Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 1871: Minh Nhược đại thần




“Ta chưa bao giờ nhìn thấy người nào lớn lối như vậy.”

Lòng bàn tay Lâm Bắc Thần mở ra, chén rượu chậm rãi bay xuống mặt bàn.

Tiểu tử này phách lối quá mức, có ý khiêu khích, còn có ỷ lại và không sợ gì.

Phan Đa Tình cười lạnh: “Vậy thì hôm nay ngươi gặp rồi đấy.”

Mẹ nó!

Câu nói này khá quen thuộc.

Lâm Bắc Thần quay sang nhìn Hương Nhan tế tư: “Nếu bây giờ ta ra tay đánh chết một tên tạp toái tên là Liệt Dương Chi Thương, có tính là quấy nhiễu đại hội hay không?”

Hương Nhan tế tư chậm rãi lắc đầu: “Tốt nhất ngươi đừng làm như thế.”

Trong tay thiếu nữ quán rượu không biết từ khi nào đã cầm pháp trượng tân diệp màu đỏ sậm mà Lâm Bắc Thần khắc sâu ấn tượng.

Thần lực thâm thúy tối nghĩa lặng yên không một tiếng động nhộn nhạo trong không khí.

Hương Nhan tế tư vội vàng giữ chặt cánh tay thiếu nữ, nhẹ nhàng lắc đầu: “Đừng nên vọng động. Ngươi đang gây phiền phức cho Kiếm Tiêu Dao đấy.”

Hàn Lạc Tuyết hơi do dự, cũng không há miệng phát ra thần thuật nữa.

Đúng lúc này…

Ầm ầm.

Bên trong thiên khung đột nhiên nổ tung, không gian rung động.

Một chiếc xe ngựa màu đen xuất hiện từ bên ngoài vạn mét. Bốn con tuấn mã màu đen kim loại đạp trên không động thiên như giẫm trên đất bằng, bánh xe cuồn cuộn nghiền nát mây trên bầu trời, mang theo ba động thần lực kinh người phóng đến Thần Luyến Phong.

Chung quanh Thần Luyến Phong, vạn linh rung động.

Thần chiến sĩ trong ngoài đại điện đều quỳ rạp xuống đất, trán chôn sâu giữa hai lòng bàn tay.

Pháp tắc thần đạo trên bầu trời cũng gợn sóng, bành trướng lưu chuyển, mắt trần có thể thấy được đang phồng lên trong hư không.

Uy thế thật đáng sợ.

Trong lòng Lâm Bắc Thần hơi động, nhìn về phía chiếc xe ngựa màu đen.

“Minh Nhược đại thần giá lâm.”

Bên ngoài đại điện, bốn chiến tướng áo giáp sâm nghiêm cùng hét to lên.

Xe ngựa ép qua thiên khung, cuối cùng rơi xuống bên ngoài đại điện Thần Luyến Phong.

Một người cao hai mét, khoác áo bào màu đen từ trên xe ngựa chậm rãi bước xuống.

Gương mặt của ông kiên nghị, con ngươi màu lam nhạt băng lãnh, ngũ quan góc cạnh, da thịt hiện lên ánh sáng màu lam nhạt, khung xương cao lớn, sau đầu còn có một thần hoàn như ẩn như hiện, hiện ra uy thế dọa người, khiến cho sinh linh trong chuỗi thực vật cùng loại phải hồi hộp.

Đây chính là thần linh sao?

Lâm Bắc Thần quan sát rất cẩn thận.

Trong đầu của hắn xuất hiện một câu hỏi rất lớn.

Ta đã kích hoạt Thần vị, hơn nữa còn có hai Thần vị, cũng phải là thần linh mới đúng chứ.

Vì sao đằng sau đầu của ta lại không có thần hoàn?

Chẳng lẽ thần hoàn là biểu tượng thần cao vị mới có?

Đang nghĩ ngợi, thần hoàn sau đầu thần linh kia mất đi, uy thế cả người cũng theo đó mà thu liễm lại.

Lòng bàn tay người này mở ra, cả tòa xe ngựa màu đen, tính luôn bốn con tuấn mã kim loại đều biến thành ô quang, cũng không phải biến mất trong lòng bàn tay mà là biến thành mô hình xe ngựa tinh xảo, thu vào trong gian trữ vật.

