Ngày hôm sau.
Trời nhiều mây.
Mây đen rủ xuống, vạn dặm không có gió. Nhưng chất lượng không khí cực tuyệt. Học viện Sơ Cấp Hoàng Gia.
Đại điện quyết chiến võ đài lúc này đã chật ních người.
Không giống như các cuộc kiểm tra trước đây yêu cầu môi trường yên tĩnh và trạng thái tương đối bảo mật, trận chiến võ đài mở cửa cho dân chúng của Vân Mộng thành vào xem. Vé được bán ra trước đó khiến cho toàn bộ đại điện có cảm giác giống như một trận chung kết Champions League trên trái đất. Bốn phía đủ dung nạp 6.000 người ngồi đã hoàn toàn kín chỗ.
Bầu không khí vô cùng náo nhiệt.
Các dân chúng hò hét nhiều khẩu hiệu khác nhau, đang tiến hành truyền nhiệt.
Lâm Bắc Thần và bốn mươi học viên thiên tài lọt vào vòng đấu võ đài khác cũng đã rút xong thẻ số của mình, dưới sự dẫn dắt của các quan chức Sở giáo dục, bọn họ đã chuẩn bị sẵn sàng trong các phòng thay đồ riêng biệt, chuẩn bị cho phần thi đấu cá nhân.
Trận pháp Huyền Văn sẽ căn cứ vào thẻ số mà ngẫu nhiên suy diễn ra danh sách đối trận.
Trước khi vòng đấu bảng của mình diễn ra, không ai có thể biết trước được đối thủ.
Lâm Bắc Thần nhìn chằm chằm vào màn hình Huyền Tinh nhỏ trong phòng thay đồ chật hẹp, chờ đợi trận chiến của mình đến.
Đại điện quyết chiến võ đài của học viện Sơ Cấp Hoàng Gia là một tòa kiến trúc lớn ở Vân Mộng thành, chỉ đứng sau đại điện quyết chiến của thần điện Kiếm Chi Chủ Quân, trừ việc tứ phương có thể dung nạp được sáu ngàn người ra, võ đài quyết chiến ở trung tâm cũng cực kỳ hùng vĩ.
Võ đài giống như một tế đàn, được chia thành chín bậc thang.
Mỗi một bậc thang khoảng 30 cm.
Bề mặt của võ đài có hình tròn đường kính trăm mét, có thể cung cấp cho đôi bên giao chiến một khoảng cách và không gian vu hồi lớn nhất, đảm bảo cho thân pháp võ đạo có thể hoàn toàn được thi triển ra.
Bề mặt võ đài được mài bằng Thiết Kim Thạch màu trắng, bằng phẳng nhưng không trơn nhẵn, đảm bảo cho mỗi bước chân trong chiến đấu có đủ độ bám đất, không có hoa văn nào khác, nhưng lại được gia trì thêm trận pháp Huyền Văn cực kỳ tinh vi, kiên cố vô cùng.
Ngay cả cường giả cấp tông sư cũng không thể nào đánh vỡ được bề mặt đá như vậy.
Ở mép của tứ phía có lan can bằng đá giống như cành cây dây leo.
Xung quanh võ đài hình tròn là một khu vực chân không khoảng năm mươi mét.
Sau đó, chỗ ngồi của quần chúng xem trận từ thấp đến cao đều có thể nhìn xuống võ đài.
Lúc này trên hàng ghế, người đông nghìn nghịt, đã chật ních người.
Có quan viên của Sở giáo dục đang sắp xếp các chương trình tiếp theo một cách trật tự, hướng dẫn quần chúng xem trận văn minh, thông qua trận pháp khuếch đại âm thanh, thông báo rất nhiều điều nghiêm cấm trong quá trình xem trận.
Thiên Kiêu Tranh Bá là một trong những sự kiện long trọng và thiêng liêng nhất của đế quốc.
Không được xuất hiện bất kỳ sơ suất nào.
