“Câu trả lời phù hợp với yêu cầu tìm kiếm tổng cộng có 18 người, mời xác định các tùy chọn bạn cần.” Một âm thanh nảy ra.
Lâm Bắc Thần trực tiếp run rẩy.
Cái quái gì thế?
Có tận 18 Cung Công ư?
Không phải mình tìm kiếm sai rồi chứ? Thế mà lại có nhiều công công đến vậy.
Nơi này cũng đâu phải hoàng cung.
“Chủ nhân, ngài có thể xác nhận khu vực tìm kiếm, giới hạn lại phạm vi ở Vân Mộng thành.”
Giọng nói tràn đầy cảm xúc của trợ lý giọng nói thông minh vang lên, nó nói: “Căn cứ theo yêu cầu tìm kiếm của ngài, Tiểu Cơ chỉ có thể sắp xếp tổng cộng có ba người phù hợp với yêu cầu của Vân Mộng thành, nhưng nếu như thêm Cung Công làm điều kiện song song, vậy thì mục tiêu phù hợp với điều kiện chỉ có một mà thôi.”
Cùng với giọng nói của Tiểu Cơ, hình chiếu Baidu maps trước mặt liên tục mở rộng ra, cuối cùng hình ảnh dừng lại ở một góc Tây Nam trong một nhà kho bỏ hoang tại Vân Mộng thành.
Trời má?
Lâm Bắc Thần lập tức kinh ngạc vô cùng.
Thông minh thế cơ à?
Sau khi trợ lý giọng nói thông minh được nâng cấp, quả nhiên trở nên thông minh hơn rất nhiều.
Đúng là có thể so sánh với robot thông minh Jarvis trong Iron Man. “Có thể tìm kiếm ra là người nào bắt cóc cả nhà Cung Công không?” Lâm Bắc Thần được một tấc lại muốn một thước.
Tiểu Cơ trả lời: “Xin lỗi, kho dữ liệu bản đồ không hỗ trợ loại hình tìm kiếm này.
Lâm Bắc Thần: “...”
Được rồi.
Hắn rút lại lời nói trước đó.
Tiểu Cơ so với Jarvis thì vẫn kém rất xa.
Có điều biết được vị trí là đã giải quyết được nhiều việc rồi.
Lâm Bắc Thần suy nghĩ chốc lát, cuối cùng hắn vẫn kìm nén ý niệm đi tìm Tần chủ tế hoặc Đinh Tam Thạch nhờ giúp đỡ.
Dựa vào thế lực của tứ đại kiếm nô, thì nếu đã có thể điều tra rõ ràng việc của đại đội quản thành như thế kia, vậy nhất định sẽ giăng bẫy cực kỳ tỉ mỉ, cho nên hành động của mình, Tần chủ tế và Đinh Tam Thạch đặc biệt là tung tích của sư phụ, chắc chắn đã bị bọn họ giám sát gắt gao.
Chỉ cần có làn gió thổi cỏ lay động, nhất định sẽ đánh rắn động cỏ.
Lâm Bắc Thần ngồi trên ghế, thời gian suy nghĩ tầm 10 phút hoặc 15 phút, bấy giờ trong lòng mới có kế hoạch.
Hắn đứng dậy quay về phòng ngủ.
Không đến một lúc thì Quang Tương được gọi đến.
Lâm Bắc Thần nói: “Lợi dụng thuật ẩn thân của ngươi dẫn ta tới một nơi đi.”
“Chủ nhân vĩnh viễn là thần.” Quang Tương nghe vậy vô cùng hưng phấn, hắn xoạt xoạt viến lên tấm bảng trước mặt, viết xuống một dòng chữ: “Cuối cùng cũng có thể làm việc cho chủ nhân rồi sao? Đây chính là vinh hạnh của ta.”
Lâm Bắc Thần rất hài lòng: “Được đấy được đấy, gần đây cảnh giới tư duy tăng khá nhanh nhỉ.”
Quang Tương càng thêm phấn khích.
Xoạt xoạt xoạt.
Nó xóa chữ viết tay trước đó, lại viết thêm một dòng.
