Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 1576: Tiềm Long Bảng




Trên đỉnh luận kiếm, luận kiếm tiếp tục.

Lần này, Cực Thượng Tam Quang tộc đối đầu với Phong Lôi Đại Kiếm tộc.

Hai thế lực kiếm đạo này gần như là thế lực kiếm đạo nhất lưu ngang với Bất Diệt Kiếm Tông. Bọn họ đã sớm đối đầu với nhau, nhân thủ rút thăm cũng quá thúi, quá trình đánh nhau vô cùng kịch liệt. Sau khi mỗi bên thắng hai trận, cả hai đánh nhau càng hăng hơn.

Kiếm giả đến các nơi trong đại lục nhìn như si như say.

Bất luận Tam Sắc Quang Kiếm của Cực Thượng Tam Quang tộc hay là Đại Phong Kiếm, Lôi Cực Kiếm của Phong Lôi Đại Kiếm tộc đều là những chiến kỹ kiếm đạo đỉnh cấp có tên tuổi ở Đông Đạo Chân Châu. Mỗi khi thi triển ra, ánh sáng sáng lòa, các loại hiệu ứng đặc biệt có thể so sánh với các siêu phẩm lớn của Hollywood với kinh phí sản xuất rất cao.

Lâm Bắc Thần cũng mở to mắt chó mà nhìn không chớp. “Đẹp quá.”

Hắn nhìn xong, nhiệt huyết có thể nói là sôi trào. Đây mới thật sự là cường giả kiếm đạo.

Kiếm kỹ, thân pháp, trang phục, hiệu ứng đặc biệt... “Đánh chết hắn, cố lên, đánh chết hắn.”

Lâm Bắc Thần nhiệt huyết sôi trào, nhịn không được mà hô to lên.

Đám người Phong Lôi Đại Kiếm tộc và Cực Thượng Tam Quang tộc đều tức giận nhìn hắn.

Lâm Bắc Thần cứ làm theo ý mình, hoàn toàn không quan tâm.

“Thần ca ca, ngươi đang cổ vũ cho bên nào vậy?”

Vai phụ tốt nhất Hồ Mị Nhi xích lại gần, tò mò hỏi.

Lâm Bắc Thần thấp giọng đáp: “Người nào thắng thì cổ vũ người đó.”

Hồ Mị Nhi ngẩn ra: “Thần ca ca, không hổ là ngươi. Ta thích người có cá tính giống như ngươi vậy.”

Rầm rầm rầm.

Bên trong hiệu ứng kiếm quang đặc biệt chói lọi, năng lượng kinh khủng nổ tung, không ngừng từ trên đỉnh luận kiếm truyền đến.

Cuối cùng, sau ba canh giờ kịch đấu, thắng bại cũng đã được phân ra.

Đại tân sinh thiên tài kiếm đạo của Phong Lôi Đại Kiếm tộc, phong hiệu Phong Lôi Thần Kiếm Mai Lâm ra tay, một mình một kiếm đánh bại ba Thiên Nhân cấp sáu của Cực Thượng Tam Quang tộc mới xem như kết thúc trận chiến đấu cuối cùng của vòng thứ nhất.

Mai Lâm thu kiếm đứng trên đỉnh luận kiếm phong, phong thái của người thanh niên trẻ tuổi mặc áo đen tay mang kiếm có thể nói là tuyệt thế.

Cường giả kiếm đạo các phương tranh nhau tán thưởng.

“Không hổ danh là bất thế thiên kiêu của Phong Lôi Đại Kiếm tộc.”

“Nghe đồn Mai Lâm trời sinh có Phong Lôi Song Huyền Mạch, mười sáu tuổi đã là cảnh giới Thiên Nhân, hơn nữa còn là Thiên Nhân có Tiên Thiên Huyền Khí của Phong Lôi Song Hệ.”

“Không chỉ là Phong Lôi Song Huyền Mạch, hắn còn có Thông Huyền Kiếm Thể, một trong thập đại kiếm thể của Đông Đạo Chân Châu. Quả thật là trời sinh may mắn, hâm mộ không hết.”

“Mai Lâm tu luyện chính là Phong Lôi Song Kiếm, hôm nay hắn quét ngang ba vị cường giả kiếm đạo cảnh giới Thiên Nhân cấp sáu của Cực Thượng Tam Quang tộc, chỉ xuất ra một thanh Phong kiếm, Lôi kiếm hoàn toàn chưa rút ra khỏi vỏ. Nếu song kiếm tề xuất, không biết sẽ khủng bố đến mức nào.”