Màn hình lớn Huyền Tinh được treo lơ lửng trên đại điện, thông qua các góc độ khác nhau mà giới thiệu danh sách của các học viên thiên tài tham gia vòng này với tất cả các khán giả, đồng thời bổ sung thêm một số video về màn trình diễn tuyệt vời của bọn họ trong các vòng kiểm tra trước đó.
Lúc này, các học viên nhận được sự hoan nghênh là điều chắc chắn.
Điều khiến tất cả mọi người đều không ngờ tới là trong số những thị dân bình thường, học viên nổi tiếng nhất hóa ra lại là cựu Tịnh Nhai Hổ- Lâm Bắc Thần.
Ngay cả những thiếu nữ xinh đẹp như Lăng Thần và Dạ Vị Ương, những thiếu niên mang hào quang đệ tử thiên tài của Bạch Vân thành như Tào Phá Thiên, cũng không thể sánh ngang với Lâm Bắc Thần.
"Không ngờ rằng tên phá gia chi tử này, nhân khí lại có thể cao như vậy."
"Mấy tháng gần đây, hắn không còn gây hoạ cho chúng ta nữa..."
"Đúng vậy, cho dù nói thế nào thì đó cũng là đứa bé sinh ra và lớn lên ở Vân Mộng thành của chúng ta, cho dù có xấu xa đến đâu thì cũng là con cái của mình, cũng còn hơn cái loại khi sư diệt tổ như Tào Phá Thiên.”
"Dù sao, ta cảm thấy tiểu tử này rất hài hước, rất thú vị. Nhìn thấy hắn cứ như thể nhìn thấy nhi tử xui xẻo ngày nào cũng bị đánh kia của ta, ha ha ha!"
"Ta thì tương đối đặc biệt. Kể từ khi nhìn thấy hắn dùng Xuân Dược hạ gục Lôi Quang Hổ, ta đã là fan cứng nhất của hắn rồi đấy."
Quần chúng ở khắp các hàng ghế đều bàn tán sôi nổi.
Và khi hình ảnh của Lâm Bắc Thần và những màn trình diễn tuyệt vời của hắn xuất hiện trên màn hình lớn Huyền Tinh, những tiếng reo hò giống như núi kêu biển gầm vang lên trong sân, lấy học viện Sơ Cấp Hoàng Gia làm trung tâm, giống như thuỷ triều quét qua khắp bốn phương tám hướng của Vân Mộng thành.
Cảnh tượng này khiến các quan chức của Sở giáo dục đứng đầu là Lý Hùng Phu cũng cảm thấy khó tin. Bước vào vòng đấu võ đài, cuộc thi Thiên Kiêu Tranh Bá mới được coi là bước vào cao trào thực sự.
Sau khi giới thiệu xong thông tin của bốn mươi học viên, bảng xếp hạng tổng hợp cho đến hiện tại đã xuất hiện trên màn hình Huyền Tinh.
Lâm Bắc Thần đứng ở vị trí đầu tiên với ưu thế hơi yếu một chút.
Tào Phá Thiên đứng thứ hai với cách biệt không tới năm điểm.
Tiếp theo là Dạ Vị Ương.
Sau đó là Lăng Huyền, Lâm Nghị, Thương Sơn Tuyết, Mễ Như Yên, Vương Hinh Dư, Chu Khả Nhi, Tả Khâu Vô Song và những người khác.
Trước trận đấu, Thiên Kiêu của Lăng phủ là Lăng Thần, người được mọi người xem trọng, lại bị xếp ngoài top 10, điều này đã khiến người xem rớt cả mắt kính.
Trên màn hình lớn Huyền Tinh, từng cái tên bắt đầu nhấp nháy.
Đây là trận pháp Huyền Văn bắt đầu suy diễn ra các học viên đối trận của trận chiến thứ nhất.
Sau khi vụt sáng nhanh chóng, hai cái tên này đã được cố định trên màn hình Huyền Tinh.