Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 1786: Ngươi là ai?




“Vị huynh đệ kia, ngươi mau dẫn mọi người rút lui đi.”

Đao khách tóc đen một thân áo xanh, hai tay chắp sau lưng cất cao giọng nói: “Bốn huynh đệ chúng ta sẽ dùng kế ngăn chặn Nham Lang Vương, tranh thủ chống đỡ một khoảng thời gian cho đến khi vòng loại kết thúc.”

Trong bốn cường giả dùng khí cơ dẫn dắt Nham Lang Vương, cũng chỉ có đao khách áo xanh tóc đen là còn có thể phân ra tinh lực để nói chuyện.

Lâm Bắc Thần cười ha hả. “Các hạ là vị anh hùng nào?” Hắn lớn tiếng hỏi.

“Từ Hằng.”

Đao khách áo xanh tóc đen nói.

“Nhất Đao Tống Chung Từ Hằng?”

Từ xa, Tiềm Long nghe được cái tên này, gương mặt bỗng phát ra hào quang.

Trong số những cường giả thế hệ thanh niên các đại thần hệ lưu truyền bên ngoài, Nhất Đao Tống Chung Từ Hằng đứng hàng đầu. Nghe đồn một cây đao trong tay tung hoành vô địch, chưa ai có thể tiếp được đao thứ hai của hắn. Lần này, hắn chính là một trong mười vị trí đầu của giải thi đấu thần tuyển.

Nếu nhân vật như thế có mặt ở đây, có lẽ vẫn còn cơ hội.

“Từ Hằng?”

Lâm Bắc Thần phát ra tiếng cười quỷ tiếu của nhân vật phản diện. Hắn giơ ngón tay giữa vuốt mi tâm của mình: “Ta chưa từng nghe qua. Tuy nhiên, ngươi có chút thú vị, ta sẽ nhớ kỹ ngươi.”

Nói xong, hắn lại nhìn về phía thị vệ nham lang.

“Mấy năm qua, tên súc sinh ngươi là người đầu tiên phá được nhục thân của ta. Xem ra, trong khoảng thời gian vừa qua ta đã quá truy cầu tu luyện thần lực, không để ý đến rèn luyện nhục thân.”

Hắn nở nụ cười phách lối.

Vết thương trên vai và đùi đột nhiên có ngọn lửa bốc cháy lên.

Độc trong vuốt sói trong nháy mắt bị loại trừ.

Oành.

Ngọn lửa màu đỏ thiêu đốt toàn thân Lâm Bắc Thần.

“Tiễn ngươi lên đường.”

Lâm đại thiếu trở tay.

Đại kiếm Hỏa Chi Nhiệt Tình xuất hiện trong tay.

Ánh mắt thị vệ nham lang rơi vào đại kiếm đốt lên ngọn lửa màu đỏ thắm trong tay Lâm Bắc Thần, bên trong ánh mắt lấp lóe sự khinh thường.

“Sinh vật hèn hạ, suốt ngày chỉ biết dựa vào vũ khí.” Thị vệ nham lang cũng lên tiếng nói chuyện.

Vẫn là ngôn ngữ Thần giới như cũ.

Sinh vật có trí khôn.

“Ồ?”

Lâm Bắc Thần cười lạnh, trở tay cắm Hỏa Chi Nhiệt Tình xuống đất, phách lối nói: “Đã như vậy, ta sẽ tay không tiễn ngươi lên đường.”

Hắn tay không tấc sắt, toàn thân thiêu đốt lên ngọn lửa thần lực màu đỏ, sải bước đến gần thị vệ nham lang.

Những người khác nhìn thấy cảnh này, lập tức có cảm giác muốn ôm trán. Đã đến lúc nào rồi mà còn khinh thường như thế?

Một súc sinh như vậy dễ bị phép khích tướng ảnh hưởng sao?

Ngay cả đao khách Từ Hằng cũng im lặng.

Thực lực người dự thi mới xuất hiện này đích thật cường hoành, nhưng hình như não không hoạt động tốt. Không phải là loại não tàn chứ?

