“Cái này...”
An Đại Hoa không nghĩ đến Lâm Bắc Thần lại đưa ra yêu cầu như thế.
Nàng hơi suy nghĩ một chút, sau đó đưa ra đáp án, hơi áy náy: “Xin lỗi, bởi vì một số nguyên nhân không thể nói ra được, điều kiện này thứ cho ta không thể đáp ứng ngươi. Ngươi có thể đổi lại thành một cái khác, ví dụ như bí tịch tu luyện, thần thạch, điểm tín ngưỡng...”
“Thật sao?”
Lâm Bắc Thần mỉm cười, lắc đầu nói: “Vậy thì ta không cần thù lao gì cả.”
Nói xong, hắn đứng dậy quay người rời đi.
An Đại Hoa nói với đằng sau: “Ngươi có thể suy nghĩ kỹ lại. Nếu có yêu cầu nào khác, ta có thể thỏa mãn.”
“Không cần.”
Lâm Bắc Thần đẩy cửa phòng bước ra, cũng không quay đầu lại.
Dù sao Hàn Lạc Tuyết cũng là ân nhân cứu mạng của hắn, không cần thiết phải đòi hỏi nữ nhân trong tửu quán này báo đáp.
Ngoài cửa.
Tiểu miêu nương vẫn còn đang do dự, đột nhiên bị cánh cửa phòng đẩy ra dọa giật nảy người.
Nhìn thân ảnh nghênh ngang rời đi của Lâm Bắc Thần, gương mặt của tiểu miêu nương hiện lên sự nghi hoặc.
“Ồ, tại sao lần này thời gian lại ngắn như vậy?”
Trong cặp mắt to của nó viết ba cái đấu chấm hỏi thật to.
...
Từ Tiểu Mị Lâu bước ra, tâm trạng của Lâm Bắc Thần khá tốt. Cuộc gặp gỡ với An Đại Hoa không nhất thiết phải nhớ kỹ.
Chỉ có bộ giáp trụ màu đen trên người nàng ta đủ để hắn khắc sâu ấn tượng, luôn cảm thấy bộ khôi giáp này khác với bất cứ những bộ khôi giáp khác.
Giống như mang theo khí tức thần tính.
Dường như là vật sống.
Lâm Bắc Thần vừa đi vừa cẩn thận suy nghĩ trong lòng.
Một nén nhang sau.
Hắn gặp Kiếm Tuyết Vô Danh cải trang thành ăn mày trong một quán rượu vắng vẻ ở hạ tam khu đại khu Tây Bắc.
“Này.”
Kiếm Tuyết Vô Danh ném cho hắn một minh bài màu đen lớn chừng bàn tay: “Bằng chứng báo danh, ta cũng giúp ngươi có được tư cách. Như thế nào, có cảm động không?”
Cảm động cái rắm!
Lâm Bắc Thần âm thầm mắng to.
Cẩu nữ thần này quả nhiên đã sớm lấy được danh ngạch, nhưng lại muốn lừa lấy điểm tín ngưỡng của hắn. Đúng là không thể làm người.
“Khi nào thì ta cần đến hiện trường để xác nhận?”
Lâm Bắc Thần hỏi.
“Không nói cái này.”
Kiếm Tuyết Vô Danh cầm chén rượu gạo lên uống một hơi cạn sạch, lúc này mới lau miệng, phả ra mùi rượu, u ám nói: “Để giúp ngươi có được thứ này, ta đã phải hy sinh rất lớn.”
“Hy sinh nhan sắc của ngươi?”
Lâm Bắc Thần khinh thường, biểu hiện “ta đã nhìn thấu ngươi”. Hắn cười lạnh: “Bây giờ, cho dù ngươi thất thân cũng vô dụng. Ta cảnh cáo trước, ta không có bất kỳ bồi thường nào cho ngươi đâu, ngươi đừng hòng lừa được điểm tín ngưỡng của ta nữa.”
Cẩu nam nhân này đã trở nên thông minh?
“Cặn bã nam.”
Kiếm Tuyết Vô Danh đành phải từ bỏ dự định lừa tiền Lâm Bắc Thần: “Được, một tin tức khác, ngươi nhất định sẽ cảm thấy rất hứng thú. Từ giờ trở đi, ngươi chính là quyến tộc của Kiếm Chi Chủ Quân Miện Hạ, ngươi vui không?”
Hả?
Ta thành quyến tộc?
Trong khoảng thời gian tiến vào Thần giới, Lâm Bắc Thần thật ra đã hiểu ý nghĩa của quyến tộc thần linh là gì.
“Thế ta có thể cùng ngươi đi gặp Kiếm Chi Chủ Quân Miện Hạ được rồi?”
Lâm Bắc Thần quả nhiên hứng thú hẳn lên.
