Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 1735: Tiểu thiếu phụ mỹ lệ




Thanh Lôi nhìn Cái Tứ Dã.

Cái Tứ Dã hừ một tiếng, lạnh lùng nói: “Ngươi cứ dựa theo lời khách nhân nói mà xử lý đi.” Thanh Lôi cúi đầu với Lâm Bắc Thần.

Lâm Bắc Thần trực tiếp lấy ra toàn bộ thi thể ma thú vực sâu đã nói trước đó.

Ma thú vực sâu khác nhau chồng chất một chỗ.

Bên trong tiền viện lập tức xuất hiện từng ngọn núi nhỏ. Người trong viện phát ra tiếng kinh hô.

Trước đó nghe Lâm Bắc Thần nói, trong lòng mọi người vẫn còn một số hoài nghi. Lúc này tận mắt nhìn thấy thi thể ma thú vực sâu, tất cả mọi người đều khiếp sợ trong lòng.

Con ngươi mở to.

Cái Tứ Dã cũng chăm chú quan sát.

Thân là tinh anh trong ngành, tọa trấn cửa hàng trạm trung chuyển tầng thứ tư Ma Uyên hơn một năm, kinh nghiệm của ông ta rất phong phú, rất nhanh đạt được rất nhiều tin tức từ thi thể ma thứ vực sâu.

Tất cả ma thú vực sâu, trên cơ bản đều chết bởi kiếm thương.

Tất cả kiếm thương đều nhất trí một cách kỳ lạ.

Người xuất kiếm là cùng một người.

Là một người tinh thông kiếm thuật, cấp bậc ít nhất cũng là cao thủ Chiến tướng quyến tộc. Cao thủ này rất có thể là chàng thanh niên mặc áo giáp đen trước mắt.

Đương nhiên cũng có thể là người khác.

Tuy nhiên, ông ta có thể khẳng định, chàng thanh niên mặc áo giáp đen kia tuyệt không phải “nhặt” được thi thể ma thú vực sâu. Người có thể giết chết nhiều ma thú vực sâu như thế, làm sao có khả năng để người khác “nhặt được”?

Cho nên, chàng thanh niên mặc áo giáp đen trước mắt tối đa có hai thân phận. Hoặc là bản thân cao thủ đó.

Hoặc chính là người phát ngôn của cao thủ đó.

Mặc kệ loại nào, Cái Tứ Dã cảm thấy không thể gây chuyện với người này. Một lát sau.

Nhân viên thu mua váy trắng Thanh Lôi đã kiểm kê hoàn tất thi thể ma thú vực sâu.

“Khách nhân, số hàng của ngài, dựa theo phạm vi quyền hạn của ta mà ra giá, tổng là ba trăm lẻ bảy nghìn tám trăm hai mươi mốt điểm tín ngưỡng.”

Thanh Lôi cung kính nói.

Lâm Bắc Thần giơ ngón giữa vuốt mi tâm: “Nếu dựa theo quyền hạn cao nhất của váy tím thì là bao nhiêu?”

Gương mặt xinh đẹp của Thanh Lôi hiện lên vẻ xấu hổ: “Dựa theo quyền hạn tối đa của nhân viên thu mua váy tím, là ba trăm mười chín nghìn chín trăm điểm tín ngưỡng.”

Chênh lệch mười hai nghìn không trăm bảy mươi chín điểm.

Tương đương với một khối thần thạch.

“Đại nhân, giá chênh lệch rất lớn, ngài nhất định phải cân nhắc cho cẩn thận.” Con ngươi Tiểu Tư Nhiên đảo một vòng, còn chưa mất hết hy vọng, cũng không để mất cơ hội: “Nếu khách nhân đồng ý, ta...”

“Ta không đồng ý.

Lâm Bắc Thần trực tiếp cắt ngang.

Hắn quay lại nói với Cái Tứ Dã: “Ngươi có thể yêu cầu nữ nhân xấu xí này biến mất được không? Ta ngửi mùi của nàng ta thì cảm thấy buồn nôn.”

“Ngươi...”

Toàn thân Tiểu Tư Nhiên phát run.

Đám đàn ông xấu xí kia nhìn thấy nàng ta còn không kịp chờ đợi, giống như chó đực nhào lên. Chỉ cần nàng ta cho bọn họ một chút ngon ngọt, mặc cho nàng ta muốn lấy gì thì lấy, cũng chưa từng nhục mạ nàng như vậy.