“Không hổ danh là thiên kiêu bất thế của Phong Lôi Đại Kiếm tộc, cũng là kỳ tài xếp hàng thứ chín mươi sáu trên Tiềm Long Bảng của Đông Đạo Chân Châu.”

Âm thanh bàn tán đều truyền vào trong tai Lâm Bắc Thần.

Hắn nhìn chàng thanh niên đang đứng trên đỉnh luận kiếm phong, không khỏi có chút hiếu kỳ.

Đây là một thanh niên khoảng hai lăm hai sáu tuổi, ngũ quan bình thường, miễn cưỡng chỉ có thể xem là thanh tú nhưng làn da thì cực kỳ trắng, mái tóc ngắn nửa đầu màu đen nhìn rất tự nhiên, người mặc áo bào kiếm sĩ màu đen, sau lưng còn đeo hai thanh kiếm một xanh một tím, đai lưng cũng màu đen, không thêu bất cứ một hoa văn nào, cả người toát lên khí tức đơn giản chất phác.

“Tỷ tỷ, Tiềm Long Bảng là gì vậy?”

Lâm Bắc Thần quay sang hỏi Nhan Như Ngọc.

Nhan Như Ngọc đã miễn dịch với xưng hô tỷ tỷ của Lâm Bắc Thần, cũng lười phản bác.

“Đây là bảng danh sách rất có uy quyền do Đại Hoang Thần Điện chế định và ban bố hàng năm, chỉ có hai trăm người mới có thể nhập bảng. Cường giả từ năm mươi tuổi trở xuống, tu vi không phải thần đạo thì mới có tư cách nhập bảng. Người nhập bảng có ai mà không phải kỳ tài võ đạo, thành danh đã lâu, chiến tích hiển hách chứ. Những người này được cho rằng sau năm mươi năm nữa, bọn họ sẽ trở thành một nhóm hậu bối Chúa Tể Giả của đại lục Đông Đạo Chân Châu.”

Nàng lời ít mà ý nhiều giải thích.

Xuất hiện.

Rốt cuộc xuất hiện rồi.

Trong lòng Lâm Bắc Thần không nhịn được bắt đầu cuồng hô. Huyền huyễn cẩu huyết có tam bảo, có bảng danh sách mỹ nhân...

Ngay cả những bảng danh sách có yếu tố cốt lõi thiết yếu, ví dụ như Mỹ Nhân bảng, Kỳ Vật bảng, Thiên bảng, Long bảng, Hổ bảng, Tiềm Long bảng, Phượng Sồ bảng, Thần Tiễn bảng, Y bảng, Lang Gia bảng đều dẫn đến toàn bộ sinh linh đều vì đó mà điên cuồng đuổi theo. Nó thật sự đã xuất hiện ở thế giới này.

Quả nhiên, các bảng xếp hạng thành tích khảo thí có khắp mọi nơi.

Cái đồ chơi này không phải là bảng thành tích sơ trung, cao trung kiếp trước sao?

Vừa rồi Nhan tỷ tỷ nói là gì nhỉ?

Năm mươi tuổi trở xuống?

Năm mươi tuổi cũng có thể xem là tiềm long sao?

Lâm Bắc Thần giơ ngón tay giữa vuốt mi tâm.

Nói cách khác, trải qua hơn ba mươi năm nữa, ta vẫn là thanh thiếu niên ở thế giới này?

Giống như Huyết Kiếm.

“Bảng danh sách do Đại Hoang Thần Điện công bố có tính quyền uy rất cao sao?”

Lâm Bắc Thần tò mò hỏi một câu.

“Đệ nhất thần điện đại lục, tín ngưỡng duy nhất của hai đế quốc cấp một đế quốc Chân Long và đế quốc Đại Càn là Đại Hoang Thần, ngươi nói như thế nào?”

Nhan Như Ngọc hỏi lại.

Lâm Bắc Thần cười khan.

Tê cả trứng.

Xem ra, hắn đã khinh thường sự đáng sợ của Đại Hoang Thần Điện.

Thế lực đáng sợ như thế, một khi biết được hắn tu luyện thần công trấn tộc của bọn họ, chỉ sợ sẽ lập tức nghĩ trăm phương nghìn kế bắt hắn đi tế điện.

Thật sự quá đáng sợ.

Quá dọa người.

Hắn phải tranh thủ thời gian nghĩ cách tiêu diệt Đại Hoang Thần Điện.