Hắn hưng phấn xoa tay: “Nói đến, thân là tín đồ mỹ nam trung thành nhất của Kiếm Chi Chủ Quân Miện Hạ, Giáo hoàng nam duy nhất của Kiếm Chi Chủ Quân Thần điện Đông Đạo Chân Châu, ta đến Thần giới lâu như vậy còn chưa yết kiến qua Kiếm Chi Chủ Quân Miện Hạ, đúng là không thể nói nổi.”
“Miện hạ đang bế quan.”
Kiếm Tuyết Vô Danh lập tức dứt khoát bác bỏ: “Ngay cả nữ thần được Miện hạ sủng ái nhất là ta cũng chỉ có thể ngẫu nhiên gặp được Miện hạ có một lần. Ngươi chẳng qua chỉ là một người đại diện nho nhỏ ở thế gian, địa vị còn kém hơn tỷ tỷ ta, cho nên ngươi đừng có hy vọng xa vời. Lần này ngươi có thể trở thành quyến tộc Miện hạ, đều là do ta phí hết tâm tư giúp ngươi tranh thủ ưu đãi. Được rồi, đừng nói nhảm nữa. Ngươi mau cùng ta hoàn thành nghi thức dẫn đạo, trước trở thành quyến tộc rồi nói sau. Chỉ có như vậy, ngươi mới có thể chân chính sở hữu minh bài này, đến hiện trường tham gia xác nhận.”
Lâm Bắc Thần cau mày nói: “Ngươi nói nhanh như vậy, hình như ngươi đang chột dạ. Có phải ngươi lại che giấu thứ gì nữa hay không?”
“Ngươi suy nghĩ nhiều rồi.”
Kiếm Tuyết Vô Danh nói: “Nào, mau chắp tay trước ngực, nhắm mắt ngưng thần, chuẩn bị tiếp nhận dẫn đạo. Sau khi trở thành quyến tộc, ngươi sẽ nhận được thần lực Miện hạ ban ân.”
“Khoan đã, hình như có chỗ nào đó không đúng.”
Lâm Bắc Thần cố gắng muốn tìm hiểu rõ ràng logic bên trong: “Ta không phải đã kích hoạt Kiếm Tiên Thần Vị sao? Nói một cách khác, chính ta đã là thần linh, tại sao lại phải là quyến tộc của thần linh khác?”
“Đừng nói nhảm nữa, nhắm mắt lại.”
Kiếm Tuyết Vô Danh cắt ngang: “Kiếm Chi Chủ Quân Miện Hạ là tồn tại cỡ nào chứ? Bá chủ thần giới được không? Có thể so sánh với thần linh sao? Cho dù có thần vị, cũng có thể trở thành quyến tộc của nàng ấy. Ngươi là quyến tộc thứ nhất của lão nhân gia nàng, ngươi nên vui mừng thì đúng hơn.”
Nàng liên tục thúc giục.
“Ngươi thề đi, ngươi không có gạt ta.”
Lâm Bắc Thần vẫn không yên lòng, xác nhận lại.
“Sự tin tưởng giữa thần và thần đâu chứ?”
Kiếm Tuyết Vô Danh sốt ruột: “Được được được, ta thề. Nếu như ta lừa gạt, người ta yêu nhất sẽ chết không yên lành.”
Nàng đúng là đã đưa ra lời thề độc.
Lâm Bắc Thần thật sự tin tưởng.
Hắn nghĩ nghĩ một chút, sau đó theo lời nhắm mắt lại.
Kiếm Tuyết Vô Danh ở bên cạnh, dùng âm điệu và ngôn ngữ kỳ lạ thấp giọng ngâm xướng, vận luật ưu mỹ khiến người ta mê say, phóng ra một sức mạnh thôi miên gần như quỷ dị.
Lâm Bắc Thần rất nhanh tiến vào trạng thái không linh.
Từ một nơi sâu xa, một cảm giác kỳ diệu xuất hiện trong lòng.
Phúc chí tâm linh của hắn cảm ứng được, khi Kiếm Tuyết Vô Danh ngâm xướng, một khí tức thần bí nào đó đã được dẫn đạo đến. Dưới tác dụng của loại khí tức này, tinh thần của hắn gần như bị ràng buộc với một loại tồn tại nào đó.
Bên trong cơ thể của hắn xuất hiện một loại sức mạnh kỳ lạ. Không biết qua bao lâu.
“Được rồi.”
Kiếm Tuyết Vô Danh ngừng ngâm xướng.
Lâm Bắc Thần mở to mắt.
Hắn đảo mắt nhìn: “Cái này... kết thúc rồi sao?”
Kiếm Tuyết Vô Danh gật đầu, sau đó ném qua một món đồ.
Là một quyển sách nhỏ.
Ngoài bìa là văn tự thần linh với ba chữ Kiếm Thập Thất.
“Đây chính là thần thuật Miện hạ ban cho ngươi, ngươi hãy mau tu luyện đi.” Cẩu nữ thần đĩnh đạc nói.