Chỉ trong nháy mắt sau đó.

Oành.

Thị vệ nham lang đã ra tay.

Nó hơi khụy đầu gối của mình xuống, lực nhục thân đột nhiên bộc phát, cả người trong nháy mắt bắn lên, hóa thành đạn pháo đánh tới Lâm Bắc Thần.

Oành.

Hai người một lần nữa đụng nhau.

Nắm đấm Lâm Bắc Thần hung hăng va chạm lợi trảo thị vệ nham lang.

Kình phong vô hình một lần nữa bộc phát.

Diễm quang màu đỏ điên cuồng bốc lên trên người Lâm Bắc Thần. Ngay lúc này, trên bầu trời giống như dấy lên hỏa hoa sáng chói.

Chỉ trong nháy mắt sau đó, quyền chưởng hai người va chạm nhau gần trăm lần. Sau đó, hai thân ảnh bắt đầu giao thoa, thời gian giống như trở nên chậm hơn. Thân còn ở giữa không trung, cơ thể thị vệ nham lang bắt đầu bốc cháy.

Một ngọn lửa màu đỏ nhanh chóng xuất hiện trên bộ lông của nó.

Gương mặt đã nhân tính hóa của nó thậm chí còn chưa kịp hiện lên sự đau đớn đã biến thành một chùm khói xanh, biến mất giữa không trung.

Vù.

Lâm Bắc Thần nhẹ nhàng rơi xuống đất.

Một kích tất sát.

Hắn hoàn toàn hài lòng với Thức Thần Hỏa Cảnh.

Cho dù không sử dụng kiếm thuật, chỉ sử dụng lực thần hỏa cũng đủ miểu sát thị vệ nham lang.

Đây chính là uy lực của Thức Thần Hỏa Cảnh.

Là chỗ đáng sợ của Ngũ Khí Triều Nguyên Quyết.

Điều này càng khiến cho Lâm Bắc Thần càng hướng tới bốn cảnh khác trong Ngũ Khí Triều Nguyên Quyết.

Cùng một thời gian.

Đám người dự thi vốn đang mắng Lâm Bắc Thần ngu xuẩn một vạn lần nhìn thấy cảnh này, ban đầu là ngây ra, sau đó vô thức cùng nhau dụi mắt, cuối cùng rơi vào cuồng hỉ khó có thể tin.

Miểu sát.

Trước đó, Lâm Bắc Thần rơi vào hạ phong khi khổ chiến trên cát vàng, kết quả bây giờ lại miểu sát trong nháy mắt.

Biểu hiện của Lâm Bắc Thần khiến tim bọn họ giống như ngồi trên cáp treo, thay đổi rất nhanh, quá kích thích.

Đao khách Từ Hằng cũng không biết nên nói cái gì.

Hắn phát hiện, tên gia hỏa đột nhiên xuất hiện kia, thực lực mạnh thì cũng thôi đi nhưng lại quá phách lối, dường như rất thích hiển thánh trước mặt mọi người.

Bầu không khí như vậy là do hắn cố ý tạo ra.

Bên trên tảng đá to lớn chính giữa, ánh mắt Nham Lang Vương rốt cuộc cũng rơi vào người Lâm Bắc Thần.

“Ngọn lửa của ngươi rất đặc biệt.”

Nó nhìn ánh lửa màu đỏ thiêu đốt trên người Lâm Bắc Thần, giống như khơi gợi một ký ức xa xưa nào đó:"Khiến cho ta muốn tìm về một số ký ức kỳ lạ. Ngươi là ai?”

Ta là đại gia ngươi.

Ánh mắt của Lâm Bắc Thần cũng cực nóng đánh giá cơ thể Nham Lang Vương.

Căn cứ theo tin tức Trí Tuệ Thức Vật phán đoán, nếu hắn bắt được con Nham Lang Vương kia, hắn có thể bán được năm trăm triệu điểm tín ngưỡng.

Năm trăm triệu.

Năm mục tiêu nhỏ.

Tiền mua Mộc Linh Chi Tâm sẽ để dành đủ.