Oành.
Năng lượng bạo tạc kinh khủng xuất hiện.
Trong thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, Kiếm Chi Chủ Quân đã vượt lên ngăn trước người Lâm Bắc Thần.
Nàng điệp gia mười hai đôi kiếm dực thần lực, ngạnh kháng lại một kiếm Đại Hoang Thần Lực huyền hoàng.
Oành.
Kiếm gãy bay tán loạn.
Kiếm Chi Chủ Quân một lần nữa ngưng tụ kiếm dực, nhưng lại bị chém đến thất linh bát lạc, phía sau còn xuất hiện vết kiếm sâu thấy xương.
Cả hai người đều bị đánh bay ra ngoài.
Lâm Bắc Thần ném ra mấy luồng lam quang vào người Kiếm Chi Chủ Quân.
..
Nguy cơ vẫn chưa được giải trừ.
Trước mắt, Đại Hoang Thần Lực huyền hoàng huyễn hóa thành rất nhiều mũi tên bắn giết đến.
Từ đằng xa, Thiên Thảo Thần nhe răng cười, quanh quẩn trong hư không: “Ha ha ha, chết đi, chết đi, chết đi.”
Lâm Bắc Thần đổi tay.
“Diện Đối Tật Phong Ba.”
Hắn lấy thương làm kiếm, chém về phía trước người.
Bức tường kiếm phong xuất hiện. Phốc phốc phốc.
Mũi tên Đại Hoang Thần Lực huyền hoàng bắn vào bức tường, tóe lên tia lửa giống như hạt mưa rơi xuống mặt ao, xuyên qua bức tường rồi biến mất.
Lâm Bắc Thần vui mừng.
Nhưng hình ảnh như vậy không kéo dài đủ ba hơi.
Bức tường kiếm phong giống như lưu ly không chịu nổi gánh nặng, trong nháy mắt vỡ vụn, biến thành từng khối lập phương bất quy tắc trong suốt, băng tán trong hư không.
Lâm Bắc Thần nổi giận gầm lên một tiếng.
Tay hắn xoay tròn như gió, biến thành ngân thuẫn, ngăn cản mũi tên phóng đến.
Cũng may đây là thiên ngoại chi binh, cho nên nó mới có thể tiếp nhận được mũi tên Đại Hoang Thần Lực xung kích.
Kiếm Chi Chủ Quân ngưng kiếm dực, hóa thành luu quang chém về phía bên cạnh Thiên Thảo Thần.
“Ha ha ha...”
Thiên Thảo Thần cười lên điên cuồng: “Các ngươi có biết không, lúc này các ngươi nhỏ yếu giống như hai con chuột nhỏ vùng vẫy giãy chết, không còn cơ hội, ha ha ha....”
Đại thủ huyền hoàng lại xuất hiện lần nữa. Oành.
Kiếm Chi Chủ Quân bị quất bay.
Đẫm máu giữa không trung.
Răng rắc răng rắc.
Lâm Bắc Thần rốt cuộc không chịu nổi mũi tên huyền hoàng xung kích, xuất hiện vết rạn, cuối cùng đứt thành từng khúc.
Phốc phốc phốc.
Ba mũi tên bắn trúng cơ thể Lâm Bắc Thần.
“A... phốc.”
Hắn ngã xuống hư không đằng sau.
Tiên Thiên Huyền Khí hình thành lồng khí hộ thân cũng không thể ngăn cản được mũi tên.
Lại càng có nhiều mũi tên huyền hoàng hơn.
“Đi.”
Kiếm Chi Chủ Quân không chút do dự, thiêu đốt thần lực của mình, biến thành một luồng ánh sáng linh hồn, liều lĩnh đánh tới Thiên Thảo Thần.
“Điên rồi.”
Thiên Thảo Thần bên ngoài khẽ biến.
Khí tức nguy hiểm, trong lòng hắn cuồng loạn lên.
Hắn ý thức được, Kiếm Chi Chủ Quân liều mạng thần hồn đều diệt, ngọc thạch câu phần như thế sẽ tạo thành trình độ sát thương cực lớn cho hắn.
“Trở về.”
Tâm niệm Thiên Thảo Thần vừa động, mũi tên Đại Hoang Thần Lực bắn về phía Lâm Bắc Thần như yến về tổ, phóng tới Kiếm Chi Chủ Quân.
Đồng thời.
“Đại Hoang Già Thiên Thủ.”
Hai cự thủ thần lực huyền hoàng đánh tới Kiếm Chi Chủ Quân.
Đây là cực hạn năng lực Thiên Thảo Thần có thể mượn được từ Đại Hoang Thần Lực. Kiếm Chi Chủ Quân vẫn bình tĩnh, tóc đen bay múa.
