ký tờ giấy sinh tử đó, mà cho dù có ký rồi thì, ha ha, ta cũng sẽ không buông tha cho các ngươi.”
Cung Mộng quay đầu liếc nhìn phụ thân đang điên cuồng giãy dục, còn có đám người mẫu thân đang chìm trong hôn mê, nàng cắn răng nói: “Được, ta đồng ý với ngươi, có điều ngươi không thể nói mà không làm, tiếp tục đi tra tấn bọn họ.”
Thư sinh mặt âm dương thản nhiên mỉm cười, hắn vỗ chân mình rồi nói: “Vậy qua đây.”
Trong mắt hắn không có chút ham muốn nào.
Nguyên khí hệ thủy trong cơ thể dựa theo một lộ tuyến cực kỳ hiếm thấy đang dần chuyển động.
Là một môn công pháp lạ ngẫu nhiên hắn có được, chính vì dựa vào môn công phu này mà hắn từ một hoa tặc chốn đông chốn tay một phát trở thành võ đạo tông sư.
Yêu cầu để tu luyện môn công pháp này cực kỳ đặc biệt.
Mỗi lần gặp phải cấp độ khác nhau thì phải làm chuyện ấy với nữ tử, lấy âm bổ dương, dùng khí nguyên âm của nữ tử làm mồi dẫn mới có thể đột phá được.
Theo việc thực lực tăng lên, yêu cầu đối với lô đỉnh cũng càng ngày càng cao. Thiếu nữ thiên phú càng giỏi, thể chết càng kỳ diệu, thì hiệu quả tu luyện
càng cao.
Khi tu vi đến cảnh giới võ đạo tông sư, nữ tử bình thường căn bản khó mà đáp ứng nhu cầu tu luyện, chỉ đành dùng số lượng để bù đắp.
Bây giờ khoảng cách hắn đến cảnh giới võ đạo tông sư cấp 2 chỉ còn thiếu một bước.
Lần này sở dĩ hắn nhận lệnh đến Vân Mộng thành, mục tiêu kỳ thật là tìm mấy thiếu nữ tham gia trận Thiên Kiêu Giao Lưu.
Nữ tử trước mặt này có thực lực bình thường, tư chất vẫn tạm được, không phải mục tiêu ban đầu.
Nhưng nếu đã dâng tới miệng rồi thì đâu có lý do gì để buông tha. “Lại đây nào.” Hắn mỉm cười nói.
Đợi đến khi hấp thu lực lượng nguyên âm thuần khiết của thiếu nữ này, dị tượng trên mặt mình có thể áp chế trong thời gian ngắn, đến lúc đó càng thuận tiện để hành động hơn...
Hắn hít sâu một hơi.
Sau đó đúng lúc này, Cung Mộng đang di chuyển chậm rãi qua đó bỗng dưng dừng bước.
Biểu cảm của nàng trở nên có chút kỳ lạ. Không phải tức giận.
Không phải sợ hãi.
Mà là... kinh ngạc?
Thư sinh mặt âm dương ngơ ngác, nhìn theo ánh mắt của Cung Mộng.
Không biết từ lúc nào mà sáu tên mặc giáp đen đang đánh chén say sưa đã im
hơi lặng tiếc lăn đùng trên đất, sống chết không rõ.
Cũng đúng vào lúc này, một mùi hương quỷ dị xông vào mũi hắn.
“Không tốt.” Hắn bỗng dưng phản ứng lại.
Thân hình khẽ động, nhanh chóng dãn khoảng cách về phía sau: “Sư muội cẩn thận, là mê dược...”
Cơ là lúc này, bóng dáng của nữ tử áo xanh nhoáng lên một cái, bước chân nàng đã loạng choạng ngã xuống nền đất.
Rầm!
Một âm thanh mảnh vụn chấn động quái dị vang lên.
Trái tim của thư sinh mặt âm dương đập bình bịch.
Lúc hắn ngẩng đầu, một tiễn ảnh như lôi đình diệt thế bắn tới phía hắn. “AAAA...”
Trong thời khắc sinh tử, thư sinh có gương mặt âm dương kia chập hai tay trước ngực, một thức đồng tử bái Phật kẹp chặt tiễn ảnh kia ở giữa lòng bàn tay.
Tu vi của võ đạo tông sư cấp 1 khủng bố ra sao?
Dưới tình huống bình thường thì đạo tiễn này chắc chắn sẽ bị dừng lại.
Nhưng dưới sự gia tăng huyền lực của thư sinh mặt âm dương kia, đạo tiễn này lại giống như phá diệt Thần Long, kình lực ác liệt rung động một tiếng, chấn động hai bàn tay hắn, quán tính mà lực ma sát cực lớn khiến cho lòng bàn tay hắn bị bỏng, dính cả một lớp máu thịt tiếp tục đâm về phía trái tim hắn.
Kình khí bùng nổ, cuồng phong dấy lên.
Xoẹt.
Khăn trùm đầu của thư sinh mặt âm dương trực tiếp bị xé rách.
“AAAA... Giữ cho ta.” Giữa ranh giới sinh tử tồn vong, hắn điên cuồng gầm thét, vội vàng vận chuyển Huyền khí.
Tất cả kình khí tập trung vào hai bàn tay, chấn động vang dội, lực lượng bùng nổ ra không có gì sánh kịp, Huyền khí hỏa diễm màu cam tăng vọt, trong giây cuối cùng mới miễn cưỡng chống đỡ được lực lượng của đại tiễn này.
Mặc dù là thế, nhưng vẫn có một đoạn mũi tên nhỏ đâm vào trong da thịt chỗ ngực hắn.
Chỉ thiếu một chút là sẽ đâm trúng trái tim.
Tuy nguy mà vẫn sống.
“Là ai?” Thư sinh mặt âm dương tóc tai bù xù hét to. Cùng lúc đó, hắn xông đến chỗ Cung Mộng.
Ý đồ muốn bắt giữ con tin.
Trả lời hắn chính là một tiếng vang rất nhỏ.
Phụt!
Lại là một mũi tên được bắn ra.