Dưới cái mặt nạ đó không phải là nữ chứ?

“Ngươi còn không mau biến đi?”

Cái Tứ Dã trừng mắt Tiểu Tư Nhiên.

Tiểu Tư Nhiên vừa tức vừa xấu hổ, cuối cùng lắc hông giậm chân một cái, thở phì phò quay người rời đi.

Ánh mắt Lâm Bắc Thần rơi xuống người Thanh Lôi.

Nhìn Thanh Lôi đang bứt rứt bất an, trong lòng Lâm Bắc Thần hơi động: “Từ váy trắng lên váy đỏ, ngươi cần bao nhiêu doanh thu?”

Thanh Lôi có vẻ ngượng ngùng, nhưng vẫn mỉm cười đáp: “Hoàn thành vụ giao dịch với khách nhân, ta vừa lúc có thể thăng cấp lên nhân viên thu mua váy đỏ.”

“Vậy là tốt rồi.”

Lâm Bắc Thần gật đầu: “Kết toán đi.”

Sau khi kết nối Kỳ Lân Siêu Đạo Tinh Thể, kết toán có liên quan rất nhanh hoàn thành. Ba trăm lẻ bảy nghìn tám trăm hai mươi mốt điểm tín ngưỡng rất nhanh đã đến tay.

Kiếm tiền như thế dường như rất nhẹ nhàng.

Vậy tại sao tên quỷ nghèo Kiếm Tuyết Vô Danh lại không đến Ma Uyên cày quái kiếm tiền nhỉ?

Bởi vì lười?

Lâm Bắc Thần suy nghĩ trong lòng.

“Cái Đại chưởng quỹ, bây giờ có thể làm thủ tục tấn thăng cấp bậc cho Thanh Lôi cô nương được chưa?”

Lâm Bắc Thần nhìn Cái Tứ Dã.

Cái Tứ Dã ngoài cười nhưng trong không cười: “Đương nhiên, đương nhiên rồi. Chúng ta tuân thủ chính là công bằng và uy tín, không chỉ đối với khách nhân mà đối với người của mình cũng vậy. Thanh Lôi, ngươi đi theo ta làm thủ tục tấn thăng.”

Thanh Lôi gật đầu, quay người cúi đầu với Lâm Bắc Thần: “Đa tạ khách nhân.”

Trong lòng thiếu phụ kiều diễm mỹ lệ tràn đầy cảm kích đối với Lâm Bắc Thần.

Lâm Bắc Thần cố ý nhướng mày, đùa ác: “Không cần khách sáo, chờ ngươi tấn thăng thủ tục thăng cấp xong xuôi, ta có chuyện rất quan trọng muốn đích thân thương nghị với Thanh Lôi cô nương.”

Thanh Lôi hơi ngẩn ra, dường như nghĩ đến điều gì đó.

Lúc này, người ăn dưa hiếu kỳ chung quanh cũng kịp phản ứng, phát ra tiếng cười vang.

Thì ra chàng thanh niên mặc áo giáp đen trẻ tuổi kia sở dĩ chịu lỗ hơn mười ngàn điểm cũng chỉ vì sắc đẹp.

Thủ đoạn này của ngươi đúng là cao minh.

Gương mặt hình trứng ngỗng trắng noãn như sứ của Thanh Lôi không tự chủ được hiện lên màu đỏ bừng.

Nàng không biết nên nói gì cho phải. Trong lòng vừa thấp thỏm vừa mờ mịt.

Nàng biết Tiểu Tư Nhiên đã đưa ra “điều kiện”, nhưng vị đại chủ này không coi trọng Tiểu Tư Nhiên, cuối cùng giao lại nghiệp vụ cho nàng. Nói cách khác, hắn rất có thể coi trọng nàng?

Hắn muốn nàng cũng ra “điều kiện” giống như Tiểu Tư Nhiên?

Có nên từ chối hắn không?

Bất luận tướng mạo hay là phong thái hành sự, hắn mạnh hơn Cái Tứ Dã rất nhiều, nhưng...

Thanh Lôi tâm phiền ý loạn đi theo Cái Tứ Dã đến hậu viện xin tấn thăng cấp bậc.

Tâm trạng của nàng phức tạp vô cùng.