Đối mặt với cự chưởng đánh tới, nàng không hề có ý định tránh né.
Oành.
Năng lượng kinh khủng nổ tung giữa không trung.
Cự thủ nổ tung.
Sau khi dừng lại, cơ thể bị tàn phá của Kiếm Chi Chủ Quân từ trong năng lượng loạn lưu xông ra, một cánh tay lập tức giữ cổ Thiên Thảo Thần, mái tóc dài màu đen cuốn lấy hai tay.
“Đi mau.”
Đầu nàng cũng không quay lại: “Không cần báo thù cho ta.”
Cơ thể Lâm Bắc Thần đã đạt đến cực hạn.
Ba mũi tên Đại Hoang Thần Lực đã tạo thành tổn thương rất lớn đối với cơ thể của hắn. Thần lực đại hoang lan tràn trong cơ thể, điên cuồng xé rách...
Giảm xuống.
Giảm xuống.
Lâm Bắc Thần nhìn thấy Kiếm Chi Chủ Quân biến thành ngôi sao băng màu bạc phóng đến Thiên Thảo Thần. Nhìn thấy công kích tự sát của nàng, nhìn thấy Thiên Thảo Thần luống cuống tay chân kềm chế Đại Hoang Thần Lực, toàn lực đối phó Kiếm Chi Chủ Quân.
Hắn lại nhìn thấy Kiếm Chi Chủ Quân toàn thân đẫm máu, cơ thể bị tàn phá...
Hắn thấy nàng thiêu đốt thần lực của mình, bóng lưng quyết tuyệt mà điên cuồng, muốn đồng quy vu tận với Thiên Thảo Thần.
Một ý niệm hiện lên trong đầu Lâm Bắc Thần.
“Nếu vừa rồi ta ngăn cản Thiên Thảo Thần, nàng ấy thật sự có thể an toàn chạy trốn...”
Một vị thần linh từ vong giả chi địa thiên tân vạn khổ chạy đến báo thù, nàng không chỉ một lần biểu đạt tư thái vì báo thù mà không tiếc bất cứ giá nào, có thể hy sinh tất cả.
Nhưng lần này, nàng biết rõ mình sẽ phải chết nhưng nàng vẫn nghĩa vô phản cố như cũ.
Sau đó, Lâm Bắc Thần nghe Kiếm Chi Chủ Quân hét lớn, cũng không quay đầu lại: “Không cần báo thù cho ta.”
Không báo thù cho ngươi?
Đương nhiên không báo thù cho ngươi rồi. Bởi vì...
Ta muốn ngươi sống sót.
Lâm Bắc Thần quyết định liều mạng.
Đến lúc này rồi, ta đang bị Đại Hoang Thần Điện thả gấu gây nguy hiểm, hẳn không có độc giả nào nói ta là Thánh Mẫu nữa chứ?
Vậy thì...
“Luân Hồi Tuyệt Cảnh.”
Hắn âm thầm vận chuyển Ngũ Khí Triều Nguyên Quyết, sức mạnh toàn hệ ngũ hành Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ trong nháy mắt kịch phát. Đây chính là Thiên Nhân Kỹ cường đại nhất mà hắn nắm giữ cho đến bây giờ.
Một luồng năng lượng kỳ dị không thuộc thế giới này bộc phát ra, khóa chặt Thiên Thảo Thần. Cách đó không xa.
Kiếm Chi Chủ Quân đang định bộc phát thần lực sau cùng, triệt để thiêu đốt thần hồn đột nhiên ngây người.
Bởi vì Thiên Thảo Thần mà nàng đang khóa chặt không hề có bất kỳ dấu hiệu báo trước nào đã biến mất.
Không phải tránh thoát.
Không phải đổi vị.
Không phải bỏ chạy.
Mà chính là biến mất.
Giống như hắn bị một vĩ lực rất lớn thu lấy từ trong vị diện này. Dưới sự khiếp sợ, nàng vô thức quay đầu lại.
Nàng nhìn thấy Lâm Bắc Thần cũng biến mất theo.
“Đi mau, không cần báo thù cho ta.”
Thanh âm của Lâm Bắc Thần quanh quẩn trong hư không.
Hắn lặp lại lời nói của nàng.
Bởi vì Lâm Bắc Thần cũng không nắm chắc sau khi kéo Thiên Thảo Thần vào trong tiểu hắc ốc, hắn có thể đánh thắng người này.
Nếu chẳng may hắn bị Thiên Thảo Thần phản sát bên trong Luân Hồi Tuyệt Cảnh, Kiếm Chi Chủ Quân còn ở bên ngoài, đây chẳng phải mua một tặng một sao?