“Bằng lòng dốc hết sức mình vì chủ nhân, tinh tận nhân vong.” Nó viết rằng.
Lâm Bắc Thần: ???
Bộp.
Một cái tát bộp vào gáy Quang Tương: “Học hành không nên thân, bài tập về nhà tăng gấp đôi.”
Quang Tương: ...
Lâm Bắc Thần cầm chặt móng vuốt của nó, Quang Tương bùng nổ năng
lượng, hai người cùng nhau ẩn thân.
Một người một chuột im hơi lặng tiếng rời khỏi Trúc viện.
......
Sau thời gian một chén trà.
“Ngươi cầm lấy bức thư này đi tìm Tần chủ tế, đúng rồi, chính là chủ tế béo mập trong Thần Điện kia... chú ý đừng để bị người khác phát hiện ra bản thân, rón rén đi vào đấy, hiểu chưa?”
Tại đường phố hẻo lánh.
Lâm Bắc Thần giao một bức thư cho Quang Tương, căn dặn một hồi. Đây cũng coi như là một sự đảm bảo.
Quang Tương vỗ ngực, ẩn nấp rời đi.
“Vừa nãy bí mật rời khỏi Trúc viện, nhất định có khả năng che giấu được người giám sát...” Ánh mắt Lâm Bắc Thần nhìn theo Thổ Phát Thử Vương, trong lòng suy tư.
Hắn mở máy ảnh ma pháp trong điện thoại đang cầm trên tay, trực tiếp trả phí thay đổi gương mặt, để bản thân hoàn toàn biến thành một người khác, lại đổi thêm một cái áo bào màu trắng, bấy giờ hắn mới đi theo chỉ dẫn của Baidu maps, đi về phía nhà kho bỏ hoang ở góc Tây Nam tại Vân Mộng thành.
Hắn khống chế thời gian ước chừng sau nửa tiếng khi từ lúc nhận hộp cơm kia, mới đi tới chỗ khu vực này.
Chỗ bỏ hoang này đã từng là chốn thương hội hải sản của Hải tộc, dùng để cất giữ hàng hóa ngoài biển.
Mấy tháng trước nghe nói bởi vì nội bộ Hải tộc xảy ra chiến tranh, Hải tộc nhân ở trong Vân Mộng thành bỗng dưng bắt đầu di dân với số lượng lớn, ngay cả Hải lão nhân cũng rời đi từ mấy tháng trước, cho nên kho hàng này tạm thời bị bỏ hoang.
Dưới sự chỉ dẫn của Baidu maps giống như hóa thành chó điện tử, Lâm Bắc Thần một đường tránh khỏi tất cả vị trí người sống, cũng sớm cảm nhận được một vài quy chế, lần lượt vòng qua.
Cuối cùng hắn đến được bên ngoài của một trong những nhà kho lớn nhất ở chính giữa.
Lâm Bắc Thần thi triển Thâu Hương Thiết Ngọc Bộ, thân hình nhoáng một cái như con chim bay lên, thần không biết quỷ không hay bay vào trong cái kho này.
Hắn cẩn thận từng tý một, dỡ một mảnh ngói rồi nhìn xuống dưới. Trong nhà kho.
Cung Công bị chém đứt một cánh tay, sắc mặt vàng như nến, sắc môi tím tái, hắn đang bị chói vào một cây cột đá.
Chỗ bị chém kia còn đang không ngừng chảy máu.
Máu tươi tí tách rơi xuống bên chân đọng thành một bãi máu.
Cung Công cúi đầu, rõ ràng bởi vì mất máu quá nhiều mà trạng thái của hắn cực kỳ không ổn.
Mà bên cạnh một cây cột đá khác cũng đang trói một thiếu nữ dung mạo đoan chính, mặc đồng phục của học viện, chính là Cung Mộng.
Bên cạnh nàng còn có một đôi vợ chồng già tóc bạc phơ, rồi còn có một phụ nữ trung niên, tất cả đều bị trói bằng dây thừng ném trên mặt đất bị đánh đến nỗi rơi vào hôn mê.