Mọi người lại trò chuyện một lúc, đám người Sở Ngân, Đinh Tam Thạch rời đi.
"Ca à, cháo này ngon thật, ta muốn bắt đầu tu luyện..."
Tiêu Bính Cam rất phấn khích nói.
Thế là cuộc đánh lộn hàng ngày giữa tên này và Quang Tương ở trong Trúc viện lại lần nữa diễn ra.
Thiến Thiến và Thiên Thiên lại dẫn theo Hàn Bất Hối cùng nhau đến trường để bắt đầu tiết học buổi chiều.
Lâm Bắc Thần thay y phục, ngồi xe ngựa đi đến thần điện.
Tiết học ở học viện Sơ Cấp Số 3 hắn có thể tuỳ ý bỏ, nhưng tiết học của Tần chủ tế cho dù có đánh gãy ba chân cũng tuyệt đối không được vắng mặt.
Trên đường đi, Lâm Bắc Thần cũng nghĩ về việc có nên chia sẻ Xích Chu Quả khô với Tần chủ tế hay không.
Nhưng cuối cùng vẫn dập tắt ý định này.
Hắn dùng điện thoại quét công pháp Huyền Chân Hoả Diệm, sau đó lại quét Vô Tương Kiếm Cốt mà Lăng Thần tặng. Sau khi tạo ra hai ứng dụng tu luyện và tải xuống thành công, hắn trực tiếp nhấp vào để vận hành và bắt đầu tu luyện.
Đợi đến khi tới thần điện, hiệu quả vận hành của APP Huyền Chân Hoả Diệm đã được thể hiện.
Lâm Bắc Thần bước đầu có thể khống chế ngọn lửa màu đỏ cam một cách thành thạo.
Nhưng vấn đề cũ vẫn chưa có phương pháp giải quyết.
"Tại sao vẫn đốt cháy y phục chứ?"
Lâm Bắc Thần đang ngồi trong xe ngựa, với vẻ mặt phát điên nhìn cơ thể trần truồng của mình.
Cái này thật là tà môn con mẹ nó.
Trừ y phục trên người mình ra, những thứ khác, chẳng hạn như đệm ngồi dưới mông, xe ngựa, v.v., chỉ cần hắn không muốn thì sẽ không bốc cháy.
Thiết lập 100% đốt y phục?
Giống như trong mười vạn câu hỏi tại sao, thiết lập Lý Tịnh 100% tay không tiếp dao sắc?
"Đừng căng thẳng, đừng hoảng sợ, có lẽ ta vẫn chưa thực sự hoàn toàn nắm vững thuật điều khiển lửa."
Lâm đại thiếu tự an ủi bản thân như vậy.
Chớp mắt đã đến thần điện.
Tần chủ tế đã đợi hắn từ lâu.
"Ngươi đến trễ thời gian một tách trà."
Áo choàng chế thức màu trắng của chủ tế đã phác hoạ ra đường cong rõ ràng, vóc dáng thanh tú, ưu nhã tuyệt thế này của nàng, trên khuôn mặt xinh đẹp thần thánh mà trang nghiêm, lộ ra ít nhất là một chút dấu vết trách móc cũng sẽ khiến người ta cảm thấy bản thân giống như đã phạm tội ác tày trời, huỷ diệt thế giới.
"Ờ, dọc đường bị kẹt xe..."
Lâm Bắc Thần rất chân thành giải thích.
Tần chủ tế liếc nhìn hắn một lượt từ trên xuống dưới, nói: "Chuyện ở Vạn Thắng lâu đêm qua, ta đã biết rồi.”
"Hả?"
Lâm Bắc Thần sửng sốt.
Tin tức của thần điện nhanh nhạy như vậy sao?
Toi rồi, toi rồi.
Tần chủ tế tâm địa lương thiện biết mình một hơi giết chết nhiều người như vậy, e là sẽ rất tức giận, sau đó đánh ta sấp mặt, quét ra khỏi cửa?
Lâm Bắc Thần đột nhiên trở nên thấp thỏm.
Kết quả là Tần chủ tể chỉ lãnh đạm nói: "Lần sau có nguy hiểm nhớ tới tìm ta."
"Cái gì?"
Lâm Bắc Thần choáng váng. Chỉ như vậy thôi à?
Sao lại có cảm giác không phải đang khởi binh vấn tội, mà là đang ‘nối giáo cho giặc’ vậy chứ?
"Lên lớp."
Không đợi Lâm Bắc Thần cảm kích đến rơi lệ lại nói thêm cái gì, Tần chủ tế đã trực tiếp mở tập sách dày cộm Thần tính thuần tuý phê phán ra, bắt đầu giảng bài.
Trong lòng Lâm Bắc Thần trào dâng cảm động vô hạn. Tần chủ tế quả nhiên quan tâm đến ta.
Ta nguyện chết vì ngươi.
Tên phá gia chi tử nghe giảng một cách nghiêm túc. Thời gian một tiết học trôi qua trong nháy mắt.
Nhìn thấy Tần chủ tế như thường lệ thu dọn giáo trình chuẩn bị rời đi, Lâm Bắc Thần vội vàng nói: "Sư phụ, ta có vài câu hỏi muốn hỏi ý kiến của người."
Tần chủ tế như đã có chuẩn từ trước, đặt giáo trình xuống, nói: "Nói."
Thế là Lâm Bắc Thần đem chuyện mình sau khi tu luyện ra thuộc tính hoả diệm, có được thuộc tính ‘đốt cháy y phục của mình 100%’ kể ra một lượt.
"Trước giờ ta cũng chưa từng thấy qua loại chuyện này."
Tần chủ tế không cần nghĩ ngợi đã đưa ra câu trả lời.
Nàng bảo Lâm Bắc Thần cẩn thận triển hiện ra ngọn lửa màu đỏ cam. Sau khi quan sát cẩn thận, nói: "Có lẽ nó không liên quan gì đến việc ngươi có thành thạo thuật điều khiển lửa hay không, mà là tính đặc thù của bản thân ngọn lửa. Ngươi thậm chí còn có thể nuốt chửng Chân Long Tử Viêm, ngay cả kiếm khí của Ngu Lão cũng có thể bị loại bỏ, cho thấy ngọn lửa thức tỉnh của ngươi là một tuyệt phẩm phi phàm. Còn về việc nó có phải là Hoàng Đạo Long Viêm hay không, tạm thời có thể nhìn ra, rất có khả năng là không phải... Đây có lẽ là một loại hoả diệm mà tiền nhân chưa ai phát hiện ra, không thua kém gì so với tam đại kỳ hỏa của đế quốc, về tác dụng uy lực cụ thể, bản thân ngươi cứ từ từ suy nghĩ, tuỳ tiện gọi một cái tên là được rồi, nếu như sau này có cơ hội thì có thể đi đến hiệp hội Huyền khí thuộc tính hoả của đế quốc để xin đăng ký."
"Tần sư phụ không hổ là học thức uyên bác.”
Lâm Bắc Thần không biết xấu hổ, nịnh nọt nói: "Đã là kết luận do sư phụ người đưa ra, vậy thì tuyệt đối không bao giờ sai. Về phần đặt tên, chi bằng theo tên của sư phụ người để đặt đi, sư phụ, tên đầy đủ của người là gì vậy?”