“Bình thân đi.”

Minh Nhược đại thần chậm rãi đưa tay.

Giọng nói rất nặng, còn có cộng hưởng kỳ lạ, khiến cho người ta nghe xong không tự chủ được mà sinh ra vẻ kính sợ, thần phục.

“Tạ thần.”

Thần chiến sĩ, thần thuật sư quỳ rạp dưới đất đều vội vàng đứng dậy.

“Già Thiên đại yến bắt đầu.”

Minh Nhược đại thần chậm rãi bước về phía đại điện.

Đám tùy tùng đi theo vội nhường ra một con đường.

Ông ta bước vào chỗ sâu đại điện, chậm rãi leo lên bậc thang, ngồi ở vị trí chủ tọa chính giữa nhất. Con ngươi Minh Nhược đại thần quét qua đám thiên kiêu thần tử được mời, mỉm cười nói: “Già Thiên đại yến chính là truyền thống của Thần tộc ta từ trước, chỉ có thần tuyển chi tử chân chính mới có tư cách bước vào Già Thiên Điện của Thần Luyến Phong. Các vị đều là người do Thương chủ thần đích thân lựa chọn, tương lai cũng là trụ cột vững vàng của Thần tộc. Có thể đi đến ngày hôm nay trong giải thi đấu thần tuyển, biểu hiện không cần nói nhiều. Bây giờ các vị đều đã tiến vào tầm mắt của các đại Thần tộc. Đại yến tối nay, dựa theo truyền thống sẽ có sứ giả các đại Thần tộc câu thông với một số người trong số các ngươi. Đây là cơ hội tốt nhất trở thành thần linh, gia nhập Thần tộc, hy vọng các ngươi sẽ nắm thật chắc.”

“Đa tạ Minh Nhược đại thần.”

Sắc mặt một số người trở nên kích động, cùng nhau lên tiếng.

Lâm Bắc Thần nghi hoặc nhìn về phía Hương Nhan tế tư.

Tại sao lại có tình tiết này chứ?

Hương Nhan tế tư tiến đến bên tai Lâm Bắc Thần: “Mỗi lần cử hành Già Thiên đại yến, các đại Thần tộc sẽ đến mời chào các thiên tài còn chưa trở thành quyến tộc. Đây được xem là tiếp xúc ban đầu, vừa lúc có thể đưa ra một số điều kiện với các đại Thần tộc. Nếu hai bên hài lòng, ngươi có thể gia nhập Thần tộc đối phương. Đương nhiên, điều này chỉ nhắm vào những đối tượng còn chưa trở thành quyến tộc, người giống như ta đã là Tế tư của Đại Hoang Thần Tộc thì không cần mời chào.”

Ồ?

Đây không phải là trưng cầu ý kiến trước khi thi đại học ở trái đất sao?

Thí sinh và trường học nói chuyện qua điện thoại trước.

Nếu nói chuyện hợp ý, vừa ý lẫn nhau, thí sinh sẽ lựa chọn trường đại học đó.

Hương Nhan tế tư nói tiếp: “Một khi đạt thành mục đích ban đầu với Thần tộc nào đó, ngươi sẽ nhận được sự giúp đỡ của Thần tộc. Thần dược, giáp trụ, vũ khí đều có thể cung cấp với số lượng vừa phải cho ngươi, chúc cho ngươi đi càng xa hơn trong giải thi đấu. Nếu bây giờ ngươi rời khỏi giải thi đấu, hiệp nghị vẫn có tác dụng như cũ.”

Trong lòng Lâm Bắc Thần hơi động.

Giống như có thể lừa gạt một vố?

Ta có mấy cái danh hiệu còn chưa dùng đến.

Hắn giơ ngón tay giữa lên vuốt mi tâm, trong lòng bắt đầu cân nhắc.

Lúc này, âm thanh của Minh Nhược đột nhiên tăng lớn, giống như lôi minh cửu tiêu, khuấy động đại điện, quanh quẩn giữa các cột đá, chấn lỗ tai mọi người đều ong ong.